Tận Thế : Kí Ức Lãng Quên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Aiva và Yelena
"Tôi 21 tuổi rồi, dù không biết cô bao nhiêu nhưng tuổi tác giữa chúng ta không xa đến mức để bị gọi là nhóc đâu..."
"Tôi đã đối xử tốt với các cô như thế, cứu bọn cô khỏi sự vây hãm người nhiễm bệnh và giờ đây cô...ưm ưm..."
Có tiếng thở dài, cô ta nhẹ nhàng lau mặt cho tôi.
Sắc thái biểu cảm trên khuôn mặt cô ta nhanh chóng chuyển đổi liên tục từ suy tư những lời tôi nói, rồi chuyển thành có phần ngạc nhiên, rồi lại thành ngại ngùng xấu hổ.
Khuôn mặt ló một nửa ra khỏi khung cửa ra vào, cô gái quấn băng với mái tóc bạch kim vậy ra tên Yelena, cái tên rất đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỏ vấn đề cái xác sang một bên, hiện tại vấn đề trước mắt là...tôi nên làm gì đây? Bỗng nhiên khi được chạm mặt người thực tế thay vì qua lớp màn hình, điều đó lại trở nên ngượng ngùng.
Vốn dĩ Yelena có vẻ ngại ngùng hoặc cảnh giác gì đó tôi không biết, bất ngờ khựng lại vài nhịp Yelena đột nhiên bước đến nhanh chóng như một chú mèo, đi vòng qua cô gái b·ạo l·ực đang dang rộng vòng tay và đi đến chỗ tôi.
"Laà cô s-sao? Người phuụ nữ đã c·ướp đ-đồ tôii lúc trước?"
"À, này!"
Sau đó Aiva tiếp tục việc luyện tập, còn tôi lặng lẽ ngồi bên ngắm nhìn. Tất nhiên là nhìn trong lén lút, tôi không muốn bản thân mình trở thành một tên biến thái.
Nó về tổng quan có hình người nhưng bị vặn vẹo biến thành hình con vật như nhện, tay chân khớp nối bẻ cong khấp khúc với móng vuốt ở đầu chi sắc lẹm, hai hàm răng tựa như hàm răng cá mập.
Có động tĩnh phía cửa ra vào, tôi cảnh giác sợ hãi, bất giác theo bản năng lùi về sau cô nàng b·ạo l·ực. Mặc dù tôi có phần giận dỗi nhưng khi đã phát hiện cô ta cũng không phải người xấu thì chắc sẽ không có vấn đề gì nếu nấp sau lưng đâu nhỉ?
Cô ta đã c·ướp đồ của tôi trước kia, thay vì hận thù thì sau đó tôi thậm chí còn cứu cô ta cùng đồng bạn, cho đồng bạn cô ta đồ ăn và giờ đây không những bắt trói tôi mà thậm chí còn muốn g·iết tôi lần nữa sao!!!
Tôi về cơ bản đã có cái nhìn tổng thể về Yelena trước kia, còn cho đến tận sáng ngày hôm nay khi mặt trời ló dạng thì tôi mới có cái nhìn trực quan nhất.
"NGOÀI TÔI THÌ LÀM GÌ CÒN...ƯM..."
Uống ngụm nước lớn, Aiva vừa gãi đầu vừa nhìn tôi, khuôn mặt hơi xấu hổ lại lần nữa cúi đầu giống tối qua.
Aiva dừng ngay tức thì, khuôn mặt đầy vẻ không thể tin được rồi chuyển sang vẻ nghi ngờ nhìn tôi, ánh mắt cô lướt dọc cơ thể khiến tôi có phần cảm thấy khó tả vì bị con gái soi mói.
Lúc này tôi tự hỏi phải chăng một trong những lí do khiến Aiva có thể nhanh chóng thoải mái với tôi đến thế vì cô chỉ xem tôi như một cậu nhóc không nhỉ?
Tạm bỏ qua những hiểu lầm lúc ban đầu, có lẽ việc tôi công khai bản thân nhiều lần đã trợ giúp bọn họ nên đã khiến cho mức độ thiện cảm của Aiva đối với tôi có lẽ đang rất cao. Bằng không tôi tin chắc cô ấy với tính cách của mình sẽ không đời nào thân thiện thế này.
Thật sự sao? Là cô ta. Chẳng lẽ chúng tôi có duyên nợ gì đó với nhau để rồi dẫn đến sự kiện như ngày hôm nay? Tôi nhớ cho đến giờ mình vẫn sống rất tốt, giúp đỡ người cần giúp đỡ trong khả năng, là công dân gương mẫu không vi phạm pháp luật...
Tuy nhiên cô ấy vẫn chân thành nhận lỗi mà không hề tự đại bá quyền.
"Tôi nói thật đấy!"
Căn phòng vẫn như cũ tối đen như mực, tôi chỉ thấy hình bóng màu đen mơ hồ đi lại. Cô ta đến gần cửa sổ, vén màn cẩn thận quan sát bên ngoài. Nhờ điều đó mà ánh sáng đêm ít nhất có thể soi vào trong, hiện ra hình ảnh cô gái chững chạc đầy mạnh mẽ.
Chiếc balo của tôi vẫn nằm yên bên cạnh tường, không hề có chút chuyển dịch nào so với vị trí ban đầu, vậy ra cô ta thực sự không hề chạm đến đồ của tôi.
"C-cô lại định c·ướp tôii sao? Tất cả những gì tôi có đều ở trong túi cả đấy!" Tôi nói bằng giọng điệu rưng rưng muốn khóc lần nữa.
Tuy thực sự không rõ lắm nhưng tiếp xúc ở khoảng cách gần đột nhiên tôi lại có cảm giác quen thuộc như mình đã thấy ở đâu...
Mái tóc cắt ngắn cùng cặp mắt đen nhánh, khuôn mặt có thể nói khá xinh đẹp, không phải xinh đẹp kiểu mộng mơ như đóa hoa nhà kính như các minh tinh mà là kiểu người xinh đẹp mang nét trưởng thành.
"...Vâng"
Buổi đêm bất ổn cứ vậy trôi qua, một ngày mới lại đến.
Tôi nên nói gì, làm gì bây giờ?
"Không có gì...a?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lẽ tôi cần đi vệ sinh... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thật lòng xin lỗi, không ngờ tôi lại có thể đối xử như thế với ân nhân mình"
Động tác tay cô ấy ngừng lại ngay tức thì như phản ứng lại câu hỏi của tôi.
Sau câu nói duy nhất đó, dù tôi có hỏi lại đi chăng nữa thì Yelena không phản ứng hay trả lời. Tôi có nhìn sang cô nàng b·ạo l·ực nhưng cũng chỉ nhận lại cái lắc đầu không biết.
"Ừm, Yelena thông thường cần ngủ đến trưa mới có thể thức dậy".
Chương 19: Aiva và Yelena
Sáng sớm bên dưới phòng khách tầng sảnh, tôi chứng kiến Aiva hít đất chống đẩy ít nhất tận một trăm cái cho đến khi đổi sang động tác khác, điều này khiến tôi tự hỏi bản thân có thể làm được bao nhiêu, năm hay sáu cái?
Nhặt đèn pin đặt trên đầu tủ và bật chế độ ánh sáng yếu, nhờ đó tôi phần nào thấy được đường đi và bao gồm cả cái xác kẻ săn đêm. Lần đầu tiên tôi được tận mắt chứng kiến một kẻ săn đêm ở cự li gần, càng quan sát tôi lại càng thấy nó đáng sợ.
Giọng nói theo tôi nghe được là con gái, không hiểu vì lí do gì tôi ngay lập tức nghĩ đến hai người đó.
Ngay khoảnh khắc tôi thốt ra câu nói đó, có luồng gió mạnh mẽ ập đến đè thẳng tôi vào tường, con dao găm sáng bóng phản chiếu ánh sáng của chiếc đèn pin lăn trên sàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô ta sau đó cởi dây trói cho tôi, vết hằn dây trên da thịt vẫn cứ đau nhói. Chí ít như niềm an ủi rằng có vẻ cô ta không phải người xấu, bằng không đã chẳng xin lỗi tôi.
"Ra đây đi Yelena"
"Suỵt, nói nhỏ thôi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô ta nói vậy bằng khuôn mặt đầy ngại ngùng và tội lỗi, vậy ra cô thật sự biết mình đã làm gì rồi sao! Tôi thầm nghĩ như thế trong lòng...
Áp sát mặt tường, tôi cảm nhận rõ ràng sự lãnh lẽo kim loại đặt ngay trên cổ. Có sự sợ hãi quẩn quanh trong tâm trí, nhưng bất ngờ thay sự sợ hãi đó chuyển hóa sang nỗi ức chế mãnh liệt khiến tôi không tài nào chịu nổi.
Cuối cùng cũng có thể đứng dậy, vừa định bước đi tôi liền sững người trước hình ảnh mờ của cái thứ nằm dưới sàn nhà. Nhớ lại những gì đã xảy ra, tôi khẳng định thứ phía dưới không gì khác ngoài kẻ săn đêm.
"Được rồi, đừng khóc nữa,...Xin lỗi"
"?...Điều đó có nghĩa gì?"
Vậy là cô ta đã g·iết nó sao? Làm sao cô ta có thể làm được?!
Giờ đây thay vì mình tôi giữa trốn trần gian thì nay lại xuất hiện hai người mới. Cô nàng quấn băng với trang phục màu trắng viền đen kì lạ tên Yelena và cô nàng mạnh mẽ đầy đáng sợ tên Aiva.
Phẫn nộ nói lớn được phân nửa liền bị cô ta che miệng lại, dù biết rằng không được phép tạo tiếng động lớn vào ban đêm để tránh kẻ săn đêm nhưng giờ phút này điều đó cứ như không quan trọng vì tôi thực sự tức giận.
"Cậu có mùi rất quen"
"Thức rồi sao nhóc?"
"À này"
Có vẻ để ý thấy tôi từ cầu thang, Aiva ngừng việc luyện tập và lấy khăn lau mồ hôi.
Cô ta không có vẻ gì phản cảm trước hành động của tôi, ánh mắt đột nhiên không rõ lại trở nên dịu dàng nhìn về trước.
"?"
"Thật sự...xin lỗi"
"Có vấn đề gì?" Aiva vừa gập bụng vừa nói.
Tên kẻ săn đêm này bị g·iết bằng một phát đâm chí mạng vào đầu, c·hết đến mức không thể nào c·hết hơn, điều này phần nào cho tôi biết được bản lĩnh đáng sợ mà cô ta sở hữu.
"Sao nhóc biết?!"
Dù mặc trên mình bộ đồ liền thân nhưng nó không hề mang lại cảm giác chắp vá, ngược lại phong cách phối đồ khiến trang phục tổng thể trông khá phong cách.
"Cô gái tóc bạch kim kia không đi cùng cô sao?"
Giờ phút này tôi chợt nhận ra giọng nói vốn ngập ngừng khó nghe của tôi lúc đầu nay đã trở về như bình thường. Dù không rõ nguyên nhân nhưng đây là một chuyện vui.
"Nhóc là người điều khiến chiếc máy bay đó...? "
...
Khuôn mặt cô ta trở nên cứng đờ.
Tôi trở nên khó xử khi đột nhiên không rõ nguyên nhân cô ấy cứ vòng quanh người tôi, nhiều lúc gần sát đến mức tôi phải cố giữ khoảng cách.
Tôi khua tay, nở nụ cười nói: "Được rồi mà! ". Nhìn vòng quanh không thấy Yelena đâu, sẵn để xua tan bầu không khí ngại ngùng tôi bèn hỏi: "Cô gái tên Yelena chưa tỉnh sao? ".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.