0
Thấy Khang Huy vẫn nhìn mình chằm chằm, mặt mày ngơ ngác như gà mắc tóc, Lê Tùng nhún vai, vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa nói tiếp:
"Đừng có nhìn anh nữa. Anh cũng có biết gì nhiều đâu. Ngày mai chú em ra đó mà xem cho nó rõ, hỏi anh làm gì. Anh đây chỉ là thường dân thôi mà."
Câu lạc bộ ảo ảnh thẻ bài cấp thấp.
Lần đầu đến đây, Khang Huy không khỏi cẩn thận đánh giá tòa nhà. Một tòa nhà cao tầng chọc trời ngay tại trung tâm Đông Bình thế này, đủ thấy cái câu lạc bộ này có máu mặt cỡ nào rồi.
Nhưng thứ làm Khang Huy chú ý nhất vẫn là những ảo ảnh thẻ bài tinh xảo đang di động trên tường của tòa nhà. Chúng không ngừng biến ảo, lúc thì là trời đông giá rét, tuyết rơi trắng xóa cả một vùng, lúc lại biến thành bãi cỏ xanh mướt, hoa nở rộ lung linh.
Cảnh tượng biến ảo liên tục khiến người ta hoa cả mắt, chẳng kịp định thần. Khang Huy cũng không khỏi thầm sợ hãi. Nói về độ chân thật, thì mấy cái biển quảng cáo ở cửa hàng Hoàng Kim cũng phải gọi bằng cụ.
Nhưng, đây cũng không phải là điều đầu tiên xuất hiện trong đầu Khang Huy. Điều đầu tiên mà hắn nghĩ đến là: Ảo ảnh thẻ bài tinh xảo đến vậy thì có giá bao nhiêu tiền nhỉ?
Nơi này quả nhiên là nơi tàng long ngọa hổ. Hắn không biết người đã tạo ra những ảo ảnh này là ai, nhưng có thể làm ra ảo ảnh sống động như thật đến như vậy, chắc chắn là một cao thủ rồi! Khang Huy biết, với khả năng hiện tại của mình, thì còn lâu mới đạt tới trình độ đó.
Kiềm chế sự tò mò đang trỗi dậy trong lòng, Khang Huy bước vào bên trong tòa nhà.
Khi vừa bước chân vào, cảnh sắc đột ngột thay đổi.
Trước mắt tối sầm lại, trong bóng tối chỉ còn thấy bầu trời đầy sao đang chuyển động không ngừng. Cảm giác như hắn vừa đặt chân vào giữa một vũ trụ bao la, vô tận.
Bốn phương tám hướng đều là hư không thăm thẳm. Những ngôi sao lấp lánh như vô vàn hạt cát trên sa mạc. Đôi chân vốn đang vững chãi trên mặt đất, giờ lại có cảm giác lơ lửng, không thật.
Tất cả những điều này khiến cho người ta phải kinh ngạc đến tột độ. Khang Huy chưa từng thấy cảnh tượng nào như thế này, mắt hắn nhất thời mở to, miệng há hốc, lộ rõ vẻ kinh ngạc.
"Hoan nghênh tới câu lạc bộ ảo ảnh thẻ bài cấp thấp." Một giọng nói mềm mại như tiếng chim hót của một cô gái vang lên từ phía sau lưng Khang Huy.
Khang Huy giật mình, vội vàng lấy lại tinh thần, xoay người nhìn lại. Một cô gái tóc ngắn, mặc đồng phục của câu lạc bộ, đang đứng cười tươi rói phía sau hắn.
"Đây là ảo ảnh thẻ bài Diễn Hóa Tinh Thần, nghe nói là tác phẩm của đại sư Trần Tuấn Hưng. Ngài vốn có nghiên cứu rất sâu về thiên văn học. Sau khi tấm ảo ảnh thẻ bài này rơi vào tay hội trưởng, hội trưởng liền quyết định đặt nó ở đây, để ai vào lần đầu cũng phải giật mình." Nàng che miệng cười khúc khích, nụ cười tràn đầy vẻ phong tình, quyến rũ c·hết người.
"Thì ra là tác phẩm của đại sư Trần Tuấn Hưng." Khang Huy chợt hiểu ra. Cái khí thế này quả nhiên không phải người bình thường có thể tạo ra được.
Thật khó có cơ hội gần gũi như vậy để cảm nhận tác phẩm của đại sư, Khang Huy không khỏi càng thêm dụng tâm quan sát học tập. Bất quá thiên văn học hiển nhiên là một loại học vấn thâm sâu, tất nhiên không phải kẻ tép riu như hắn có khả năng lĩnh hội được.
Nhìn một lát thì đã hoa cả mắt, bất đắc dĩ Khang Huy đành phải bỏ qua ý định này.
Vị tiểu thư tóc ngắn kia đối với những phản ứng kiểu này đã quá quen thuộc rồi, chỉ khẽ mỉm cười, cũng không quấy rầy hắn. Mãi đến khi Khang Huy dụi mắt xong mới cất lời:
"Ngài có thể xuất trình thẻ hội viên được không?"
"Àh." Khang Huy vội vàng móc thẻ hội viên của mình ra.
Tiếp nhận tấm thẻ rồi nhìn lướt qua, trên mặt nàng lộ ra nụ cười thành thạo:
"Vậy ngài là lần đầu tiên tới đây, có muốn tôi giới thiệu một chút cho ngài không?"
"Rất tốt." Khang Huy gật đầu không chút khách khí.
Vị tiểu thư này nghiêng người, vươn tay phải làm ra tư thế mời:
"Chúng ta vừa đi vừa giới thiệu cho ngài." Vị tiểu thư này dừng lại một chút rồi nói tiếp:
"Đây là thẻ hội viên của ngài. Bên trong đó sẽ có thông tin về ngài. Ngài có thể đến phòng đăng ký để điền các thông tin về mình, ví như hình dáng bên ngoài… vv, như vậy người khác sẽ không có cách nào sử dụng thẻ hội viên này. Đương nhiên điều này cũng không phải bắt buộc, nếu ngài không muốn điền thì điều đó cũng không ảnh hưởng gì cả."
Nàng vừa đi vừa nói, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển như làn gió:
"Tôn chỉ của câu lạc bộ chính là hết sức tìm mọi cách để thẻ bài ảo ảnh cấp thấp được ứng dụng rộng rãi vào trong cuộc sống của chúng ta. Vì thế chúng tôi áp dụng chế độ cống hiến. Trên thẻ hội viên của ngài có hiển thị một con số, nó biểu hiện giá trị cho những gì ngài cống hiến, gọi là điểm cống hiến. Có rất nhiều cách để đạt được điểm cống hiến. Câu lạc bộ vẫn thường phát ra một vài hạng mục công ích, thù lao của chúng cũng không cao, nhưng ngài có thể thu được điểm cống hiến tương ứng."
Cô nàng dừng lại, chớp mắt tinh nghịch, rồi nói tiếp:
"Ví dụ như lần này chúng ta hợp tác cùng với một trường học, trợ giúp bọn họ chế tạo thẻ bài ảo ảnh giảng dạy. Hạng mục này thuộc về lợi ích chung cho nên ngài không thu được tiền thù lao, nhưng chúng tôi sẽ thưởng bằng điểm cống hiến. Đương nhiên tài liệu sẽ do chúng tôi cung cấp."
Cô nàng vừa nói vừa đưa tay vuốt lại mái tóc ngắn của mình, tiếp tục:
"Có rất nhiều thành viên của câu lạc bộ khi bọn họ gặp phải khó khăn không thể giải quyết, bọn họ sẽ truyền tin yêu cầu trợ giúp ra ngoài. Nếu như ngài có thể giúp đỡ bọn họ giải quyết vấn đề đó, ngài sẽ thu được điểm cống hiến do bọn họ đưa ra làm thù lao. Thông thường điểm cống hiến thù lao của các tin tức yêu cầu trợ giúp này tương đối cao, nhưng đồng dạng độ khó của chúng cũng không hề nhỏ đâu."
"Nếu ngài gặp nan đề nhất thời không thể giải quyết, ngài cũng có thể dùng cách như vậy để yêu cầu trợ giúp." Nàng nở một nụ cười nhẹ, đầy bí ẩn.
"Đương nhiên, ngoài ra cũng có một số cách khác có thể đạt được điểm cống hiến, nhưng cũng không thường xuyên. Ví dụ như ngài đạt được một giải thưởng lớn ở phương diện chế tạo thẻ bài chẳng hạn, chúng tôi cũng sẽ căn cứ vào uy tín của giải thưởng đó mà thưởng cho ngài điểm cống hiến tương ứng."
Cô nàng nghiêng đầu, giọng điệu có chút nhí nhảnh:
"Ở đây hàng tháng đều bán ra một ít tài liệu hoặc thẻ bài tương đối hiếm gặp chỉ có thể dùng điểm cống hiến mới mua được. Đây cũng là cách câu lạc bộ báo đáp lòng nhiệt tình của ngài trong việc tham gia vào các công việc của câu lạc bộ."
"Hơn nữa hàng tuần chúng tôi theo định kỳ đều cử hành hội chợ trao đổi, ngài có thể tự do lựa chọn tham gia hay không. Mỗi lần tham gia có thể đạt được một ít điểm cống hiến. Ở đó, ngài sẽ gặp được rất nhiều nghệ nhân chế tạo thẻ bài đồng đạo. Ngài có thể trao đổi với bọn họ những điều tâm đắc về phương diện chế tạo thẻ bài của mình."
"Đương nhiên, nếu như ngài có ý tưởng tốt nào đó nhưng lại không có đủ tài chính, câu lạc bộ cũng sẽ xem xét cung cấp trợ giúp cho ngài. Chúng tôi có tổ thẩm tra chuyên môn, khi chúng tôi xác định phương án của ngài hợp lý, có tính khả thi, chúng tôi sẽ lấy phương thức hợp tác mà trợ giúp tài chính.”