Tận Thế : Kí Ức Lãng Quên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Ngủ cùng nhau
"Cậu vào trong trước đi, Yelena bên trong"
Còn lí do tại sao không nói, thật sự dù rất thoải mái với hiện trạng cuộc sống bây giờ nhưng tôi ít nhiều vẫn giữ đừng lui cho mình, có thể gọi nó là một bí mật nhỏ. Nói như vậy không có nghĩa rằng tôi sẽ phản bội ai, tôi là một người thế nào cơ chứ?
Hít một hơi tôi liền nối tiếp câu: "Nhưng mà đông đến mức này thì tôi lần đầu mới biết ".
"...Ngủ ngon "
Đôi đũa trên tay tôi ngay tức thì ngừng lại, Aiva bị hành động bất thường của tôi thu hút.
"..."
Aiva không nói gì, cô ấy chỉ im lặng. Tôi không biết cô ấy nghĩ gì về tôi nhưng hiện tại trong bầu không khí gắn kết và ấm áp này khiến tôi muốn nói lên những lời bình thường tôi không nói.
Chương 23: Ngủ cùng nhau (đọc tại Qidian-VP.com)
..
Yelena thông thường luôn rất ngây thơ, có điều thỉnh thoảng cô ấy lại hiểu chuyện đến lạ thường...
"...haizzz" Tôi thở dài.
Trong bóng tôi với ánh sáng mờ, tôi chẳng thể nào thấy được Aiva đang biểu lộ cảm xúc gì. Cô hỏi:
Aiva nhìn sang Yelena mái tóc rối bù, trang phục nhăn nheo xộc xệch. Aiva lại nhìn sang tôi, mọi thứ có vẻ bình thường hơn trừ dấu vết hàm răng rõ nét trên cổ.
"Cốc cốc"
Dứt lời, cả hai chúng tôi đều chỉ tay về phía nhau...
Không biết Aiva có cảm thấy không nhưng tôi có thể, tôi cực kì n·hạy c·ảm với âm thanh đặc biệt vào buổi đêm. Tôi dường như có thể đếm được số lượng kẻ săn đêm đang ở bên ngoài hoặc ở gần xung quanh căn hộ này.
Trở về phòng ngủ và đóng cánh cửa lại, tôi tắt đi đen pin và thay vào đó bằng que gậy quỳnh quang phát sáng nhẹ đủ để mọi người trong phòng có thể thấy nhau.
"Thấy chứ? Tin tôi đi"
Tôi lau tay sạch sẽ tiến về phía họ, thắc mắc hỏi.
Yelena nằm ngửa, thân trên hướng về lòng ngực Aiva trong khi thân dưới gác lên người tôi.
"Xứng đáng" Aiva trả lời gần như ngay lập tức.
"Ừm?"
"Cậu làm gì thế?"
Cô vuốt vuốt mi tâm tỏ vẻ đau đầu nói.
"...? "
Yelena chui vào trong chăn áp sát người tôi như muốn cảm nhận hơi ấm, dùng khuôn mặt cọ cọ vào lưng tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để bầu không khí bữa ăn trở nên sống động bớt yên tĩnh đi chút nên tôi mở lời.
Tôi cũng lười chẳng còn bảo cô ấy nên lên giường hay làm gì, đưa tay vòng ra sau vuốt đầu cô ấy.
"10 con...chúng sớm muộn sẽ tìm thấy chúng ta"
Tôi thắc mắc: "Vậy điều đó có xứng đáng luôn đặt mạng sống trong nguy hiểm không?".
Aiva hơi chút nhìn tôi rồi gật đầu rời đi, cho đến khi cô ấy đi vào phòng ngủ thì tôi mới cầm theo đèn pin đi về phía tủ phòng khách.
"...ừm"
"Đừng lo về điều đó, mọi thứ sẽ ổn thôi, như cách tôi sống sót đến tận bây giờ " Tôi có chút tự tin mặc dù tim tôi vẫn đập mạnh liên hồi nói điều ngược lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ai trong hai người khởi đầu?"
Mặc dù khá thắc mắc và ngạc nhiên khi Aiva không những không ngăn cấm việc Yelena đến ngủ phòng tôi mỗi đêm như mọi khi mà còn chủ động yêu cầu, nhưng dù vậy tôi cũng không thể để bất kì cô gái nào ngủ tạm bợ bên ngoài được?
Hiếm thấy chúng tôi lại có cùng suy nghĩ đến vậy.
Trở về phòng khách, lúc này Aiva cũng đã trở về phòng với v·ũ k·hí trên tay. Tôi chiếu cô ấy bằng đèn pin mờ nhạt, ít nhất để cô ấy có thể thấy đường trong không gian tối tăm không chút ánh sáng.
"À này Aiva, việc cậu ra ngoài chiến đấu với người nhiễm bệnh có nguy hiểm quá không?"
Ngay tức thì tôi đứng bật dậy đi ngay đến chỗ công tắc và tắt đèn đi. Aiva dường như hiểu ra điều gì cũng ngay tức thì đứng dậy chạy về căn hộ, chỉ còn mỗi Yelena còn đang ngơ ngác.
"Vào đi, cửa không khóa"
"Cậu cũng vậy...Mika" Aiva đáp lại.
"Mika cậu cũng lên đây đi, đối với tôi hiện tại thì chiếc giường này hình như trở nên rộng quá mức?"
Có tiếng thở dài.
Thời gian cứ vậy trôi qua, đúng như những gì tôi nghĩ đám kẻ săn đêm đều rút đi sau khoảng thời gian lảng vảng gần đây.
Lời nói ra có thể mất lòng nhưng dù cho tôi sẵn sàng chia sẻ mọi thứ tôi có với Aiva và Yelena, vẫn có chút nào đó tôi chưa hoàn toàn tin tưởng để tiết lộ mọi bí mật. Điều này có vẻ liên quan đến chuyện Aiva vẫn im lặng trong bí mật của mình.
" Ừm, kẻ săn đêm. Chúng ta đang sống trong địa bàn mà chúng sinh sống vậy nên số lượng kẻ săn đêm hoạt động vào ban đêm rất đông..."
Đừng nói rằng 10 kẻ săn đêm, chỉ cần một kẻ thôi cũng đủ để đe dọa đến tính mạng cả ba. Nếu lần đó tôi không trở thành mồi nhử và Aiva đánh lén từ phía sau bằng đòn t·ấn c·ông chí mạng thì mọi chuyện có thể sẽ khác.
"Tôi rất quý hai người...ngủ ngon..."
"Cậu chỉ cần nói được hay không thôi"
"S-sao thế? "
"...Nó...không có gì " Aiva có vẻ trực nói gì đó nhưng lại ngừng.
"Đông cỡ nào?"
"Ặc"
"Tại...sao? "
Phải, từ trước đến giờ tôi vẫn sống sót. Dù đám kẻ săn đêm có đông đến đâu đi chăng nữa thì chỉ cần ở trong đây, mọi thứ hẳn sẽ ổn thôi...
Dọn dẹp xong đống thức ăn còn thừa dang dở, tôi bắt đầu buồn ngủ vì sự kiện vừa nãy đã khiến tôi khá căng thẳng, từ đó tiêu hao không ít tinh thần lẫn năng lượng.
Tối nay có món sốt cà chua đầy thơm ngon béo ngậy. Thật ra nó cũng không ngon đến mức đó, bất quá trong điều kiện sống thiếu thốn thì thứ tưởng chừng như bình thường lại trở nên thơm ngon đến lạ thường.
"Cậu ở yên đây, tuyệt đối không tạo ra tiếng động" Tôi thì thầm bên tai cô ấy.
"..."
...
"Mika"
Aiva húp chút nước canh cà chua, lắc đầu.
"Aiva này"
"Thế giới luôn nguy hiểm, zombie chưa phải là tất cả. Nếu không cố gắng trở nên mạnh hơn thì cậu sẽ không thể có được những gì mình muốn"
Cánh cửa mở ra, Aiva dắt theo Yelena đứng trước cửa căn hộ.
"...Trên dưới 10 kẻ săn đêm!"
"Cộc..."
Chính vì điều đó khiến tôi chưa hoàn toàn tin tưởng cô ấy...
Giọng nói bất ngờ khiến tôi rụt tay lại theo phản xạ tự nhiên, có điều tôi chắc rằng cô ấy đảm bảo không thể nhìn thấy gì trong điều kiện tối tăm và sự chêch lệch độ cao giữa sàn và giường như thế này.
Tình thế khẩn cấp buộc tôi mang theo khẩu s·ú·n·g bên mình, nhét nó bên hông sau lớp quần áo, còn băng đ·ạ·n dự phòng được bỏ trong túi quần.
"Cảm giác như chúng ta là một gia đình ấy nhỉ..."
"Cộc... "
"Hahaha..." Aiva cười khúc khích.
Buông bát đũa, tôi cúi người áp sát mặt xuống sàn nhà.
Đến cùng Aiva vẫn không đáp lại chút nào, bất quá tôi nhận ra rằng Yelena không còn gác chân lên người tôi nữa, thay nào đó cô rất nhẹ nhàng đặt tay bên dưới bàn tay tôi.
Bầu không khí trở nên tĩnh lặng, cả tôi cùng Yelena đều đang ngoan ngoãn quỳ gối trên sàn, Aiva ánh mắt lạnh lẽo lướt qua lại giữa cả hai...
Hiện tại trời đang tối, chỉ có phòng tôi mới có được chút điện nhà pin sạc dự phòng cỡ lớn nên mọi người cứ mặc định sẽ ở căn hộ của tôi cho đến khi đi ngủ. Ngoài ra cũng chỉ có nơi này là đủ kín để ánh sáng không lọt ra ngoài.
"Sao thế?"
Tôi xoay người rồi đi, hoàn toàn phất lờ việc Aiva vẫn đứng im đấy nhìn hướng về tôi không rời mắt. Tôi nghĩ điều đó hẳn chỉ do mình tưởng tượng mà thôi, dù sao thứ tôi thấy cũng chỉ là cái bóng đen của cô ấy.
..
"Ừm...cậu có thể cho hai chúng tôi ngủ cùng không?"
" Đừng bận tâm, tôi sẽ vào sau"
Không còn ánh sáng để nhìn, tôi cũng thừa biết là ai.
"Sao th... "
Không phải tự nhiên mà tôi xem chúng như nỗi ác mộng kinh hoàng nhất.
Chiếc tủ thông thường bị kẹt nên không thể mở được, chỉ có tôi mới biết điểm mắc kẹt mới có thể dễ dàng mở ra. Bên trong ngăn tủ, khẩu s·ú·n·g lục kèm theo hai băng đ·ạ·n và 49 viên vẫn còn nguyên đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bọn chúng đến sao?" Yelena nói nhỏ.
Vì Aiva chưa từng đụng đến balo của tôi lúc còn tại biệt sự phía ngoại ô nên sự tồn tại của nó hoàn toàn là bí mật.
Nằm mơ màng cùng đôi mắt sắp nhắm lại, tôi bất ngờ bị thứ gì đó lăn từ trên giường xuống rơi thẳng vào người.
Không có thời gian, tôi tức thì nắm lấy tay Yelena kéo cô ấy về chính phòng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
"...được"
Ngoại trừ Yelena im lặng thoải mái trên chiếc giường êm ái của tôi với cái bụng ấm áp sau bữa ăn thì cả tôi và Yelena đều căng thẳng.
Thế rồi tất cả đi vào thống nhất rằng tất cả sẽ cùng ngủ trong phòng, thay vào đó tôi sẽ trải nệm và nằm ngủ dưới sàn.
Mọi chuyện cứ vậy đến rất bất ngờ, sau một hồi thương lượng không ai nhường ai khi tôi có ý định cho hai người phòng ngủ của mình còn bản thân ngủ phòng khách trên ghế sofa, trong khi Aiva muốn ngược lại chỉ khác ở chỗ Yelena sẽ ngủ cùng tôi.
Tôi đứng dậy, tay nắm lấy Yelena kéo cô cùng lên trên giường. Vì cả tôi và Aiva đều có suy nghĩ và tâm tư của riêng mình nên việc nằm cạnh nhau khá ngại ngùng, vậy nên Yelena với sự ngây thơ nằm giữa trở thành bức tường ngăn cách hữu hiệu nhất.
Tưởng chừng mọi thứ vậy là ổn, nhưng nào ngờ Yelena muốn nhiều hơn. Cô khoác tay, kéo người, dùng mọi cách để hai người hai bên sát gần nhau hơn, từ đó Yelena có thể cảm nhận được hơi ấm từ cả hai phía.
Tôi thuộc kiểu người có xu hướng bình ổn nhiều hơn, vậy nên quan điểm và việc làm của Aiva có phần đi ngược lại với tôi. Có điều tôi cũng không ghét điều đó, trái lại tôi còn có phần ngưỡng mộ...
"Suỵt! " Tôi ngắt lời.
...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.