Nhất Kiếp Tiên Phàm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 240: Phù Không thành
Thiên Vân vừa vỗ vào lưng y, bao nhiêu rượu bia y vừa uống vào liền nôn ra hết, trong đó còn chứa không ít dịch nhầy màu đen. Thấy thau gỗ chứa đầy rượu bia cùng một ít rau xanh, cả đám đứng xem không khỏi bịt chặt mũi.
Nơi này nên y học rất phát triển, cùng với thế giới của những tên túc chủ cũng không khác biệt mấy. Đại phu trong dân gian, bọn họ gọi là bác sĩ hay thầy thuốc. Thiên Vân thấy cả đám nháo nhào, liền mở miệng nói. "Để ta xem một chút"
"Ngươi là bác sĩ?" Một gã thủy thủ nghi ngờ hỏi.
Thiên Vân cũng cười cười, không có phản bác suy luận của đối phương.
Ông lão nghe Thiên Vân hỏi như vậy, nhất thời có chút ngẩn ra, mở miệng nói. "Người anh em là muốn tiến vào thành, học tập ma pháp hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên Vân nghe tới hai từ ma pháp, trái tim liền hơi đập nhanh một chút, trên mặt cũng không tỏ vẻ gì, chỉ gật đầu nói. "Đúng vậy, ta từ nhỏ đã hứng thú với ma pháp, rất muốn tìm một vị huyền thuật học giả, bái sư học tập một phen"
"Người anh em nhìn mặt rất lạ, hiển nhiên là lần đầu tiên tới đây đi?" Ông chủ quán rượu là người tương đối hào sảng, cũng không tính toán chuyện Thiên Vân uống hết chai rum của lão. Lúc này lại mang tới một cái ly, rót một chút rượu nho, vừa mời Thiên Vân uống, vừa hỏi chuyện.
"Ồ!" Thiên Vân ồ lên một tiếng, cũng không nói thêm cái gì. Cánh tay vẫy một cái, một chai rượu từ trên kệ lập tức bay tới. Lúc này Thiên Vân mới hỏi. "Ta bẩm sinh có thể cách không ngự vật, không biết bản lãnh này có được coi là dị bẩm hay không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông chủ quán rượu nghe vậy, không có đáp ngay mà lắc đầu thở dài. "Nghe nói, muốn học ma pháp bắt buộc phải có tài năng dị bẩm. Tỉ như khống hỏa, ngự thủy, người không có loại bản lãnh này, đi tới Phù Không thành lập tức sẽ bị học giả g·i·ế·t c·h·ế·t"
Ông chủ quán rượu khóe miệng giật giật, cũng không nói thêm cái gì, lập tức chạy vào bên trong, mang ra một tờ bản đồ, tay chỉ vào một vùng biển ngoài khơi, nói. "Ngươi đi thuyền thẳng hướng đông nam bảy vạn dặm, nếu nhìn lên trời có một hòn đảo đang trôi lơ lửng, vậy đó chính là Phù Không thành. Có điều trên đường đi chỉ sợ sẽ có hải thú tập kích, người anh em cần phải cẩn thận mới được"
Thiên Vân cũng không từ chối, lập tức đón lấy ly rượu, gật đầu nói. "Ông chủ đoán không sai, ta đích thực là từ phương xa tới. Ta nghe nói nơi đây thỉnh thoảng có huyền thuật học giả đi qua, liền muốn tới chứng kiến một phen đây"
Thiên Vân nghe vậy lông mày càng nhíu chặt, lập tức liên tưởng tới ma giới cùng đại kiếp. Ngẫm nghĩ một hồi, Thiên Vân liền mở miệng hỏi. "Ông chủ có biết Phù Không thành tọa lạc ở nơi nào hay chăng?"
Đi quá hai vạn dặm, Thiên Vân bắt đầu chứng kiến không ít bất thường. Chỉ thấy tàu thuyền đi tới nơi này, hầu hết đều trang bị đ·ạ·n pháo, vật liệu chế tạo cũng toàn là kim loại, chắc chắn cực kỳ.
"Đã từng học qua. Yên tâm! Sẽ không có vấn đề gì lớn". Thiên Vân hàm hồ đáp một câu, sau đó liền đi tới rẽ ra đám đông, muốn kiểm tra tên kia tình hình thế nào. Thiên Vân bắt mạch dò xét một vòng, chỉ thấy gan tên này sớm đã sưng phù. Bởi vì thường xuyên tiếp xúc với cồn, khắp nơi trong cơ thể đều là ẩn tật. Trái tim cũng sớm đã không còn khỏe mạnh nữa. Rượu vốn là một chất kích thích, cũng là một loại độc tố. Nếu ngày uống một, hai ly sẽ là tốt. thế nhưng uống nhiều, vậy vô số bệnh lý sẽ kéo đến, nhất là gan thận cùng trái tim của người uống. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nếu người anh em muốn tìm những học giả này, vậy phải đợi một thời gian khá dài. Bọn họ quanh năm cư ngụ tại Phù Không thành, rất ít khi trở lại bến cảng. Chỉ khi nào có quỷ vật tập kích, hoặc hải thú chiều tịch mới trở lại mà thôi". Ông chủ quán rượu cũng rót cho mình một ly rượu, vừa nhâm nhi vừa nói.
Thiên Vân cũng không có mướn thuyền ra khơi, hắn tìm một góc vắng, lập tức thi triển Nhất Thốn Thiên Lý, thẳng hướng đông nam mà đi. Hắn muốn biết nơi hạ lạc của Phù Không đảo, không phải vì muốn bái nhập học tập cái gì, hắn chỉ muốn từ nơi đó hiểu được nơi này cùng nơi hắn sinh ra, có phải cùng một thế giới hay không mà thôi. Bản thân hắn tư chất tu tiên kém cỏi, dám chắc những thứ khác cũng tệ hại không ra bộ dáng gì. Nếu Thiên Vân phân tâm đi học những thứ khác, chỉ sợ trước sau gì cũng c·h·ế·t già.
Một vạn dặm ngoài biển, tàu thuyền qua lại vẫn còn khá tấp nập, có điều đi tới hai vạn dặm, Thiên Vân thấy chỉ thấy lác đác vài ba chiếc thuyền. Thỉnh thoảng Thiên Vân còn thấy một ít xác tàu đắm, ván gỗ bị phá thành mảnh nhỏ. Hiển nhiên những con tàu này đã bị một lực lượng nào đó đập nát, gió bão khó có thể làm được đến mức này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xong xuôi tất cả, Thiên Vân liền bảo một đồng bạn của tên thủy thủ này mang hắn về nghỉ ngơi. Cũng gật đầu bảo đảm y sẽ không sao. Đồng bạn áp tai vào lồng ngực, thấy bằng hữu nhịp tim đã ổn định trở lại, lập tức tin tưởng mấy phần. Cả đám cảm ơn Thiên Vân rối rít, rất nhanh liền mang tên thủy thủ kia rời đi.
"Nhất định, nhất định". Thiên Vân lập tức gật đầu, không có từ chối. Hắn chỉ quét mắt một cái, liền có thể nhớ như in bản đồ trong đầu, nói xong liền chắp tay với chủ quán rượu, quay người rời đi.
"Quỷ vật tập kích? Hải thú chiều tịch?" Thiên Vân nhíu mày lẩm bẩm, hắn đã từng đọc qua một quyển kinh thánh. Người nơi này tôn thờ thần linh, tu hành cũng là muốn trở thành thần. Nhưng đối trọng với thần linh chính là quỷ. Những con quỷ này không đơn giản như nơi Thiên Vân sinh ra, bọn chúng có hệ thống tu hành riêng, cũng mạnh mẽ không khác gì huyền thuật học giả. Thế nhưng Thiên Vân lại không nghĩ rằng, đám quỷ vật này vậy mà dám xâm phạm thế giới con người. Bọn chúng không sợ nhân quả cùng nghiệp lực quấn thân hay sao?
Kẻ này sớm đã đi tới giới hạn, nếu không cứu chữa ngay, chỉ sợ mạng của y cũng sẽ chẳng còn. Gã thủy thủ này cũng chỉ là một người bình thường, Thiên Vân không thể thấy c·h·ế·t mà không cứu. Hắn bèn rót vào người y một sợi linh lực, điều khiển nó chạy quanh thân thể tên này một lần. Làm xong đâu đó, hắn liền nâng y lên, sai người lấy cho một cái thau, hơi dùng sức vỗ vào lưng y một cái.
"Ha ha! Không ngờ người anh em này y thuật lại cao siêu như vậy. Nào, mời ngồi, mời ngồi". Ông chủ quán rượu cũng là thở ra một hơi, lập tức sai một tên phục vụ mang thau gỗ đi đổ, lại mời Thiên Vân đi tới quầy.
Hắn cũng nhìn thấy dưới mặt biển lập ló không ít kì dị sinh vật. Có loại giống vơi ngựa, bốn vó lao nhanh trong nước, trán mọc sừng, hai mắt đỏ hồng. Có loại bạch tuộc, to tựa như quả núi, xúc tu giăng kín mọi nơi, đôi con mắt tựa như hai quả chuông đồng, chằm chằm nhìn về phía hắn, một bộ cẩn thận đề phòng.
Lại có một ít sinh vật kì quái, thân người đuôi cá. Đám này phần lớn giới tính nữ, chuyên chọn một ít rặng đá nhỏ, ngồi chải tóc. Đám này xinh đẹp cực kỳ, nam tính bình thường khó mà kiềm chế. Có điều Thiên Vân thấy được, trên thân bọn chúng tội nghiệt chất đống, hiển nhiên người c·h·ế·t trên tay không phải ít.
"Người anh em từ phương xa tới chắc không biết, gần trăm năm trở lại. Đám quỷ vật này giống như phát rồ, thế mà hướng cả đám dân thường chúng ta cắn nuốt. Cả đám hải thú nữa, trước nay chúng cũng không có tạo thành chiều tịch, hiện tại thế mà cũng dám làm ra động tĩnh lớn. Không ít tàu thuyền cũng vì thế mà một đi không trở lại a". Ông chủ quán rượu lại nói.
Chương 240: Phù Không thành (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông chủ quán rượu thấy Thiên Vân đi xa, lúc này nụ cười mới thu lại, lắc đầu thở dài nói. "Người với người, đúng là tức c·h·ế·t người"
"A! Thì ra là vậy. Ta nói, người anh em y thuật cao siêu như vậy, làm sao có thể giống đám người kia, quanh năm bám biển được cơ chứ". Ông chủ quán rượu nghe vậy, ha hả cười. Điệu bộ sớm đã đoán trước từ lâu.
"Không xong, nhịp tim của hắn đang rất chậm, mau gọi thầy thuốc". Một tên thủy thủ thử áp tai vào lồng ngực nghe ngóng, thấy bằng hữu nhịp tim ngày càng chậm, hoảng sợ hô lên.
Tên thủy thủ nằm lăn ra đất, th·iếp đi không biết trời chăng là gì, một vài bằng hữu của y cố gắng lay thân thể, có điều y vẫn nằm yên, một chút phản ứng cũng không thấy.
"Cái này! Người anh em về sau nếu học thành tài, phải thường xuyên tới chiếu cố ta a". Ông chủ cười hề hề, hướng Thiên Vân nháy nháy mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.