Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22: Gặp Mặt Milcah, Tham Quan Trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. (P1)

Chương 22: Gặp Mặt Milcah, Tham Quan Trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. (P1)


Gặp Mặt Milcah, Tham Quan Trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. (P1)

Buổi sáng hôm sau, chúng tôi tiến vào Rustboro City.

"Ồ, thành phố này lớn quá đi mất." Masato thốt lên. Khi mới bước vào, đập ngay vào mắt chúng tôi là những tòa nhà cao, tuy thế mọi thứ đều nhỏ bé khi so với hai tòa nhà to lớn khác.

"Hai tòa nhà đó là đài quan sát, cùng với tập đoàn Devon. Tập đoàn Devon là một trong những tập đoàn lớn, và nổi bật nhất của Hoenn." Takeshi lấy ra sổ tay hướng dẫn của vùng Hoenn, xem xét rồi nói. Bỗng nhiên anh ồ lên.

"Nhìn này, PokeNav của em cũng được sẳn xuất bởi tập đoàn này đấy. Không chỉ thế, tập đoàn này còn có cả một vài sản phẩm tân tiến khác, rất được mọi người ưa chuộng, trong số đó nổi bật nhất trừ PokeNav còn có một đôi Runing Shoes." Takeshi nói với Masato, cũng như là chúng tôi.

"Ể, còn có thứ sánh ngang với PokeNav này sao?" Masato giật mình hỏi.

"Tất nhiên rồi, không chỉ ngang bằng, có thể còn vượt trên nữa cơ." Tôi nghe câu hỏi của Masato, nên trả lời, rồi tôi nói tiếp.

"Khi đeo Runing Shoes, người dùng có thể tăng cường sức mạnh cho đôi chân, giúp di chuyển với vận tốc nhanh hơn, nhưng lại chỉ tốn rất ít sức lực. Runing Shoes khá được những người lữ hành ưa chuộng, vì có thể giúp họ vượt qua những lúc nguy hiểm. Như chạy khỏi các Pokemon hoang dã, hay là việc giảm thương tổn phải nhận, khi nhảy xuống vách núi chẳng hạn." Tôi giải thích cho mọi người nghe.

Rồi tôi cũng nói cho mọi người, về tầm ảnh hưởng của tập đoàn Devon, nó lớn đến mức khi mà dù chỉ là những đứa trẻ của vùng Hoenn, cũng không ít thì nhiều đều nghe qua cái tên này.

"Quả là một tập đoàn hùng mạnh nhỉ?" Satoshi nghe xong cũng thán phục.

"Đúng thế, tớ cũng không nghĩ đến ở Hoenn, lại có một tập đoàn lớn đến như vậy." Haruka lên tiếng tán đồng.

Mọi người tiếp tục tám chuyện với nhau, cũng như là tiến vào trong thành phố, vì nãy giờ bọn tôi vẫn đứng ở đường vào. Chúng tôi quyết định tiến đến đài quan sát để tham quan, khi đến nơi tôi rời khỏi đội hình, để gọi điện cho Milcah, người đã có mặt ở đây vài ngày trước. Tuy thế, khi tôi gọi cho số mà Milcah đã cho, thì đầu dây bên kia lại không bắt máy, có vẻ như Milcah đang bận, nên tôi sẽ gọi lại vào tối nay.

Khi tôi lên tầng cao nhất để gặp lại nhóm, thì thấy những người khác đang lẫn tránh Satoshi, còn cậu ta thì cứ lẽo đẽo theo sau.

"Có chuyện gì thế mọi người?" Tôi tiến đến gần hỏi.

"À, lúc mà em rời khỏi đấy, Satoshi tìm đâu ra bộ đồ dị hợm lắm, rồi cậu ta mặt vào đi khoe với mọi người. Nhìn kì cục lắm luôn, nên là tránh ra xa thì hơn." Haruka cười nói. Tôi nghe thế cũng hiểu, thì ra mọi người đang trêu nhau, thế thì không sao rồi. Khi này, Masato phát hiện thứ gì đó, cậu ta ngạc nhiên hô lên, lúc chúng tôi nhìn lại, thì thấy Masato chạy đến chỗ ghế ngồi.

"Này, cậu có muốn mình giúp không?" Masato ngồi xuống nói. Sau một lúc, có một con Pokemon từ dưới đó đi ra.

"Thì ra là một con Poliwag." Satoshi thấy hình dáng của nó, rồi nói.

"Poliwag, cậu đi lạc phải không?" Masato cũng lên tiếng hỏi, rồi cậu thấy gì đó ở đuôi của Poliwag.

"Này mọi người, đây là phù hiệu gì vậy?" Masato lên tiếng hỏi, đó là hình một quả bóng Pokemon, nhưng từ đầu đến cuối chỉ toàn màu đỏ.

"Poliwag kia rồi, làm mình nãy giờ tìm kiếm." Bọn tôi nghe thấy tiếng nói phát đến, rồi một cô gái đến gần, đó chính là chủ hội quán Rustboro, Roxanne.

"Các em là người tìm thấy nó à, chị cảm ơn các em nhé." Roxanne cười nói.

"Cô ơi, cô tìm thấy rồi phải không?" Lúc này, có một đám nhóc từ xa đuổi đến hỏi Roxanne. Trong khi những người khác chú ý vào Poliwag, thì có một người thu hút ánh mắt của tôi.

"A, Ace cậu đến rồi à, sao đến nơi mà không gọi cho mình thế. Cậu lại quên nữa rồi phải không?" Người đó nói.

"Milcah à, tới mới đến hồi sáng thôi, khi nãy tớ có gọi cho cậu, mà không có người bắt máy." Tôi giải thích với cô.

"Ồ, hai đứa quen biết nhau à?" Roxanne thấy chúng tôi nói chuyện với nhau, bèn hỏi.

"Vâng ạ, đây là Ace. Cậu ấy là con của bác Farley, người đã cho em tấm thẻ thăm quan trường hai ngày trước đấy cô." Milcah giới thiệu tôi cho Roxanne.

"Ra em là con của chú Farley, xin tự giới thiệu chị tên Roxanne, là giáo viên của trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon." Roxanne giới thiệu với tôi, cũng như những người khác.

"Thì ra là trường Đào Tạo Pokemon." Satoshi.

"Tên chính sát là trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. Các học viên sẽ được học những kiến thức liên quan đến Pokemon, đây là những học viên của tôi đó, và hôm nay là ngày học đầu tiên." Chị Roxanne nhắc lại một lần nữa.

"Nghe hay thế, chị Haruka em cũng muốn tham gia lớp học, được không chị?" Masato cảm thấy hứng thú, quay sang hỏi chị mình.

"Sao em lại hỏi chị, chị không thể quyết định được chuyện này đâu?" Haruka.

"Đúng đấy Masato, với lại giờ chúng ta phải đi thi đấu hội quán Rustboro nữa mà." Satoshi lên tiếng.

"Các em định quyết đấu với hội quán Rustboro thật sao?" Roxanne như nghe được chuyện quan trọng, trong nháy mắt trở nên sắt bén hơn, rồi trở lại bình thường, cô hỏi.

"Đúng thế, chúng em đi chung nhóm mà." Satoshi nói.

"Thế thì tốt quá, hội quán Rustboro ở ngay bên trường thôi." Roxanne cười nói.

"Thật vậy sao?" Satoshi hỏi lại.

"Đúng thế, sẵn tiện để cảm ơn, cũng mời mọi người vào trường thăm quan luôn cho biết?" Roxanne mời chúng tôi.

"Thật không? Nếu như vậy thì chúng tôi rất hân hạnh." Takeshi cười trả lời.

"Thế thì tốt quá rồi." Masato vui vẻ nói. Còn Satoshi thì đang lẩm bẩm về chuyện phải thi đấu hội quán.

"Được rồi, thế chúng ta về lớp nhé?" Roxanne nói, rồi dẫn đường cho chúng tôi cũng như những đứa bé trở về trường.

Trên đường đi, có một cậu bé tóc cam, tiến đến gần cậu bé tóc xanh dương, rồi nói.

"Này, vì cậu để chạy mất Poliwag, mà tớ đã mất một tiết học ngoài trời rồi đấy." Cậu bé tóc cam khó chịu nói.

"Chuyện này đâu phải lỗi của Hota chứ, cậu ta sợ những Pokemon khi chúng bật nhảy kia mà." Một cô bé tóc đỏ đứng ra nói giúp. Cô bé có vẻ khá khó chịu, khi cậu này cứ bắt nạt Hota.

"Mimi nói đúng đấy, với lại nếu cậu cứ như vậy, sẻ không được mọi người ưa thích đâu." Milcah cũng đứng về phía cô gái tóc đỏ tên Mimi, nghiêm túc nói.

"Được rồi, mấy đứa không nên lớn tiếng với nhau đâu." Chị Roxanne nghe thấy tiếng cãi nhau của mấy đứa nhỏ, quay ra sau quở trách vài câu.

"Vâng ạ." Những đứa bé đồng thanh đáp.

Rồi chúng tôi được dẫn đến trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. Roxanne cho mấy đứa trẻ về phòng trước, còn cô dẫn chúng tôi đến chỗ hiệu trưởng. Chị Roxanne giới thiệu bọn tôi với nhau, rồi nhờ ngài hiệu trưởng dẫn đi tham quan trường, trong khi cô phải trở về lớp học.

Ngài hiệu trưởng khá là hòa đồng, trong lúc dẫn chúng tôi đi tham quan trường, ông ấy cùng chúng tôi trò chuyện với nhau. Khi ngài hiệu trưởng biết được, Masato cùng Haruka là con của một chủ hội quán, thì ông ấy có hơi bất ngờ. Sau khi tham quan cơ sở vật chất xong, thì ngài hiệu trưởng dẫn chúng tôi đến những lớp học.

Trong đó bao gồm như: lớp đào tạo nghiên cứu viên về Pokemon, lớp học đào tạo huấn luyện viên Pokemon, lớp đào tạo điều phối viên Pokemon... Đi quan sát được hồi lâu thì Masato lên tiếng.

"Ngài hiệu trưởng, chúng ta có thể đến lớp của cô Roxanne được chưa ạ?" Masato có chút tan vỡ nói.

"A, thật xin lỗi. Nãy giờ tôi quên mất." Hiệu trưởng có chút lúng túng nói. Rồi ông dẫn chúng tôi đến lớp học của Roxanne.

Chương 22: Gặp Mặt Milcah, Tham Quan Trường Đào Tạo Huấn Luyện Gia Pokemon. (P1)