Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tộc Đại Kiếp
Unknown
Chương 17: Nước Cờ Như Biết Trước Tương Lai
Trở lại Ngô gia.
“Tử Nguyệt Thế Giới chủng tộc” Ngô Kiến Thành trông thấy con ngươi màu tím của ba tên tinh không chủng tộc, ngay lập tức nhận ra thân phận bọn hắn.
Tử Nguyệt Thế Giới là một trong những thế giới chủ đạo xâm lấn Thanh Diệp Thế Giới, sinh linh Tử Nguyệt Thế Giới có con ngươi màu tím đặc trưng không lẫn đi đâu được.
Thấy Ngô Kiến Thành nhận ra thân phận bọn hắn, ba tên tinh không chủng tộc không lấy làm lạ, Tử Nguyệt Thế Giới là Đại Thế Giới, con ngươi màu tím đã trở thành đặc điểm để nhận biết bọn hắn.
Không giống như Thanh Diệp Thế Giới, Thanh Diệp Thế Giới chỉ là Tiểu Thế Giới, Tử Nguyệt Thế Giới trong vô ngần thế giới đã là Đại Thế Giới vang danh.
Vô ngần tinh không, tồn tại vô ngần thế giới, phân thành Tiểu Thế Giới, Trung Thế Giới, Đại Thế Giới.
Mỗi một cấp bậc cách nhau xa như hai lạch trời.
Để Tiểu Thế Giới trở thành Trung Thế Giới, Đại Thế Giới không chỉ cần sinh linh trong Tiểu Thế Giới đột phá cấp độ, còn cần Tiểu Thế Giới sinh ra Thiên Ý đủ thành thục, đủ cường đại.
Dẫn đến mỗi một Tiểu Thế Giới muốn tiến cấp khó như lên trời.
Mà Thanh Diệp Thế Giới là thế giới sơ khai, tiềm năng lớn lao, sinh linh còn yếu ớt, Thiên Ý chưa thành thục, dẫn đến một số Tiểu Thế Giới như Thanh Diệp Thế Giới trở thành miếng mồi ngon trong mắt một số thế giới lớn hơn như Trung Thế Giới, Đại Thế Giới.
Thanh Diệp Thế Giới giống như một số Tiểu Thế Giới khác, xui xẻo gặp phải Đại Thế Giới tập kích, tưởng Thanh Diệp Thế Giới nằm gọn trong lòng bàn tay nhưng Tử Nguyệt Thế Giới không ngờ rằng.
Sinh linh trong Thanh Diệp Thế Giới sinh ra 10 tên Nhân tộc thiên phú tuyệt luân.
10 tên Nhân tộc này ứng thời thế mà sinh, thuận theo Thiên Ý, cường thế nghịch tập bọn hắn.
Tử Nguyệt Thế Giới cùng một số thế giới khác bởi vì vậy ăn quả đắng, cho đến hiện tại, người các thế giới khác gần như toàn bộ bị g·i·ế·t, chỉ còn Tử Nguyệt Thế giới là Đại Thế Giới vẫn còn sinh long hoạt hổ.
10 tên thống lĩnh của Nhân tộc, người Tử Nguyệt Thế Giới không sợ, chỉ là e ngại Thanh Diệp Thế Giới bị phong ấn với bên ngoài tinh không.
Lúc đó, bọn hắn không cách nào liên lạc với Tử Nguyệt Thế Giới, thật sẽ lâm vào tuyệt cảnh.
Đây là Thanh Diệp Thế Giới, đợi càng lâu, Thiên Ý sẽ càng thành thục, đợi tới lúc Thiên Ý đủ cường đại nhắm vào bọn hắn, lúc đó mới thật không có cách nào sống sót.
Người Thanh Diệp Thế Giới gấp, bọn hắn cũng gấp.
Hiện tại Thanh Diệp Thế Giới phong ấn chưa kiên cố, thừa dịp từ bên trong đánh một lỗ hỏng.
Ngô Kiến Thành tế đại đỉnh, bên trong đại đỉnh sinh ra từng luồng Huyền Hoàng Khí, Huyền Hoàng Khí là khí đầu tiên sinh ra trong thiên địa, loại khí này có sức nặng vạn cân, nặng không gì sánh được.
Ngô Kiến Thành đại đỉnh chính là lấy Huyền Hoàng Khí tế luyện, dẫn đến một đỉnh nặng như núi, toàn lực ném tới Trịnh Văn Sơn mới không chịu được thổ huyết.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
Ngô Kiến Thành cho Huyền Hoàng Khí bên trong đại đỉnh sinh ra xung kích, chỉ thấy Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh bên ngoài xuất hiện vết lõm.
“Tới” Ngô Kiến Thành Thế triển khai, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh nặng tựa thiên quân vạn mã xông tới, có Thế Trọng Lực gia trì, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh dường như phá vỡ không gian xuất hiện trước mặt ba tên tinh không chủng tộc.
Con ngươi màu tím hoảng hốt, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh cuốn theo phong bạo tạc nổ toàn bộ Ngô gia, kể cả trận pháp phong ấn đều bị tạc nổ.
Ầm!
Toàn bộ Ngô gia theo Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh một kích hóa thành tro bụi.
Động tĩnh to lớn khiến toàn bộ người trong Thành Tự An ngước về.
….
Mặt đất dưới chân rung chuyển, nước trà trong ly đổ ra bàn, Cảnh Vệ Trưởng quay đầu nhìn về phương hướng Ngô gia.
“Bên kia Ngô gia xảy ra chuyện ?” Cảnh Vệ Trưởng chấn động.
Động tĩnh to lớn, mặc dù là nơi Cảnh Vệ Quân trú quân cách Ngô gia một khoảng cách không nhỏ, nhưng động tĩnh vẫn lan truyền tới tận đây.
“Có địch tập kích Ngô gia” Cảnh Vệ Trưởng ngay lập tức nhận ra tình hình.
“Khẩn cấp, triệu tập toàn bộ Cảnh Vệ Quân tiếp ứng Ngô gia, Ngô gia bị địch tập, hư hư thực thực tinh không cường địch tập kích Ngô gia” Cảnh Vệ Trưởng đập bàn quát.
“Khẩn cấp, toàn bộ Cảnh Vệ Quân nghe lệnh, ngay lập tức tiếp ứng Ngô gia”
“Khẩn cấp, Ngô gia bị tinh không cường địch tập kích, tình huống nguy hiểm cực cao”
Toàn bộ Cảnh Vệ Quân hô to, tiếng hô chấn động Thành Tự An.
Đám người tam bang tứ phái ở bên trong lao ngục chấn kinh.
Tần Tượng nắm thanh sắt, trông thấy toàn bộ Cảnh Vệ Quân nghiêm chỉnh điều chỉnh nhân số, từng người từng người tác phong nhanh nhẹn di chuyển tới vị trí Ngô gia mà không rối loạn.
“Bọn hắn đang gặp chuyện gì ?”
Cùng tò mò giống Tần Tượng, Tiếu Nha ở một chỗ lao ngục khác nhìn Cảnh Vệ Quân như lâm đại địch xuất động quân lực chiến đấu.
Diệu Bất Khí dựa vào lao ngục nhìn Cảnh Vệ Quân xuất binh chiến đấu.
Hắn phát hiện, cho dù không có Cảnh Vệ Trưởng, hắn cũng không thoát khỏi Cảnh Vệ Quân truy đuổi.
…
Tại Thư Quán.
Liễu Minh hạ xuống cờ.
Trương Chí Bình nhìn cờ rơi xuống, nước cờ này như hóa mục nát thành thần kỳ, một nước cờ nghịch chuyển càn khôn, từ trong tuyệt cảnh tìm tới thắng lợi.
Hắn lại thua Liễu Minh một nước cờ.
Vẫn luôn là hắn để thua Liễu Minh một nước cờ, cho dù nhìn như hắn đang làm chủ ván cờ.
Trên thực tế, Liễu Minh nhàn nhã bố cục, nhìn như yếu thế, lại nắm trong tay toàn bộ đại thế.
Trương Chí Bình mục đích ban đầu tìm kiếm càng nhiều tư liệu về văn minh cổ đại, thư tịch không thôi là chưa đủ, Trương Chí Bình đầu óc thông minh tìm tới Liễu Minh.
Liễu Minh học thức uyên thâm, là chủ nhân của bốn chữ Học Cứu Thiên Nhân.
Nói về người hiểu biết nhất, không ai hơn được Liễu Minh.
Cho nên Trương Chí Bình tìm tới Liễu Minh cầu học.
Hai người vô tình mà đánh cờ.
Trương Chí Bình vô ý phát hiện, Liễu Minh kỳ nghệ vô song, là hắn cũng không chấp nổi cờ.
Trương Chí Bình có chút chán nản, nói cho cùng, kỳ nghệ không phải hắn sở trường, nhưng kỳ nghệ hắn vẫn tương đối mạnh, không nghĩ tới không bắt được Liễu Minh phải dùng toàn bộ thực lực.
“Liễu tiên sinh dường như nước cờ như biết trước tương lai, Trương lão sư ngươi một nước một nước chỉ càng dấn sâu vào Liễu tiên sinh bố cục” Vương Căn ở phía sau tấm tắc nói.
Lục Siêu gật đầu đồng ý.
Bất kể Trương Chí Bình có ra bao nhiêu nước cờ dự tính sâu xa, đều bị Liễu Minh nắm trọn trong lòng bàn tay làm ra đối ứng.
Trương Chí Bình vò đầu bứt tóc, Liễu Minh nhàn nhã húp một tách trà.
Lúc này, bên ngoài Thư Quán đi tới hai bóng người.
“Học sinh Trịnh Thiếu Bảo ghé thăm tiên sinh”
“Học sinh Trịnh Bằng ghé thăm tiên sinh”
Không phải ai khác mà là Trịnh gia trưởng tử và Trịnh gia thứ tử.
Trong Thành Tự An, ngoài ngũ đại gia tộc, thì phe phái ủng hộ Tự An Quận Chúa đáng lo ngại nhất chính là Liễu Minh.
Liễu Minh vốn là sư huynh của Viêm Vương, trước khi Viêm Vương đăng đỉnh thiên hạ, Liễu Minh thiên phú ngàn năm có một, lúc đó người nào không biết Liễu Minh thiên phú đáng sợ.
Chỉ là theo thời gian, Viêm Vương cái trước vượt cái sau, 10 vị Nhân Vương thay nhau cáo chiến thiên hạ.
Dần dần mọi người cũng quên mất Liễu Minh, mà lại Liễu Minh tính cách thanh đạm, không có tâm tư tranh giành thiên hạ, chỉ một lòng nghiên cứu đạo.
Quanh năm suốt tháng, dạy vỡ lòng một số đứa trẻ, thời gian còn lại dùng để đắm chìm đại đạo.
Liễu Minh cứ thế bị thiên hạ quên lãng.
Bất quá, Trịnh gia sẽ không quên, Trịnh gia hai thiếu gia mục đích lần này tới là đối phó Liễu Minh.
Thấy ba người Trương Chí Bình, hai vị thiếu gia Trịnh gia có chút ngạc nhiên.
Liễu Minh tiên sinh rất ít khi tiếp khách.
Ba người này là ai lại ngồi trong Thư Quán, còn có lão già kia còn đánh cờ với Liễu Minh tiên sinh.