Nhân Tổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Ta là Tôn Kỳ
Tôn Kỳ hấp thụ ba mươi viên ma thạch còn lại đồ vật thì giữ nguyên.
Mấy chục tức hơi thở về sau, Tôn Kỳ ra ngoài.
Trên trời cao có thể lờ mờ thấy được, mấy vị cường giả kia hỏi còn thành chủ cung kính đáp.
Hắn dù sao cũng không phải Ma tộc mà là Nhân tộc nếu không có lai lịch rõ ràng rất khó đi lại trong thành.
Điều chỉnh nửa canh giờ, Tôn Kỳ cảm thấy tốt hơn.
Tiếp đó Tôn Kỳ lấy ma thạch trong túi ra hấp thụ.
Nếu Hắc Tông chưa về cũng tốt, tranh thủ cho hắn thêm thời gian chuẩn bị.
Các thế lực đầu não cũng lần lượt bị hỏi thăm. Sau một lúc lại có lệnh truyền xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôn Kỳ lúc này ngã quỵ, sắc mặt trắng bệt, tay chân run rẩy.
Hắn tiêu hao quá độ.
Cả không gian ông ông rung động theo cảm xúc của Tôn Kỳ.
Có bảo vật đã phá toái.
Cái này tiêu hao không phải sức lực mà là sinh mệnh bản nguyên.
Hắc động được hắn đưa xuống vùng bụng tại đan điền.
Hắn dù sao cũng hiểu rõ Tinh Niệm chỉ có hơn chứ không kém Hắc Tông. Hắn có bảy thành nắm chắc lừa gạt Hắc Tông.
Nội tình, kiến thức của Tôn Kỳ còn quá ít để hiểu thấu nhiều vấn đề.
“Truyền hội trưởng Lương Vân thương hội”
Chuẩn bị chờ Hắc Tông về.
Cười khổ.
Tôn Kỳ tụ tập tất cả sức mạnh còn lại của mảnh vỡ Thiên Đạo, đánh một kích toàn lực lên Hồn Phách Ấn Ký.
Hẳn là trong lúc mảnh đá nhỏ tan vào trong người hắn đã t·ấn c·ông những thứ ngoại lai như ma khí, hồn lực ngoại lai, và cả ấn ký này.
Đứng trên bầu trời thành Hương Ba là mười mấy vị cường giả không nhìn rõ mặt. Vì bọn họ rất cường đại nên ma khí xung quanh dày đặc khiến không ai nhìn rõ mặt họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi là ai? Ngươi là ai?”
Tôn Kỳ lúc này chú ý thân thể của mình.
“Truyền Ly gia gia trưởng”
“Ta là Tôn Kỳ.”
Tôn Kỳ thấy rất nhiều kiện bảo vật.
Vậy mà hôm này bọn họ đều ngoan ngoãn xuất hiện phục mệnh. Càng khẳng định thêm suy đoán kẻ đến thân phận không nhỏ.
“Năm xưa ngươi h·ành h·ạ ta thật độc ác nhưng cũng nhờ ngươi ta đến được nơi đây. Cũng không biết là nên oán hận ngươi hay là cảm ơn ngươi”.
“Tất cả những ai tham gia thám hiểm lăng mộ cổ xuất hiện.”
Có năm mươi viên ma thạch, ba mươi gốc thảo dược, mười hai lọ tinh dược, bảy lọ đan dược và còn một số thứ đồ linh tinh khác.
Đây cũng là vì sao cây nấm này còn gọi là Mộng Cô.
Hắn đã nghĩ đến mọi tình huống, trường hợp thế nhưng lại không nghĩ đến tình huống này.
Tôn Kỳ lúc này cảm thấy hao tổn không biết lúc trước đã được bổ sung một tia.
Tôn Kỳ cũng không muốn thêm chuyện nên vẫn trốn trong biệt viện, không ra ngoài nhìn xem.
Tôn Kỳ lại không nghĩ nhiều một đường bay nhanh về thành Hương Ba.
Tôn Kỳ lúc này chui qua một khe nhỏ giữa hai cây cột đá đến phía trước bỗng nhiên dừng lại.
Cũng chỉ có người không có linh trí như Tôn Kỳ dù gặp mộng tưởng tốt đẹp hay đau khổ, hắn đều vô thức tiến lên không bị mộng lừa gạt. Mộng có thể lừa gạt được khúc gỗ sao?
Hắc động thôn phệ ma khí trong ma thạch biến đổi thành năng lượng thuần khiết.
Ngươi cảm thấy không hối hận, cuộc sống mỹ hảo. Vậy là ngươi tiếp tục chìm đắm trong mộng tưởng tươi đẹp. Ngươi sẽ lầm tưởng mộng thành thực tại, làm ngươi mãi mãi không thể tỉnh lại. Cho đến khi ngươi c·hết.
Suy đoán của Tôn Kỳ càng thêm củng cố khi hắn t·ấn c·ông Hồn Phách Ấn Ký không thấy có sự điều khiển dẫn đến nổ hồn.
Tam Sinh Tam Thế Cô cái tên được đặt vô tình này không ngờ lại đúng với công dụng của nó.
Miệng hắn “oa!” một tiếng phun ra vô số điểm sáng li ti. Chính là bào tử của Tam Sinh Tam Thế Cô.
Tôn Kỳ mặc dù không biết mình hao tổn cái gì nhưng hắn cảm thấy thứ bị hao tổn vô cùng quan trọng cần hắn bổ sung.
Tôn Kỳ rống vang giải toả tất cả cảm xúc kìm nén.
….
Phía trước bóng tối vô tận, một điểm sáng loé lên như ánh sao nhỏ trong đêm tối trường kỳ.
Nghĩ lại Tôn Kỳ cảm thấy thật may mắn.
Âm thanh dồn dập vang lên như buộc hắn phải đưa ra câu trả lời.
Nhưng cũng nhờ trải qua chuyển thế mà hắn đánh thức được ký ức lấy lại được linh trí.
Tôn Kỳ nói rồi thân thể, hình dáng, khuôn mặt từ từ biến đổi giống Tinh Niệm.
Tôn Kỳ cũng suy nghĩ ra rất nhiều biện pháp đối đáp, đối phó. Có thể nói lần này lăng mộ sụp đổ làm hắn b·ị t·hương khí tức khác thường, hay trải qua sống c·hết lần này hắn thay đổi tính cách.
Sau nửa canh giờ luồn lách, Tôn Kỳ cũng đến được chỗ mảng trần lăng mộ lớn rơi xuống. Tôn Kỳ lẩm bẩm.
Tôn Kỳ cũng không hấp thụ hết ma khí, hắn cần một lớp ma khí bên ngoài mô phỏng khí tức của Tinh Niệm.
Chương 33: Ta là Tôn Kỳ
Hắn thân phận đặc biệt, không muốn ra ngoài vì tránh lộ sơ hở nhưng có lệnh này hắn phải làm sao?
Tôn Kỳ lúc này trong phòng Tinh Niệm kiểm tra đồ vật.
Tôn Kỳ tiến lên đi ra khỏi chỗ này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôn Kỳ lúc trước là hôn nô luôn bên cạnh Tinh Niệm nên nếu hỏi ai có thể giả dạng Tinh Niệm tốt nhất thì chỉ có thể là hắn.
Liên tục có lệnh truyền phát ra.
Hắn cảm giác được bản thân đã mất mát đi một thứ gì đó cực kỳ quan trọng.
Lúc này hắc động cuồng xoay hút lấy mảnh vỡ ấn ký, không cho ấn ký liên kết hồi phục.
Tôn Kỳ cũng không động đến những bảo vật này vì không cầm ra ngoài được.
Hắc Tông là cao thủ Tạo Thể cảnh, chỉ sợ trò mô phỏng khí tức sẽ bị nhận ra.
Mộ cổ bất ngờ xuất thế, Hắc Tông cùng Tinh Niệm không có mang theo nhiều đồ vật liền xuất phát. Vậy nên đồ của Tinh Niệm đa phần tại đây.
“Truyền hội trưởng luyện linh sư hội”
Hắn kiểm tra lại tất cả đồ đạc vật dụng thì đều thấy một lớp bụi mỏng hiển nhiên biệt viện này đã mấy ngày không có ai tới.
Tôn Kỳ hít một ngụm khí, trấn tĩnh, bước vào.
Cảm thấy mình giả trang khá hoàn hảo, Tôn Kỳ vất túi đồ tiến lên đi tiếp. Hắn cũng không cần những thứ này.
Tôn Kỳ trong thời gian này điều chỉnh trạng thái, hồi tưởng ký ức cùng Tinh Niệm, cố gắng g·iả m·ạo không giấu vết.
Hai ngày sau, không khí trên thành Hương Ba ầm ầm nổ vang, từng đợt cường đại khí tức đè ép xuống toàn thành.
Hắn gọi mảnh đá nhỏ này là mảnh vỡ Thiên Đạo vì khi tiếp nhận mảnh đá hắn có được cảm giác bao la rộng lớn, hắn như là trời như là đất như là vạn vật, tích chứa trong đó đạo lý gần gũi tự nhiên nhưng lại cao thâm khó hiểu.
Vừa đi hắn vừa gọi:
Trước mặt hắn là một túi đồ nhỏ cùng vài thứ linh tinh.
“Cũng không nên bỏ phí.”
Vậy là Hắc Tông chưa về.
Tôn Kỳ điều khiển hắc động thôn phệ lấy cây nấm chuyển hoá thành năng lượng bản thân.
Tôn Kỳ hít một ngụm khí để trấn tĩnh. Hắn có lẽ đã ở trong lăng mộ rất lâu hoặc cũng có thế rất ngắn. Lúc này ra ngoài không biết sẽ gặp chuyện gì?
Tôn Kỳ đang ở trạng thái linh hồn những biến đổi này cũng không khó.
Hạt giống cảm xúc, hạt giống bản năng, mảnh đá nhỏ đã tan biến hoà vào trong cơ thể hắn.
Hắn cần thân phận của Tinh Niệm để sống tiếp, tránh đi mọi sự nghi ngờ.
Tôn Kỳ thấy ánh sáng liền biết mình thành công tìm được bản ngã.
“Sư tôn! Sư tôn! Đồ đệ đã trở về.”
Thành chủ Dương Hằng dẫn theo cả phủ bay lên nghênh tiếp cung cung kính kính.
“Thành chủ thành Hương Ba còn không mau chóng xuất hiện.”
Tôn Kỳ đứng trên mặt đất nhìn xung quanh, hắn nhíu mày. Không khí Ma giới khiến hắn khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn thầm thở dài: không biết sau này còn có ai nhờ vào Tam Sinh Tam Thế Cô mà lấy lại được linh trí.
Hắc Tông là sư tôn của Tinh Niệm, lại hiểu rõ tính cách, suy nghĩ của Tinh Niệm.
Len qua từng góc nhỏ, khe hẹp, đá sắc lởm chởm.
Hồn Phách Ấn Ký rách toạc tả tơi. Hồn Phách Ấn Ký hút lấy sinh mệnh bản nguyên, ý đồ khôi phục lại.
Lúc này Hồn Phách Ấn Ký còn đó nhưng lại mỏng manh yếu ớt, hiển nhiên là bị hao tổn.
Cây nấm đã bị hắn thôn phệ.
Nghe lời này Tôn Kỳ giật bắn mình. Ngồi không một chỗ phiền phức cũng tự tìm tới.
“Ngươi đ·ã c·hết thì để mọi chuyện theo gió bay thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhìn theo từng điểm sáng nhỏ tán đi, không gió tự bay, bọn chúng có ý thức bọn chúng muốn tìm nơi thích hợp để cắm rễ.
Hắn dồn nén cảm xúc, miệng hét lớn.
Sau đó lại có tiếng:
Còn bên ngoài thành thì quá nguy hiểm nên nhớ đây là Ma giới. Thứ không thiếu nhất tại Ma giới là những nguy hiểm bất ngờ.
“Ta cần một danh phận để tồn tại ở Ma giới. Vậy dùng danh phận của ngươi đi.”
Có bảo vật nguyên vẹn, vẫn toả ma quang nhàn nhạt.
Ầm ầm nổ tung.
Tôn Kỳ liên tục t·ấn c·ông t·ấn c·ông ấn ký, còn hắc động không ngừng xoay tròn thôn phệ.
Chính là ra lệnh cho các thế lực đứng đầu gặp mặt. Ngày bình thường đã mấy ai có thể gặp mặt bọn họ. Bọn họ đều cao cao tại thượng.
Kéo dài trăm tức hơi thở, Hồn Phách Ấn Ký cuối cùng cũng bị thôn phệ hết.
Những đồ này Tôn Kỳ vô cùng quen thuộc.
Cơ thể Tôn Kỳ có mảnh vỡ Thiên Đạo hoà nhập, cùng hắc động thôn phệ nên sẽ không có ma khí, hồn lực ngoại lai xâm nhập.
Tôn Kỳ lúc này đứng trước biệt viện mà Hắc Tông cùng Tinh Niệm đã thuê.
Mấy bọn trong thành cũng thấy ngạc nhiên, xưa nay tại thành Hương Ba thành chủ đã cho ai mặt mũi chứ nói chi cung kính cúi đầu.
Đồ của Tinh Niệm.
Hắn đi vào phòng khách sau đó đi vòng qua chỗ ở Hắc Tông, rồi lại đi qua chỗ của Tinh Niệm, hoa viên, dược phòng… tất cả các nơi đều không thấy Hắc Tông đâu.
“Ta là Nhân tộc, Tôn Kỳ. Ta sẽ mãi mãi không quên.”
Một trong số bọn họ lên tiếng:
Tôn Kỳ vui vẻ biết được cách bổ sung hao tổn không biết.
Tôn Kỳ cầm lên túi đồ, vừa nhìn túi đồ vừa suy nghĩ.
Sau đó Tôn Kỳ bay xuyên qua lớp đất đá.
“Theo như bọn hắn nói thì xuyên qua chỗ này có thể lên mặt đất.”
Cây nấm lúc này đang từ từ héo rũ.
Đầu cúi thấp không dám ngửa mặt.
Bọn họ lúc này cũng suy đoán thân phận kẻ đến sợ không bình thường, thậm chí có thể là từ Hách Liên Khu mà đến.
Còn một thứ nữa là Hồn Phách Ấn Ký do Tinh Niệm đánh vào người hắn để khống chế.
Nhưng hắn không thể biết là gì?
Theo tình hình này có thể suy đoán Tinh Niệm bất ngờ bị đá đè c·hết hồn phi phách tán, đồ vật rơi vãi nơi này.
Nhưng bọn họ vì sao mà đến? tất cả bàn luận xôn xao đưa ra đủ mọi giả thiết.
Khiến người ta liên tục chuyển thế, sống qua ký ức cuộc đời. Trong chuyển thế ngươi sẽ đi một lối rẽ khác với thực tại, có lẽ lối rẽ đó giúp ngươi hoàn thành chuyện ngươi đã hối hận không thể làm trong quá khứ.
Khi đó Tôn Kỳ t·ấn c·ông Hồn Phách Ấn Ký cũng là một sự mạo hiểm nhưng đó là cơ hội duy nhất, mảnh vỡ Thiên Đạo sắp tan hết năng lượng. Hắn không có thời gian cân nhắc.
“Truyền hội trưởng Phong Dực thương hội”
Giống như lạc trong sương mù: ngươi nhìn thấy nhưng nhìn mãi không rõ.
Hắn biết mình sắp đối mặt với một thử thách cực kỳ quan trọng: làm sao qua mặt được Hắc Tông.
Tôn Kỳ mỉm cười nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.