"Nhanh quá". Lão giả nội tâm rung động, bật thốt lên. Thế nhưng lão ta cũng không hề chậm, tay trái không biết từ đâu lấy ra một lá bùa, lá bùa này vẽ đầy hình thù kì quái, ánh sáng lập lòe. Lá bùa rời tay liền trực tiếp đốt cháy, ngay sau đó một màn ánh sáng màu vàng đất xuất hiện, bao bọc thân thể lão ta vào trong.
Nói thì chậm, nhưng lại nhanh vô cùng, Thiên Vân chỉ vừa biến mất, vòng sáng màu vàng liền xuất hiện. Đúng lúc này từng tiếng "răng rắc" vang lên, thân hình Thiên Vân từ lúc nào đã đứng phía sau lão già, tay phải thành quyền đánh vào màn sáng. Màn sáng chịu một quyền này vậy mà chỉ xuất hiện một vài vết rạn, sinh sinh đỡ được một quyền của Thiên Vân.
Thiên Vân thấy cảnh này nội tâm không khỏi rét lạnh, một đấm này hắn đã tung ra bảy phần sức mạnh, vậy mà ngay cả một lá phù cũng không thể phá vỡ.
"Hừ! Muốn c·hết". Lão già cũng là vô cùng kh·iếp sợ, đạo Hậu Thổ Phù này phòng ngự vô cùng khủng bố, không phải tu sĩ Khai Linh ngũ đoạn làm cách nào cũng không phá được. Thế nhưng kẻ này chỉ dùng bản thân Hóa Cảnh lực lượng, một quyền đánh nứt phòng ngự Hậu Thổ Phù, quyền này nếu đánh vào người lão, chuyện gì sẽ xảy ra a? Chỉ nghĩ sơ thôi, đã đủ khiến lão rét run.
0