Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhất Niệm Thần Ma
Unknown
Chương 2: Săn g·i·ế·t yêu thú
Hắn biết cha hắn rất mong chờ hắn trở thành nam tử đỉnh thiên lập địa nhưng lại sợ hắn thất vọng vì dù cố gắng thế nào tu vi cũng không có quá nhiều thăng tiến. Cha mẹ trong thiên hạ nào không mong con thành công cơ chứ. Hắn không nói gì chỉ lẳng lặng nghe
Như sợ hắn bị tổn thương, mẹ hắn lườm cha hắn một cái:" đang ăn cơm, ông nói mấy chuyện này làm gì cơ chứ". Cha hắn co đầu lại, dù sao hắn cũng có chút sợ bị bà nương cằn nhằn. Bữa cơm gia đình cứ vậy kết thúc
Trở về phòng, Huyền Minh lưu ý xem lại đồ án hình con hổ trên cánh tay. Nhưng trái với những gì hắn nghĩ, đồ án ấy chỉ lặng lẽ nằm ở đó chứ không hề có tác động gì tới thân thể hắn, tu vi hắn vẫn chẳng thay đổi. Vẫn là luyện khí cảnh tầng 2
Huyền Minh ngồi suy nghĩ xem có cánh nào thôi động đồ án đó lên hay không. nhưng mặc kệ hắn làm gì đồ án ấy cũng không thay đổi. Nó chỉ như một hình xăm bình thường, có chăng chỉ là thần thái uy nghiêm vẫn không mất đi. :" Chẳng lẽ ta nghĩ nhiều? Mặc kệ, trước tiên nghĩ cách tăng lên tu vi cái đã. Tu vi của ta hiện tại quá yếu".
Ở thời đại này, chỉ có tu luyện hoặc nhờ vào đan dược để tăng lên tu vi bản thân. Trước đây, thiên phú tu luyện của bộ thân thể này khá kém. Nếu không hắn đã chẳng dừng lại ở Luyện khí 2 tầng mãi không tiến. Hiện tại, hắn cố gắng nhập định, bắt đầu sử dụng pháp quyết gia truyền để tu luyện, hấp thụ linh khí hòng phá vỡ gôm cùm
Luyện Khí Cảnh chính là đả thông kinh mạch trong cơ thể để có thể mở ra đan điền, mỗi 10 đầu kinh mạch mở ra chính là một cảnh giới.
Hiện tại hắn mở ra 20 đầu gông cùm kinh mạch chính là luyện khí tầng 2. Tổng cộng có thể mở ra 90 đạo gông cùm trong kinh mạch tương đương với luyện khí cảnh đại viên mãn
Ở thời đại này, 9 đại diện cho viên mãn, còn luyện khí cảnh 10 tầng đó chỉ là cảnh giới có trong truyền thuyết. Chưa từng có ai có thể đạt được, kể cả thánh nhân trong truyền thuyết.
Hắn vận công cố phá vỡ những đạo gông cùm chắn giữ kinh mạch. Trái với hắn dự đoán, tốc độ buông lỏng của những đạo gông cùm này so với trước đây nhanh hơn rất nhiều. Chỉ vài canh giờ mà hắn đã phá vỡ được 4 đạo gông cùm. Huyền Minh mừng rỡ, ít ra hắn không phế vật như mình nghĩ
Có tiếng gõ cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn. "Hài tử, Quang Sinh gọi con đi lên núi săn thú kìa. Con có đi không?" Mẫu thân hắn lên tiếng.
" Đợi con một chút, con tới đây" hắn đáp lại. mẹ hắn vẫn có chút lo lắng về bệnh tình của hắn nên mở miệng khuyên bảo:" hay là thôi đi, để hôm khác. Dù sao con cũng mới khỏi bệnh". " Không sao đâu mẹ, con rất khỏe mạnh. Mẹ đừng lo". Thấy hắn quyết định như vậy mẹ hắn cũng không tiện nói nhiều chỉ nhẹ nhàng gật đầu" Vậy phải cẩn thận đừng làm gù quá sức". Hắn gật đầu rồi rảo bước đi ra cửa
Bước ra khỏi cửa hắn thấy một thanh niên vóc người cao gầy, gương mặt khá thanh tú nhưng lại luôn treo nụ cười nhếch nhẹ rất gợi đòn. Đó là Quang Sinh, bạn thân của hắn. Chính xác hơn là bạn thân của bộ thân thể này, nhưng hắn đã dung hợp kí ức nên cũng không có cảm giác xa lạ. Ngược lại khá gần gũi
Quang SInh cười nói :" Tiểu tử, tưởng nhà ngươi lo quan tài cho ngươi rồi chứ? Sao mà sống dai vậy". Huyền Minh bĩu môi :" Biết ngay miệng c·h·ó không mọc được ngà voi mà. Đi thôi, hôm nay phải săn nhiều yêu thú một chút". Nói rồi cả hai cùng lên đường đi về hướng đông
Vừa đi vừa nói chuyện phiếm, cả hai đã đến dưới chân Trường Sơn Lĩnh. Đây là một trong những dãy núi lớn nhất Đại Việt, bên kia của nó là Ai Lao, quốc gia láng giềng của Đại Việt. Quang Sinh mở miệng nói :" nghe nói gần đây có một con yêu thú sinh ra yêu đan xuất hiện, chúng ta nên cẩn thận một chút thì hơn".
Huyền Minh nhíu mày, trong trí nhớ của hắn yêu thú xuất hiện yêu đan đã có thể so sánh với kim đan cảnh cao thủ. Không những thế chúng cũng đã có tư duy như con người chứ không chỉ hành động theo bản năng. Mà tại vùng quê hẻo lánh này thì lấy đâu ra cao thủ kim đan cơ chứ. Mạnh nhất là tộc trưởng Lê gia bọn họ cũng mới chỉ đạt tới trúc cơ cảnh hậu kì.
Như đọc được suy nghĩ của hắn, Quang Sinh vỗ vau an ủi:" chỉ cần chúng ta không vào quá sâu trong dãy Trường Sơn chắc chắn sẽ không gặp phải bọn chúng. Ngươi không cần quá lo lắng, có chuyện gì ca bảo vệ ngươi a". Huyền Minh không nói gì chỉ nhếch môi coi thường. "Ánh mắt gì đấy, ca dù sao cũng luyện khí 6 tầng. Chẳng lẽ không bảo kê được luyện khí tầng 2 như ngươi hay sao" Quang sinh thấy đối phương khục nói
Huyền Minh chẳng quan tâm lắm, dù sao cả hai đã quen biết nhau từ khi sinh ra nên không quá câu nệ những chuyện này. Thiên phú tu luyện của Quang Sinh khá tốt, ít nhất là tốt hơn Huyền Minh khá nhiều. Dù sao trong mắt người trong trấn, hắn có thể dùng làm mốc
Hai người vừa đi vừa đấu khẩu nhưng ãnh mắt vẫn dõi theo dưới mặt đất tìm bóng dáng yêu thú để lại. Bỗng Quang Sinh dứng lại nhìn chăm chú vào vũng nước nhỏ dưới mặt đấy. Hắn nói :" Kiếm bộn, có một con Hoàng Tước vừa mới ở đây, dấu chân này chắc chắn nó chưa đi bao lâu. Chúng ta chia nhau ra tìm kiếm vết tích của chúng. Nếu không địch lại hãy phát tín hiệu để có thể hỗ trợ nhau".
Huyền Minh gật đầu, ở vòng ngoài này chủ yếu là yêu thú cấp 1 và cấp 2. Gần như không có khả năng có yêu thú cấp 3 bởi vì yêu thú là có phân chia đại bàn. Càng vào sâu trong dãy Trường Sơn, tài nguyên nhiều mới đủ đáp ứng những yêu thú mạnh hơn. Hắn chỉ nói :"cẩn thận". Cả hai ăn ý chia hai hướng tìm kiếm
Đi được khoảng 1 dặm, Huyền Minh lại phát hiện dấu chân chim.Dấu vết lần này chậm hơn có lẽ chúng vừa kiếm mồi được ở đây. Dựa theo dấu vết và khí tức còn sót lại hắn đoán đây có lẽ là một con Hoàng Tước cấp 1. Nếu vậy thì không có gì để lo lắng nữa, hắn tăng nhanh tốc độ cố gắng k để mất dấu nó. Được khoảng 200m hắn nghe thấy tiếng hót của loài Hoàng Tước. Không vội vàng mà từ từ tiếp cận để theo dõi
Thì ra đây là một con Hoàng Tước cái đang cất tiếng tìm bạn đời, hắn đang do dự xem liệu có nên phát tín hiệu hay không thì bỗng 1 con hoàng tước đực với bộ lông 7 màu bay tới. Huyền Minh âm thầm suy nghĩ :" Liệu có nên đợi chúng giao hợp rồi bất ngờ t·ấn c·ông hay không? Như vậy thì có thất đức quá không nhỉ? Mặc kệ, nếu ta xuất thủ ngay khả năng sẽ không bắt được cả đôi".
Nói thì lâu, nhưng chỉ vài giây sau hai con vật đã quấn lấy nhau. " Đậu xanh, còn chưa chào hỏi nhau đâu? có nhanh quá không" Hắn không khỏi bát quái
Hít một hơi thật sâu, hắn âm thầm tập trung vận công. Đợi khi hai con vật đã mất cảnh giác, hắn vận sức đánh ra một chưởng toàn lực.
"Phần Thiên Chưởng"
Chưởng lực ngay trúng cả hai đầu yêu thú, con hoàng tước cái không kịp rú lên một tiếng đã lăn ra c·hết. Con đực chỉ b·ị t·hương nặng, nó dùng ánh mắt căm thù nhìn về phía Huyền Mình rồi lao vào hắn như mất lí trí. Huyền Minh nhẹ nhàng lùi bước về phía sau, s·ú·c lực đấm ra một đấm.