Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2 : Những nguyên tắc sinh tồn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2 : Những nguyên tắc sinh tồn


[ Nguyên tắc sinh tồn thứ 3: Các người nhiễm bệnh thường có xu hướng xa cách nơi mà "Kẻ Săn Đêm" từng xuất hiện! ]

Hội tụ tất cả điều ở trên thì việc phòng vệ g·iết c·hết một người nhiễm bệnh nào đó bằng con dao trên tay gần như - à không, phải là chắc chắn không thể. Đó là lí do tại sao tôi tập trung chính chủ yếu vào việc ẩn nấp.

Được rồi, chuyện gì đến cũng sẽ đến, trước mắt ăn cái đã.

Đi trên hành lang hướng về phía thang bộ, tôi ngó nhanh qua căn phòng sát vách tối hôm qua. Không ngoài dự đoán cảnh tượng bên trong như bị tàn phá bởi một con bò tót điên cuồng.

Trong ngăn tủ lớn, thứ tồn tại duy nhất trong đó chỉ là 1 gói mì và 2 chai nước kích cỡ thông thường. Điều đó đồng nghĩa với việc một trong những cơn ác mộng tồi tệ nhất mà tôi phải đối mặt, chính là việc ra ngoài tìm thức ăn.

Những người bị nhiễm bệnh thường có xu hướng đi theo đàn, số lượng đi riêng lẻ không nhiều theo quan sát của tôi . Từ đó tôi có được nguyên tắc sinh tồn thứ 5 . (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi bị cận, nếu mất đi thứ này trong tình huống hiện nay thì khả năng sống của tôi sẽ ngay lập tức chạm đáy. Điều đó đồng nghĩa với một vật dụng có thể quyết định sự sống và c·ái c·hết.

Đêm hôm qua thứ đó đã xuất hiện ở căn phòng cạnh bên do đó theo nguyên tắc ít nhất tầng cao phía trên này sẽ an toàn...hoặc tôi nghĩ vậy?

Con dao được trang bị với mục đích phòng thân là phụ, hỗ trợ cắt đứt thứ gì đó là chính . Bản thân tôi còn cao chưa tới 1m7, có lẽ do tình trạng thiếu dinh dưỡng lâu dài. Sức lực rất yếu chỉ cần vận động mạnh một lúc sẽ khiến tôi phải thở hổn hển.

Không có.

Kéo ra chốt khóa, tôi hé nhẹ cánh cửa nhìn ra phía đối diện đầu hành lang. Ánh sáng từ ban ngày tương đối rõ ràng, hành lang phía đó trống trơn.

Bên trong căn phòng an toàn chỉ có một bộ bàn ghế bằng nhôm, đặt cạnh tường có rất nhiều các đồ linh tinh được tôi thu thập về từ các chuyến thám hiểm. Tôi còn chẳng biết mình mang chúng về làm gì, chỉ cần cứ thấy vừa mắt là tôi lại đưa nó về đây.

Nhưng đó chưa phải tất cả, mắt mèo có góc c·hết là khoảng chống phía ngay dưới cửa, do đó tôi cúi người áp sát mặt sàn nhìn qua khe hở nhỏ.

Chiếc áo choàng nguyên bản là một chiếc áo mưa xẫm màu, được tôi bôi lên đó...ừm...chất thải. Mỗi lần sử dụng tôi sẽ tốn một ít nước để khiến bề ngoài chiếc áo trở nên ươn ướt tạo mùi hương khinh khủng, giúp tôi tránh được phần nào cái mũi cực thính của những người bị nhiễm bệnh.

Hết thức ăn rồi!

Nguyên nhân mà nơi này được chọn không gì khác ngoài việc nó rất thông thoáng, đồng nghĩa với việc sẽ gần như không có vị trí ẩn nấp . Chỉ cần nhìn sơ qua đại khái biết được nơi này có an toàn hay không.

Xuyên qua một căn nhà, rồi lại tiếp tục xuyên qua một căn nhà, đi theo con mương nước của hệ thống thành phố, tôi đến một tòa nhà xây dựng bỏ hoang. Nơi đây đặt căn cứ nghỉ ngơi thứ hai mà tôi thiết lập trong thành phố này.

Suy tư lúc lâu, tôi đứng dậy lấy bút lông đặt trên bàn rồi khoanh tròn vào địa điểm mà tôi cho rằng cần thiết nhất lúc này.

Đi theo tuyến đường tìm kiếm vật tư quen thuộc, tôi cúi thấp người đi thật chậm rãi men theo hàng rào thép đã bị dây leo phủ kín thành cả bức tường thực vật .

Tôi đến để nghỉ ngơi? Không đời nào, tôi chỉ vừa mới rời nhà mà thôi. Lí do thật sự đến từ việc nơi đây được tôi bố trí như trạm trung chuyển, nơi được dùng chuẩn bị cho chuyến khám phá thu thập vật tư.

Đi dọc theo cầu thang ẩm ướt, tôi tiến lên tầng hai và đi thẳng đến căn phòng an toàn. Chốt khóa bên ngoài vẫn y nguyên như lúc tôi rời đi, do đó tôi có thể thở phào nhẹ nhõm mà bước vào.

Bước chân ra khỏi căn hộ tiến vào hành lang, sự bất an tâm lí xộc thẳng vào tâm trí khiến tôi có phần run rẩy và sợ hãi, nhưng dù thế đi chăng nữa nếu muốn sống tôi buộc phải ra ngoài tìm kiếm vật tư.

[ Nguyên tắc sinh tồn thứ 4: Đảm bảo không có góc c·hết chứa đựng người nhiễm bệnh, cũng như loại bỏ khả năng có thứ gì đó sẽ ngay lập tức vồ ra khi bạn đến gần! ]

Lấy từ trong balo một mảnh vỡ kính nhỏ gắn trên đầu thanh gỗ, lặng lẽ thó nhẹ nó ra ngoài. Từ mặt gương vỡ phản chiếu hình ảnh đầu còn lại của hành lang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì chiều cao khiêm tốn mà tôi phải hơi rướn người để nhìn lên con mắt mèo của cửa chính. Tầm nhìn không quá lớn chỉ thấy được cửa phòng đối diện và phần nhỏ hai bên tường, ít nhất nó cho tôi biết phía sau không có gì.

Dơ bẩn nhưng tốt, sống còn hơn c·hết vì cái tôi cao.

Kéo chiếc ghế nhôm và và ngồi xuống, tôi trầm ngâm nhìn vào tấm bảng đồ thành phố lớn trên tường. Một số nơi được đánh dấu X đã dọn dẹp, một số nơi chưa hề có chút bút mực nào, một số có hình đầu lâu hoặc dấu hỏi chấm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trang bị tất cả xong xuôi lên người, tôi tiến dần về phía cửa chính sẵn sàng cuộc thám hiểm.

Dòng chữ đó không phải cho ai khác xem vì đơn giản nơi đây chỉ có mình tôi, mục đích mà tôi làm vậy chính là một kiểu cầu may, rằng tôi sẽ sống sót và quay trở về nơi này và tấm giấy sẽ được gỡ bỏ.

Tòa nhà có tổng cộng 15 tầng, trong đó căn hộ tôi sống nằm ở tầng 10. Trèo thang sắt đến khi đặt chân lên được thảm cỏ cũng là lúc tôi mỏi rời hai tay.

Các cánh cửa hành lang đều đã được chính tay tôi khóa kín từ rất lâu về trước, điều này dẫn đến nguyên tắc sinh tồn tiếp theo.

Số đồ vật thật sự hữu dụng sẽ lần nữa được tôi thu thập và mang về căn hộ của mình, do vậy tôi mới bảo đây là trạm trung chuyển.

Trang bị chỉ bao gồm ba thứ cơ bản chính bao gồm chiếc áo choàng ngụy trang, con dao ngắn và chiếc balo đeo lưng mang dụng cụ lặt vặt.

Tòa nhà này chỉ mới xây được bốn tầng, trong đó tầng hai có một căn phòng được xây tạm bợ bằng những bức tường kim loại kiểu thùng container.

Cửa hàng tiện lợi.

Gấp lại quyển nhật kí, điều đầu tiên mà tôi cần làm bây giờ chắc chắn không gì khác ngoài việc lấp đầy cái bụng đói.

Loay hoay một hồi trong nhà bếp, tôi nhận ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng!

Nhìn ngược xuôi thân thể từ trên xuống dưới, tôi đi vào nguyên tắc tiếp theo .

Quyết định ra ngoài, tôi vào phòng kho nhỏ lấy ra dụng cụ chuyên dụng của mình.

Có thể tôi sẽ bị gọi là kẻ hèn nhát, nhưng chính điều đó đã giúp tôi có thể sống được tới ngày hôm nay.

Mất 10 phút để hoàn thành bữa ăn với gói mì sống, tất nhiên tôi sẽ không ăn hết mà chỉ ăn phân nửa, nửa còn lại để dành cho buổi tối.

[Nguyên tắc sinh tồn thứ 2: Đừng bao giờ quên kiểm tra phía sau cửa!] (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi tiếp tục đi đến cuối hành lang, kéo mở cửa sổ và nắm lấy chiếc thang sắt thoát hiểm dần leo ra ngoài.

...

Đặt tất cả ngay ngắn vào bên cạnh bàn, tôi ghi lên tấm giấy note nhỏ dòng chữ "Tôi sẽ còn quay lại" rồi dán nó lên mặt bàn.

[Nguyên tắc sinh tồn đầu tiên: Kiểm tra mình đã trang bị đầy đủ hay chưa?]

Đối với thức ăn đã cần tiết kiệm như thế thì nước uống lại càng được siết chặt hơn, một phần ba chai nước là hạn mức cao nhất được phép.

Có lí do để tôi không đi cầu thang bộ của chung cư, cầu thang bộ được kết nối với các tầng và dẫn đến đại sảnh tầng một. Có quá nhiều rủi ro và nguy hiểm nằm ngoài khả năng có thể kiểm soát.

Dán kín lối vào căn hộ cạnh bên bằng bìa cứng, tôi đã đáp ứng nguyên tắc thứ 4 khi chắc chắn sẽ không có thứ gì tiến vào và ẩn nấp bên trong sẽ khi trở về.

Đã thực sự chắc chắn tôi mới chính thức mở khóa cửa chính.

Lấy ra chiếc khăn sạch hiếm hoi để lau sạch đi chiếc kính cận đã nứt vỡ một bên, tôi kiểm tra dây buộc quanh đầu đảm bảo rằng nó sẽ không rơi ra dù cho có vận động mạnh.

Thực ra ngay từ đầu tôi cũng đã đoán được phần nào, chẳng qua tôi thực sự muốn chắc chắn tuyệt đối mà thôi. Dù rằng đây không phải nguyên tắc thứ 3 nhưng tôi cứ gọi vậy từ nay cũng được. (đọc tại Qidian-VP.com)

[ Nguyên tắc sinh tồn thứ 5: Người nhiễm bệnh thường tập hợp cùng nhau, nếu bắt gặp một người nhiễm bệnh thì khả năng cao có rất nhiều người khác gần đó! ]

Chương 2 : Những nguyên tắc sinh tồn

Nếu...một ngày tấm giấy vẫn ở yên đấy...thì ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy đến với tôi...

Không có.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2 : Những nguyên tắc sinh tồn