Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 273
“Noãn Noãn, em ngây thơ trong sáng, đừng để người ngoài lừa.” Ma Đỉnh An liếc nhìn Sở Tuấn.
Thực ra An Noãn không biết nhưng cô nghe bố An nhắc đến.
Đàn ông đối với đàn ông có chút cạnh tranh trong xương.
“Không đúng.” An Noãn nói: “Tuy tôi chỉ mua thịt ở chỗ anh vài lần nhưng con người anh tôi vẫn biết một chút.”
Sắc mặt Ma Đỉnh An thay đổi một chút.
An Noãn cảm nhận được bên cạnh có sát khí từ từ lan tỏa.
An Noãn nói: “Anh là người dễ bị lừa? Tối nay anh đến tìm tôi là bị lừa đúng không?”
Ví dụ như chuyện tối nay.
Nếu không, rõ ràng cô không có qua lại với người đàn ông tên Ma Đỉnh An này, tại sao anh ta lại đến tận nhà bôi nhọ?
“Noãn Noãn, Noãn Noãn.”
May mà An Noãn có mọi ký ức trong quá khứ, cô nghĩ tới nghĩ lui, xác định người đàn ông này đang nói bậy.
Nhờ mai mối đến nhà nói chuyện nhưng bị từ chối.
Sở Tuấn liếc nhìn Ma Đỉnh An, vẻ mặt không mấy thiện cảm.
Theo lý, người mà ngay cả giọng nói cũng không nhận ra thì không thể là người quen.
Trong lòng An Noãn chợt có một suy nghĩ vụt qua.
“Em nói bậy.” Ma Đỉnh An ưỡn cổ nói: “Là anh tự mình muốn đến.”
Bản thân cô chưa từng trải qua nhưng xem phim, tiểu thuyết các thứ, dường như thường thấy cảnh này.
Câu này vừa nghe là biết không hề quen rồi.
Sở Tuấn lạnh nhạt đáp một tiếng: “Được.”
“Anh nghe nói em về nên… nên không kìm được.”
Đàn ông mà, phải mạnh mẽ. Nếu không còn gọi gì là đàn ông.
Bố của An Noãn là cảnh sát, tất nhiên không thích những người đàn ông yếu ớt. Tuy Sở Tuấn trông cũng không yếu ớt nhưng thiếu gia thành phố lớn thì có thể mạnh đến đâu?
Sở Tuấn bật cười lạnh
“Không thể nào.” An Noãn lập tức nói: “Anh đúng là đã nhờ mai mối đến hỏi cưới tôi nhưng bố tôi đã từ chối thẳng thừng. Tôi cũng chưa từng hẹn hò với anh, anh đang vu khống tôi, hủy hoại danh tiếng của tôi, tôi có thể báo cảnh sát.”
Nhưng mặc kệ bà cô này là ai, chỉ riêng chuyện Ma Đỉnh An gọi cô “Noãn Noãn” một cách thân mật như vậy đã khiến cô thấy rất khó chịu.
Sắc mặt Ma Đỉnh An hơi đổi.
An Noãn nghi ngờ nhìn bà ta: “Xin hỏi dì là ai?”
An Noãn quay đầu nói: “Sở Tuấn, bắt anh ta đến đồn cảnh sát. Anh ta vu khống, hủy hoại danh tiếng của em, đây là phạm tội.”
“Ồ, dì Hồng.” An Noãn nói: “Muộn thế này rồi dì đến tìm cháu có việc gì không?”
Chương 273
Dì Hồng còn chưa nói, Ma Đỉnh An đã lên tiếng trước: “Noãn Noãn, là anh tìm em, anh tìm em có việc.”
Rồi cũng không có gì tiếp theo.
Trước cửa đứng một nam một nữ.
Một bà cô khoảng bốn, năm mươi tuổi và một người đàn ông khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Em… sao em lại không thừa nhận?” Ma Đỉnh An còn cứng miệng: “Anh đối với em là thật lòng, Noãn Noãn, anh thật sự thích em, mọi người đều biết mà.”
“Dì là dì Hồng.” Bà cô nói: “Trước đây khi bố cháu còn sống dì từng đến làm mai cho cháu, nhưng lần đó cháu không ở nhà nên không biết dì.”
Quan hệ của giữa hai người chỉ là người mua – người bán thịt, anh ta gọi như vậy cũng quá thân mật rồi.
Tuy Ma Đỉnh An cảm thấy người đàn ông trước mắt có chút nguy hiểm nhưng lại cảm thấy mình không có lý do gì phải sợ. Người này rất có thể là vị hôn phu của An Noãn nhưng trông cũng không quá mạnh mẽ, chắc chắn không đánh lại mình. Biết đâu ngược lại có thể để An Noãn thấy được khí phách đàn ông của mình? (đọc tại Qidian-VP.com)
Noãn Noãn, gọi rất thân mật, An Noãn chỉ cảm thấy giọng nói này có chút quen tai nhưng lại không nhận ra là ai.
Anh ta nhìn thấy có người đứng sau An Noãn. Nhưng vì trong sân tối, Sở Tuấn đứng trong bóng tối nên nhìn không rõ.
“Vậy thì dễ rồi.” An Noãn nói: “Sở Tuấn, đưa đến đồn cảnh sát đi.”
Họ đang đứng trước cổng sân nói chuyện, An Noãn không có ý định cho họ vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muộn thế này rồi, lại không phải bạn bè thân thiết, có việc gì thì nói ngắn gọn, không cần phải cho vào nhà.
Sở Tuấn đi tới.
Lần này tiếng gọi cửa biến thành của một phụ nữ, lúc nãy là của một người đàn ông.
Sau đó hình như còn từng theo đuổi nguyên chủ nhưng không thành.
Về cơ bản có thể coi là một người thật thà, tứ chi phát triển, đầu óc tuy không quá đơn giản nhưng cũng tương đối đơn giản. Tính tình thẳng, nóng nảy, dễ bị người khác lừa gạt. Chỉ cần có người có ý đồ thì rất dễ xúi giục anh ta làm những việc ngốc nghếch.
Tuy Sở Tuấn vẫn còn giữ vẻ lịch sự, chưa lên tiếng, để cô tự xử lý, nhưng rõ ràng là anh đã sắp không nhịn được nữa rồi.
Mở cửa.
Hơn nữa Ma Đỉnh An là một người đàn ông to cao lực lưỡng, lại bán thịt, tự cho mình có sức, hoàn toàn không để ai vào mắt.
An Noãn nhớ lại, người đàn ông cô nhận ra, là Ma Đỉnh An bán thịt heo ở chợ, nguyên chủ từng đến quán của anh ta mua thịt vài lần, nói chuyện vài câu, coi như quen biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở Tuấn tiến lên một bước, đứng bên cạnh An Noãn.
Nước hoa Bodymist
Sắc mặt của Ma Đỉnh An càng khó coi hơn.
Sở Tuấn lấy đèn pin trên bàn cùng An Noãn ra khỏi cửa, đi đến cổng sân.
Ông nói Ma Đỉnh An không hợp với An Noãn.
Dì Hồng bên cạnh cười toe toét, vừa cười vừa phụ họa: “Đúng đúng đúng, dì biết chuyện này. Noãn Noãn, Tiểu Ma vừa nghe tin cháu về lập tức đến tìm dì, năn nhỉ dì đến nhà. Cháu xem, chúng tôi còn mang quà đến cho cháu…”
Ma Đỉnh An lập tức nói: “Noãn Noãn, anh đã từng đến nhà em hỏi cưới, sao lại không thân thiết? Anh còn tặng quà cho em, em quên rồi sao? Lúc đó chú nói em đã có hôn ước nên không thể đồng ý ngay. Chỉ đợi hủy hôn là có thể đồng ý lời cầu hôn của anh, chúng ta còn… chúng ta còn… từng hẹn hò.”
“Đợi chút, Ma Đỉnh An, anh đến nhanh thế, có phải đã nghe được gì không?” An Noãn đột nhiên cảm thấy cảnh tượng trước mắt có chút quen thuộc.
Dì Hồng, đúng rồi, vậy là bà mai trước đây đã đến.
Chẳng phải là cái kịch bản kinh điển – thư sinh nghèo nhặt được khăn tay của tiểu thư rồi đến tận nhà cầu hôn, nếu không được thì tung tin phá hoại danh dự đó sao?
Bà cô gầy gò nhỏ bé, người đàn ông thì to cao lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn trông như một ngọn tháp sắt.
Không biết có phải là người trước mặt này không.
Đây cũng được xem là một loại quấy rối – chẳng khác gì mấy kẻ bám theo con gái nói những lời tục tĩu?
“Anh là Ma Đỉnh An.” An Noãn nói: “Anh tìm tôi có việc gì? Còn nữa, chúng ta chỉ là quan hệ tôi từng đến chợ mua thịt của anh vài lần, không thân thiết đến thế, mời anh gọi tên tôi hoặc gọi tôi là đồng chí An.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủ đoạn này quen thuộc, chỉ đổi vỏ không đổi ruột.
Ma Đỉnh An lập tức ưỡn ngực.
Đối với những người theo đuổi con gái mình, bố An cô đã từng để ý, điều tra qua.
“Được.”
Nhưng lúc mai mối đến nói chuyện cô không ở nhà, là bố cô tiếp. Sau đó ông chỉ kể lại qua loa, cô cũng chưa từng gặp mặt bà mai đó.
Bà cô vừa thấy An Noãn lập tức nở nụ cười: “Noãn Noãn, đây là Noãn Noãn đúng không?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
