Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Thời Gian Học Tập
Ngày 30: Thử Thách Đầu Tiên
Huy mất ba ngày mới có thể tạo ra một tia lửa le lói. Dù nhỏ bé, nhưng đó là thành quả khiến anh tự hào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai tuần trôi qua, Huy bắt đầu nhận thấy sự khác biệt. Trong một buổi tập sáng, khi anh đang tập trung hít thở, một luồng khí lạnh lẽo nhẹ nhàng lướt qua cơ thể. Đó là lần đầu tiên anh cảm nhận được sự tồn tại của linh khí.
"Có lẽ ngươi không phải là người bình thường. Quả cầu năng lượng mà ngươi mang theo, và cả sự xuất hiện của cổng yêu khí này... tất cả đều có liên quan. Chúng ta cần tìm hiểu thêm."
Ngày 16 tháng 5, 02:15, đạo quán Thiên Tâm.
"Ngươi quá vội vàng. Linh hồn cần sự cân bằng và ổn định. Hãy nhớ, năng lượng này không chỉ là sức mạnh, mà còn là bản chất của chính ngươi," Trần Đạo nhắc nhở.
Kịch Tính Tăng Cao
Anh triệu hồi ngọn lửa nhỏ mà mình đã luyện tập suốt nhiều ngày. Dù không mạnh, nhưng nó đủ để dọa con yêu quái bỏ chạy.
Con quái vật rú lên đau đớn, nhưng vẫn lao tới. Đúng lúc đó, một Thiên Sư khác kịp thời tung ra một đòn kết liễu.
Biến Cố Kỳ Lạ (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta không biết rõ, nhưng có lẽ nó không chỉ đơn thuần là một vật phẩm cổ đại. Có thể số phận của ngươi gắn liền với nó, hoặc chính nó đã đưa ngươi đến đây vì một lý do đặc biệt."
Thử Thách Đầu Tiên
"Con xin lỗi, thầy. Nhưng giọng nói từ cánh cổng ấy... nó như đang nói trực tiếp với con."
"Tốt. Nhưng cảm nhận chỉ là bước đầu. Hãy học cách kiểm soát và chuyển hóa nó."
Sau gần một tháng ở lại đạo quán, Lý Quang Huy đã dần thích nghi với cuộc sống nơi đây. Mỗi buổi sáng, anh đều cùng các Thiên Sư trẻ tuổi học cách hấp thụ linh khí từ tự nhiên. Linh khí tại núi Thạch Bàn rất dồi dào, khiến mọi người tin rằng nơi này là một trong những long mạch của Đại Việt.
"Làm tốt lắm," một Thiên Sư khen ngợi, "Ngươi đã tiến bộ nhanh hơn chúng ta tưởng."
Ngày 23 tháng 5, quảng trường đạo quán.
Trần Đạo không nói gì, chỉ đưa cho anh một chén nước trà.
Huy cảm thấy lạnh sống lưng.
"Đây là 'Tâm Ngọc Linh Hồn' một bảo vật cổ đại giúp chúng ta nhìn thấy và cảm nhận năng lượng linh hồn," Trần Đạo giải thích.
Huy không ngừng học tập, không chỉ pháp thuật mà còn cả tri thức về thế giới này. Anh tìm hiểu về các loại yêu ma, quỷ quái, cách chúng hình thành và cách tiêu diệt chúng.
Lời Cảnh Báo Từ Thầy
Học Pháp Thuật Cơ Bản
"Vậy con phải làm gì?"
Sau trận chiến, đạo quán trở nên tĩnh lặng. Trần Đạo gọi Huy đến phòng riêng.
Ngày 1: Khởi Đầu Gian Nan
"Nhóm một bảo vệ đạo quán, nhóm hai lập trận pháp cầm chân. Những người còn lại, cùng ta t·ấn c·ông!"
Sau bài học, Huy quyết định đi dạo để giải tỏa căng thẳng. Khu rừng phía nam, với những cây cổ thụ cao lớn và linh khí nồng đậm, là nơi lý tưởng để tĩnh tâm.
Ngày 21 tháng 5, phòng thí nghiệm bí mật dưới đạo quán.
Một Vấn Đề Lớn Đang Chờ Đợi
Ngày 15 tháng 5 năm 2104, núi Thạch Bàn, đạo quán Thiên Tâm.
Huy biết rằng, để tìm câu trả lời, anh phải chuẩn bị sẵn sàng cho những thử thách lớn hơn đang chờ đợi.
Đêm 15 tháng 5, 23:45, chân núi Thạch Bàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi đã chạm đến linh hồn, nhưng chưa hiểu hết bản chất của nó. Ta sẽ chỉ cho ngươi," giọng nói vang lên, giống hệt giọng nói từ cánh cổng yêu khí trước đó.
Trần Đạo chỉ huy:
"Ngươi có tiềm năng," Trần Đạo nhận xét một ngày nọ, "Nhưng đừng tự mãn. Con đường trở thành một Thiên Sư thực thụ còn rất dài."
Trần Đạo nhìn anh, ánh mắt đầy ẩn ý:
"Có chuyện gì vậy?" Huy thốt lên, chạy ra ngoài.
Lời nói của Trần Đạo khiến Huy thêm trăn trở. Anh biết rằng, để tìm câu trả lời, anh phải mạnh mẽ hơn, thông tuệ hơn. Và hành trình đó chỉ vừa mới bắt đầu.
Ngày 25 tháng 5, phòng riêng của Trần Đạo.
Huy sững người, tay nắm chặt lấy lá bùa mà Trần Đạo đã đưa. Nhưng trước khi anh kịp phản ứng, bóng dáng đó tan biến, để lại mặt nước yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Ngươi đã làm tốt, nhưng hành động liều lĩnh có thể khiến ngươi m·ất m·ạng. Ngươi cần phải biết kiềm chế."
Trần Đạo triệu tập một nhóm Thiên Sư để giúp Huy thực hành. Bài kiểm tra đầu tiên là kết nối năng lượng linh hồn với một ngọn đèn đặc biệt được chế tạo từ kim loại hiếm và đá linh khí.
Huy không nghe, bàn tay anh nắm chặt, triệu hồi ngọn lửa mà mình đã luyện tập bấy lâu. Ngọn lửa lần này mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cháy sáng rực rỡ trong đêm tối.
Sau trận chiến kéo dài gần hai giờ, cánh cổng yêu khí bắt đầu thu nhỏ lại, nhưng một điều kỳ lạ xảy ra: từ trong cổng, một giọng nói trầm thấp và đầy uy lực vang lên.
"Ngự Hỏa Chú!" Huy hét lên, phóng ngọn lửa về phía con Huyết Sói.
"Tập trung vào hơi thở. Đừng nghĩ ngợi lung tung!" Trần Đạo nhắc nhở, ánh mắt nghiêm nghị.
Những ngày sau đó, Huy tập trung hoàn toàn vào việc học tập và rèn luyện. Anh được Trần Đạo dạy thêm nhiều pháp thuật cao cấp, như "Ngự Phong Chú" để điều khiển gió, hay "Linh Thuẫn" để tạo lớp bảo vệ.
Trời tối đen như mực, chỉ có ánh sáng mờ nhạt của những chiếc đèn lồng treo dọc hành lang đạo quán. Lý Quang Huy vừa kết thúc bài tập "Ngự Hỏa Chú" trong phòng tập chính thì bỗng nghe tiếng chuông báo động vang lên khắp đạo quán.
Buổi Tối Định Mệnh
"Một cổng yêu khí vừa xuất hiện ở chân núi. Tất cả, chuẩn bị chiến đấu!"
Ngày 15: Tiến Bộ Đầu Tiên
Huy cúi đầu:
Huy cùng các Thiên Sư trẻ chạy xuống chân núi. Dưới ánh sáng le lói của trăng, một cánh cổng yêu khí khổng lồ hiện lên, phát ra ánh sáng đỏ rực. Từ bên trong, những bóng đen lởn vởn xuất hiện, chúng mang hình hài quái dị: thân người, đầu sói, và móng vuốt dài như lưỡi dao.
"Thầy, con có thể cảm nhận được," Huy thì thầm, giọng nói pha chút ngạc nhiên.
Ngày 20 tháng 5 năm 2104, đạo quán Thiên Tâm, núi Thạch Bàn.
Chương 42: Thời Gian Học Tập
"Thầy, quả cầu năng lượng mà con đã sử dụng có liên quan gì đến thế giới này không?" Huy hỏi Trần Đạo một ngày nọ.
Nhưng bóng dáng trong khu rừng vẫn ám ảnh anh. Nó không chỉ là một thực thể mạnh mẽ, mà còn chứa đựng những bí mật liên quan đến cuộc hành trình kỳ lạ của anh trong thế giới này.
"Năng lượng linh hồn là cốt lõi của sức mạnh nơi đây," Trần Đạo nói khi giảng dạy.
Huy giật mình. Giọng nói đó như đánh thẳng vào tâm trí anh. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi lan tỏa khắp cơ thể, nhưng đồng thời cũng dấy lên sự tò mò.
Sau khi cảm nhận được linh khí, Huy được Trần Đạo dạy một vài pháp thuật cơ bản. Bài học đầu tiên là "Ngự Hỏa Chú" – kỹ thuật triệu hồi một ngọn lửa nhỏ bằng linh khí.
"Ngươi cần truyền năng lượng linh hồn của mình vào ngọn đèn để kích hoạt nó," Trần Đạo nói.
Trần Đạo gật đầu, nở một nụ cười hiếm hoi:
"Cuối cùng ta cũng làm được!" Huy reo lên, ánh mắt rạng rỡ.
Đối Mặt Yêu Ma
Khởi Đầu Nghiên Cứu
Nhưng khi đến gần một hồ nước nhỏ, anh cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ. Mặt nước trong xanh bỗng chuyển sang màu đỏ rực, và một bóng dáng mờ ảo xuất hiện.
Huy gật đầu, trong lòng tràn đầy quyết tâm. Anh biết rằng mình vẫn còn nhiều điều phải học, nhưng anh đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Huy ngồi xuống, tập trung vào ngọn đèn. Mồ hôi chảy dài trên trán khi anh cố gắng điều khiển năng lượng bên trong mình. Đột nhiên, ánh sáng lóe lên, nhưng thay vì ổn định, nó bùng nổ, làm rung chuyển cả quảng trường.
"Là đám 'Huyết Sói' chúng hút máu người để tồn tại!" Một Thiên Sư hét lớn.
"Kiên nhẫn là chìa khóa. Linh khí không phải thứ ngươi có thể ép buộc. Nó là sự hòa hợp giữa tâm và thân."
Thời Gian Trôi Qua
Tuy nhiên, một sự kiện bất ngờ xảy ra đã làm đảo lộn nhịp sống yên bình này.
Những ngày đầu ở lại đạo quán, Lý Quang Huy như bị cuốn vào một thế giới hoàn toàn mới. Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng vừa ló dạng trên đỉnh núi Thạch Bàn, Huy cùng các Thiên Sư bắt đầu bài tập cơ bản: hít thở điều hòa năng lượng. Đây là bước đầu tiên trong việc cảm nhận dòng khí – thứ mà các Thiên Sư gọi là "linh khí".
Trần Đạo dẫn Huy đến một căn phòng được ẩn giấu phía sau bức tường đá cổ xưa. Trong căn phòng, những viên ngọc phát sáng xanh lam được đặt trên giá đỡ bằng đồng, ánh sáng từ chúng tạo nên một không khí thần bí.
"Ngọn lửa này không chỉ để chiến đấu," Trần Đạo giải thích, "mà còn là biểu tượng của ý chí. Hãy giữ nó cháy mãi, như ngọn lửa trong lòng ngươi."
Nhưng trong lòng anh vẫn luôn canh cánh một câu hỏi: "Giọng nói trong cổng yêu khí là ai? Và tại sao nó lại biết rõ về mình như vậy?"
"Ngươi làm gì vậy? Trở về vị trí!" Một Thiên Sư quát.
"Thầy à, con chỉ thấy mệt thôi. Không biết bao giờ mới cảm nhận được thứ linh khí này."
"Ngươi đang bị theo dõi. Thực thể đó không thuộc về thế giới này. Nó đến từ một nơi xa hơn, nơi mà chúng ta chỉ có thể tưởng tượng."
Dù cuộc sống trong đạo quán khá bình yên, nhưng Huy không thể ngừng lo lắng về mục đích thực sự của quả cầu năng lượng và lý do anh bị dịch chuyển đến thế giới này.
Huy kể lại sự việc trong khu rừng. Trần Đạo nghe xong, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Huy ngồi xuống giữa phòng, tay đặt lên một viên ngọc lớn nhất. Một luồng sáng nhẹ nhàng bao bọc lấy anh, kéo anh vào một trạng thái kỳ lạ. Trước mắt anh, những hình ảnh mờ nhạt hiện ra: linh hồn của con người, linh khí xung quanh, và những sợi dây liên kết vô hình giữa chúng.
Đêm đó, anh cùng một nhóm Thiên Sư trẻ tuần tra quanh núi. Khi ánh trăng soi sáng những con đường mòn, một con yêu quái nhỏ xuất hiện. Nó có hình dạng như một con c·h·ó, nhưng mắt đỏ rực và bộ lông đen tuyền đầy gai nhọn.
Sau trận chiến với Huyết Sói và giọng nói kỳ lạ từ cánh cổng yêu khí, Lý Quang Huy không thể nào yên lòng. Trong những ngày tiếp theo, anh bắt đầu tập trung vào việc nghiên cứu sâu hơn về linh khí và các dạng năng lượng đặc biệt trong thế giới này.
Huy ngồi xếp bằng dưới một gốc cây cổ thụ, nhắm mắt và tập trung như lời chỉ dẫn của Trần Đạo. Nhưng dù cố gắng thế nào, anh cũng không cảm nhận được điều gì khác biệt.
Những ngày sau đó, Huy lao vào nghiên cứu không ngừng. Anh học cách tạo kết giới bằng năng lượng linh hồn để bảo vệ bản thân, cũng như cách sử dụng nó để chữa trị và t·ấn c·ông.
Các Thiên Sư khác cũng lập tức tập trung tại quảng trường lớn. Trần Đạo xuất hiện, ánh mắt nghiêm nghị.
"Hãy tiếp tục học hỏi, nhưng đừng để nỗi sợ kiểm soát ngươi. Năng lượng linh hồn là chìa khóa để ngươi hiểu rõ thực thể đó và chính bản thân ngươi."
"Linh hồn là cầu nối giữa con người và thiên địa. Nếu hiểu rõ nó, ngươi không chỉ mạnh hơn, mà còn có thể đối mặt với bất kỳ mối đe dọa nào."
Huy được xếp vào nhóm hai, nhưng khi nhìn thấy một Thiên Sư trẻ bị một con Huyết Sói đánh ngã, anh không kìm được mà lao lên.
Ngày 24 tháng 5, khu rừng phía nam đạo quán.
"Kẻ mang năng lượng từ thế giới khác... Ngươi không thuộc về nơi này. Nhưng sớm thôi, ngươi sẽ trở thành một phần của chúng ta!"
Trần Đạo nhíu mày, ánh mắt đầy lo lắng.
"Để ta thử!" Huy nói, bàn tay nắm chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tốt lắm. Nhưng đó chỉ là bước đầu. Ngươi cần học cách dẫn dắt linh khí, biến nó thành sức mạnh thực sự." (đọc tại Qidian-VP.com)
Huy lắc đầu, cười gượng:
"Thế giới này có quá nhiều điều mà mình chưa biết. Nhưng mình sẽ không dừng lại," Huy tự nhủ, ánh mắt kiên định hướng về phía chân trời.
Dần dần, Huy không chỉ trở nên mạnh mẽ hơn, mà còn hiểu rõ hơn về thế giới này, về các loại yêu quái, và về trách nhiệm của mình.
"Dừng lại ngay!" Một Thiên Sư hét lớn, kéo Huy ra khỏi ngọn đèn.
Một tháng sau khi bắt đầu học tập, Huy được giao nhiệm vụ đầu tiên: giúp đỡ các Thiên Sư trẻ trong việc bảo vệ đạo quán khỏi những yêu ma nhỏ bé thường lẩn trốn quanh khu vực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.