Nhân Tổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 763: Thời Không Chi Môn.
Hắn đến, bên ngoài nhộn nhịp hơn hẳn, mà bên trong cũng đồng thời chú ý, bọn họ càng gấp gáp tu luyện cảm ngộ, giống như thấy giặc c·ướp đến.
“Thời Không Chi Môn, mở!”
Trước đây đã từng có mấy cái lý thuyết về du hành thời gian.
…
Bây giờ xem ra rất có thể cho mọi người một đáp án.
Thậm chí theo nó nghĩ để Tôn Kỳ cầm đi cái mảnh này Đạo Khí cũng không phải là chuyện xấu.
Dạ Tuyết mừng rỡ, quát:
“Thời không lực lượng? Thanh Thiên dạy ra một cái đồ đệ tốt.”
Dạ Tuyết trong trạng thái gần như muốn ngất đi, một tia chấp niệm chống đỡ nàng thanh tỉnh, thấy cảnh này, nàng mỉm cười.
Mảnh Đạo Khí mất, trọng lực lập tức chỉ còn một phần mười.
Sau đó suy tư.
Tinh! giống như một viên đá rơi vào mặt hồ phẳng lặng.
Tôn Kỳ nhìn mọi người, chắp tay lễ độ:
“Kẻ c·ướp!”
Loạn nghịch thời không, đây là thiên đạo không cho phép.
“Hắn sẽ thành công sao? những thiên tài kia thế nhưng cũng không được.” một tên tuổi trẻ lo lắng.
“Tên ác ôn!”
Liều mạng! (đọc tại Qidian-VP.com)
Vị lão giả này lắc đầu.
“Tên tham lam!”
Tất cả mọi người tròn mắt, thuật này chưa từng xuất hiện, nhưng có người đã từng nói qua. Suy nghĩ một chút… người này hình như… chính là Thanh Thiên.
Dạ Tuyết ngón tay nhấn vào ngực, nhói đau, nhíu mày, rút ra một giọt tinh huyết.
Nghĩ thông tất cả, Dạ Tuyết ra tay.
Con mắt lựa chọn trầm mặc, nó biết đã không thể ngăn cản, nếu ngăn cản chỉ có thể bại lộ chính mình, không đáng. Vả lại nó cũng có kế hoạch khác.
Cánh tay từ từ vươn ra muốn bắt lấy mảnh Đạo Khí.
Một lần nữa, Tứ Cực Đạo Chủng sau đầu hiện lên, hết sức cố gắng.
Hình như hơi quá đáng, không dễ bàn giao với Hàn phu tử.
Con mắt là cái gì tồn tại, được nó khen chính là vô thượng vinh hạnh. Đây là lời khen thật lòng khác với những lần khen Nguyên Sa, toàn giả dối lừa gạt.
“Phân!”
Nguyên Sa vô lực rồi, bản thân hắn lực lượng là không thể bước tiếp, chỉ có thể chờ con mắt nhưng con mắt lại không cho thấy muốn xuất thủ.
Lúc này đã ra tới khuỷu tay, có tia sét lượn lờ đánh vào, đây là thiên địa không cho phép, phải hủy diệt. Bên ngoài trọng lực vẫn đang tồn tại.
Con mắt đau đầu, lấy cũng không được mà không lấy cũng không được. Trật Tự, cái tên khốn nạt! Mỗi lần hắn ra tay đều như vậy khó gỡ. Dù là chọn cái nào cũng cảm giác không thoát được Trật Tự.
“Cái này Trọng Lực Đạo Tràng rất khó, hắn được sao? mấy vị thiên tài cũng phải hợp sức với nhau mới đi được một quãng.”
Có cái cho rằng hai thực thể giống nhau là không thể cùng tồn tại trong một thời không.
Nguyên Sa nghiến răng:
Mà khả năng này rất lớn, thậm chí nó nghĩ đây chính là kế hoạch của Trật Tự.
Nhanh chóng bắt lấy một cái tương lai thân, cái này tương lai thân cũng không có phản kháng, có lẽ là biết giờ này phút này quá khứ sẽ mượn đến mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mảnh thời không hình chữ nhật trở nên vặn xoắn, giống như đang bị luyện hóa, tạo thành một vòng xoáy thời không, phía sau vòng xoáy tràn ra lực lượng thời gian, không gian.
Làm sao đây? phải làm sao đây?
Chờ đợi cơ hội ra tay nhưng không để Trật Tự tóm được đuôi.
Chương 763: Thời Không Chi Môn.
“Hay là thay đổi quy tắc cấm hắn hai ngày… không, mười ngay luôn đi.” tên học trò đề nghị.
Nhưng mong muốn và hiện thực đôi khi cách rất xa nhau.
…
Nàng cố gắng đẩy tinh huyết đi càng xa càng tốt. Trên lý thuyết, nàng ở tương lai càng xa sẽ càng mạnh, tất nhiên nếu chẳng may “bắt được” nàng tương lai đang trong trạng thái suy yếu hoặc trọng thương, vậy thì xin lỗi, cả hai cùng xui xẻo.
Mảnh Đạo Khí vẫn trơ trơ.
Dạ Tuyết và Nguyên Sa có cơ hội nhất, gấp muốn c·hết, chỉ còn một bước nữa thôi, sao tên này lại đến đây?
Đây chính là một cái kỳ tích, dù có thành công hay không.
Cánh tay từ từ vươn ra khỏi Thời Không Chi Môn.
“Hẳn là có liên quan đến cái kia Tứ Cực Đạo Chủng.”
Dạ Tuyết sắc mặt trắng bệch, mồ hôi từng giọt từng giọt chảy dài nhưng vừa rơi xuống đã bị ép thành hơi nước phiêu tán, khiến cho xung quanh Dạ Tuyết có một cỗ sương mù nhàn nhạt, càng tô điểm thêm khí chất phiêu miểu thoát tục cho nàng.
Từ trong Thời Không Chi Môn một bàn tay duỗi ra. Bàn tay này mang theo một cỗ vận vị tương lai, không thuộc về hiện tại.
Bốn điểm sáng ngự tại bốn góc, ánh sáng liên kết hình thành một cái hình chữ nhật.
Nhưng mà nó không nói với Nguyên Sa, hắn bây giờ đang trong trạng thái bất ổn, không thể nói chuyện.
Không biết vì sao lúc này Dạ Tuyết và Nguyên Sa vô cùng tin tưởng Tôn Kỳ có thể lấy được mảnh Đạo Khí, mà lại sẽ lấy được rất nhẹ nhàng.
“Chưa được… chưa được...” Dạ Tuyết lẩm bẩm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Song trọng cản trở, cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng một cánh tay đưa ra.
Tôn Kỳ mỉm cười vuốt vuốt nó.
“Quy tắc lập ra không phải nói đổi là đổi. Nếu bây giờ có thể tùy tiện đổi gây bất lợi cho hắn, ngày mai cũng có thể đổi gây bất lợi cho ngươi.”
Mọi người hồi hộp, nín thở chờ xem, có người bất giác mồ hôi đã nhỏ thành giọt, lo lắng cho Dạ Tuyết.
Không ngừng có tiếng thì thầm chửi rủa, thế hệ trẻ đều không nhịn được mắng lên một câu. Rất nhiều đạo tràng có thể ngộ đạo nhiều ngày, bởi vì hắn mà sớm mất đi phần lớn đạo vận, đây là đoạn người tu hành chi lộ. Bọn họ không giận sao được.
Dạ Tuyết cắn răng, thần lực truyền vào trong Thời Không Chi Môn, vững chắc cánh cửa, gia lực cho tinh huyết tiến tới.
Mắng Dạ Tuyết một câu, Thanh Thiên lại nở nụ cười, rất giống nàng.
Hắn giống như đi dạo vườn hoa.
Ách! chạm vào rồi sao nữa?
Có cái cho rằng cả hai sẽ dung hợp với nhau.
Sau khi răn dạy, lão giả thở dài, chung quy vẫn là người trẻ, tình cảm lấn át lý trí. Lão thật cũng mong Dạ Tuyết lấy được, vì nàng xứng đáng.
Mọi người sững sờ, cái tên này… thật muốn đánh hắn một trận.
“Suýt nữa là bị ngươi lấy được!” Tôn Kỳ nhìn Dạ Tuyết lên tiếng. “Cũng may mảnh Đạo Khí thông linh biết chọn người tài giỏi.”
Không cần chỉ huy! có lẽ vì cả hai vốn là một, tâm ý tương thông, không cần cái gì lời nói.
Nó đang chờ!
“Định!”
Nhưng mà… một giây, hai giây, ba giây… qua đi… chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
“Còn có thể như vậy?”
“Không quan tâm nàng có thể thành công hay không nhưng chỉ bằng cái này bản lĩnh đủ trấn áp thế hệ trẻ.”
“Đa tạ mọi ngươi trông coi giúp, ta đi trước!”
Tất nhiên cũng có khả năng Trật Tự bắt Tôn Kỳ, g·iết hắn, đoạt lại mảnh Đạo Khí, tiếp tục câu cá hoặc khôi phục Khai Thiên Phủ. Vậy thì nó cái gì cũng không đạt được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tất cả cũng chỉ là lý thuyết, không cái nào có thể giải quyết tất cả nghịch lý, không cái nào có thể kiểm chứng.
Thêm nữa nếu Tôn Kỳ lấy được mảnh Đạo Khí này, thực lực phi thăng, nàng cho dù có luyện thành bí thuật cũng chưa chắc địch lại.
Là cái gì khiến nó xúc động như vậy, bại lộ cả át chủ bài?”
Thời Không Chi Môn rung động kịch liệt, bên kia không có nói gì, bàn tay run run giống như cũng rất tức giận, nhưng bất lực, đành rút trở về. Nếu còn không rút về, chỉ sợ phải để lại cánh tay ở đây.
Nó không muốn chờ nhưng không thể không chờ.
“Hóa!”
Nàng không biết tinh huyết đã đi đến tương lai bao xa nhưng tinh huyết sắp hao hết rồi, nàng cũng gần như vô lực tiếp tục.
Còn ba bước, hai bước, một bước… bàn tay đã tới cực gần mục tiêu. Sau đó một ngón tay chạm vào mảnh Đạo Khí.
Bọn Mộ Dung Vô Địch còn tốt chút, dù sao cũng không còn cơ hội lấy được mảnh Đạo Khí, nên tâm tình bình thản hơn.
“Thời không lực lượng… con bé này không tệ.” đúng lúc này con mắt khen một tiếng.
Nữ Thần Điện.
Dạ Tuyết đắn đo xoắn xuýt, nàng thật ra còn có một bí thuật cuối cùng nhưng mà còn chưa hoàn thiện, không biết có thể thành công hay không?
“Yên tâm chờ chút, hắn cũng chưa chắc lấy được.” con mắt trấn an. Nó không thể chắc chắn Trật Tự ở đâu, không dám xúc động ra tay.
Dứt lời mảnh Đạo Khí bay vào trong thần hải của hắn. Không biết là hắn thu hay mảnh Đạo Khí chủ động.
Lão giả này trợn mắt nhìn hắn, nghiêm khắc răn dạy:
Tất nhiên nếu thành công thì càng mỹ mãn.
Thanh Thiên đang ngồi tĩnh tọa, chợt nhíu mày, ngước mắt lên trời nhìn, cũng không thấy cái gì ngoài trần nhà. Nàng cúi đầu, không có vận dụng cái gì thuật pháp để khám phá hư vọng. Nàng biết là chuyện gì, miệng lẩm bẩm.
Thanh Thiên thuật pháp tiên tri cao tuyệt, bởi vậy làm điện chủ Nữ Thần Điện, không ai dám dị nghị. Nàng thuật tiên tri đã chạm tới thời không tương lai lĩnh vực.
…
Không ngờ, Thanh Thiên không có từ bỏ, đặt hy vọng vào đệ tử của mình. Xem ra nàng đã có thể mỉm cười.
“Hắn đều trên quy tắc làm việc, ta không thể nói gì.”
“Con nhỏ này, còn sớm chút!”
“Ngươi tự nói đi.” tên bên cạnh lạnh nhạt nói.
Nguyên Sa sau mấy lần gọi không được đáp lại, hắn biết sư tôn sẽ không ra tay, hắn buông thõng, thất vọng.
Những cái kia đạo vật chạm vào tự khắc tan vào cơ thể nhưng đây là mảnh Đạo Khí chân chân thật thật, nó không muốn vậy ngươi cũng thu không được.
Nếu như lần này có thể lấy được mảnh Đạo Khí coi như gián tiếp thắng Tôn Kỳ, cũng không sai mục đích ban đầu.
“Xuất hiện!”
Giọt tinh huyết bay vào trong, tiến tới tương lai, trên đường đi giọt tinh huyết liên tục bị thời không lực lượng, thiên đạo lực lượng hủy diệt.
“Chưa chắc! tên này rất hay khiến người ta kinh ngạc.”
“Chẹp chẹp… hù c·hết ta!” đúng lúc này có tiếng nói trái ngược vang lên.
“…”
Thứ hai trong tay Tôn Kỳ mảnh Đạo Khí này cũng vô dụng. Mục đích của nó c·ướp mảnh Đạo Khí này là khiến Trật Tự không thể khôi phục Khai Thiên Phủ, không phải để sử dụng, vậy quản mảnh Đạo Khí ở trong tay ai, chỉ cần không hoàn nguyên là được.
Nếu nói lúc này ai hận Tôn Kỳ nhất, ngoài Dạ Tuyết ra thì chính là Thanh Thiên.
Dạ Tuyết mím chặt môi, tâm thần xao động, một giây này xao động, xung quanh vạn vật ảo ảnh sông núi nhận cảm nhiễm ầm ầm sụp đổ. Dạ Tuyết hoảng hốt, vội phong bế ngũ giác, ngăn cách ngoại thế, ổn định tâm thần. Lúc này vạn vật ảo ảnh mới ngưng lại xu thế sụp đổ.
Thứ nhất dời đi ánh mắt của Trật Tự. Trật Tự tập trung trên người Tôn Kỳ, nó có thể thoải mái làm một số việc.
Mọi người bây giờ biết được, bí thuật này gọi là Thời Không Chi Môn. Đặt tên đúng lắm!
Mọi người tiếc nuối.
Tôn Kỳ tiến tới, đặt tay lên mảnh Đạo Khí.
Không chú ý sao được. Mỗi lần hắn nhúng tay, đạo vật đều không thể thoát được.
“Thẩm Văn!!!!!” Dạ Tuyết hét lớn một tiếng, há miệng phun máu, thân hình sụp đổ, rơi vào hôn mê.
“Sư tôn, không thể làm gì sao?” một tên học trò hỏi thầy mình. Thầy hắn thế nhưng là phong thần, nếu muốn làm gì đó vẫn là có thể.
Tương lai, hiện tại, quá khứ là một cái vi diệu liên hệ, nhân quả dây dưa, rất khó nói rõ. Xuyên qua dòng thời gian, mượn lực lượng càng là huyền diệu sự việc.
“Ta trước đó đã nói với nó không lấy được mảnh Đạo Khí cũng không sao? ta còn không thể cho ngươi sao? vậy mà còn cứng đầu, không nghe lời!”
Mấy vị phong thần nhìn nhau, đang tự hỏi sau đó có nên gia hạn thêm thời gian cấm cho Tôn Kỳ?
“Thầy, có cách gì không?”
Tôn Kỳ để cho Thanh Thiên xử lý đi. Cũng chỉ có nàng mới có thể xử được Tôn Kỳ.
Quên mất!
Nói xong thân hình biến mất tại chỗ.
Đưa tay một búng, tinh huyết rơi vào vòng xoáy thời không, nàng tay kết ấn quát:
“Thầy, chúng ta ra tay sao?”
“Cắt!”
Thời gian không còn nhiều, sắp hết một ngày, sẽ không còn thứ gì ngăn được Tôn Kỳ.
Nếu như mấy lão lý thuyết giả ở đây, chắc chắn sẽ nhảy cẫng lên vui mừng.
Mọi người hồi hộp chờ xem, nếu như thật một cái Dạ Tuyết tương lai hoàn toàn xuất hiện vậy thì… vậy thì… thật không thể nghĩ.
Nguyên Sa nghe vậy cũng cười híp mắt, nên như vậy! Thần tộc hắn chán ghét, nhưng ít nhất vẫn còn người như nàng, nếu sau này nàng mở miệng cầu, hắn có thể cho Thần tộc một con đường sống.
Tương lai và hiện tại ở chung một cái thời không, mặt đối mặt, thậm chí chạm vào nhau sẽ là cái gì hiện tượng.
Tôn Kỳ đã đi đến, sánh vai cùng Dạ Tuyết, nhìn nàng, mỉm cười, đưa tay vỗ vỗ đầu, một bộ trưởng bối dạy dỗ hậu bối.
Mảnh Đạo Khí ong ong rung lên giống như vui mừng.
“Trở về nhà thôi!”
“Lên!” Dạ Tuyết quát lớn.
Nguyên Sa lúc này càng gấp.
Nhìn hắn cái kia thong dong, mọi người gần như đoán được hắn sẽ thành công.
Nàng vốn định dùng cái này bí thuật, một trận chiến dương danh đánh bại Bách Gia Cự Tử. Nhưng lúc này lòng háo thắng nổi lên.
Có cái cho rằng vũ trụ sẽ mất cân bằng, dẫn đến một chuỗi sụp đổ liên tiếp.
Mấy vị phong thần từ trong kinh ngạc tiến tới tán thưởng, nhao nhao phân tích cái kia bí thuật.
Thôi được rồi, không cần nhúng tay.
Thông qua tinh huyết nàng có thể cảm nhận được tương lai có người cùng mình tương liên, chính là nàng tương lai thân.
Mọi người đưa mắt nhìn đã thấy Tôn Kỳ đang bước trên đạo tràng, từng bước thong dong, không có khổ sở như bọn Dạ Tuyết.
“Lần sau cái kia quy định một ngày nên bỏ… nên bỏ… hỏng mất cơ duyên của ta.” Tôn Kỳ vừa đi vừa càm ràm.
Nàng đã từng nói đến mượn lực tương lai nhưng đạo lý quá cao thâm, không ai có thể lý giải. Nàng cũng thử qua mấy lần, đều lấy thất bại làm kết thúc. Ai cũng cho rằng không được. Từ đó về sau lại không nhắc đến nữa.
“Vô nghĩa, vậy ngươi có nghe qua hắn tu luyện kim đạo, sơn đạo, lôi đạo… vậy mà hắn vẫn đoạt được đạo vật đó thôi!”
Hình chữ nhật cắt ra một cái thời không, một khối thời không chữ nhật khác biệt với ngoại giới.
Thanh Thiên đột nhiên nghiến răng, sắc mặt băng lạnh, tốt nhất không phải là ngươi, nếu là ngươi… hừ hừ… chờ lấy, ta cũng không tin không thu phục được tiểu tử ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chưa từng nghe qua hắn tu luyện trọng lực đại đạo.”
Dạ Tuyết ánh mắt phun lửa, thật muốn lao lên cắn hắn một miếng.
“Thẩm Văn!!!!”
Mọi người bùng nổ cảm xúc, thành công rồi!
Tứ Cực Đạo Chủng liền một phân bốn, hóa thành bốn cái điểm sáng.
Dạ Tuyết lúc này thở thôi cũng thấy khó khăn, nồng ngực đau thắt từng cơn, nàng đã đến cực hạn. Không biết tương lai thân mạnh đến mức nào? có thể lấy được mảnh Đạo Khí?
Đã đi đến được một bước này không ai muốn từ bỏ, chỉ có thể liều mạng.
“Dù nó cứng đầu nhưng cũng chưa đến mức cãi lời sư tôn. Có lẽ do bị ép buộc, không thể không ra tay, nhưng nó đi c·ướp đạo tràng, có cái gì lại ép buộc nó như vậy. Xúc động nhất thời sao?
Mọi người trợn mắt.
Tôn Kỳ xuất hiện thu hút tất cả mọi người chú ý.
Thời Không Chi Môn ầm ầm sụp đổ, bốn điểm sáng hợp lại thành một chui vào trong người Dạ Tuyết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.