Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34
33
trước mắt.
Chưa đợi nàng mở lời, Sở Quý Uyên đã bước lên trước, cung kính nói với Tô mẫu
Tô mẫu nghe vậy, gật đầu đầy cảm kích: “Đa tạ đại nhân, thật phiền ngài quá.”
đứng bên cạnh: “Nhạc mẫu, nhạc phụ hiện giờ thế nào? Ta đã phái người mời danh
“Sau đó, nàng ấy cùng một nam nhân trẻ tuổi, cưỡi chung một con ngựa, rời đi rất
Chỉ thấy cánh cửa gỗ bị đẩy ra, Sở Quý Uyên xuất hiện trước mắt nàng. Ánh mắt
chuyện này có hiểu lầm. Tốt hơn hết vẫn là gặp mặt hỏi rõ.”
Tình hình thế nào phải chờ ông ấy xem mới biết.”
Sở đại nhân gấp rút trở về, bận rộn lo liệu mọi thứ, tìm được đại phu tốt nhất.”
Đôi mắt Tô Vãn Phù đỏ hoe: “Chuyện lớn như vậy, sao có thể giấu con?”
Thiếu khanh đứng bên cạnh cẩn thận bước tới, khuyên nhủ: “Đại nhân, có lẽ trong
trọng đến mức nàng thậm chí không nói lời từ biệt, chỉ vì một câu nói của Liễu
Nghe đến đây, cơn giận của Sở Quý Uyên như cuồng phong bão táp, không thể
Đúng lúc đó, từ bên ngoài vang lên tiếng cửa mở.
hiện lên một đoạn ký ức.
Tô mẫu vẫn không rời mắt khỏi Tô phụ trên giường. Nghe tiếng Tô Vãn Phù, bà
Nếu lúc đó nàng biết, nàng nhất định sẽ tìm một đại phu giỏi, có lẽ sẽ không để lại
Ánh mắt Tô Vãn Phù vẫn dõi theo hắn, nhưng khi hắn quay lại nhìn nàng, nàng lập
Đôi mắt nàng cay xè, nước mắt như muốn trào ra, vội quay sang nhìn mẫu thân
Khi Tô Vãn Phù trở về nhà, nàng liền thấy phụ thân ngày thường mạnh mẽ, nay
Sau khi bắt mạch cho Tô phụ, sắc mặt ông ta có phần nặng nề.
Một nén nhang sau, đại phu vội vã đến.
“Đại phu mấy ngày trước đã cho cha con uống thuốc. Hôm nay sẽ đến khám lại.
Minh Giác mà vội vã rời đi.
đang khóc nức nở bên cạnh.
Sở Quý Uyên khẽ cong môi, giọng nói dịu dàng: “Cha nương của Vãn Phù cũng
tức lảng tránh ánh nhìn.
“Nương, con về rồi. Cha thế nào rồi?”
“Lần trước bị ngã, trong não để lại tụ máu. Lần này vết thương còn nghiêm trọng (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô mẫu nghe vậy, khẽ gật đầu.
mới chậm rãi hồi thần.
vội vàng.”
biến mất vài ngày.
đây?”
Nàng không nhịn được hỏi: “Nương, cha đã từng bị ngã một lần nữa sao? Sao mọi
Tô Vãn Phù cố gắng giữ bình tĩnh, an ủi: “Cha nhất định sẽ không sao đâu. Chúng
mắt không ngừng rơi.
ta cùng đợi đại phu.”
Nàng vốn định nói chuyện rõ ràng với Sở Quý Uyên. Nhưng bây giờ, có vẻ như
y từ Kinh thành, không lâu nữa sẽ đến.”
Nghĩ đến Sở Quý Uyên, Tô Vãn Phù chỉ cảm thấy lồng ngực mình nghẹn lại.
Nghe thấy tiếng động, Tô Vãn Phù theo phản xạ quay đầu lại.
Đêm khuya, tại hậu viện.
Lời này vừa dứt, Tô Vãn Phù lập tức sững người tại chỗ. Trong đầu nàng bất chợt (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi quay lại, nàng thấy Tô mẫu nhìn Tô phụ nằm trên giường nhắm chặt mắt, nước
chính là cha nương của ta, không cần khách sáo.”
nằm liệt trên giường, thoi thóp thở.
“Cha con không muốn con lo lắng nên dặn ta không được nói với con.”
điều đó không còn cần thiết nữa.
di chứng.
“Bốn năm trước, cha con vào núi hái nấm, không may trượt chân rơi xuống vách
Cuối cùng, sau khi đấu tranh hồi lâu, nàng mới nói ra một câu: “Sao ngài lại đến (đọc tại Qidian-VP.com)
chứa vô vàn lời muốn nói, nhưng lại do dự không dám mở lời.
Liễu Minh Giác đứng một bên, không nỡ quấy rầy, chỉ lặng lẽ quan sát cảnh tượng
Tô Vãn Phù vội vàng gật đầu, tiễn đại phu ra ngoài.
đá. Khi đó, con vừa mới thành thân.”
người không nói cho con biết?”
Tô mẫu thấy vẻ mặt áy náy của nàng, vội an ủi: “Không phải lỗi của con. Khi đó,
“Nếu không có ngài ấy, một mình ta thực sự không biết phải làm sao.”
Chương 34
Trong lòng Tô Vãn Phù, Liễu Minh Giác quan trọng đến mức như vậy sao? Quan
Tô Vãn Phù cắn chặt môi, ánh mắt ngập tràn sự giằng xé. Trong lòng nàng chất
kìm nén.
đến tìm nàng ấy.”
hơn. Ta sẽ kê thêm một thang thuốc hóa ứ. Vài ngày nữa xem sao.”
Nàng mơ hồ nhớ lại, bốn năm trước khi vừa thành thân, quả thật Sở Quý Uyên đã
Thôn Tô gia.
34
Lại là Liễu Minh Giác! Còn cùng cưỡi chung một con ngựa! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô mẫu nhìn thấy Tô Vãn Phù, giống như nắm được cọng rơm cứu mạng.
“Nhìn dáng vẻ, hình như là rời thành.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở Quý Uyên đứng yên một bên, ánh mắt lạnh lùng quét qua nàng: “Tại sao không
nói một lời từ biệt?”
Tô Vãn Phù thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.
Thì ra, hắn đã âm thầm làm nhiều điều đến vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.