Nhân Tổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 751: Chân tướng sáng tỏ.
Nó là quang minh, là ánh sáng, chí cao, chí thánh… Chỉ có chủ nhân Quang Minh mới xứng với nó.
“Tốt quá rồi! ngươi khôi phục chúng ta không còn sợ gì nữa.”
Hắn cần một thứ gì đó giúp hắn thu phục mảnh vỡ. Tôn Kỳ cúi đầu, xòe ra bàn tay, nhìn mảnh Đạo Khí lấp lánh. Là ta sao?
Trong trận chiến kia Quang Minh Chi Miện thế nhưng rất lợi hại.
Bởi vậy nói ánh sáng sinh ra ngọn lửa cũng không sai. Nhưng nói Quang Minh sinh ra Hỏa Hỏa vậy hoàn toàn sai.
Hắn vừa mở mắt, chợt thấy một thanh kiếm đâm tới, mũi kiếm đã ngay ở trước mặt, khiến hắn sợ hết hồn. Hắn theo bản năng muốn tránh né nhưng không được.
Mãi cho đến hôm nay b·ị đ·ánh thức lôi ra ngoài.
Trong khi mọi người còn chưa hoàn hồn thì tên tướng quân hét lớn, đằng đằng sát khí xông tới:
Cùng lúc Khai Sơn Việt tự động bay lên chiếm giữ không trung hồn cư, mắt phủ tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt bao phủ lấy hồn cư, luồng sáng chiếu vào lập tức bị bẻ cong.
Thân thể hắn dần trở lên trong suốt, giống như những kẻ trước đó, đây là dấu hiệu muốn hóa đạo. Cũng trong cùng lúc này tinh thần hắn bị kéo tới một thời không khác.
“Đợi qua được cửa ải lần này hãy nói.”
Tôn Kỳ tay tại trên thánh vật, một cảm giác nói không lên lời.
Khi hắn nhìn lại mình chỉ là cái hư ảo người quan sát, hắn đang tại trong một cái vương miện ánh sáng. Còn không đợi hắn thắc mắc, câu trả lời liền hiện lên.
Thanh kiếm này không có hào quang vạn trượng, thanh khí bức người. Nó chỉ bình bình đạm đạm nhưng lại cho cảm giác... vô địch! chỉ đơn giản vậy thôi.
“Ngươi...” tên tướng quân đang định buông lời dọa nạt thì rắc… gãy cổ, c·hết rất dứt khoát.
Hắn nhận ra vấn đề nên hắn đã tiềm phục tại đây, trở thành vu bà, tìm cách giải quyết vấn đề.
Đường hầm liên thông giữa hai điện càng không phải nói. Bọn họ tránh xa còn không kịp, đào cái gì đường hầm, rảnh rỗi tìm tử thần trò chuyện sao?
Thần tộc vui mừng.
Tôn Kỳ lúc này không còn phong ấn, khôi phục thực lực, những kẻ ở đây đã không còn uy h·iếp.
Quang Minh Chi Miện!
“Chưa phải lúc để vui mừng.” Tôn Kỳ trầm giọng.
Thần tộc hoàn toàn không hiểu, bọn họ thực lực hoàn toàn áp đảo toàn trường, còn cái gì nguy hiểm.
Ngay từ đầu bọn hắn đã phán đoán sai. Đây không phải là mảnh vỡ Thẩm Phán Chi Kiếm mà là mảnh vỡ Quang Minh Chi Miện.
Nhưng quả thật Quang Minh có thể ảnh hưởng Hỏa Hỏa.
Nhưng sự việc chưa có kết thúc, liên tục có những tiếng nói kêu gọi nó quy phục.
Trán hắn toát mồ hôi, vừa rồi hắn không có chút nào ý thức nguy hiểm. Ánh sáng này thật nguy hiểm, để người ta cam tâm tình nguyện hóa đạo.
Tôn Kỳ chụp lấy cổ tên tướng quân.
Rồi vào một ngày, nó nghe được tiếng triệu gọi quen thuộc, là chủ nhân. Nó đáp lời.
Cái này Đạo Khí cho hắn một cảm giác hoàn toàn khác với Đạo Khí hắn đã biết, chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa siêu cấp Đạo Khí và Đạo Khí bình thường sao? Thần tộc cái kia phân chia xem ra cũng có cơ sở, không hoàn toàn dựa vào chủ mà đánh giá vật.
“Huynh đệ, ngươi quá n·hạy c·ảm rồi!” một người vỗ vai Tôn Kỳ cười nói.
Ngân Điện tuy nhỏ hơn nhưng trang nghiêm, kỳ công kỹ xảo, là kết tinh trí tuệ của bọn họ.
Chương 751: Chân tướng sáng tỏ.
Còn Quang Minh đã sa vào hắc ám nên khi hắn cầm lấy mảnh vỡ liền bị t·ấn c·ông ngược.
“Làm phàm nhân thật khó chịu, ta bây giờ cũng nhận ra Thần tộc chúng ta nguyên bản mạnh như vậy.”
Nó cảm thấy chán ghét liền mở ra một cái không gian trốn mất.
Còn gì phải lo lắng.
“Thoải mái! bây giờ ta mới cảm thấy tự do quý giá biết bao.”
“Ngươi khôi phục?”
“Ta không tìm được hắn.” Hỏa Hỏa lúc này cũng tỏ ra lo lắng.
Đây chính là Đạo Khí của Kẻ Phản Bội! thật không thể tin nổi.
Bằng chứng chính là sự kiện Ma tộc Tổ Địa, Hỏa Hỏa lúc đó gần như bị điều khiển, bị Quang Minh hút lấy lượng lớn năng lượng bản nguyên, cũng nhờ vậy mà Quang Minh mới có thể truyền ý niệm của mình ra ngoài vũ trụ.
Hắn đã lên kế hoạch mấy trăm năm vì ngày hôm nay. Tôn Kỳ cũng không tin chỉ có một cái hắc thụ.
Bầu trời đột nhiên tối sầm, không đơn giản ngày hóa thành đêm, đây là hắc ám thôn thiên.
Hắn cũng không biết mình chính xác tìm kiếm thứ gì? có thể là một kiện bảo vật, là một người, là một đoàn khí… Hắn chỉ biết chắc một điều, thứ đó có liên đến... Quang Minh.
“Ngươi tìm thấy sao?” Tôn Kỳ hỏi.
Tôn Kỳ gật đầu.
Từ rất lâu về trước, Quang Minh hay Chúa Tể Địa Ngục đã phát hiện ra mảnh vỡ. Nhưng mảnh vỡ này vốn là kết tinh Quang Chi Đạo, chí thiện chí thánh, khắc tinh của hắc ám, tà ác.
Nó tay kết ấn, một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa, đạo hỏa cuồn cuộn cản lại luồng sáng, bảo vệ hồn cư.
Đúng lúc này từ trên trời cao giáng xuống một thanh kiếm khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy cảnh này hắc thụ và quân Dư gia sắc mặt cực không tốt, vị tướng quân này thế nhưng là một trong hai đỉnh cấp chiến lực ở đây, vậy mà không chịu nổi một đòn. Bọn hắn chỉ sợ cũng không hơn gì, trận này còn đánh được nữa sao?
“Hừ! dám c·ướp địa bàn của ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi hắn một lần nữa mở mắt phát hiện Thẩm Phán Chi Kiếm b·ị đ·ánh tan nát, Quang Minh Chi Miện mặc dù có tổn thương nhưng ngạo nghễ tỏa hào quang, hiển nhiên là nó chiến thắng.
Tôn Kỳ cảm giác thanh kiếm này có cùng mùi vị với Cán Cân Công Lý, nhưng càng thiên về trừng phạt.
“Huynh đệ, ta thật phục ngươi, sau này có chuyện gì cần giúp cứ tới tìm ra.”
Tôn Kỳ lúc này hiểu, thì ra hành tinh này vốn đã có sự sống không phải do mảnh vỡ này tạo ra như trong truyền thuyết dân bản địa kể. Mảnh vỡ cũng không có mấy cái kia công dụng thần kỳ, ngược lại bất kỳ ai đến gần cũng sẽ bị tịnh hóa.
Đại tai kiếp giáng xuống, c·ướp đi không biết bao nhiêu mạng sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh sáng không đi vào được hồn cư, nó lại tại trong cơ thể Tôn Kỳ chiếu, giúp hắn tịnh hóa thân thể, tiêu hủy phong ấn.
Sau khi Thần tộc toàn bộ khôi phục tự do, bọn họ xoay tay xoay cổ khởi động lại thần lực trong cơ thể, tất nhiên hành động này là không cần thiết, chỉ là bọn họ muốn tự giải tỏa bản thân.
Có tiếng hét kinh hãi vang lên, sau đó im bặt, bầu trời lại trong sáng mây bay.
Hắn không cảm thấy đau đớn, kinh hoàng hay sợ hãi, bản năng sống cũng không phát động, ngược lại cảm giác thư sướng, giống như được tắm trong cam tuyền, toàn thân thoải mái, tạp chất loại bỏ, đại đạo trước mắt.
Phải! Quang Minh ở đây, tất nhiên không phải chân thân nhưng có thể là thành thứ gì đó mà không ai ngờ tới.
Hoàng Vân cũng không vội ra tay, trước tiên phá phong ấn cho những người còn lại.
Người mà không ai nghĩ đến, người luôn tung hứng cùng vu bà từng bước dụ bọn họ mà không ai nghi ngờ.
Thần tộc nhíu mày, còn cái gì uy h·iếp nữa chứ, một mình Tôn Kỳ đủ trấn áp hết thảy, huống chi còn bọn hắn đây, Tôn Kỳ có thể giúp bọn hắn giải phong.
Tôn Kỳ trợn mắt, nói vậy đây chẳng phải là kiếm của Tổng Lãnh Thiên Thần Trật Tự. Nhưng sao có thể, kiếm này chẳng phải nói đã bị hủy. Ta đang ở đâu?
Khí tức Hoàng Vân nhanh chóng được kéo lên trở lại phong thần, vẫn còn hơi suy chưa đạt tới thời toàn thịnh nhưng vẫn đủ khiến đối thủ sợ vã mồ hôi.
Một t·iếng n·ổ vang, chiếu sáng vũ trụ tinh không, ánh sáng cũng bị cắt đứt. Quang Minh Chi Miện phá!
Tôn Kỳ cảm thấy con mắt đau nhói, màng tai muốn rách toạc, thất khiếu chảy máu… cũng may đây chỉ là hình ảnh ký ức, sẽ không thực sự b·ị t·hương.
Hỏa Hỏa nhìn cái phủ nghi ngờ, cái phủ này… làm gì đây?
Trong lúc này Hỏa Hỏa chợt mở mắt, gầm lên một tiếng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôn Kỳ thấy mình đi theo một mảnh nhỏ trôi dạt vô định.
Thẩm Phán Chi Kiếm đâm tới. Quang Minh Chi Miện phát ra công kích.
Bàn tay này tà ác, hắc ám. Nó không thích, dù là có hơi vị quen thuộc nhưng nó không chấp nhận.
Tôn Kỳ hừ lạnh một tiếng, đưa ra một ngón tay.
Hồn cư được bảo vệ, Tôn Kỳ sẽ không hóa đạo, sẽ không c·hết.
Tôn Kỳ nhìn cái này ngẩn ngơ, hiểu ý như vậy! hắn từ cái hình vành này có thể tái dựng lại hình ảnh vương miện, nếu đội lên hẳn là vừa đầu hắn. Tôn Kỳ trong lòng rục rịch, muốn hay không tạo một cái Quang Minh Chi Miện phiên bản thứ cấp.
Bọn họ có thể khôi phục thực lực, Tôn Kỳ chiếm công đầu, nhất là cái kia dũng khí dám cầm lấy mảnh Đạo Khí.
Tôn Kỳ khóe mắt nhảy lên, hắn cảm giác kiếm này có hơi quen, hình như đã từng thấy qua.
Nó đối với Quang Minh cực kỳ kiêng kỵ, không phải phong, thủy, lôi các loại thuộc tính, Quang Minh mới là khắc tinh lớn nhất của nó.
Khi hắn trong đầu nảy sinh thắc mắc, đột nhiên có câu trả lời, đây là Thẩm Phán Chi Kiếm.
Mảnh vỡ này lợi hại như vậy, nếu có thể chiếm lấy, chắc chắn là một đòn sát nguy hiểm. Nhưng đáng tiếc, nó quá lớn, không giấu được, nếu như có thể nhỏ một điểm.
Tôn Kỳ không quay đầu, vẫn chằm chằm nhìn hắc thụ, sắc mặt càng lúc càng không tốt. Nãy giờ hắn đang cùng Hỏa Hỏa trao đổi.
Trong lúc Tôn Kỳ mê man, thân thể bị tịnh hóa, Thần tộc lo lắng kêu gọi hắn tỉnh lại nhưng vô dụng.
Oanh oanh… những t·iếng n·ổ vang.
Tha hóa một số chủng tộc như Nhân Dương, người thằn lằn… kêu gọi thuộc hạ như Ngang, Ám Vô Giới… hắn còn truy tìm tới mảnh vỡ Quang Minh Chi Miện. Quan trọng nhất là để con mắt thoát ra ngoài, chính con mắt đã lãnh đạo quân đoàn Địa Ngục mở ra những chiến dịch xâm lược gần đây.
Tên tướng quân sửng sốt, chuyện này sao có thể nhưng mà chuyện hắn không ngờ nhiều lắm.
Mảnh Đạo Khí làm ra phản kích, một luồng sáng bắn ra, đánh tan bàn tay, đánh thủng mây trời.
Đám quân kia sao? một cái hắt hơi đủ giải quyết tất cả.
Tôn Kỳ đi đến chắn trước mặt Thần tộc, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm hắc thụ, bàn tay âm thầm đặt lên vai Hoàng Vân, một cỗ thần lực xung kích, phong ấn bị phá nát.
Tại thuở ban đầu, khi tất cả đều là hư vô bóng tối, ánh sáng xuất hiện xua tan màn đêm. Khi ánh sáng v·a c·hạm với bóng tối, xuất hiện tia lửa, ngọn lửa đầu tiên trong vũ trụ xuất hiện, chính là Hỏa Hỏa.
“Không cần tìm nữa, ta đã biết hắn là ai?” Tôn Kỳ bình tĩnh trả lời, nếu như mục đích của Quang Minh là dụ hắn tới đây, vậy thì hắn đã biết Quang Minh trốn ở đâu.
Kiếm này đâm tới, Quang Minh Chi Miện phóng xuất tất cả lực lượng nhưng rất tiếc đều vô dụng.
Thứ này giống như hữu chất lại như vô chất, tồn tại như không tồn tại, có trọng lượng lại như không có, vừa là sóng vừa là hạt...
Kẻ địch nhìn thì nhíu mày, vẫn không được sao?
Có thể nói rất nhiều sự kiện đều bắt nguồn từ việc Tôn Kỳ đi vào Ma tộc Tổ Địa.
“Đưa cho ta!”
Thanh kiếm này mang theo một loại cường đại quy tắc, nó đã phán định ngươi có tội phải trừng phạt, cho dù ngươi có trốn ở đâu cũng không thể thoát.
Vì Quang Minh muốn thu lại Đạo Khí của mình!
Người dân lúc đó vừa kính vừa sợ thánh vật. Bọn họ xây dựng một kiến trúc lớn bao bọc thánh vật, nhằm phong ấn vật này không để ai tới gần. Ngân Điện mới là nơi thờ cúng thật sự của bọn họ.
...
Hắc thụ cũng không giải quyết được vấn đề bị bài xích.
Tôn Kỳ lần này không c·hết ngược lại đắc phúc, toàn thân được tẩy lễ từ trong ra ngoài. Phong ấn bị hủy, thần khí lập tức lưu chuyển. Tôn Kỳ chợt mở mắt, lấy lại ý thức.
Tôn Kỳ hoàn toàn không có chút vui mừng.
Tôn Kỳ vừa chạm vào thánh vật, một luồng sáng xuyên thấu người.
Vương Chiêu cười tươi vỗ vai Tôn Kỳ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Quá nhanh!
Cứ nhìn sự khác biệt giữa Kim Điện và Ngân Điện sẽ thấy rõ.
Tên tướng quân cầm đao đâm tới, hắn muốn tiên hạ thủ vi cường, trước tiên c·ướp đoạt thánh vật.
Một bàn tay hắc ám thò xuống, đánh xuyên Kim Điện, chụp lấy mảnh Đạo Khí. Nhưng mà… mảnh Đạo Khí cảm thấy chán ghét.
Sự việc nói thì dài dòng nhưng từ lúc Tôn Kỳ chạm vào thánh vật đến lúc thánh vật rơi vào tay hắn chỉ hơn mười giây.
Rắc rắc rắc… đại đao từng khúc vỡ nát.
Thần tộc hồ hởi nhưng hắn thì không, sắc mặt hắn vẫn vô cùng nghiêm trọng.
Sau không biết bao lâu, mảnh vỡ rơi xuống một hành tinh sống, được dân chúng phát hiện.
Mấy tên Thần tộc còn lại cũng gật đầu.
Tôn Kỳ vừa suy nghĩ đến đây, mảnh vỡ như nghe hiểu ý hắn, nhanh chóng thu nhỏ hóa thành một cái hình vành.
Hắn đang tại trong ký ức của Quang Minh Chi Miện, cũng giống như lần hắn tiếp xúc với mảnh vỡ Khai Thiên Phủ.
Kim Điện phong kín, mê cung không lối thoát, bẫy rập tầng tầng lớp lớp, không có lấy một chữ viết, đồ họa. Có ai cung kính thần linh lại làm như vậy!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.