Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 3: Con Pokemon Bị Thương, Dự Định Lớn Trong Năm.

Chương 3: Con Pokemon Bị Thương, Dự Định Lớn Trong Năm.


Con Pokemon Bị Thương, Dự Định Lớn Trong Năm.

Thời gian dần trôi đến canh 3 thì Houndoom nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ trong rừng, nó thấy có một bóng đen đang lao tới. Nó nhìn sang, chuyền đổi thành tư thế t·ấn c·ông, nó đang gầm gừ để làm kẻ địch rút lui, bỗng nhiên sau lưng bóng đen đó xuất hiện thêm bốn bóng đen nữa.

Bóng đen đầu tiên bỗng nhiên biến mất, vì có thể cảm nhận được xung quanh có siêu năng lực ba động nên nó sủa lên, thông báo cho mọi người tỉnh dậy. Nghe tiếng, bốn bóng đen theo sau có chút lùi lại, Chúng tôi mở cửa lều ra chiếu đèn vào chúng, hóa ra chỉ là bốn con Poochyena.

Bác Brian ra lệnh cho Houndoom đuổi bọn chúng đi. Sau khi đuổi xong Houndoom vẫn còn tiếp tục sủa, ông Brian có chút nhíu mày, ông hỏi lại:"Ý ngươi là còn có gì đó nguy hiểm?"

Houndoom gật đầu, đưa chân lên chỉ vào hai cái lều sủa vài tiếng. Ông Brian hỏi:" ngươi nói là nên kiểm tra trong lều xem có gì không à?"

Houndoom lại gật đầu, thế là chúng tôi quyết định hai người một tổ trở về chỗ ngủ xem có gì khác thường không, khi đang tìm kiếm thì bỗng nghe tiếng hét của Milcah. Tôi và bác lập tức chạy qua, bác gấp gáp hỏi:"Chuyện.. Chuyện gì vậy?"

Milcah chỉ chỉ cái mền, có thứ gì đó đang nhút nhít trong đó. Bác Brian mày nhăn lại, bảo Milcah và tôi lui ra. Ông nhít từng nhít nhẹ nhàng đến gần tấm mền, ông hất nó ra, ông ngây người trước mắt ông là một con Ralts đang b·ị t·hương. Não ông vận chuyển, có lẽ con Ralts này là con mồi của bọn Poochyena, nhưng nó kịp thời dịch chuyển trốn thoát.

Ông bảo vợ mình chữa trị cho nó, còn ông thì đi dọn đồ trở về nhà sớm, tôi đi theo ông, còn Milcah thì đứng như trời trồng nhìn Ralts. Sau khi Bà Orla chữa trị xong, bà thấy bộ dáng như mê, như say của con mình như thế bà cười cười, bà đưa Ralts cho con mình chăm sóc, rồi đi ra lều để phụ chồng mình.

Chúng tôi lên xe trở về Petalburg City, trên đường Milcah gần như không nói chuyện chỉ mãi nhìn Ralts không thôi, thì tôi cũng đã biết đây sẽ là Pokemon trong đội hình của cậu rồi.

À mà quên nhắc cho mọi người là Ralts bây giờ chỉ có hệ siêu linh thôi, vì hệ tiên hiện tại chỉ xuất hiện ở Kalos trở đi nên vẫn chưa được công nhận bởi "Liên Minh Pokemon Thế Giới".

Vì hiện tại liên minh chỉ giới hạn ở ba vùng Kanto, Johto, Hoenn mà thôi, từ từ liên minh sẽ mở rộng theo bước chân Satoshi đến những vùng đất mới ( chỉ là ví dụ thôi, vì main đi đến đâu thì liên minh đều liên hợp lại trước cậu một bước để thuận tiện cho main đến vùng đất mới.

Vì sao mình lại nói thế ư? Đơn giản thôi trừ giải đấu ở vùng Johto là có xuất hiện một huấn luyện viên của Hoenn để thúc đẩy main biết đến còn nhiều vùng đất mới để đi du hành ra. Còn lại đều là main đến vùng nào thì sau đó mới có pokemon vùng đó mới xuất hiện ở các vùng cũ được.)

Sau khi "Liên Minh Pokemon Thế Giới" mở ra ở 8 vùng đất từ Kanto cho đến Galar thì bất đầu tổ chức giải đấu pokemon trên toàn thế giới (8 vùng trên) để Satoshi có thể đánh bại tất cả bước lên ngôi vô địch trở thành "Bậc thầy Pokemon Vĩ Đại Nhất Thế Giới". Có thể nói rằng:"Ước mơ, sự nỗ lực, học hỏi kinh nghiệm qua 8 thế hệ là điều kiện cần, còn Liên Minh Pokemon Thế Giới là điểu kiện đủ, là phép bổ trợ cuối cùng để đưa Satoshi l·ên đ·ỉnh vinh quang vậy.

Sau buổi cắm trại, tôi lại trở về với công việc hằng ngày, là giúp ba tôi chăm sóc pokemon và học hỏi kiến thức chăm sóc từ ông ấy. Buổi tối, tôi dành thời gian tìm hiểu về sức mạnh bí ẩn trong mình, dần dần tôi cảm thấy minh mẫn hơn, theo tôi thì sức mạnh này có thể là siêu năng lực, việc minh mẫn hơn có thể là kết quả của cuộc luyện tập.

Tôi đoán việc tôi thức tỉnh siêu năng lực có thể là khi rơi vào trạng thái nguy hiểm đến tính mạng, thì con người đạt đến một cơ chế nào đó để thức tỉnh. Nhưng việc này chưa chắc là tốt trong lúc đó, vì nếu như không thể sử dụng siêu năng lực mới để thoát khỏi nguy hiểm, mà còn bị ảnh hưởng bởi những tác dụng phụ của siêu năng lực thì càng nguy hiểm hơn.

Tôi đang suy nghĩ nếu tôi không xuất hiện thì chuyện gì sẽ xảy ra. Ace sẽ c·hết ư, hay sẽ bị lạc trong tiềm thức của mình rồi trở thành người thực vật. Mới nghĩ thôi mà tôi đã lạnh cả người, có lẽ suy nghĩ của tôi đi quá xa rồi, nên dừng ở đây thôi.

Hai ngày sau, ba tôi có việc bận phải đi ra ngoài vào buổi sáng, tôi nghe nói là ông hẹn với bác Brian đi thăm chủ hội quán cũ, dù gì trước khi thành một nhà chăm sóc ba tôi cũng từng là một huấn luyện gia xuất sắc cùng với Brian. Nên việc quen biết và bị ăn hành với ông già kia cũng bình thường.

Tôi thì giúp ba chăm sóc các pokemon trong tiệm với sự giúp đỡ của Lombre và mấy pokemon khác. Buổi chiều tôi xin đến nhà Milcah chơi, chúng tôi xem những pokemon biểu diễn và chiến đấu, Milcah xem rất chăm chú, rồi đi nghịch nước cùng các pokemon trong hồ.

Đến tối lại tập luyện siêu năng, cơ thể tôi đang dần dần giảm bớt sự ngăn cản với sức mạnh này, tôi còn phát hiện một chuyện là tuy không ngủ nhưng cơ thể và não tôi trở nên thư thả khi luyện tập nó, đêm nay chắc sẽ là một đêm thật dài.

Vài ngày sau, ba dẫn tôi đi tham gia buổi nhận chức của ông Norman, tôi phát hiện đây là thế giới pokemon trong Anime khi nhìn thấy Masato, cậu em trai của Haruka. Tôi nghĩ là tôi đã biết mình phải làm gì trong 1 năm nay rồi.

Tôi đến bắt chuyện với cậu ấy trong khi ba tôi nói chuyện với Norman về việc chăm sóc pokemon, tôi và Masato nói chuyện với nhau về các giải đấu, công trình nghiên cứu của giáo sư Oak. Chúng tôi kết bạn với nhau và được cậu ta dẫn đi giới thiệu với chị mình.

"Ồ, em kết bạn mới nhanh thế, Masato." Haruka hơi ngạc nhiên khi thấy em trai dắt tôi đến.

"Tất nhiên là thế rồi." Masato ưỡn ngực, chống nạnh nói. Rồi cậu ta giới thiệu tôi:"Đây là Ace, cậu ta là con của bác Farley, bác ấy là một nhà chăm sóc pokemon, ông có mở một cửa tiệm gần đây"

"Chào em, chị là Haruka. Rất vui được gặp em." Haruka đưa tay ra và nói.

"Chào chị, em cũng vậy. Em nghe nói là chị định đi chọn pokemon đầu tiên của mình sau buổi lễ phải không ạ." Ace cùng Haruka bắt tay, tỏa ra hiếu kì và hỏi.

"Ừ đúng rồi, chị sẽ đạp xe đến Littleroot Town. Chỗ ở của bạn thân của ba chị là giáo sư Birch để chọn pokemon." Haruka có vẻ rất chờ mong việc này, khi cô vừa nói đôi mắt cô cứ lấp lánh lên.

"Thế chị đã quyết định chọn Pokemon nào chưa?" Ace hỏi.

"Ờ" Haruka có vẻ đang suy nghĩ, ngay lúc này thì Masato xen vào.

"Chắc chắn là Treecko, Treecko vừa ngầu vừa mạnh, phải không chị." Masato nói với giọng mơ ước.

"Này, này đây là pokemon khởi đầu của chị mà, có phải của em đâu, nếu em thích Treecko thì chờ 3 năm nữa, lúc 10 tuổi em có thể chọn mà." Haruka có chút khó chịu, rồi quay sang nói với tôi.

"Chắc là chị phải đến tận nơi xem xét mới có thể quyết định được." Haruka cười cười.

Ace gật gù:" Thế khi nào chị chọn được pokemon khởi đầu rồi, nếu có quay lại Petalburg City thì nhớ kêu em đến xem nhé." Đây chính là điều mà tôi chờ nãy giờ, theo như tôi nhớ thì lúc cô ấy về Satoshi sẽ đến đây, tôi sẽ có cơ hội tiếp xúc cũng như là được đi du hành dù chưa đủ tuổi, kkk.

"Được rồi, đến lúc đó chị sẻ kêu em." Haruka cười trả lời. Sau đó chúng tôi nói chuyện với nhau về những pokemon và một vài chuyện về Petalburg City.

Sau hồi lâu, ba bảo tôi ra về, tôi tạm biệt với Masato và Haruka rồi ra về cùng ba. Chúng tôi đi trên đường vừa đi vừa nói chuyện.

"Con kết bạn mới nhanh nhỉ? Hai đứa bé đó thế nào?" Farley hỏi tôi.

"Con thấy bọn họ khá tốt, gần gũi và rất dễ nói chuyện." Ace trả lời.

"Thế thì tốt rồi." Farley gật đầu.

Có lẽ tôi nên nói điều này sớm với ba để có nhiều cơ hội thuyết phục ba và mẹ hơn. Nghĩ thế tôi bèn nói:"Ba, liệu con có thể đi du hành sớm được không ba? Trong đội ngũ có huấn luyện gia đã từng du hành khắp vùng Kanto, Johto và đã tham gia vào cả hai giải Conference tại đó."

Khi nghe lúc đầu thì mày ba tôi nhăn lại, đến đoạn sau thì ông mới giản ra:"Chuyện này ba không thể quyết định được, chờ ba về bàn bạc với mẹ đã."

"Vâng" tôi có chút vui vẻ vì khi nói thế thì ba tôi không quá bài xích chuyện này. Chỉ cần thế thôi, đến lúc đó tôi lại thuyết phục một phen thì chuyện này thành công là rất cao.

Tôi cùng ba nói chuyện thêm với nhau và dụ ba vào kế hoạch thuyết phục mẹ của tôi.

Đêm đó lúc ăn cơm, ba tôi nói chuyện này mẹ tôi phản ứng rất mạnh, sau 1 hồi khuyên giải bà bình tĩnh lại, bà suy nghĩ rồi nói.

"Này, những gì con nói là thật không? Đừng nghĩ lừa mẹ nhé." mắt bà Oralie nheo lại có chút không tin.

"Tất nhiên là thật rồi mẹ, với lại con muốn tiếp xúc với nhiều pokemon khác nhau để hiểu hơn về chúng, dù gì con muốn trở thành một nhà chăm sóc pokemon tài năng như ba mà." tôi vừa nói xong nháy mắt với ba.

Ông Farley nhích lại gần, choàng tay qua ôm bà Oralie, rồi thủ thỉ:"Sao đâu em, con nó còn nhỏ, phải cho nó đi đây đi đó học hỏi, mở mang tầm mắt, sau này nó mới trở thành nhà chăm sóc Pokemon xuất sắc giống như anh được chứ, với lại ..." Ba tôi đang nói thì đột nhiên đưa lên tai nói nhỏ gì đó với mẹ tôi, tôi có hơi thắc mắc ba đang nói gì? Vì nó không ở trong kịch bản.

Bà Oralie lườm ông Farley một cái, bà vừa tức vừa buồn cười không nghĩ tới hai ba con lại bày ra trò này để thuyết phục bà, đã thế ông Farley còn lợi dụng cơ hội này để... Khục, khục (vừa suy nghĩ tới mặt bà phiếm hồng lên) bà đưa tay bớp eo ông Farley. Ông Farley cũng có chút lúng túng sau khi bị vợ bớp thì chỉ biết cuối mặt xuống ăn cơm.

Bà Oralie ho khan vài tiếng để xóa bớt sự xấu hổ nói:"Khục, khục thôi được rồi chuyện này ba mẹ đồng ý, nhưng đến lúc đó ba mẹ phải xem người đó ra sao đã."

"Mẹ hứa rồi nhá" Tôi cười cười không nói gì thêm, vì đến cả ông Norman cũng đồng ý cho Masato và Haruka đi cùng thì chẳng có gì mà ba mẹ không cho tôi đi cả.

Sau khi ăn xong, tôi lên phòng cố gắng tập luyện siêu năng lực, vì dù gì đi nữa muốn được đi cùng phải có thể giúp được chút gì đó chứ phải không. Dù tôi biết chăm sóc pokemon nhưng sau khi rời đi không lâu Takeshi lại tham gia vào.

Nên vì thế tôi phải phát truyền siêu năng lực lên để có thể giúp đỡ cuộc hành trình và cũng như là tự bảo vệ mình.

Nhật ký ngày thứ 8 của tôi trong thế giới Pokemon - Hùng(Ace)

Chương 3: Con Pokemon Bị Thương, Dự Định Lớn Trong Năm.