Nhục Thân Thành Thánh
Nhất Minh Kinh Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 496: Quy tắc
Mà đây cũng chính là điều mà hắn muốn cho vị thành chủ kia nhìn thấy, chỉ cần vị thành chủ này không ngốc, tự nhiên sẽ biết lựa chọn như thế nào.
Thân hình của Nhất Minh dừng lại, đưa mắt nhìn qua, ánh mắt khẽ híp.
Trải qua vô số kinh lịch ở bên trong Độc Lâm đã khiến cho tâm tính của hắn hoàn toàn thay đổi, loại không khí kìm nén này, không coi là gì.
Nhưng không đợi hắn bước vào bên trong phạm vi, một bóng người đã ở xa xa lăng không lơ lửng nhìn xuống, thần sắc lạnh nhạt, phảng phất như đã đứng ở đó chờ hắn rất lâu.
Mặc dù hắn lướt nhanh trên đại lộ, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng dò xét bốn phía.
Hắn thấy từng đôi con ngươi tỏ ra nghi hoặc cùng dò xét, cũng có một vài đôi mắt ẩn chứa điên cuồng, nhìn qua hắn trong chốc lát liền tựu thả người đuổi theo.
Ngay cả nữ tử đứng bên cạnh vào thời khắc này cũng cảm giác áp lực vô cùng to lớn, thân hình không tự chủ rơi xuống bên dưới, toàn thân run rẩy! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân ở bên trong, những sinh mệnh thấp kém đều không tránh khỏi run rẩy cùng sợ hãi, rất sợ một lúc nào đó, kinh khủng hàng lâm mang toàn bộ thành trì đều hóa thành tro bụi.
Một tràn nháo kịch rất nhanh liền đi qua, mọi người rất nhanh liền giải tán.
Chương 496: Quy tắc
Đối phương chí ít cũng có tu sĩ chân nguyên cảnh ở bên trong, nếu không thì không cách nào có thể đuổi kịp tốc độ của hắn.
Thái dương, ló dạng!
Ánh mắt của nàng tại trên người của Nhất Minh nhìn nhiều mấy lần, nhưng cũng không hề phát hiện ra cái gì bất thường, bỗng dưng ánh mắt liền tập trung vào vòng ngọc nơi đó, khóe miệng cong lên! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhất Minh ngửa mặt nhìn lên bầu trời thì thào, vẫn là một mảnh đen kịt, một đường phóng thẳng tới truyền tống trận, gần mấy canh giờ trôi qua, một phiến khu vực được canh gác nghiêm ngặt xuất hiện trước mắt của hắn.
“Xin đại nhân cho chúng ta một cái công đạo a, nếu không thì sau này ai ai cũng tại trong thành làm loạn, đến khi đó mặt mũi của đại nhân phải để ở đâu đây?”
“Không cần dò xét, thần niệm của ta đã dò xét đi qua, đó chỉ là một cái vòng ngọc bình thường mà thôi.” hắc bào trung niên lắc lắc đầu, “Ngược lại là ngươi, ngươi nên quan tâm một chút đoạn thời gian tiếp theo sẽ trải qua như thế nào đi.”
Dứt lời, một luồng khí thế mạnh mẽ hướng bốn phương lan tràn mà đi, mỗi nơi đi qua, bầu trời nhấc lên tầng tầng đại phong đồng thời, tâm thần của hầu hết tất cả mọi người đều không tự chủ run lên, một loại sợ hãi cấp tốc hình thành ngay tại trong đầu của bọn hắn.
Có thể tại trong đám đông vây tụ xung quanh, Nhất Minh ẩn ẩn còn cảm giác ra được một vài ánh mắt đối với chính mình hiện lên sát cơ, nhưng cuối cùng vẫn không có dũng khí động thủ.
Nhất Minh hít sâu một hơi, hiển nhiên là hắn biết lời này có ý nghĩa gì.
Hắc bào trung niên cầm lấy nhẫn trữ vật trong tay cẩn thận dò xét về sau, sắc mặt âm trầm nhìn qua nữ tử, sau đó liền ném nhẫn trữ vật đưa cho nàng dò xét.
“Tiểu tử, ngươi rất không tệ!”
Dù vậy hắn cũng không có dừng lại, hàn phong thổi qua trên thân, thổi lên trên mặt đồng thời, cũng thổi bay luôn cảm xúc của hắn, chỉ còn lại một gương mặt lạnh lùng mang theo cực độ băng hàn, chớp mắt liền mất.
Giao nộp linh thạch về sau, theo quang mang dần dần lóe lên, Đông Nguyên Thành lần nữa khôi phục lại bộ dáng vắng vẻ của trước kia, hẳn là trong thời gian ngắn sẽ không quá náo nhiệt.
“Thành chủ?” trong lòng Nhất Minh nổi lên một cái ý niệm, sau khi dò xét đi qua, một hai ba bốn,... một đám người từ phía sau phi nhanh mà tới.
Hàn phong, càng thêm rét lạnh, cũng càng mang lòng người, trở nên lạnh giá.
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đi đầu chính là một nữ tử dáng người vô cùng hoàn mỹ, cho dù có là ban đêm đi chăng nữa, hắn vẫn có thể nhận ra nữ tử này chính là người đã câu dẫn hắn trước đó không sai.
Đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ không vì một vài tên võ giả không quen biết mà lại nổi lên xung đột với một tu sĩ khác, thời buổi loạn lạc, đại thế sắp đến, có một số chuyện nhỏ nhặt cũng không cần phải hao tổn tinh lực quá nhiều.
Hắn đưa mắt nhìn theo thân ảnh của nữ tử dần dần bị mang đi, thẳng tới khi thân ảnh biến mất tại một ngã rẽ hắn mới thu hồi tầm mắt, thân hình tiếp tục hướng về phía trước đi đến, rất nhanh liền tiến tới khu vực truyền tống.
Dưới áp lực của một vị Bán Thần mà hắn vẫn không có biểu hiện gì khác thường, thần sắc vẫn lạnh nhạt như trước, điều này khiến vị thành chủ kia minh bạch thực lực của hắn không kém.
Sở dĩ hắn có thể tùy tiện như vậy ném ra nhẫn trữ vật, là bởi vì ở bên trong cũng không có cái gì quý trọng, chỉ có một ít linh phù cùng trận bàn của Chư Bát đưa cho hắn, còn lại là linh thạch và y phục.
“Tiểu tử, có người báo cáo ngươi tại trong thành g·i·ế·t người, ngươi có gì muốn nói?”
Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để mang nàng diệt sát, thế là hắn nhàn nhạt truyền ra thoại ngữ: “Nếu như tại trong nhẫn trữ vật của ta không có vật mà nữ tử này nói, thành chủ sẽ xử lý như thế nào?”
Ban đêm, hàn phong sắc bén, thương khung vào thời khắc này, mang một cỗ khí tức kìm nén khiến người người cảm giác phi thường khó thở.
Nhìn thấy ở bên trong cũng không có vật gì bất thường, thần sắc của nữ tử liền lập tức vi diệu lên, trong miệng càng là thì thào đê ngữ: “Không có khả năng!”
Nhất Minh vẫn như cũ lạnh nhạt, nhưng ánh mắt nhìn qua nữ tử lại ẩn chứa một loại sát cơ vô hình, hắn không nhớ là chính mình đắc tội nàng bao giờ a?
“Được rồi sao?” Nhất Minh nhìn nàng liếc mắt, nếu không phải hắn còn cần nhờ truyền tống trận rời đi, cũng chẳng cần ở nơi này nói nhảm nhiều như vậy.
Mang theo tâm tình không chút ba động mà rời khỏi nơi đây, trong mắt của Nhất Minh, chỉ còn lại băng hàn cùng sát ý quanh quẩn.
Hắc bào trung niên nhàn nhạt nhìn qua Nhất Minh hồi lâu, khóe miệng lộ ra một vệt nụ cười, ngay sau đó liền biến mất không thấy, chỉ để lại một thanh âm vang lên trong đầu của hắn.
Dương quang đã biến mất từ lâu, tựa hồ bị một loại tồn tại nuốt mất không còn, mà loại tồn tại này, tràn đầy ác ý, phảng phất như muốn mang toàn bộ sinh mệnh, lặng yên không một tiếng động hòa vào đêm đen tĩnh mịch.
Nhất Minh nhíu mày, hắn vốn cho là những tên này chỉ là những tên tặc bình thường mà thôi, nhưng sau vài lần thúc d·ụ·c thân pháp vẫn không có tránh khỏi, hắn liền biết sự việc liền không đơn giản.
“Thời gian, không còn bao nhiêu.”
Đêm nay, đích xác lại là một đêm không yên tĩnh!
Những chiếc nhẫn trữ vật kia vốn dĩ chính là nàng đưa cho đám thuộc hạ, bên trên còn có thủ đoạn của nàng để lại phòng ngừa đám thuộc hạ này chạy trốn, điều này cũng chỉ có một mình nàng minh bạch vị trí của nó ở đâu.
Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lấy trung niên, đôi mắt lạnh nhạt, thần sắc cũng chẳng có mảy may biến hóa: “Có chứng cớ gì?”
Người này chính là một trung niên nhân, diện mạo toát lên một vẻ chính trực vô cùng, hắn mang trên thân một bộ trường bào màu đen, toàn thân đều tỏa ra một cỗ khí tức cực kỳ lăng lệ, nếu như không có cảm giác sai mà nói, người này hẳn là một vị Bán Thần không sai. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dám hồ ngôn loạn ngữ lãng phí thời gian của ta là một, vu oan cho người khác là hai, đánh vào đại lao đồng thời, trước phải chịu cực hình tra tấn, sau còn phải bồi thường tùy theo mức độ ảnh hưởng, nếu không thì ai cũng có thể tùy ý làm bậy, vậy thì uy nghiêm của ta để ở đâu?”
Nữ tử này một đường bay tới trước mặt của hắc bào trung niên, hành lễ một cái, sau đó không biết thì thào cái gì, trung niên liền đưa mắt nhìn xuống, nhàn nhạt truyền ra thoại ngữ.
Vừa rời khỏi tòa đấu giá hắn liền có cảm giác bị người theo dõi, loại theo dõi này cũng không phải là một ít một điểm, mà là có người chuyên nhằm vào hắn mà tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chứng cớ?” nữ tử nhìn qua Nhất Minh biểu lộ cười lạnh, “Chứng cớ nằm ở ngay trên người của ngươi, những chiếc nhẫn trữ vật kia hẳn là còn chưa bị vứt bỏ a, ta phái người ra ngoài làm việc lại vô duyên vô cớ không còn tung tích, sau khi điều tra một phen thì mới phát hiện lại cùng tiểu tử ngươi có liên quan, ngươi có dám hay không mang nhẫn trữ vật giao ra cho đại nhân xem một chút?”
Bây giờ cảm ứng lại một phen, nàng rõ ràng có thể cảm giác ra được những chiếc nhẫn trữ vật kia vẫn còn tại trên người của thanh niên này, điều này khiến nàng hết sức tức giận nhưng cũng không dám bộc phát ra ngoài, nhanh chóng thi lễ nói ra.
Đã cân nhắc được lợi hại ở trong này, vậy thì không cần náo lên xung đột quá lớn, đối với ai cũng không có chỗ tốt, dù sao cũng là c·h·ế·t vài tên nửa bước chân nguyên mà thôi.
Nghe được lời này, hắc bào trung niên lần nữa nhìn xuống Nhất Minh: “Ngươi, còn có cái gì muốn nói?”
“Đây đây đây….” hai mắt của nữ tử trừng to, một bộ vô pháp tin tưởng.
Nói tới đây, nữ nhân liền quay sang hắc bào trung niên, biểu lộ mềm yếu: “Thành chủ đại nhân! Tửu lâu của chúng ta tại trong thành hoạt động cũng có một khoảng thời gian, đại nhân hẳn là biết cách chúng ta làm người a, hôm nay vô duyên vô cớ lại bị tiểu tử này cướp bóc diệt sát, ngay cả thi thể cũng đồng dạng không còn.”
“Đại nhân minh giám, tên tiểu tử này hết sức giảo hoạt, những chiếc nhẫn trữ vật kia hẳn là còn tại trên người của hắn, không bằng đại nhân cho người dò xét một chút, hẳn là có thể….”
“Đại nhân, chiếc vòng ngọc này hẳn là một kiện trữ vật, hay là…”
Những chiếc nhẫn trữ vật kia, vốn dĩ cũng không có tồn tại ở trong đó, sớm đã được Tiểu Linh mang vào bên trong vòng ngọc thay hắn khai mở phong ấn.
“Được.” Nhất Minh gật đầu, cũng không có ngần ngại, lập tức mang nhẫn trữ vật ném ra, rơi vào trong tay của hắc bào trung niên.
Nói xong, liền có người xông lên mang nàng cầm xuống, nương theo tiếng kêu “oan uổng” mà dần dần đi xa, Nhất Minh đối với hắc bào trung niên thi lễ một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều này khiến hắn khắc sâu “quy tắc” của thế giới này, thực lực, chính là quy tắc!
Còn chưa đợi nàng nói xong, Nhất Minh hắn liền đã cởi bỏ y phục bên ngoài, lộ ra một bộ thân thể cân đối cùng cơ bắp nổi lên, không quá cuồn cuộn, ngược lại cho người ta cảm giác giống như một thư sinh chỉ rèn luyện thân thể bình thường, nhưng lại thập phần ưu mỹ!
Loại cảm giác này đối với Nhất Minh mà nói, cũng không xa lạ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.