Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 135: Phòng Nghiên Cứu
"Theo như mô tả của học trò ta thì thứ này sẽ phát ra một bức sóng cực mạnh, rồi dội lại để phát hiện kẻ địch như loài dơi." Thorne nói, giọng trầm nhưng đầy uy lực.
Chương 135: Phòng Nghiên Cứu
"Anh chưa bao giờ quan tâm đến những chiến dịch của em trước đây. Lần này, khi cha đang dần chuyển sự tin tưởng sang em, anh đột nhiên muốn tham gia? Em không tin là anh thực sự muốn giúp."
Valeria quay sang đối diện với Edmund, đôi mắt cô sáng lên vẻ cương nghị.
"Edmund, anh tới đây có chuyện gì?" Giọng Valeria điềm tĩnh nhưng không biểu lộ cảm xúc.
Tuy nhiên, cô cũng không thể để hắn kiểm soát chiến dịch này.
"Sóng điện từ có thể không phù hợp, nhưng chúng ta có thể thử thay thế nó bằng sóng ma lực. Các bậc thầy ma thuật vẫn thường sử dụng sóng ma lực để cảm nhận môi trường xung quanh.”
Edmund nở một nụ cười nhạt, ánh mắt toan tính của hắn không thể giấu được sự mưu mô. Hắn là một người biết cách thao túng người khác, và Valeria cũng là mục tiêu của hắn lần này.
"Điều kiện gì?" hắn hỏi, giọng điệu cẩn trọng hơn.
"Được, chúng ta sẽ kết hợp tất cả các yếu tố này. Ma trận sẽ phát ra năng lượng ma thuật mạnh mẽ, tinh thể sẽ thu nhận phản hồi, và thông tin sẽ được hiển thị qua một hệ thống phát sáng. Bây giờ, bắt đầu chuẩn bị đi. Đây sẽ là một dự án lớn."
Varex gợi ý rằng việc giải mã tín hiệu ma thuật đòi hỏi một hệ thống phức tạp hơn, có lẽ thậm chí cần đến một thực thể sống để xử lý dữ liệu—ranh giới mà bọn họ không muốn chạm đến.
Suy nghĩ này làm không khí trong phòng thêm căng thẳng.
Valeria không quay lại ngay, đôi mắt cô vẫn tập trung vào bản đồ, nhưng sự cảnh giác hiện rõ trong ánh mắt. Cô biết rõ Edmund không đến đây chỉ để thăm hỏi xã giao.
Trong căn phòng chuẩn bị chiến dịch của Valeria, ánh sáng từ những ngọn đèn ma thuật phản chiếu trên bản đồ chiến thuật trải dài trên chiếc bàn lớn bằng gỗ sồi. Những bộ giáp và vũ khí được treo trên tường tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, tạo ra một không gian vừa trang trọng vừa uy nghiêm.
Lyrael lúc này giơ tay lên, nắm chặt viên tinh thể ma thuật phát sáng trong tay như thể vừa tìm ra giải pháp.
"Anh muốn tham gia vào chiến dịch lần này. Thung lũng Sao Rơi không chỉ là một vùng đất chiến lược mà còn mang ý nghĩa lớn với gia tộc chúng ta. Cha sẽ rất hài lòng nếu anh cùng em hợp tác, em không nghĩ vậy sao?"
Ở một nơi khác…
Valeria chậm rãi quay sang Edmund, đôi mắt sắc bén lướt qua người anh trai. Cô hiểu rõ Edmund luôn ganh đua với cô vì vị trí thừa kế gia tộc. Chiến dịch này là một cơ hội lớn, và Edmund muốn chiếm lấy sự vinh quang mà cô đáng lẽ sẽ có.
Edmund im lặng trong giây lát, ánh mắt hắn thay đổi từ tò mò sang toan tính. Cuối cùng, hắn nở một nụ cười nhẹ, như thể đã tìm ra cách để chơi tiếp ván cờ này.
...
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.
Valeria, trong bộ giáp nhẹ màu bạc, đứng trước bản đồ thung lũng Sao Rơi, đôi mắt sắc bén và đầy quyết đoán. Cô chăm chú xem xét các điểm trọng yếu trên bản đồ, sẵn sàng cho chiến dịch lớn mà cô sẽ dẫn đầu.
"Chúng ta có thể dùng nguyên lý như tinh thể liên lạc, cố định nó ở một tần số duy nhất, nó sẽ giúp ta dễ xử lý thông tin hơn." Cô đề xuất.
Valeria cảm nhận được sự đe dọa ngầm trong lời nói của Edmund. Hắn đang chơi một trò chơi nguy hiểm, lợi dụng mối quan hệ gia đình để ép cô vào một góc. Cô biết rằng nếu từ chối Edmund thẳng thừng, điều này có thể khiến cha họ nghi ngờ và gây bất lợi cho cô.
Trên chiếc bàn dài ở giữa phòng, hàng loạt bản vẽ, ghi chú và phác thảo về một thiết bị phức tạp đang được các nhà nghiên cứu tập trung xem xét.
Varex cẩn thận lắng nghe tất cả các ý kiến, cuối cùng đưa ra quyết định. Hắn nhìn cả nhóm và nói.
"Nếu để nó cứ phân tán xung quanh, thì chắc chắn sẽ không đủ mạnh để phá các lớp ma thuật chống dò tìm, vậy thì ta chỉ cần chỉnh cho nó về một điểm hoặc một hướng thôi là được."
"Chiến dịch này không phải trò đùa. Em không có thời gian để nghe những lời bóng gió."
"Tín hiệu ma thuật có tính chất phức tạp và biến đổi liên tục trong môi trường. Chúng ta không chỉ cần thu nhận thông tin về vị trí mà còn phải nhận biết được cả tính chất ma thuật của đối tượng. Đây không phải là công việc mà ma cụ hay ma trận thông thường có thể xử lý."
“Năng lượng này có khả năng lan tỏa ra khắp không gian và phản ứng với mọi thứ, ngay cả khi đối tượng đang ẩn nấp bằng ma thuật. Nó có thể giúp chúng ta phá vỡ những lớp che giấu thông thường."
"Điều chỉnh tinh thể ma thuật như vậy thì ta có thể làm được." Varex nói, mắt sáng lên.
Ánh mắt của Zareal hướng lên bản vẽ chi tiết về cấu trúc radar, cố gắng tìm ra cách tích hợp yếu tố ma thuật vào hệ thống này. Hắn biết, trong thế giới ma thuật, kỹ thuật khoa học khó thể hoạt động theo cách thông thường. Phải có một sự kết hợp tinh tế giữa công nghệ và ma pháp để đạt được mục tiêu.
"Anh phải tuân theo lệnh chỉ huy của em. Đây là chiến dịch của em, và em sẽ không để ai, kể cả anh, phá vỡ kế hoạch. Nếu anh không tuân thủ, em sẽ không ngần ngại loại anh khỏi chiến dịch, và cha sẽ biết lý do tại sao."
"Anh muốn tham gia để có thể giành lấy vinh quang, không phải vì muốn giúp em. Nhưng lần này, đây là chiến dịch của em, và em sẽ không để anh chen vào chỉ để thao túng mọi thứ như lần trước."
Valeria im lặng trong giây lát, đôi mắt lạnh lẽo của cô nhìn chằm chằm vào Edmund. Cô biết rằng Edmund không có ý định giúp đỡ cô thật lòng. Hắn chỉ muốn thâm nhập vào chiến dịch này để thao túng kết quả và cản trở sự tiến bộ của cô trong mắt cha họ.
Ngoài cửa, một tiếng gõ vang lên, âm thanh rõ ràng và có chủ ý. Valeria liếc nhìn thoáng qua cánh cửa, đoán trước người đến là ai. Tiếng bước chân vang lên khi Edmund, người anh trai đầy mưu mô của cô, bước vào.
Thorne nhìn vào Lyrael và Varex, cảm thấy mọi thứ đang đi đúng hướng, nhưng hắn vẫn thêm vào một ý tưởng.
Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!
Zareal, một chàng trai trẻ vừa được nhận vào làm chính thức tại đây. Hắn có khuynh hướng nghiên cứu về khoa học và kỹ thuật, là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. Hắn đứng cạnh mô hình phát năng lượng, tay chạm vào bề mặt mượt mà của nó, ánh mắt trầm ngâm.
Sr mn sếp lại gọi mình đi làm bánh trung thu, mai mình không ra chương được nha mn.
"Chỉ là, em gái à." Edmund nói, giọng như thể đùa cợt nhưng lại đầy ngụ ý.
Edmund tiến tới gần Valeria hơn, ánh mắt hắn lóe lên sự kiên quyết. Hắn biết Valeria sẽ không dễ dàng từ chối nếu có đủ lý do để thuyết phục cô.
"Có một loại đá phát sáng có khả năng đo được nồng độ ma nguyên tố trong không khí dựa trên độ sáng. Nếu ta cô lập nó trong bình chân không, rồi kết nối nó với các ma trận này, thì có khả năng chúng ta có thể đo được sức mạnh của kẻ địch."
"Đúng, nhưng việc thu nhận phản hồi từ sóng ma lực sẽ không đơn giản như thế." Hắn nhìn lướt qua những ghi chú chi chít về cơ chế thu nhận tín hiệu, tay chống lên bàn.
"Nhưng cha vẫn kỳ vọng vào anh, và nếu em để anh ở lại, cha sẽ nghĩ rằng em đang hành động quá độc lập. Điều đó có thể không có lợi cho em đâu, Valeria. Sự đoàn kết là điều mà gia tộc chúng ta cần lúc này."
Không khí trong phòng trở nên căng thẳng khi hai ánh mắt đối đầu nhau. Cả hai đều hiểu rằng cuộc chiến thật sự không chỉ diễn ra trên chiến trường, mà còn trong lòng gia tộc Velkerys. Và trong ván cờ này, mỗi người đều có những kế hoạch riêng cho mình.
Hắn không chỉ muốn tham gia mà còn muốn kiểm soát kết quả, cô thừa biết điều đó.
"Theo lý thuyết mà ngài cố vấn cung cấp." Zareal bắt đầu, giọng nói sâu lắng của hắn vang lên trong không gian yên tĩnh.
Hắn không thể chịu nổi việc nhìn thấy Valeria vượt qua hắn trong cuộc đua giành vị trí thừa kế.
Đứng bên cạnh Zareal là Lyrael, là phó phòng nghiên cứu chuyên về các ma trận. Cô ta cầm trên tay một viên tinh thể ma thuật phát sáng nhẹ nhàng, mắt nhìn chằm chằm vào nó như thể đang cân nhắc điều gì đó. Sau một lúc, Lyrael nói, giọng đầy tự tin.
Đứng tách ra một chút so với nhóm là Thorne, đôi mắt vàng của hắn dõi theo những mô hình phức tạp trên bàn.
"Chính xác." Zareal nói, giọng đầy quyết tâm. "Sau đó, chúng ta chỉ cần thiết kế cho nó quay 360 độ là được."
"Edmund." Valeria nói, giọng cô vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng ẩn chứa sự cương quyết.
Cả nhóm chăm chú lắng nghe lời Thorne. Zareal gật đầu đồng tình, rồi nhìn vào các bản vẽ và mô hình một lần nữa, đầu óc hắn dường như bừng tỉnh với những ý tưởng mới.
"Anh có thể tham gia... nhưng với một điều kiện." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong căn phòng thí nghiệm rộng lớn của căn cứ Sao Rơi, ánh sáng mặt trời chiếu qua những khung cửa sổ lớn, phản chiếu lấp lánh lên các mô hình, tinh thể, và công cụ ma thuật.
"Em nghĩ gì thì tùy." Edmund nói, giọng hắn trở nên nghiêm túc hơn, có phần thách thức.
Cảm ơn bạn DeathTNB và bạn Quốc Phương đã tiếp tục đề cử ạ.
"Nhưng để hiển thị kết quả, chúng ta cần một phương pháp khác. Chúng ta có thể khắc hàng loạt ma trận phát sáng nhỏ. Nếu tín hiệu phản hồi đủ mạnh, thì càng nhiều ma trận sẽ phát sáng đồng loạt." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tất nhiên." Edmund nói, giọng hắn bình tĩnh và đầy thuyết phục. "Em là chỉ huy. Anh chỉ ở đây để hỗ trợ thôi."
"Nếu ta nhớ không nhầm." Thorne nói, giọng trầm và uy lực.
Nhưng giờ đây, khi cha của họ, Dorian von Velkerys, bắt đầu chuyển sự tin tưởng dần sang cô, Edmund lại bất ngờ xuất hiện.
"Phải, em hiểu." Valeria nói, giọng cô lạnh lùng và có chút châm biếm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù Edmund nói ra những lời này, Valeria biết rõ hắn không dễ gì chấp nhận vị trí dưới quyền cô. Nhưng cô không còn lựa chọn nào khác. Việc chấp nhận Edmund tham gia chiến dịch là một sự đánh đổi, nhưng ít nhất cô vẫn giữ được quyền kiểm soát.
Hắn chưa bao giờ quan tâm đến những gì cô làm, đặc biệt là những chiến dịch mà cô lãnh đạo.
"Cha đã gửi gắm niềm tin vào cả hai chúng ta. Nếu em và anh hợp tác, chiến dịch này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Anh chỉ muốn đảm bảo rằng mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Hơn nữa, gia tộc Marbas không phải đối thủ dễ đối phó. Sự hiện diện của anh sẽ giúp em có thêm lợi thế."
Valeria thở dài, cố gắng kiềm chế cơn giận đang dâng lên trong lòng. Cô quyết định chấp nhận Edmund, nhưng theo điều kiện của mình.
Hắn hiện tại là con quỷ có hiểu biết sau rộng nhất đối với ma lực, nên được mọi người mời đến hỗ trợ. Sau khi nghe lời của Varex, Thorne nhẹ nhàng vuốt cằm, đôi mắt sáng lên như vừa tìm ra điều gì.
Cả nhóm đều đồng tình, hiểu rõ sự phức tạp của dự án này. Nhưng họ tin rằng thiết bị radar ma thuật này, nếu thành công, sẽ là một đột phá lớn trong lĩnh vực khoa học và ma thuật.
Edmund nhướn mày, tỏ vẻ quan tâm đến điều mà Valeria sẽ nói.
Cô ta nói tiếp.
"Được, Edmund." Valeria nói, giọng cô lạnh lùng nhưng đầy kiên quyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Edmund cười nhẹ, tiến lại gần bàn bản đồ hơn. Hắn liếc nhìn qua các ghi chú và các ký hiệu chiến lược, như thể đang cố gắng đánh giá tình hình.
"Nghe nói em đang chuẩn bị cho một chiến dịch lớn. Thật ấn tượng đấy. Có vẻ như em đã nắm bắt được sự tín nhiệm của cha." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Valeria." Edmund cất tiếng, giọng nói mượt mà nhưng đầy ngụ ý.
Lời nói của Lyrael khiến cả nhóm im lặng trong chốc lát. Ý tưởng đó có vẻ hợp lý, nhưng ngay lập tức Varex, một ma thuật sư lão luyện trong việc xử lý năng lượng ma thuật của ma tinh thạch, lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén.
"Sau đó, sẽ có một tinh thể cảm ứng ma lực hấp thụ và truyền thông tin qua một ma trận phát sáng, cuối cùng kết quả sẽ được hiển thị dựa trên độ sáng của ma trận. Hướng nào làm ma trận phát sáng thì có nghĩa là ở đó có vật thể không xác định."
Bốn nhân vật đứng xung quanh, mỗi người mang một phong cách và tư duy riêng biệt, nhưng đều chung mục tiêu: hoàn thiện chiếc radar dựa trên mô tả mà Vương Cường đã cung cấp.
╰ (* ´︶` *) ╯
"Em hiểu sai rồi, Valeria." hắn đáp, giọng ngọt ngào nhưng đầy toan tính.
Lời gợi ý của Lyrael làm Varex bật dậy khỏi suy nghĩ. Hắn gật đầu đồng tình với sự hứng khởi.
Hắn mặc một chiếc áo choàng lụa đen, dáng người cao lớn và uyển chuyển. Đôi mắt của Edmund lóe lên một tia tính toán khi hắn bước đến gần bàn bản đồ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.