Nhật Ký Hào Môn - Thôi Kinh Thước
Thôi Kinh Thước
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68
"Chỉ cần cậu không làm hại người vô tội là được. Khiến kẻ xấu phải chịu trừng phạt xứng đáng... chính là kết cục mà tôi luôn mong muốn."
Thích Tuyền khẽ cười, giọng điệu vô cùng tự nhiên:
"Sao lại không thể làm gì?"
Tô Dung cười khổ, ánh mắt mờ mịt:
Chuyện này đúng là khó tin.
Ngày hôm đó, sau khi tới đạo quán, tôi chợt phát hiện mình vẫn còn khả năng nhìn thấy những điều kỳ lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi đọc vài quyển sách liên quan đến huyền học, cũng hiểu thêm không ít chuyện.
"Vậy cậu định làm thế nào?"
Đó là một người trẻ tuổi, nhưng diện mạo lại như một ông lão.
Đêm khuya, tới giờ cập nhật nhật ký:
Thích Tuyền bình tĩnh hỏi:
Chuyện này vốn đã nằm trong dự đoán của Thích Tuyền. Cô để Vương Hoa tới tìm chị mình, chủ yếu là để hắn hoàn thành tâm nguyện, được gặp lại người thân một lần cuối.
"Xin lỗi... Chị xin lỗi em..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi thực sự rất vui.
Vương Hoa bên cạnh thầm nghĩ: Đại sư quả nhiên vừa lương thiện lại vừa chính nghĩa!
Không còn những lời đàm tiếu, không còn những gương mặt khiến tôi khó chịu.
Lời nói như một dòng suối ấm áp chảy vào lòng Tô Dung.
Tô Dung nhanh chóng bắt đầu lên kế hoạch.
Trước đó, trong cơn phẫn nộ, cậu từng muốn xé xác kẻ thù kia ngay lập tức. Nhưng bây giờ, cậu lại thấy... bẩn tay.
Hai bóng quỷ lặng lẽ bay về phía biệt thự, tới nơi liền kể lại toàn bộ tình hình cho Thích Tuyền.
Ban đầu tôi không nhận ra hắn là ai, mãi cho tới khi hắn tự giới thiệu, tôi mới biết đây chính là gã playboy đào hoa nổi tiếng của Giang Thành.
Chương 68 (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Dung không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn sang Thích Tuyền rồi tiếp tục:
"Tôi đã nhìn thấy kẻ buôn người năm đó g.i.ế.c c.h.ế.t mình. Hắn đang ở ngay trong biệt thự nhà họ Hoàng."
Vương Hoa lơ lửng giữa không trung, lặng lẽ cúi đầu nhìn người chị gái năm xưa từng dũng cảm và chính trực. Người chị mà hắn kính yêu đã không còn nữa.
Hắn hiểu, hiểu rất rõ lý do tại sao chị lại lựa chọn như vậy. Nhưng... hắn không thể nào đồng cảm nổi.
"Tôi không thể làm tổn thương người khác."
[Tôi đã chuyển nhà.
Đêm qua, tôi có một vị khách bất ngờ ghé thăm.
"Anh thì sao? Có chuyện gì xảy ra à?"
Cậu biết, đại sư là quý nhân của mình. Vì vậy, cậu tuyệt đối không thể để cô bị liên lụy.
Vương Hoa nghe vậy thì ngớ người ra, vội hỏi:
Hình ảnh ánh mắt đầy khổ sở và thất vọng của em trai trước khi biến mất như d.a.o cứa vào lòng, khiến Vương Cầm đau đớn ôm mặt khóc òa lên: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe có vẻ kỳ quái, nhưng đúng vậy, người đó mắc phải một chứng bệnh rất đặc biệt.
"Bây giờ tôi chẳng thể làm được gì cả..."
Ánh mắt đen thẳm như mực của Tô Dung lóe lên những gợn sóng dữ dội. Sự phẫn nộ còn chưa tan hết, cậu khàn giọng đáp:
Sự buồn bực trong đáy mắt Tô Dung dần tan biến, ánh nhìn khi cậu đối diện với Thích Tuyền cũng mang theo sự cảm kích nồng đậm.
Chỉ cần chứng minh được mối liên quan giữa Hoàng Khải Phong và bọn buôn người năm xưa, đợi đến khi cảnh sát vào cuộc, những tội lỗi giấu kín suốt mười bảy năm kia cũng sẽ lần lượt bị phơi bày.
Tới một căn biệt thự rộng lớn ven hồ, nơi tôi có thể tự do làm bất cứ điều gì mình muốn.
Mộng Vân Thường
Cô gật đầu, ánh mắt ôn hòa:
Tô Dung cụp mắt xuống, thì thào:
Thích Tuyền nhìn thẳng vào mắt cậu, nhẹ nhàng mà kiên quyết:
Nếu đại sư muốn đưa tội ác của Hoàng Khải Phong ra ánh sáng, vậy thì Ngưu Cường sẽ là mắt xích đột phá tốt nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Dung cũng đã dần ổn định cảm xúc. Cậu lạnh lùng lên tiếng:
Đã tới lúc bùa chú mất hiệu lực, thân ảnh của Vương Hoa lập tức tiêu tán ngay trước mặt Vương Cầm. Bà theo bản năng vươn tay ra, nhưng chỉ có thể chạm vào khoảng không trống rỗng, lạnh lẽo.
"Vương Cầm nói rằng Ngưu Cường vẫn luôn làm việc cho Hoàng Khải Phong. Mà năm đó, những kẻ buôn người đâu chỉ có mình hắn. Tôi đoán Hoàng Khải Phong cũng chính là một trong số đó. Vốn liếng kinh doanh của hắn, chắc chắn cũng chẳng sạch sẽ gì."
"Đại sư, chị gái tôi... không đồng ý." Vương Hoa ủ rũ cúi đầu nói, giọng trĩu nặng thất vọng.
"Không lẽ là tên Ngưu Cường đó?!"
"Đi thôi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.