Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Bóng đêm trong biệt thự xa lạ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bóng đêm trong biệt thự xa lạ


Đứng trong phòng khua tay múa chân, đấm vào không khí vô định, tôi thoải mái bung tỏa niềm vui của mình. Không còn gì khác lúc này có thể mô tả niềm vui của tôi ngoài hai chữ tuyệt vời.

Tiếng âm thanh đầu tiên chỉ như màn khởi đầu cho loạt động tĩnh tiếp theo đầy chói tai giữa màn đêm yên tĩnh. Tiếng di chuyển đi cuồng, vật dụng cùng các thứ nằm trên đường đi đều hứng chịu cơn b·ạo l·ực, tương tự như cái ngày con chuột bị g·iết ở căn hộ cạnh bên.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh và không có dấu hiệu báo trước, cứ vậy tôi nhanh chóng bị khống chế. Đối phương là ai, tạo sao t·ấn c·ông tôi, họ vào trong bằng cách nào trong khi tôi đã khóa kín?

Đến nay tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

A! Nó đến rồi...ngay phía sau...hơi thở h·ôi t·hối ngửi được rõ ràng.

Cảm giác mềm mại lướt qua khuôn mặt lau đi nước mắt, dường như đó là một chiếc khăn tay?

Cánh cửa thậm chí chẳng chịu nổi một phát liền vỡ tung, hoặc ít nhất là tôi nghĩ vậy vì bản thân bị trói chặt trên ghế hướng ra ngoài cửa sổ nên chẳng thể nào thấy được gì phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hay họ trở nên biến thái khi tay đã nhuốm quá nhiều máu tươi, thích t·ra t·ấn và xem sự đau khổ của người khác như thú vui cuộc sống!

"X-xin ĐĐừngg Giiết Tôii!"

...

Hít thật sâu và chấn định rằng bản thân ổn, tôi cố hòa mình với bóng đêm, giảm sự tồn tại của bản thân đến mức tối đa. Tôi không tồn tại, tôi là không khí, tôi là bóng tối, đừng quan tâm đến tôi và cũng đừng nhìn thấy tôi.

Chiếc hộp cuối cùng có phần nhỏ hơn những chiếc khác, khi tôi mở hoàn toàn nó ra, thứ đập thẳng vào mắt tôi không gì khác ngoài khẩu s·ú·n·g lục đen bóng kim loại cùng hai băng đ·ạ·n nằm trong khung xốp.

Âm thanh "Rừ Rừ" tương tự c·h·ó dại nhưng phát ra từ cuống họng của cơ thể sinh học dạng người vô cùng giả tạo, tôi nghe được nó, phía bên ngoài hành lang, ngay sau cánh cửa gỗ.

À, nó lên rồi!

Nhưng đó chưa phải là tất cả, sự xuất hiện của những kẻ xâm nhập dẫn theo cả những nỗi ác mộng kinh hoàng theo đuổi chính họ lúc ban đầu. Tôi có thể nghe được nó, tiếng di chuyển đặc biệt tạo thành từ việc móng vuốt bám trên mái nhà.

Tìm kiếm từng chi tiết nhỏ cho đến khi có khoảng trống đáng nghi giống tay cầm xuất hiện, tôi nắm rồi đẩy nó vào trong, từ đó lộ ra khung cảnh bên trong dưới ánh đèn pin.

"RẦM"

"...Đừng khóc"

Giờ tôi ngồi đây, trên ghế, hai chân lẫn hai tay bị buộc chặt không thể di chuyển. Miệng đeo băng vải ngăn tôi phát ra bất cứ thứ âm thanh gì.

Cảm tưởng như thế giới đang hỗ trợ tôi, sau khi vui đùa đủ kiểu trong niềm phấn khích tôi mới chịu cất khẩu s·ú·n·g trở về chiếc hộp và mang nó đặt vào balo đã bên cạnh tường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay khi người đó chạm vào, cả cơ thể tôi như đ·iện g·iật lan tỏa toàn thân. Hai mắt vốn ẩm ướt triệt để không thể cầm được nữa mà tuôn rơi.

"A?"

Mang theo đèn pin lén lút soi khắp căn nhà, nhờ đó mà tôi biết được căn biệt thự này lớn đến nhường nào và tự hỏi chủ nhân của nó hẳn phải nhiều tiền lắm.

Từ sự điên cuồng hỗn loại, các loại động tĩnh bất ngờ lắng xuống nhanh chóng. Chuyện gì đã và đang diễn ra, có ai vừa c·hết trong sự kiện mới đây hay không? Nhưng có gì đó cực kì không ổn, bởi lẽ tôi nghe được âm thanh móng vuốt bám trên trần nhà thạch cao di chuyển hướng lên tầng lầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

"A-aa..."

À, phấn khích là thế nhưng tôi vẫn không quên đóng kín tất cả cửa sổ rồi mới đi ngủ, không có lần hai, tôi vẫn nhớ điều đó.

Tại sao chuyện này lại xảy ra?

Chỉnh sửa tất cả về với ban đầu, cuộn mình trong lớp chăn bông ấm áp, tôi tận hưởng cảm giác vui vẻ và mong nhờ vào sáng ngày hôm sau khi trở về. Biết đâu một ngày là quá đủ để cây cà chua cao lớn ra quả rồi thì sao!

Phòng ngủ trên tầng hai, diện tích vô cùng rộng rãi với chiếc giường trí ít đủ cho cả năm người nằm cùng lúc. Chăn mền gối tuy đã bám bụi nhưng may thay tôi đã tìm thấy đồ dự phòng sạch sẽ trong tủ quần áo.

Tay run rẩy nhấc khẩu s·ú·n·g lên tay, cảm nhận sự lãnh lẽo kim loại và âm thanh "Cạch Cạch" khi bóp cò s·ú·n·g. Tôi suýt chút nữa lên kêu lên vì sung sướng và phấn khích.

Kim loại, chính xác hơn là trước mặt tôi có một mặt phẳng hình vuông nằm trong khung gỗ giường. Nó hẳn là thứ đã đập vào bụng tôi ban nãy, điều này gợi lên sự tò mò khó tả.

Trong căn phòng ngủ tối tăm không chút ánh sáng, dù tầm nhìn dần thích nghi với môi trường bóng tối thì thứ tôi nhìn thấy vẫn chỉ là những cái bóng đen mờ.

Chương 18: Bóng đêm trong biệt thự xa lạ

Một? Hai? Rốt cuộc bọn họ đã bị bao nhiêu kẻ săn đêm truy đuổi, đừng mang tôi vào cơn ác mộng các người gặp phải chứ!

Năm chiếc đầu tiên toàn bộ đều chứa vàng cùng các đồ trang sức, bốn chiếc còn lại chứa các loại giấy tờ đất đai và giấy tờ giao dịch mà tôi chỉ cần đọc sơ qua thôi cũng thấy rùng mình vì nội dung liên quan đến giao dịch mờ ám của băng đảng nào đó có dính dáng đến cả quan chức thành phố. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chững lại vài giây bất ngờ có tiếng bước chân đi đến, không phải tiếng móng vuốt di chuyển trên sàn mà là tiếng bước chân của người sống.

Khăn bịt miệng bất ngờ được tháo ra từ phía sau, một cái bóng đen chẳng thấy rõ là ai xuất hiện trước mặt tôi. Rồi cái bóng đen đưa tay, di chuyển chậm rãi đến gần mặt tôi.

Ôi trời, tôi chỉ tá túc một đêm bên ngoài căn hộ thân yêu của mình thôi mà, thế giới này giờ đã trở nên đáng sợ vậy rồi sao? Bên trong có những kẻ xấu, bên ngoài lại có tử thần lượn lờ.

"PHẬP!"

Cánh cửa kính cường lực khóa kín chẳng phải điều khó khăn gì với người đã tập mở qua không biết bao nhiêu loại khóa từ lúc chỉ mới là một tay gà mờ. Vào trong đóng cửa ngược cửa lại, đồng thời kéo kín tấm màn che.

Chứng mất giọng nói do lâu ngày không sử dụng kết hợp với sự run cầm cập giữa hai hàm răng tạo nên thứ âm thanh ngôn ngữ đầy khó nghe.

Cơ thể tôi run rẩy, hai mắt rưng rưng, phía bên dưới hạ thân cố nén hết mức để tránh phun trào. Dù sao tôi cũng có lòng tự trọng, ít nhất dù cho có c·hết cũng không nên c·hết quá khó coi.

Tôi thầm cầu nguyện với chúa không ai khác ngoài chính bản thân mình rằng đừng kéo tôi vào vòng xoáy hỗn loạn ấy, tôi còn quá trẻ để c·hết!

"RẦM!"

Thay mới tất cả, tôi không tiếp tục nhịn được nữa mà muốn trải nghiệm ngay cảm giác mềm mại tuyệt vời! Tôi lấy đà rồi nhảy cao một lần lên tới tận giường...và điều này khiến tôi ngay tức thì hối hận.

Tự định lại bản thân, tôi cần cẩn thận kiểm tra toàn diện. Tuy từ bên ngoài nhìn vào tôi đã chắc chắn nơi đây không có ai và cũng không có dấu hiệu sinh vật nào, nhưng thật sự không có gì đảm bảo tuyệt đối.

A, tại sao lại im lặng đến thế, đừng im lặng đến thế!

Nhưng một mình trong bóng đêm thật sự dễ khiến những cảm xúc tiêu cực sinh ra, tôi sợ hãi tự hỏi phải chăng những kẻ xâm nhập kia sẽ làm điều kinh khủng gì! Phải chăng họ đã phát điên vì thế giới c·hết chóc này, tâm trí không còn ổn định để rồi mang tôi ra làm bữa ăn!

Còn đang bất ngờ bởi khoản tiền khổng lồ, tôi tiếp tục bị thu hút bởi mười chiếc hộp bên dưới. Nuốt nước bọt, đặt đèn pin tạm thời sang cạnh bên và mở từng hộp ra.

Tấm đệm không đàn hồi như tôi tưởng, ngược lại lưng tôi đập vào thứ gì đó bên dưới khiến bản thân suýt nữa đau mà lên tiếng.

Nhìn kiến trúc này đi, bức tượng này, bức tranh, chậu hoa...tất cả chúng đều nồng lên mùi tiền mạnh mẽ.

Cứ vậy cho đến khi mặt trời hoàn toàn mất dạng tôi có mới có được trạng thái thoải mái nhất để đánh giấc ngủ ngon lành.

Kẻ săn đêm.

Trong nhà có bình nước uống nhờ đó mà tôi có thể dùng nó để sử dụng vào các mục đích cá nhân hiện tại. Thân thể ngứa ngáy và chân dính bùn đất cần được vệ sinh sạch sẽ khi tôi đã loại bỏ dần cách sống bẩn thỉu lúc trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiền, rất rất nhiều tiền, được sắp thành từng cọc dày cộm thành hàng dài chiếm gần hết khung hộp sắt vốn dài hơn một mét. Khi nhìn vào số tiền này, tôi ngay lập tức mường tượng ra được những khoản tiền bất chính xấu xa.

Phải, ăn thịt người! Điều tưởng chừng không tưởng trong thế giới hiện đại nhưng hoàn toàn có thể xảy ra.

Tâm lí đến mức chịu đựng giới hạn khiến tôi buộc miệng thốt lên trước thứ âm thanh bất ngờ. Căn phòng lại trở nên yên tĩnh như lúc ban đầu, chẳng còn gì khác ngoài tiếng thở dốc không ra hơi do băng bịt miệng.

Bất ngờ có thứ âm thanh vang dội dưới tầng, âm thanh đủ lớn để tôi dù đang trong phòng kín tầng 2 vẫn nghe được.

Hai băng đ·ạ·n đều được nạp đầy, ngoài ra còn có hộp giấy chứa đ·ạ·n với sức chứa 49 viên đ·ạ·n 9mm ghi trên bao bì.

Ôi không.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bóng đêm trong biệt thự xa lạ