Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời Em
heo_map
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Chương 26
-Em đi với Gà Mập, khoảng 1tiếng thôi!
Trước mặt tôi bây giờ là hai khuôn mặt đậm chất hình sự, chúng nó nhìn tôi chằm chằm đến độ chớp mắt cũng bỏ qua luôn!
-Lại đây!_Hắn dơ tay ngoắc tôi, đôi mắt hơi nheo lại, nhìn gian gian mà lại phập phần dụ dỗi.
-Em về rồi!_Tôi vừa vào đến cửa liền nói lớn vào trong, ý muốn thông báo với “Tên đồi bại” một câu.
-Mày có việc gì mà vội thế? Không ở lại nói chuyện với bọn tao lúc nữa à?
Hu..hu…Đúng là khóc không ra nước mắt mà! Ai bảo hồi chiều tôi về muộn, hắn gọi cả từ trưa đến lúc tôi về nhà mà không biết…thành ra hắn giận…thế nên bây giờ tôi mới phải khép nép như vầy đây nè!
-Tấm ảnh của bà đó! Tôi giúp bà làm lại rồi!_Cậu ta cười tươi nháy mắt với tôi một cái rồi trở lại với Gà Mập.
-Cái đấy để tôi!_Gà Còi cũng tích cực không kém.
Thế mà lại chẳng có ai đáp lại cả! Hắn đi ngủ rồi à? Mới có 8giờ thôi mà…Chẳng lẽ hắn có thói quen ngủ sớm để dưỡng da?...
-Còn đứng đó làm gì? Vào nhà đi!
-Nhanh lên mày!_Giọng Gà Mập lanh lảnh truyền lại, nghe đến là…“Ngây ngất”!
Tôi nhét điện thoại vào túi rồi chạy đến trước mặt…“Tên đồi bại” đang ngồi vắt chéo chân đọc báo trên ghế mà…XIN PHÉP RA NGOÀI!
-May ày đấy! Còn 5s nữa là mày xong rồi!_Gà Mập rời mắt khỏi cái điện thoại, ném cho tôi cái nhìn sắc lẻm rồi vào trong trước. Tôi cũng vội vàng bám theo sau.
-Đây là…_Tôi xúc động đến nỗi nói không nên lời.
------------ (đọc tại Qidian-VP.com)
………….
-Tao đã tìm được quà rồi! Bây giờ chỉ còn sắp sếp cho 2đứa đó nữa thôi! (đọc tại Qidian-VP.com)
-A…._Làm tôi hết hồn! Hắn vẫn ngồi ở ngay vị trí lúc tôi đi, chỉ khác là…2chân hắn gác lên bàn, người ngả ra tựa vào thành ghế, áo thông cổ rộng hơi trễ xuống…để lộ cả một khoảng ngực rắn chắc..A.a.a….Sao lại ăn mặc s*x* như vậy? Muốn tôi chảy máu mũi à?
-SAO KHÔNG NÓI SỚM?
-Ở nhà?_Đột nhiên hắn ngước lên, nhớn mày nhìn tôi ý muốn tôi lựa chọn giữa việc ở nhà và ra ngoài 30phút.
………….
-Cho mày 10phút, nếu tao còn chưa thấy mặt mày thì mày liệu hồn đấy!_Nó lớn tiếng đe doạ tôi một câu rồi cúp máy cái rụp. Con Mập này…sao Gà Còi lại có thể chịu được nó nhỉ?
-Ừm…vậy ông lo việc ấy nhé!_Tôi liếc qua đồng hồ trong quán một cái rồi đứng lên._Tôi phải về rồi, ngày mai hành động tốt nhé!
UI TRỜI ƠI…tôi mới nghĩ ra cái này hay cực luôn! Giờ đi mua đồ đã, rồi về bàn với vợ chồng Mập-Còi sau vậy! Ha..ha..ha….Hay quá trời luôn ý chứ! Lần này mà thành thì lại có người phải cảm ơn tôi rồi! Sao tôi tốt bụng thế không biết! Hố…hố…hố… (đọc tại Qidian-VP.com)
-Vâng! 30 phút sau em sẽ có mặt ở nhà!_Tôi nói rồi bước nhanh ra ngoài, lấy xe chạy cấp tốc đến chỗ hẹn với Gà Mập.
Xem nào…bây giờ hãy còn sớm, về nhà nhìn thấy cái mặt hắn lại bực mình, cũng chưa đến giờ tan học…không thể gọi bọn Gà được! Làm gì đây ta?
-Không, tao dành cho vợ chồng mày không gian riêng. Không lại nói tao làm bóng đèn!
-Kế hoạch của bà là gì? Nói nhanh xem nào!_Gà Còi không nén nổi tò mò lên tiếng trước.
-Chờ chút, tao đến liền!_Tôi vừa trả lời vừa chạy huỳnh huỵch xuống dưới nhà.
-Ghé đầu vào đây!_Tôi ngoắc chúng nó lại gần rồi bắt đầu nói cho chúng nó nghe kế hoách của mình.
-Cảm ơn!_Tôi nói lớn vào trong rồi quay người đi ra. Gà Còi thật là tốt! Gà Mập có được bạn trai như cậu ta chắc phải tu mấy kiếp rồi đấy! Mong rằng chúng nó sẽ bên nhau đến hết đời!
Ai..da..Tôi chưa dám cho nó biết việc tôi chuyển đến sống cũng hắn nên bảo nó không cần đến đón, để đến bây giờ tôi phải đạp hùng hục như thế này đây! Mệt quá trời luôn! Cũng may uống thuốc rồi!
Bởi vì tôi khá quen biết với chú bảo vệ của thư viện nên lúc đến lấy xe không gặp vấn đề gì cả. Chú ấy chỉ cười hỏi người hôm trước tôi đưa tới bệnh viện có phải là bạn trai của tôi không, còn nói tôi là vì mấy ngày nay bận chăm sóc hắn nên không đến lấy xe được…chú rất thông cảm.
Chương 26: Chương 26
Chap19: Quà sinh nhật…
-Rù…bà chờ đã!_Gà Còi gọi với đến lúc tôi đi ra cửa, rồi chạy lại đặt vật gì đó vào tay tôi.
-Đi đâu?_Hắn không thèm liếc mắt, nhàn nhạt đưa ra câu hỏi.
-Anh Bảo…cho em ra ngoài nhé!_Có ai khổ như tôi không hả trời? (đọc tại Qidian-VP.com)
A….ĐI TÌM QUÀ CHO GÀ ĐIÊN! Sao không nghĩ ra sớm nhỉ? Rạo này con ngu thế không biết! Đi tìm quà nào…tìm quà thôi! Hi..hi..hi… (đọc tại Qidian-VP.com)
Ưkm..muốn ý nghĩa thì chỉ có một thôi! Đem Gà Nhí đóng gói lại là xong! Nhưng mà…tôi làm bằng cách nào đây? Hu..hu..có ai chỉ giùm tôi không? Có ai không….
Với ý nghĩ đó trong đầu, tôi đạp xe lượn khắp các con phố, ngó vài cửa hàng lưu niệm nhưng…chẳng thấy cái nào ưng ý cả! Haizz…tặng cái gì mới tốt đây? Mà còn phải ý nghĩa nữa!
Sau khi nghe xong, hai đứa nó lâm vào tình trạng trầm tư, rồi đột nhiên mắt chúng nó sáng quắc lên, nhìn tôi chằm chằm mà hét lớn:
-30phút!
-45phút được không?
Trời ạ…tôi có nói thế bao giờ đâu, sao ai cũng hiểu lầm hết trơn vậy? Tôi chỉ là cháu của thầy chủ nhiệm của hắn kiêm con nợ của hắn thôi! Ngoài ra không có bất cứ quan hệ nào khác…đến bạn bè còn chẳng phải nữa là…cái gì mà bạn trai với chẳng bạn gái…không có đâu! Xem cách hắn đối sử với tôi như thế mà mọi người có thể nghĩ hắn là bạn trai tôi sao? “Tên đồi bại” đó lúc nào cũng chỉ biết bắt nạt tôi thôi à…đáng ghét c·h·ế·t đi được! Ai mà thèm thích hắn chứ?!
-Vợ chồng nhà mày có cần kích động thế không? Tao cũng chỉ mới nghĩ ra chiều nay thôi mà! Sao? Được chứ?
-Đến rồi…nè!_Tôi thở đứt quãng, hổn hển nói với con nhỏ trước mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.