Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Con Seviper Hung Hãn, Trận Chiến Phục Thù Của Treecko.
"Đây là bạn đồng hành mới của chúng ta, phải biết giúp đỡ lẫn nhau nhé." Satoshi giải thích cũng như giới thiệu các Pokemon với nhau.
Treecko lần này không nói gì, nó phóng xuống bên Ace bắt đầu ăn một cách chậm rãi, có thể là việc dùng tâm linh cảm ứng làm cho Treecko cảm nhận được Ace không có ác ý với mình, hoặc cũng có thể là tâm linh cảm ứng làm cho Treecko cảm thấy cả hai thân thuộc hơn (như đồng loại các kiểu).
Cô y tá Joy cho biết là Treecko đã qua cơn nguy hiểm, nhưng cần phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
"Treecko xuống ăn nào, có món mà cậu thích đó." Satoshi tiếp tục kêu Treecko xuống ăn, dù thế nó vẫn không chịu xuống.
Trong lòng mọi người điều có thể đón được Treecko đang muốn làm gì, với sự cứng đầu của mình thù vì việc để thua con Seviper làm cho nó không cam lòng.
Cuối cùng, Seviper dính ngay đòn điện của Pikachu, nên nhanh chóng t·ẩu t·hoát.
Torchic, Forretress và Taillow nhanh chóng chào hỏi Treecko, càng làm cho Treecko bị khớp hơn, có lẽ từ trước đến giờ nó khá ít tiếp xúc với các Pokemon khác trừ bầy đàn của mình. Treecko nhanh chóng xoay người nhảy lên cây, bẻ nhánh cây nhỏ ngậm vào trong miệng.
"Torchic mau ra ăn đi." Haruka. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Seviper, loài Pokemon rắn có răng nanh, chúng có thể quấn chặt năm người cùng lúc, loài này rất hung hãn." Pokedex nhanh chóng đưa ra đáp án.
Satoshi, Haruka và Masato đang nghỉ ngơi, không kìm được mà nuốt nước miếng, bụng cũng bắt đầu kêu lên, không thể chịu được cơn đói ập đến, nên bon họ tiến đến chỗ Ace và Takeshi.
Đồ ăn được chuẩn bị xong, mùi hương ngào ngạt bay khắp bốn phía.
"Treecko chạy trốn rồi, với tình trạng hiện tại thì không tốt chút nào." Cô Joy có chút lo lắng nói.
"A, thơm quá đi, chắc là ngon lắm đây." Haruka, Satoshi và Masato nút mướt miếng nói.
Chương 27: Con Seviper Hung Hãn, Trận Chiến Phục Thù Của Treecko.
Các Pokemon được thả ra, các Pokemon thấy sự xuất hiện mới của Treecko, nên nhìn chằm chằm vào cậu ta, làm cho Treecko bị khớp.
Cả nhóm tiếp tục tiến về Rustboro City, cứ đi mãi đến trưa mà không có chuyện gì sảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người nhìn nhau gật đầu, quyết định không xen vào bài luyện tập của Treecko, mà chỉ đừng bên ngoài âm thầm cổ vũ.
Từng lần, từng lần rơi xuống va thân vào tảng đá, hay việc không canh chuẩn mà rơi thẳng xuống nước, làm cho thân thể vốn không tốt của Treecko ngày càng có thêm nhiều v·ết t·hương.
Satoshi, Pikachu và Treecko bắt tay ăn mừng với chiến thắng vừa rồi.
Khi phát hiện ra vị trí của Seviper, Treecko đạp lên thân cây bật đến, lại thêm một cú vụt đuôi nữa vào đầu Seviper.
"Như thường lệ, đây là một cái lồng cách điện." Đội hỏa tiễn nói, khi bắt lấy Pikachu thì đội hỏa tiễn đã nhanh chóng bỏ nó vào trong lồng, dù cho Pikachu có phóng điện cũng không có tác dụng gì.
Nhóm bạn bất đầu ngồi xuống ăn trưa.
Nhật ký ngày 16/4/1999 - Hùng (Ace)
Ace thấy thế, cũng muốn thử xem mình có giúp được gì không, cậu xin khay thức ăn của Treecko từ Satoshi, đi đến dưới gốc cây.
"Thì ra là chị em họ mấy đời." Masato dùng tay tính toán gì đó.
"Hoạt bát gì chứ, nó nghịch ngợm thì có." Haruka cười nói.
Khi đến gần, thì thấy Treecko đang miệt mài luyện tập đòn quật đuôi của mình, bằng cách nhảy từ trên thác cao xuống, dùng đuôi đánh vào những tản đá phía dưới.
Đến cuối cùng, một cú nhảy vừa đủ, Treecko rơi xuống chính diện tảng đá, nó xoay người trên không tạo lực, quật ra một cú đầy mạnh mẽ đánh nát tảng đá khổng lồ.
"Xuống đây nào Treecko, đến giờ ăn rồi." Satoshi đứng dưới nói lên, nhưng Treecko không để ý cậu cho lắm.
Mọi người nhanh chóng tiến đền chỗ của Treecko xem xét, có vẻ như Treecko đã dính độc khá nặng, cộng thêm v·ết t·hương từ đòn vừa rôid nên giờ nó không thể tự đứng lên được.
Khi ăn, Haruka hết lời khen ngợi tài nấu nướng của Takeshi, còn con Torchic của Haruka thì cứ ngậm lấy khay thức ăn chạy vòng vòng.
Treecko phát hiện một con Seviper đang trói Torchic bằng chiếc đuôi của mình, Treecko nhanh chóng dùng đuôi t·ấn c·ông vào đầu của Seviper.
Cả nhóm và Pokemon nhanh chóng đuổi tới, Treecko nhờ tốc độ của mình nên đã đến trước tiên.
Những người khác khi nghe được cũng lo lắng lên, mọi người bắt đầu tìm kiếm.
"Quả là một sức mạnh tuyệt vời nhỉ, nó sẻ giúp em trở thành một chuyên gia chăm sóc Pokemon dễ dàng hơn, anh có chút ghen tị đấy." Takeshi nghĩ đến những điều có thể làm với sức mạnh này thì cảm thán.
Satoshi lo lắng cho Treecko, nhưng ngay lúc này con Seviper tức giận tiếp tục t·ấn c·ông kẻ đã năm lần bảy lượt đả thương mình. Satoshi nhanh chóng ra lệnh cho Taillow t·ấn c·ông Seviper, cứu lấy Treecko, Takeshi tiếp theo ra lệnh cho Forretress dùng kim châm chặn Seviper lại.
Seviper lần nữa sử dụng đuôi độc t·ấn c·ông, Treecko dùng tốc độ của mình né tránh hết các đòn của Seviper, rồi ngay khi có cơ hội nó lao tới t·ấn c·ông, đánh lui Seviper.
"Ể, em mới vừa sử dụng sức mạnh tâm linh à?" Satoshi thấy Treecko chịu xuống cũng bất ngờ, cậu nhìn về phía Ace hỏi. Vì trong mắt Satoshi thì Ace chỉ đến dưới gốc cây rồi nhìn Treecko.
Treecko bị văng ra xa đập vào thân cây và bị trúng độc.
Musashi cũng nhanh cho ra con Pokemon mà mình mới thu phục, hóa ra đó là con Seviper khi nãy đã làm cho Treecko b·ị t·hương.
Satoshi giật mình quay lại, thì thấy đội hỏa tiễn đang đọc bài giới thiệu của mình.
"Không phải đâu." Cô y tá Joy nói nhưng chưa kịp giải thích thì Takeshi đã nói thay.
Haruka, Takeshi và Masato thấy Treecko chịu xuống thì cũng đến gần, khi nghe Ace giải thích cũng cảm khái.
Satoshi nhanh chóng cho ra Taillow muốn cứu lấy Pikachu, nhưng lại bị Kojirou thả ra Cacnea chặn đứng.
"Đội hỏa tiễn, lại là các người." Satoshi có vẻ không vui.
"Forretress mi cũng ra ăn đi." Takeshi.
Bụi bay mù mịt, tuy không đẹp mắt nhưng đó lại là minh chứng cho sự cố gắng của Treecko.
Phải nói dù đã chuẩn bị từ lâu nhưng cơm vẫn rất ngon, Ace và Satoshi nhanh chóng xử lí hết phần của mình, tuy chưa hết thèm nhưng có thể chịu đựng được đến buổi trưa.
"Cô y tá này là em họ mấy đời của cô kia đó, có phải không hả cô?" Takeshi nói với giọng tự tin.
"Nó lên đó làm gì, không lẽ nó không đói sao?" Haruka thấy thế hỏi.
Satoshi cũng không kiềm được hạnh phúc, cậu cùng Pikachu lao ra ăn mừng, nhưng giây phút ấy một bàn tay robot không biết từ đâu xuất hiện tóm lấy Pikachu.
Pikachu trốn thoát, nó nhanh chóng tiễn bọn họ bay về trời bằng đòn điện uy lực của mình.
Lần này Seviper đã không thể chịu nổi, Seviper đành phải thả ra Torchic.
Lúc này, chúng tôi nghe thấy tiếng hét của Torchic, cùng với những viên lửa được tạo thành từ đòn Ember bay ra từ bụi cỏ.
"Quả nhiên là một loài hung hãn à." Satoshi nghe thế càng lo lắng thêm, chúng tôi quyết định đến phòng chữa trị để xem xét.
"Taillow, Treecko hai cậu cũng ra đi." Satoshi.
Hôm nay Ace khá là vui vẻ, vì sáng nay cậu cảm nhận được sức mạnh tâm linh của cậu có rõ ràng tăng lên. Bây giờ, khả năng của Ace đã có thể cho phép cậu tùy ý nghe những lời nói của Pokemon mà không cần phải chú tâm quá mức. Việc sử dụng khả năng này thuần thục, giúp cho cơ thể Ace như đang sống trong các nguồn năng lượng xung quanh, làm cho cậu thích ứng tốt hơn với môi trường, cũng mở rộng khả năng lưu trữ và như tăng khả năng khống chế của sức mạnh tâm linh lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ừ, mùi vị thế này là được rồi." Takeshi múc lên ít súp nếm thử rồi nói.
Seviper bị dính ngay một đòn trực diện nhưng vẫn không thả ra Torchic. Seviper chóng cự qua đòn t·ấn c·ông vừa rồi của Treecko, Seviper nhả ra khói đen che mắt mọi người, kể cả chúng tôi những người đến sau. Treecko leo nhanh lên cây, lợi dụng chiều cao thoát khỏi màn khói của Seviper.
"Em hoàn toàn không hiểu gì hết." Haruka hai tay ôm đầu, xem như bó tay nói.
Lúc này Chansey gấp gáp chạy đến, nó nói chuyện với cô y tá Joy, Ace đường bên có thể hiểu được nó muốn nói gì, cô Joy vì đã làm cộng sự lâu năm với Chansey nên cũng nhanh chóng hiểu rỏ.
Khi đến nơi, Satoshi nhanh chóng đưa Treecko cho cô y tá Joy, y tá Joy thấy v·ết t·hương của Treecko cũng nhanh chóng đưa vào phòng chữa bệnh. Trong lúc chờ thì Satoshi lấy ra Pokedex kiểm tra thông tin con Pokemon vừa nãy.
"Sao thế." Ace lần nữa sử dụng tâm linh cảm ứng nói chuyện, đầu của Ace hơi nhói, có vẻ như việc sử dụng tâm linh cảm ứng từ xa, và sử dụng lên Pokemon không thiên về tâm trí làm cho mức tiêu hao lớn hơn Ace nghĩ.
Ace cũng được thử, cậu cũng không biết phải diễn tả nó ngon đến cỡ nào, nhưng nó không đơn giản như hai chữ "được rồi" mà Takeshi nói đâu.
"Tớ nghĩ đây là lần đầu tiên Torchic và Forretress gặp Treecko đấy." Haruka vui vẻ nói.
"Thì đúng là vậy mà." Masato đáp lại chị mình.
Đi theo dải băng quấn, mọi người nghe được tiếng động kì lạ phát ra cùng tiếng nước đổ phát ra từ con thác.
Nhưng nó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhìn về phía Ace.
Sau đó Ace phát hiện dải băng của Treecko trên con đường dẫn lên núi, thế là tất cả quyết định đuổi theo.
"Đúng thế." Cô y tá Joy hơi bất ngờ khi Takeshi có thể phân biệt được bọn họ với nhau, rồi cô cũng khẳng khái trả lời.
Khi cả nhóm rời đi khu vực sinh sống của Treecko, Ace và Satoshi được Takeshi đưa cho hai phần cơm nắm mà anh ta đã chuẩn bị từ trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ace và Satoshi nhanh chóng nhận lấy cơm nắm từ Takeshi, vừa đi vừa ăn.
Sau một hồi chữa trị, thì cô y tá Joy cũng đi ra, mời mọi người đến khu nghỉ chân để nói chuyện.
"Giống chị đấy." Masato có cơ hội liền đỗi Haruka, Haruka nghe thế thì liếc em mình.
"Chị y tá ơi, thế chị có phải chị ruột của chị y tá ở Petalburg City không?" Sau khi biết Treecko hết nguy hiểm, thì Haruka cũng có thời gian hỏi ra thắc mắc của mình.
Treecko thấy kẻ địch thì bước lên trước với ý định phục thù, Satoshi cũng đồng ý cho nó chiến đấu dù đang b·ị t·hương đi chăng nữa.
"Vâng, đây là tâm linh cảm ứng, nó có thể cho phép em chuyền đạt thông tin đến đối phương mà không cần nói chuyện. Nó một sức mạnh mà em có được." Ace giải thích đơn giản cho Satoshi dễ hiểu.
Seviper tiếp tục lao lên đánh trả, nhưng lần này Treecko đã không như trước. Treecko phóng lên cao, lao xuống với tốc độ nhanh rồi xoay người, vung ra đòn quật đuôi uy lực mà mình vừa tập luyện.
Takeshi nhớ lại gần đây có Trung Tâm Pokemon, nên cả nhóm nhanh chóng đưa Treecko đến đó.
Satoshi thở phào nhẹ nhõm, ríu rít cảm ơn cô y tá Joy.
"Ra là vậy." Satoshi cũng gật đầu.
Satoshi thì không quan tâm chuyện chị em nhà này cho lắm.
Ace bắt đầu công việc hằng ngày của mình, đó là giúp đỡ Takeshi làm thức ăn buổi trưa cũng như học hỏi tay nghề từ anh ấy.
"Con Torchic này thật là hoạt bát đấy." Takeshi thấy thế thì cảm khái.
Sau khi đó, cả nhóm trở lại Trung Tâm Pokemon để thông báo mình an, cũng như chữa trị cho Treecko lần nữa và ở lại Trung Tâm trong đêm nay.
Treecko cứu được Torchic, nhưng ngay lặp tức Treecko bị dính ngay một đòn vụt đuôi đầy uy lực đến từ Seviper bằng cái đuôi độc của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không chỉ thế đâu, nó quen sống trên cây, vì đối với nó đó là nơi an toàn nhất." Takeshi nói thêm.
Treecko nhanh chóng tìm kiếm lấy Seviper.
"Này, cậu không muốn ăn sao?" Ace sử dụng tâm linh cảm ứng nói chuyện với Treecko, Treecko có vẻ giật mình khi có tiếng nói phát ra từ trong đầu.
Một cú cực kỳ mạnh đánh văng Seviper bay về phía đội hỏa tiễn, làm văng đi chiếc lồng chứa Pikachu.
Hai người đã không ăn gì nhiều vào hôm qua ngoài vài trái cây hái được trên đường đi lấy nước cùng Treecko. Đến tối, lại còn phải chiến đấu với đội hỏa tiễn nên giờ đây bụng của họ đã đói meo.
"Chắc nó ngại khi cứ bị nhìn chằm chằm ấy mà." Ace giải thích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.