Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 154

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154


Nghe đến đây, Trần Phi Lộc như bừng tỉnh, vỗ tay nói lớn: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô đã che giấu cảm xúc quá tốt, đến mức có lẽ ngay cả anh cũng không nhận ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Phi Lộc nghẹn lời trong giây lát.

Bước chân Linh Sinh lập tức khựng lại, quay đầu nhìn cô, ánh mắt mang theo sự tủi thân, khiến người ta mềm lòng.

"Thích đại sư, chị thấy sao?"

Tiết Hồng ở bên cạnh lại bật cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyến đi đến thành phố Long Giang lần này, cậu đã học được rất nhiều. Nếu sau này Thích Tuyền lập đội chính quy cho giới huyền học, cậu chắc chắn sẽ không do dự mà gia nhập!

"Nhiều người không để tâm, cho rằng tu sĩ cấp thấp mất đi cũng chẳng ảnh hưởng gì. Nhưng thật ra, họ chính là lực lượng dự trữ được các thế gia và tông môn nuôi dưỡng. Nếu không bảo vệ được họ, về lâu dài sẽ gây đứt gãy dây chuyền truyền nhân."

"[Tại sao không cho ảnh mở cửa vậy, đại tỷ?]"

"Giống như vai trò hỗ trợ trong game! Có thể dùng thuật pháp chia sẻ sát thương, như vậy xác suất sống sót sẽ cao hơn rất nhiều!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu vô cùng phấn khích, ngưỡng mộ nhìn Thích Tuyền. Cô đúng là cao nhân, có thể biến điều tưởng chừng tiêu cực thành vũ khí cứu người.

Linh Sinh đứng đó, trong lòng trào dâng cảm xúc khó tả. Anh chưa bao giờ cảm thấy rối rắm như lúc này. Rõ ràng bị đối xử như một đứa trẻ chưa biết gì, mỗi ngày đều bị ép hoàn thành lượng bài tập lớn như học sinh tiểu học. Anh vốn ghét việc bị ép buộc, ghét nhất là cảm giác bị người khác điều khiển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thích Tuyền gật đầu:

Cô ngừng một chút, ánh mắt nhìn về phía xa:

"Quay lại!" – Thích Tuyền bỗng quát khẽ.

"Vậy còn kết âm hôn thì sao? Có thể biến đổi cách sử dụng không?"

Hệ thống thì thầm trong đầu cô:

Vị khách thứ ba đến.

Chương 154

Trần Phi Lộc nhanh chóng chuyển chủ đề, hỏi với vẻ kính trọng:

Linh Sinh sững người, nhìn cô không chớp mắt, đôi mắt ẩn chứa cảm xúc khó gọi thành lời.

Cậu cảm giác như vừa bị sét đánh ngang tai.

"Không hẳn là vậy đâu. Có khi có người lại thích kiểu đó, muốn kết hôn với quỷ chẳng hạn. Phải chấp nhận rằng có những người có sở thích khác thường."

Nhưng kỳ lạ thay, lần này, anh lại không hề phản cảm.

"Người tới lần này không có ý tốt. Anh không sợ bị người ta trói lại như một con thú à?"

Cậu hưng phấn hỏi tiếp:

Đến địa bàn của cô, có phải cô nên lộ bản chất rồi không?

Mọi người đều chăm chú lắng nghe, kể cả Tề Chính – người xưa nay không mấy hứng thú với huyền học – cũng đứng yên lặng ngoài cửa, không dám cắt ngang.

Mộng Vân Thường

Cuối cùng Ninh Chí cũng hiểu ra, ánh mắt sáng rực:

Lần này, Linh Sinh phản ứng cực nhanh, gần như ngay lập tức đã bước ra sân trước.

"Bản chất của kết âm hôn là để quỷ hồn mượn sinh cơ của người sống để tồn tại ở dương gian. Nó còn có tác dụng định vị và trói định rất mạnh. Nếu vận dụng hợp lý, khi gặp nguy hiểm, người còn sống có thể dùng năng lực trói định để cứu đồng đội."

"Nếu Đào Hoa Ấn có thể cướp lấy sinh cơ," – Thích Tuyền chậm rãi nói – "thì về lý thuyết, nó cũng có thể cung cấp sinh cơ. Khi các tu sĩ trong Huyền môn đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta hoàn toàn có thể dựa vào nguyên lý đó để tạo nên một loại trận pháp có thể chia sẻ sinh cơ, cùng nhau gánh chịu tổn thương. Như vậy sẽ giảm thiểu thương vong trong chiến đấu."

"Nếu em bị thương không thể trốn thoát, đồng đội có thể dùng hiệu ứng trói định của thuật này để kéo em đi!"

Ninh Chí: "..."

Ngay trong bầu không khí nhiệt huyết ấy, chuông cửa lại bất ngờ vang lên.

Anh đi theo cô đến căn biệt thự này.

Trần Phi Lộc cũng siết chặt tay, ánh mắt lấp lánh đồng tình. Suy nghĩ của cậu và Ninh Chí hoàn toàn giống nhau – Thích Tuyền thật sự rất khác biệt.

"Đặc biệt là với những tu sĩ có tu vi thấp, họ thường là người hy sinh đầu tiên."

Thích Tuyền đáp bằng giọng ôn hòa:

Thích Tuyền nheo mắt, vẻ mặt nghiêm trọng. Cô nhanh chóng bước tới bên anh, lặng lẽ nhét một lá bùa che giấu khí tức vào túi quần, giọng trầm thấp:

"Không dám nhận là cao kiến, nhưng chị nghĩ rằng, Huyền môn không thể mãi giậm chân tại chỗ. Muốn phát triển thì phải đổi mới, bất kỳ thuật pháp nào cũng có giá trị tồn tại riêng của nó."

"Vào phòng đi." – Thích Tuyền khẽ vỗ lên cánh tay anh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154