Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 97: Liệu có đưa báo hoa về nhà không? (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Liệu có đưa báo hoa về nhà không? (2)


Ekip cũng chỉ muốn bảo vệ mọi người thôi. Trường hợp của Tạ Dật Phi đã là một lời cảnh tỉnh. Hy vọng các bạn học được bài học, luôn cảnh giác, không coi đây là trò đùa, không xem nhẹ tính mạng của bản thân.”

Thông thường Lâm Thiên Du cũng sẽ cắt thêm để phòng hờ, không may mắc phải.

[Streamer được điều kiện quá đẹp đẽ, đạo diễn định có tăng độ khó không nhỉ?]

Lâm Thiên Du: “...”

Nội dung sau đạo diễn nhắn dành cho Quách Ngạn Bằng, anh ta đã từng vi phạm quy định.

Nằm trên nệm xốp, ngẩng đầu lên là thấy tổ đại bàng đuôi đỏ. Dường như cảm nhận được gì đó, chim non bay xuống đậu cổ cô, cúi đầu cọ cọ, “Chíp?”.

“Không sao, ngủ thôi.” Đáy mắt Lâm Thiên Du là nụ cười dịu dàng, cô tắt màn hình đồng hồ, ôm đại bàng đuôi đỏ lao về phía gấu nhỏ.

Lâm Thiên Du nhẹ giọng: “Chúc ngủ ngon, mấy nhóc.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Thiên Du vừa trải túi ngủ ra chuẩn bị ngủ thì nhận được tin nhắn từ đạo diễn.

Lâm Thiên Du có tìm hiểu thông tin về đại bàng đuôi đỏ, chúng không có quy luật ấp trứng cố định, tỷ lệ nở thấp. Tổ trứng nhiều nhất được ghi nhận cũng chỉ 5 quả.

[Đại bàng đuôi đỏ có thể phân giải một lượng nọc độc nhỏ, hơn nữa con rắn này nằm trong thực đơn của chúng. Quan trọng hơn, đây chỉ là một con rắn đen vô dụng. Đại bàng đuôi đỏ bay trên trời té gãy chân c·h·ế·t có khả năng cao hơn nhiều so với bị con rắn này cắn c·h·ế·t.]

Nếu không có Lâm Thiên Du ra mặt, rất có thể Hàng Tư Tư còn tệ hơn cả Tạ Dật Phi.

Đạo diễn: “Tạ Dật Phi đã tỉnh lại, ai muốn đến thăm có thể nhắn tin riêng tôi. Chỉ là hiện giờ sức khỏe của cậu ta rất tệ, mạng thì giữ được nhưng để lại di chứng nghiêm trọng. Cánh tay trái bị cưa, nửa người liệt, thậm chí dù có khỏi cũng không thể nhảy nhót như xưa.

Không biết lượng ăn của chim non nên Lâm Thiên Du chuẩn bị khá nhiều thịt.

Phần thịt thừa, Lâm Thiên Du múc cho đại bàng đuôi đỏ một miếng, múc tiếp một dây thịt cho gấu nhỏ, ai nấy có phần ăn.

Đôi mắt đen nhỏ xíu đầy nghi hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Haha, chế nhạo rắn thật tàn nhẫn! Nếu là con rắn kia tôi đã không thể sống sót, vượt biển sang tận đây để cắn một phát.]

Đang ngủ không thể để dưới đất tội nên Lâm Thiên Du nhìn căn hang trống trải, vẫn quyết định treo nó bên cạnh tổ chim, “Không được ăn nha.”

“E hèm.” Lâm Thiên Du vội múc thêm miếng thịt khác cho chim non, “Đây này, ăn cơm đi.”

Kể cả chú rắn đen đang ngủ trong túi cũng được nhét vào miệng một miếng, nó ngủ mơ màng liền nuốt luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô nhắm mắt lại:

Chương 97: Liệu có đưa báo hoa về nhà không? (2)

“Sao các bạn dậy sớm không buồn ngủ thế?”

Các khách mời chưa ngủ thì trả lời tin nhắn liền trong nhóm.

Đại bàng đuôi đỏ chẳng mấy quan tâm tới chú rắn đen. Chim non mò mẫm hai cái chân nhưng thấy nó không nhúc nhích thì cũng thôi.

Chính xác là tin trong nhóm.

[Vậy mà là rắn độc, thả nó trong nhà như thế không nguy hiểm à? Nếu nó cắn đại bàng đuôi đỏ thì sao?]

Tuy nhiên phòng trực tiếp vẫn tối om. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những fan đến sớm đã chờ cô thức dậy, bình luận liên tục dồn dập.

Nhắc lại, rừng già có nhiều côn trùng và thú dữ độc hại. Không được tự tiện hành động hay đến những nơi ekip cấm.

Lâm Thiên Du từ tấm nệm mềm mại ngồi dậy, dụi mắt. Không mở cửa hang thì ánh sáng rất yếu, màn hình đồng hồ luôn hiện bình luận liên tục, lóa mắt lắm.

Lâm Thiên Du nhếch môi, đũa trong tay quẹo một cái, lúc phản ứng lại thì miếng thịt đã ở trước mỏ của đại bàng đuôi đỏ rồi.

Đêm rừng mưa lạnh lắm.

Từ lúc vỡ vỏ đến khi chim non lớn cánh mất rất nhiều thời gian.

Lâm Thiên Du định tắt màn hình đồng hồ ngay sau câu đầu tiên của đạo diễn, nhưng đọc thấy di chứng nên vẫn tiếp tục lướt xuống.

Gấu nhỏ cũng chui tới trong ánh sáng mờ mờ của đồng hồ, “Ù ù?”.

[Các khách mời khác: Các bạn quả thật không coi sống c·h·ế·t của chúng tôi ra gì cả.]

Nhưng với lò lửa thiên nhiên ngay bên cạnh, còn hang núi chắn gió rất tốt, giấc ngủ của Lâm Thiên Du đêm hôm đó thật thoải mái, ngủ thẳng đến một giờ chiều.

Mặc dù bây giờ chưa cần đợi kết thúc, người chiến thắng đã rất rõ ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa ăn, vừa cho chim ăn nên đại bàng đuôi đỏ đã no rồi, nhưng nó vẫn không từ chối miếng thịt ngon.

Chim non đã há mỏ chờ trông thấy thịt, theo đũa quẹo hướng khác, mắt mở to nhìn miếng thịt bị ăn mất, kêu lên “Chíp?” đầy bối rối.

[Biết là vùng vẫy cô cũng không tỉnh, đám đại bàng đuôi đỏ đi săn hết rồi! Mau dậy đi!]

Tăng độ khó là không thể có rồi, ở mức độ này khách mời đã rất vất vả rồi, nếu càng khó khăn hơn chắc chắn là cố ý bắt người bỏ cuộc rồi.

...

“Két!”

Cố bù đắp lại chuyện vừa rồi bằng thức ăn ngon.

Chim non cọ cọ lòng bàn tay cô, kêu “Chíp!”.

Đại bàng đuôi đỏ non có biết no đủ, không giống một số loài khác ăn cho đến khi no vẫn ăn tiếp, thậm chí ăn đến c·h·ế·t.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Liệu có đưa báo hoa về nhà không? (2)