Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


tỷ tỷ lại mang theo một nam nhân lạ mặt, vậy chẳng phải là quá xem thường Quý

“Không phải là mượn y phục của người khác để đi tiệc đấy chứ? Thật không biết (đọc tại Qidian-VP.com)

nhà rồi? Vậy ta đây cũng phải bị kiểm tra sao?”

Giang Doanh Doanh cau mày: “Ta là dưỡng nữ của bá mẫu, sao lại không thể đến?

Hồng Hoa Lâu làm yến phục cho nàng sao? Sao lại ăn mặc thế này mà đến?”

Sao y lại ở đây?

Giọng nàng ta cố ý cao lên vài phần, khiến khách khứa trong bữa tiệc đều chú ý.

đủ mất mặt sao?”

Sở Quý Uyên vội cúi người hành lễ, lưng khom sâu: “Quý Uyên không dám.”

Còn chưa kịp mở miệng, Liễu Minh Giác ở bên cạnh đã cười lạnh: “Không phải Sở

Kèm theo đó là giọng nói dịu dàng vang lên: “Làm khó một nữ nhân, đây là gia

Liễu Minh Giác khẽ cong môi, y nở một nụ cười đẹp đẽ, cúi đầu ghé sát tai nàng,

một cảm giác nhục nhã khó tả dâng trào trong lòng Tô Vãn Phù.

một tia xảo quyệt, nàng ta chậm rãi lên tiếng: “Hôm nay là gia yến của Sở gia, Tô

Lời vừa dứt, một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Minh Giác, là ta mời đến!”

Mọi người đều ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy một ông lão đầu tóc bạc trắng, chống gậy

Sở Quý Uyên khẽ cau mày, khẽ gọi: “Gia gia.”

Sở Quý Uyên nghe vậy lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái.

Chương 28

Nghe những lời xì xào, Tô Vãn Phù mím chặt môi, nước mắt uất ức rưng rưng

chậm rãi bước tới.

Nhiều người bắt đầu bàn tán: “Sở gia là danh gia vọng tộc, làm sao lại mặc loại y (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông cụ nổi tiếng về hội họa, chẳng lẽ thật sự trùng hợp như vậy?

cũng vô ích, ngài ấy sẽ không tin.”

đại nhân cũng mang theo một người không liên quan đến đây sao? Nói như ngươi,

Hắn mím chặt môi, nắm lấy áo khoác trong tay, lực siết chặt đến mức các đốt ngón

nào.

Phù hoàn toàn không hay biết. Hà tất phải ép người quá đáng?”

Ánh mắt ông cụ lướt qua Sở Quý Uyên: “Chẳng lẽ Sở đại nhân mang quan uy về

Dương Châu.

trong hốc mắt, như muốn tuôn trào.

Sở lão gia tử vội đáp lời, sau đó quay về phía mọi người, giọng trầm ổn: “Sao ta lại

Lòng nàng run lên mạnh mẽ: Liễu Minh Giác!

Giang Doanh Doanh không nhịn được chen vào: “Ngươi không phải người của Sở

như nước thu.

nàng.

không biết, mang một người đến dự tiệc còn cần phải kiểm tra kỹ càng như vậy?”

vậy ngài ấy có nghĩ đến cảm nhận của Vãn Phù không?”

Sư phụ?

Bàn tay đang cởi áo khoác của Sở Quý Uyên khựng lại, hắn nhìn cảnh tượng thân

Nghe những lời trách móc không phân rõ phải trái của Sở Quý Uyên, lòng Tô Vãn

27

mật giữa hai người họ, ánh mắt như phủ một lớp băng lạnh giá. (đọc tại Qidian-VP.com)

những lời định nói.

phong của Sở gia sao?”

Sở Quý Uyên nhìn y phục của nàng, mày nhíu chặt lại: “Không phải ta đã đặt

“Nàng, rốt cuộc không hề tin tưởng ta sao?”

phụ.”

Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc.

Liễu Minh Giác nắm lấy cổ tay nàng, giọng trầm xuống: “Hôm nay ta đến đây, Vãn

Thấy y và Tô Vãn Phù thân mật như vậy, ánh mắt Giang Doanh Doanh thoáng qua

Nỗi đau như dao cứa vào tim nàng, trong ánh mắt dò xét của mọi người, nàng cảm (đọc tại Qidian-VP.com)

gia, nếu không phải nàng ta dẫn ngươi đến, thì làm sao ngươi vào được cổng Sở

mẽ.

thì khẽ cau mày.

Giang Doanh Doanh nhìn nam tử bất ngờ xuất hiện phá hỏng kế hoạch của mình

Liễu Minh Giác nhìn ông cụ, không kìm được nở nụ cười, lễ phép hành lễ: “Sư

phục này dự tiệc?”

Giang Doanh Doanh nghẹn lời, cảm giác ớn lạnh lan khắp người, vội nuốt ngược

Uyên rồi sao?”

Tô Vãn Phù đứng trước cảnh tượng này, nhất thời không biết phải giải thích thế

Phù lạnh giá. (đọc tại Qidian-VP.com)

xấu hổ.”

gia?”

Đúng lúc này, một chiếc áo khoác được choàng lên vai nàng, bao bọc lấy cả cơ thể

Giọng hắn pha lẫn trách móc, lạnh lùng và xa cách.

Liễu Minh Giác nhíu mày, lòng tự hỏi nàng đã phải chịu bao nhiêu ủy khuất.

Còn ngươi, một tên tiểu bạch kiểm, ngươi…”

Tô Vãn Phù sững người, bất giác quay đầu lại, chạm phải một đôi mắt dịu dàng

giác như không thở nổi.

Tô Vãn Phù bỗng nhớ ra, sau khi Sở lão gia tử từ quan về quê, ông cụ đã đến

Dù đã ngoài sáu mươi, nhưng Sở lão gia tử vẫn toát ra khí chất uy nghiêm, mạnh

Câu nói bị cắt ngang bởi tiếng quát lạnh lùng của Sở Quý Uyên: “Đủ rồi! Còn chưa

Đối diện với những lời bàn tán của mọi người và sự trách mắng của Sở Quý Uyên,

Tô Vãn Phù cắn răng, trong lòng đã không còn chút hy vọng: “Giải thích bao nhiêu

“Sao nàng lại đưa hắn đến đây?”

Nàng không muốn ở lại thêm một khắc nào nữa, quay người bước ra ngoài.

tay trắng bệch.

nhẹ giọng nói: “Tiểu Đậu Nha, lại gặp nhau rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28