Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tộc Đại Kiếp
Unknown
Chương 9: Trịnh Gia Phản Bội
Hồng gia bị diệt, ngũ đại gia tộc trừ Trịnh gia còn sót lại duy nhất một nhà.
Ngô gia.
“Trịnh Văn Sơn tới chơi ?” Ngô gia gia chủ Ngô Kiến Thành nhíu mày.
Theo tình cảnh hiện tại, sau khi Thanh Diệp đánh lùi tinh không cường địch, không quá bao lâu toàn bộ Thành Tự An sẽ có một đợt thanh tẩy lớn.
Trừ đi Nhân tộc sâu bọ.
Trịnh gia là phản đồ lớn nhất tại Thành Tự An, chờ đợi bọn hắn sẽ là phán quyết tới từ toàn bộ dân chúng Thành Tự An.
Nhân tộc ra phản đồ, tự Nhân tộc thanh trừ.
Hiện tại Trịnh Văn Sơn tìm gặp riêng hắn, là không muốn ngồi yên chờ c·hết.
Trịnh Văn Sơn và Trịnh gia muốn cấu kết hắn, phản bội Nhân tộc, đánh ra Thành Tự An, tìm nơi nương tựa tinh không cường địch ?
Trịnh Văn Sơn, không lẽ đến thời điểm này ngươi còn không nhìn ra được, Thanh Diệp là của 10 vị Nhân Vương và Nhân tộc.
Tinh không cường địch, mạnh mẽ không gì sánh được, nhưng rồi ra sao ?
Vẫn bị 10 vị Nhân Vương đánh bại.
Tìm nơi nương tựa tinh không cường địch, vẫn chỉ là cá nằm trên thớt.
Viêm Vương, Nhân Vương quá cường đại.
Chỉ cần bọn hắn còn sống một ngày, tinh không cường địch đừng mong xâm chiếm Thanh Diệp.
Ngô Kiến Thành tự tin nghĩ, ánh mắt đầy kích động.
Là người trải qua cuộc chiến thảm liệt với tinh không cường địch.
Sát cánh cùng 10 vị Nhân Vương.
Tận mắt thấy Nhân Vương uy vũ, bại tận tinh không cường địch.
Đúc cho hắn một niềm tin kiên định.
Nhân Vương còn, Thanh Diệp còn.
Ngô Kiến Thành khinh thường Trịnh Văn Sơn.
Toàn bộ Thanh Diệp n·gười c·hết trận, dùng sinh mạng đổi lấy chiến thắng.
Các ngươi Trịnh gia sợ trước sợ sau, đóng cửa cố thủ.
Trịnh Văn Sơn, ngươi dẫn tinh không cường địch vào Thành Tự An, mưu cầu một chỗ đứng tại địch doanh.
Chỉ là, Thanh Diệp không còn, quê hương không còn.
Ngươi sống yên lòng sao ?
“Mặc kệ hắn” Ngô Kiến Thành nhàn nhạt nói.
Lúc này, có sỉ nhục Trịnh Văn Sơn cũng không khiến tâm tình hắn khá hơn.
Trịnh Văn Sơn sẽ đón nhận án tử xứng đáng với tội danh hổ thẹn của hắn.
Ngô Kiến Thành thản nhiên uống một ngụm trà.
Đột nhiên.
Rầm!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cửa lớn Ngô gia nổ tung.
Trịnh Văn Sơn thân ảnh hiện ra, trường kiếm trong tay nhuốm máu.
“Trịnh Văn Sơn, ngươi làm cái gì ?” Ngô Kiến Thành hai mắt như muốn nứt ra, gầm lên giận dữ.
Chỉ thấy, tại đại sảnh Ngô gia, dưới một kiếm của Trịnh Văn Sơn, người Ngô gia c·hết không nhắm mắt.
Trịnh Văn Sơn thực lực đạt cấp độ Bán Vương.
Ngô gia tinh anh hầu như đều c·hết trận tại cuộc chiến với tinh không cường địch.
Mà người Trịnh gia, hầu như là bảo toàn toàn bộ chiến lực.
Lúc này, Ngô gia lực lượng mỏng manh, người có thể chiến đấu không còn mấy, dưới Bán Vương Trịnh Văn Sơn một kiếm, tử thương một mảnh.
Trịnh Văn Sơn lạnh lẽo, kiếm mang diệu xạ, kiếm mang xuyên thấu đầu lâu từng người Ngô gia.
Vút!
Ngô Kiến Thành triệu hoán đại đỉnh, hai tay khiêng đỉnh ném tới.
Đại đỉnh giữa không trung rung lắc dữ dội, bề ngoài phình to mấy vòng.
Tia lửa ma sát bắn tới.
Trịnh Văn Sơn cánh tay đau nhức, trường kiếm mượn lực gạt đi đại đỉnh.
Ngô Kiến Thành triệu hoán đại đỉnh, đại đỉnh lần nữa hung mãnh đập tới.
Răng rắc.
Trịnh Văn Sơn hổ khẩu đổ máu, hai mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Ngô Kiến Thành thực lực vượt quá hắn dự tính.
Trịnh Văn Sơn đảo tay bóp nát phù chú, phù chú nổ tung, hai con rối xuất hiện.
Hai con rối đưa tay bắt lấy đại đỉnh.
“Cơ quan thuật của Mặc gia” Ngô Kiến Thành hừ lạnh.
Tên phản đồ không biết xấu hổ.
Dùng cơ quan thuật của Mặc gia đối phó hắn.
Mặc gia là gia tộc của Thiết Vương, mà Thiết Vương là người sáng tạo ra 10 toà Cổ Tháp.
Đủ để thấy cơ quan thuật của Mặc gia có chỗ hơn người.
Trọng Lực Đại Đạo.
Bán Vương chạm tới Đại Đạo, cảm ngộ Đại Đạo.
Ngô Kiến Thành Đại Đạo là Trọng Lực.
Khi Trọng Lực xuất hiện, đại đỉnh trọng lượng tăng gấp ba.
Không khí như lớp thuỷ tinh vỡ nát, kêu vang răng rắc.
Hai con rối thoáng cái vỡ vụn, đại đỉnh một kích đập nổ.
Đại đỉnh thế không ngừng bước, Trịnh Văn Sơn Kim Hành Đại Đạo, Kim Hành chủ sát phạt, kiếm mang cắt đại đỉnh.
“Khụ”
Đại đỉnh dễ dàng đánh gãy kiếm mang, Trịnh Văn Sơn xương sườn đứt gãy, miệng phun máu tươi.
“Trịnh Văn Sơn, chuột nhắt chuôi rút trong xó, làm sao biết sư tử hùng mạnh” Ngô Kiến Thành nắm đại đỉnh.
“Để Tự An Quận Chúa tự tay xử quyết ngươi “Ngô Kiến Thành đưa tay bắt lấy Trịnh Văn Sơn.
Đột nhiên, Ngô Kiến Thành rút tay về.
Ba bóng người xuất hiện, cả ba đều có con ngươi màu tím tà dị.
“Trịnh Văn Sơn, ngươi cấu kết tinh không cường địch, tự ý m·ưu s·át Nhân tộc” Ngô Kiến Thành phẫn nộ.
“Cảm ứng lực rất nhạy, thế mà có thể phát hiện chúng ta” Một tên tinh không cường địch nói.
“Đánh nhanh thắng nhanh, g·iết hắn” Trịnh Văn Sơn cắn răng.
Hôm nay để thua Ngô Kiến Thành, nhất là bị hắn so sánh chuột nhắt.
Trịnh Văn Sơn cảm thấy bị cực độ sỉ nhục.
….
Lý Minh Cổ Võ Quyền độ thành thục nhanh chóng từ vụng về hoá thành người tập võ 3 năm mới đạt tới trình độ.
Quyền ra dứt khoát, không có một tia không thông thuận.
Ai cũng không nghĩ tới, hắn đạt được bộ quyền pháp này chỉ mới nửa tiếng trước.
“Tiến bộ rất nhanh, thân thể xương cốt cấu trúc hoàn hảo, tập võ tuyệt hảo, đương nhiên ngộ tính cũng không sai” Tự An Quận Chúa bình phẩm.
Cổ Võ Quyền là quyền pháp của Bán Vương, không phải quyền pháp trong thế tục.
Mặc dù không sánh bằng đao pháp của nàng, nhưng cũng không phải võ thuật tầm thường có thể so sánh.
Muốn như Lý Minh, trong chốc lát thành thục, không phải thiên tài không được.
So với nàng, Lý Minh chỉ kém hơn một chút, nhưng đó là nàng ở cấp độ Bán Vương, tầm mắt đủ cao.
Còn Lý Minh đâu, hắn chỉ mới Tinh Thông.
Tinh Thông đã không thua gì Bán Vương.
Đây chỉ là so sánh về mặt học tập, vận dụng.
Bán Vương thổi một hơi, Tinh Thông m·ất m·ạng.
Lý Minh ngừng động tác, sau đó mới quay đầu nói với Tự An Quận Chúa.
“Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm”
“Võ sư cần thực chiến, nếu không chỉ là hổ giấy, có hình mà không có uy, đáng tiếc, hiện tại không thể đưa ngươi vào Hạo Thiên Tháp lịch luyện” Tự An Quận Chúa nói.
Hạo Thiên Tháp là Nhân tộc nơi lịch luyện, hiệu quả cực tốt.
Bất quá, Hạo Thiên Tháp hiện tại đại lượng linh năng dùng để gia cố phong ấn Thanh Diệp, tạm thời nội bộ linh năng có một chút tán loạn, không thể tuỳ tiện đi vào.
Nghe tới Hạo Thiên Tháp, Lý Minh sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Hạo Thiên Tháp bắt đi anh trai hắn, đến nay không biết sống c·hết.
Hạo Thiên Tháp trên ý nghĩa là quỷ môn quan, có vào không có ra.
Thời đại này Nhân tộc, thật tự nguyện muốn đưa con em mình vào Hạo Thiên Tháp ?
“Tiền bối, Hạo Thiên Tháp nguy hiểm trùng trùng, Nhân tộc đã đến tình trạng hiểm nguy, phải trả giá thảm trọng, đánh đổi sinh mạng cầu lực lượng ?” Lý Minh nghi hoặc.
“Hạo Thiên Tháp là nơi Nhân tộc lịch luyện, sẽ không có nguy hiểm c·hết người” Tự An Quận Chúa lắc đầu nói.
“Tiền bối, ở thời đại của chúng ta, Hạo Thiên Tháp người đi vào có thể sống sót rất ít, mỗi năm đều m·ất m·ạng rất nhiều người” Lý Minh trầm giọng nói.
Hắn không biết Tự An Quận Chúa có hiểu suy nghĩ của hắn hay không ?
Hắn không cần biết.
Hắn muốn đòi lại công đạo cho những người đ·ã c·hết bên trong Hạo Thiên Tháp.
Cả anh trai của hắn.
Tự An Quận Chúa lộ vẻ không hiểu.
Hạo Thiên Tháp về sau sẽ c·hết rất nhiều người ?
Nếu thật sự như vậy, Hạo Thiên Tháp trên ý nghĩa đã không còn là nơi để Nhân tộc lịch luyện.