Nhân Tộc Đại Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Bàn Tay Che Trời, Phệ Hồn Quỷ Mẫu
Ba tên Tử Nguyệt Thế Giới gặp Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh tự bạo, trên người thương thế so với Ngô Kiến Thành nặng hơn.
…
Phệ Hồn Quỷ Mẫu.
“Trịnh Bằng, theo ta rời khỏi Thành Tự An, hiện tại chúng ta còn một đường sống” Trịnh Thiếu Bảo cắn nát môi nói.
Chỉ là biến cố thứ hai, tập kích Ngô gia động tĩnh quá lớn, vụ nổ này chắc chắn người trong Thành Tự An đều bị kinh động, kể cả Tự An Quận Chúa.
Cụt tay cụt chân, có một tên mất gần như nửa người.
Hiện tại Thư Quán chỉ còn hai người bọn hắn, Liễu Minh bốn người đều rời đi.
Ngô gia phế tích.
“Ngô Kiến Thành tự bạo, đội ngũ chỉ còn mình ta sống sót, sự việc diễn ra vượt quá kế hoạch”
Đã đến lúc nói lời tạm biệt.
Ngô gia đại thụ chống trời, Ngô Kiến Thành có mạnh cũng không thể một mình chống lại địch doanh.
Công lý đang bị vấy bẩn.
“Khoan” Cảnh Vệ Quân phát hiện người dân không ngừng tử vong, khuôn mặt trầm trọng, một nhóm Cảnh Vệ Quân dừng lại kiểm tra nguyên nhân tử vong.
Trịnh Thiếu Bảo nắm chặt bàn tay, lại xuất hiện biến cố.
Theo người dân c·h·ế·t đi, từng đầu xiềng xích xuất hiện ngày một nhiều.
Trịnh Bằng mặc dù không cam lòng nhưng vẫn cắn răng theo Trịnh Thiếu Bảo không một tiếng động rời đi Thành Tự An, một đi không trở lại.
Ngô Kiến Thành cho nổ Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh là bản mệnh binh khí của hắn, nên cho nổ một khắc này hắn cũng gặp trọng thương.
Vây g·i·ế·t Liễu Minh không nắm chắc, vây g·i·ế·t Ngô gia Ngô Kiến Thành kết quả không rõ.
“Cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g không bị tổn thương, trên người càng không có vết thương, không rõ nguyên nhân cái c·h·ế·t” Cảnh Vệ Quân nhíu mày.
Chương 19: Bàn Tay Che Trời, Phệ Hồn Quỷ Mẫu
Răng rắc!
Trịnh Văn Sơn bản mệnh kiếm gãy làm đôi, mảnh vỡ bản mệnh kiếm chém đứt hắn một cánh tay, một cái chân.
Quyết định kích hoạt Quỷ Mẫu Phệ Hồn Đại Trận.
Thấy người tiến ra là Trịnh Thiếu Bảo, Trịnh Bằng nhẹ nhõm.
Thành Tự An bầu trời thoáng cái tối đen, mây đen từ phương xa kéo tới, trên trời nổi sấm, từng tia điện ẩn hiện bên trong lớp mây đen.
“Đại thúc, ngươi uống rượu quên chưa trả tiền, năm đồng một bình, ngươi tổng cộng uống năm bình, mời trả hai mươi lăm đồng”
“Anh” Trịnh Bằng sốt ruột gọi hắn.
Tách trà trong phòng còn bốc lên khói trắng, mùi hương thơm phức.
Tại vì sao mà dư ba lại lớn đến thế ?
Sai lầm, hắn không đảm đương nổi.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh chứa Huyền Hoàng Khí, Huyền Hoàng Khí là một trong thiên địa chi khí nặng nề nhất, uy lực tự nhiên không thể nào nhẹ nhàng.
Giữa trung tâm Thành Tự An, trên không trung, một cánh tay khổng lồ xuất hiện che trời, kéo ngang một nửa Thành Tự An.
Hầu hết người dân trong Thành Tự An còn chưa rõ đại sự lâm đầu, kiếp nạn tiến đến Thành Tự An, bọn hắn chăm chỉ làm công việc mưu sinh như hằng ngày.
“Nhà của Ngô gia phát nổ”
Thấy trận pháp phong ấn biến mất, Ngô Kiến Thành nở nụ cười.
Liễu Minh cùng ba người Trương Chí Bình lúc này cũng đi ra bên ngoài, Trịnh Thiếu Bảo cắn răng, vây g·i·ế·t Liễu Minh xem như không thể thực hiện.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
“Đi mau, nếu không, đến cả ta và ngươi đều sẽ c·h·ế·t” Trịnh Thiếu Bảo tức giận quát, mặt đỏ tía tai.
“Tiếng động giống như là một vụ nổ” Trương Chí Bình nói.
Nếu đợi tất cả mọi người phát giác, thật lúc đó, chờ hắn chỉ có một con đường c·h·ế·t.
…
“Em bé, kêu mẹ mua cho ngươi một con châu chấu tre chơi”
Từng đầu xiềng xích thô to từ dưới mặt đất phóng lên trên, khắp nơi trong Thành Tự An diễn ra một màn tương tự.
Động tĩnh to lớn, khả năng là Ngô gia xảy ra đại sự, thậm chí có thể là tinh không cường địch tập kích, nếu là tinh không cường địch tập kích, Ngô gia nguy hiểm.
“Tra” Cảnh Vệ Trưởng rống giận.
Trịnh Bằng không tin tưởng nổi nhìn lấy Trịnh Thiếu Bảo, anh trai hắn muốn từ bỏ Trịnh gia.
Lần trước đánh lui tinh không cường địch, nhìn như tinh không cường địch không ngóc đầu nổi, bất quá, đó chỉ là đánh lui một số Tiểu Thế Giới, Trung Thế Giới tinh không chủng tộc.
Trịnh gia người lúc này như đang đi trên lớp băng mỏng, sai một bước, vạn kiếp bất phục.
Trịnh gia không diệt được Ngô gia, không diệt được Liễu Minh trong êm xuôi, chú định Trịnh gia diệt tộc.
Khói bụi bốc lên chỗ Ngô gia.
Chờ xem cha bọn hắn hiện tại ra sao mới tiếp tục thực hiện kế hoạch ?
Cứ như vậy, hắn ngã nhào xuống đất, mất mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, ba người chạy như bay đuổi theo Liễu Minh tới Ngô gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là không giống như Trịnh Bằng, Trịnh Thiếu Bảo trên khuôn mặt hiện đầy nét chấn kinh.
Địch nhân chân chính của Thanh Diệp Thế Giới là Tử Nguyệt Thế Giới.
Bởi vì, rất hiếm khi Cảnh Vệ Quân toàn quân xuất trận.
Một người đang thò tay vào lấy bánh bao Kim Tằm giao cho khách hàng, bỗng dưng hai mắt hắn trắng xóa, đồng tử tan rã.
Ngón tay đặt lên trên tâm mạch.
Động tĩnh to lớn như vậy đã đủ để đám người kia phát hiện.
Biến cố thứ nhất, Liễu Minh không dùng Lục Căn Trà Quý hắn đã dự đoán được và có phương án đối phó.
Vẫn còn đó Tử Nguyệt Đại Thế Giới.
“Bánh bao Kim Tằm, hai đồng một cái, ăn không ngon không lấy tiền”
“Ngô gia” Liễu Minh than.
“Khụ” Trịnh Văn Sơn thê thảm lấy ra dụng cụ truyền âm.
Ngô Kiến Thành lựa chọn tự bạo, Bán Vương tự bạo thanh thế so Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh không kém bao nhiêu.
Ba tên Tử Nguyệt Thế Giới toàn bộ c·h·ế·t trận.
Trịnh Thiếu Bảo nội tâm xoắn xuýt, do dự, hiện tại mọi người, kể cả Liễu Minh, Tự An Quận Chúa không biết là Trịnh gia cấu kết Tử Nguyệt Thế Giới mưu hại Ngô gia, hắn còn có thể bắt lấy thời cơ chạy trốn.
Việc này liên quan đến tồn vong của Trịnh gia, Trịnh Thiếu Bảo không dám làm càn.
Vụ nổ tán đi.
Trịnh Văn Sơn chỉ kịp tế bản mệnh kiếm, ném hai con rối che chắn bản thân.
Toàn bộ xiềng xích thô to tìm tới điểm cuối cùng, tất cả xiềng xích đâm vào trên lưng bóng dáng khổng lồ giữa trung tâm Thành Tự An.
Trông thấy Ngô Kiến Thành nở nụ cười, Trịnh Văn Sơn hoảng hốt, hắn biết nụ cười này có ý nghĩa như thế nào.
Lấy linh hồn toàn bộ Nhân tộc bên trong Thành Tự An hiến tế.
Thành Tự An trải qua cuộc chiến với tinh không chủng tộc trước đó, xung quanh thành người c·h·ế·t trận đếm vô số kể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng tia màu vàng Huyền Hoàng Khí tan biến trong thiên địa, Ngô Kiến Thành tiếc nuối.
Liễu Minh đạp bước hư không, bóng lưng biến mất.
Chỉ khi Ngô gia phát ra tiếng nổ, bọn hắn mới hoảng hồn dừng lại mọi hoạt động.
Theo cánh tay xuất hiện, gió thổi càng lớn, cát bụi đất đá mịt mù.
Hiện tại biến cố thứ hai đột nhiên xuất hiện, Trịnh Thiếu Bảo sốt ruột, mọi việc quá lỡ cỡ.
Ầm một tiếng.
Đại trận kích hoạt, linh hồn người dân trong Thành Tự An nháy mắt bị thu gặt, người người tử vong, xiềng xích thô to cày nát mặt đất Thành Tự An.
Không có biến cố thứ hai, đội ngũ tập kích Ngô gia sẽ hỗ trợ tụ tập vây g·i·ế·t Liễu Minh, kế hoạch chính là như vậy.
Áp lực quá lớn.
Thật lần này Ngô Kiến Thành gặp Tử Nguyệt Thế Giới chủng tộc tập kích, có nguy hiểm tính mạng.
“Đuổi theo” Trương Chí Bình quay đầu nhìn Lục Siêu, Vương Căn nói.
Trong lúc bọn hắn kiểm tra, lại có người ngã xuống tử vong, Cảnh Vệ Trưởng thấy vậy sắc mặt cực kỳ âm trầm.
“Cảnh Vệ Quân toàn bộ xuất động tiến đến Ngô gia, Ngô gia xảy ra việc lớn” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên kia, người Tử Nguyệt Thế Giới gật đầu.
Dân chúng bàn tán, bọn hắn trông thấy Cảnh Vệ Quân từng người từng người phóng tới vụ nổ, số lượng đông đúc, ngay lập tức nhận ra, Ngô gia xảy ra vấn đề.
Bỗng nhiên, kiến trúc hai bên đường lắc lư dữ dội, mặt đất rung chuyển kịch liệt.
Phệ Hồn Quỷ Mẫu xuất hiện một khắc này, Tự An Quận Chúa đứng bật dậy, Liễu Minh tăng thêm tốc độ.
Dân chúng mưu sinh náo nhiệt, các hoạt động giao thương diễn ra tấp nập.
Mỗi một người dân c·h·ế·t đi, như cái gai đâm trong lòng hắn.
Tử Nguyệt Thế Giới hiện tại lấy đó làm nguyên liệu hiến tế Quỷ Mẫu Phệ Hồn Đại Trận, uy lực tất nhiên kinh thiên động địa.
Nghe thấy âm thanh v·ụ n·ổ, Trịnh Thiếu Bảo đang trong Thư Quán khẩn trương chạy ra phía bên ngoài, trông thấy có người tiến ra, Trịnh Bằng hoảng hốt cắt đứt liên lạc người Tử Nguyệt Thế Giới.
Trong lòng dâng lên lửa giận vô tận.
Lẽ ra việc tập kích Ngô gia nên diễn ra trong im lặng, không ai hay biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Biết bản thân trọng thương không lối thoát, Ngô Kiến Thành nở nụ cười.
Trịnh Thiếu Bảo đứng tại chỗ không di chuyển.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.