Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Quyển 6 - Chương 128: Ân Như Hứa: Huynh chính là chân hương - Nếu phiền phức, ta liền đuổi nàng đi chăn cừu!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 6 - Chương 128: Ân Như Hứa: Huynh chính là chân hương - Nếu phiền phức, ta liền đuổi nàng đi chăn cừu!
“Mẫu thân, Triệu Tư quốc quân Triệu Quốc tuy rằng tuổi trẻ, nhưnghắnlòng muông dạ thú, thủ đoạn tàn nhẫn,khôngthể tin được, Vương huynh giao hảo cùnghắnthậtlàkhôngkhôn ngoan.” Ân Như Hứanói.
Quả nhiên, nàngđãtrở lại. Nàng có vô số lần trở lạihiệntại khi tử vong tới, chuyện như vậy có lẽ hẳn nên gọi là ‘ trọng sinh ’, nhưng trọng sinh này với nàng mànóilà tra tấn, bởi vì dù nàng biếtsẽphát sinh cái gì, cũngkhôngthể thay đổi được, giống như hết thảy đềuđãsắp đặt hết, toàn bộsựtình phát triển đều chỉ dựa theo đệ nhất thế mà tiến hành tiếp tục, còn nàng cũng chỉ có thể bị bắt buộc nhìn mình lần lượt phạm sai lầm, lạimộtlần nửa tử vong.
Ân vương sửng sốt, “Connóicái gì?”
Lúc nàng lần đầu tiên pháthiệnsau khi c·h·ế·t có thể trọng sinh, nàng mừng rỡ như điên, muốn thay đổi kết cục của mọi người, nhưng thực nhanh nàng liền pháthiệnmìnhkhôngthể làm gì, nàngkhôngthể tiết lộ bất luận tin tức gì về tương lai, lúc nàng muốn làm ra lựa chọn khác với đời trước,thậtgiống như bị cái gì khống chế, thân bất do kỷ. Nàng càngkhôngcó cách nào tự sát, bởi vì tử vongkhôngphải kết cục của nàng, nàng bị bao trong ởmộtcái khung tuần hoàn.
Lúc này trong Đài điện, từ hoa trướng ngồi dậy, Ân Như Hứa lẳng lặng ngồi ở mép giường, khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp thanh nhãkhônghề tức giận.
Ân Như Hứa vẫn luôn trầm mặc nghe thấy hai chữ ‘ Triệu Quốc ’, cả người đều nhịnkhôngđược co rúm lạimộtchút. Triệu Quốc, nơi ác mộng vô cùng vô tận của nàng.
Rốt cuộc trải qua bao nhiêu lần, nàngđãnhớkhôngrõ, nàng chỉ biết mình giống tù nhân, bị vĩnh viễn cầm tù trongmộtđoạn thờikhông.
Vương phu nhân thấy hình nhưhắncó dao động, vộinói: “Còn nữa, dù liên hôn, cũngkhôngnhất định phải liên hôn cùng bộ tộc Ô Đồ, bọn họ chung quy cũng chỉ làmộtbộ tộctrênthảo nguyên thôi, nếu muốn liên hôn, cùng Tấn Quốc, Lỗ Quốc hoặc là Triệu Quốc liên hôn,khôngphải càng tốt!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ốc Đột cưỡi ngựamộtđường chạy tới, tuy rằng nghênh đón thê tử, lạikhôngra nhìn cái gì cao hứng, cho cấp dướiđigiao thiệp với quan viên Ân quốc đưa gả,hắnngồitrênlưng ngựa tùy tay gỡ túi rượu xuống, uốngmộtngụm.
Ân vương tuykhôngbiết nữ nhi vì sao kích động như thế, nhưng nàng chủ động tỏ vẻ nguyện ý,hắnlàm phụ vương vẫn thập phần vui mừng, trách cứ Vương phu nhânnói: “Tốt, nếu a Hứa tự mình nguyện ý, nàng cũng đừngnóinữa,khôngbiết đại thể như thế, so ra còn kém a Hứa!”
Vương phu nhân vẫn nước mắtkhôngngừng rớt xuống, “Nhưng người bộ tộc Ô Đồ ăn tươi nuốt sống, chính làmộtđám dã nhânkhôngbiết lễ nghi, nghenóinam nhi bọn họ mỗi người lớn lên đều hung thần ác sát, a Hứa chúng ta lớn lên trong cẩm tú, đưa nàngđinơi xa như vậy, cái gì cũngkhôngcó, vạn nhất chọc tộc trưởng Ô Đồkhôngvui, đánh g·i·ế·t nàng, chúng ta cũngkhôngbiết được……”
“không, conkhôngmuốnđiTriệu Quốc……” Nàng cơ hồ là hư thoát mà lẩm bẩm.
Nàng chìm nổi trong vương cung Triệu Quốc, nhận hết khổ sở, Ân quốc cố hương cũng vài năm sau bị Triệu Vương công phá diệt quốc, Triệu Tư nam nhân này dã tâm bừng bừng diệt cố quốc của nàng, bức tử phụ vương mẫu thân nàng, nhẫn tâm g·i·ế·t hài tử của nàng, miệng lạinóiyêunàng —— nàng rốt cuộc thấyrõgương mặtthậtcủa Triệu Tưthìđãmuộn.
“Xong, hôm nay công chúa mỹ lệ như thế, đến lúcđira ngoài, lại có thể làmmộtđám người nhìn đến phát ngốc.”
Nàng c·h·ế·t trong nội cung đô thành Triệu Quốc, lúc c·h·ế·t ba mươi hai tuổi, mà nàng biết thực nhanh mìnhsẽtỉnh lại lần nữa, ở trong cố đô cung thành Ân quốc, tỉnh lại trong Đài điện công chúa của nàng,mộtlần nữa biến trở về thiếu nữ mười sáu tuổi, sau đó lạimộtlần tuần hoàn vận mệnh y hệt.
thậtsựcó thểnóira! Ân Như Hứa mừng rỡ như điên, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Ân vương,khôngngừng lặp lại những lời này.
Ân Như Hứa ngồi vào cạnh cửa xe ngựa, kéo mành ra.
“Nếu phiền toái, ta liền tống cổ nàngđichăn dê!”
Mà Ân Như Hứa, bởi vì trong lòng nàng sinh ra hy vọng, so với ban đầu nhìn còn tốt hơn nhiều. Ngày ngày ngồi ởtrênxe ngựa, nàng nhìn cảnh sắc biến ảo bên ngoài, cũng nhìn thấy thảo nguyên và trời xanh rộng lớn vô ngần trong miệng người kia.
“Ốc Đột, ngươi nênđinghênh đón thê tử của ngươiđi.” nam nhân tóc nâu đeo túi mũi tên hô to vớimộtđạo thân ảnh bay nhanh nơi xa.
Triệu Vương Triệu Tư, là nam nhân nàngyêuđệ nhất thế, nàng còn nhớrõkhi đó phảng phất như mình trúng ta, chỉ vì gặphắnmộtlần, tâm tâm niệm niệm đều làhắn, vì thếkhôngtiếc lấy c·h·ế·t tương bức, bức Ân vương từ bỏ tính toán đưa nàng đến bộ tộc Ô Đồ liên hôn, sửa lại liên hôn cùng Triệu Quốc. Nàng được mẫu thân trợ giúp như nguyệnđitới bên Triệu Vương, chỉ muốn làm bạn với nam nhân tuấn mỹ uy nghiêm đó cả đời, nhưng nàngkhôngnghĩ tới ác mộng cũng bắt đầu như vậy.
Nàng phát ngốc lâu lắm, chờ đợi các cung nữ pháthiệnkhôngđúng,mộtngười tiến vào, quỳ gối bên chân nàng hỏi: “Công chúa, yến phục của ngài sớmđãđưa đến, ngàikhôngrửa mặt sao? Lập tức tượng thần tắm hoasẽđiqua dưới cung thành, sắpkhôngkịp nữa.”
Ân vương bị nàng khóc đến đau đầu, nhưng chung quy vẫn sủng ái nàng, ngồi ở đókhôngnói.
Các nàng nhìn công chúa rũ mắt lặng im, trong lòng đều cảm thấy kỳ quái, công chúa làm sao vậy? Tuy ngày thường tính tình cũng văn tĩnh, nhưng u buồnkhôngnóigì giốnghiệntại như vậy cũng ít thấy,thậtđúng là khiến người ta lo lắng.
Ân Như Hứa nhìn nàng, ánh mắt yên lặng. Có lẽ đệ nhất thế nàng cònkhôngrõlắm, nhưng nhiều đời như vậy, nàngđãhiểurõ, mẫu thân sở dĩ trăm phương nghìn kế dẫn nàngđiđến bên Triệu Vương, chính là vì huynh trưởng nàng, để huynh trưởng có thể kế thừa ngôi vị quốc quân Ân quốc, bà cần Triệu Quốc giúp đỡ.
Ân Như Hứa thống khổ nhắm mắt lại, nếu có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích, nàngthậtsựmuốnnóicho phụ vương, nàng muốnđibộ tộc Ô Đồ, muốn cách Triệu Quốc và Triệu Tưthậtxa. Nàngđãtừng muốnnóinhư vậy, nhưngkhôngcó cách nào khống chế thân thể của mình, thử rất nhiều lần, những thất bại đóđãphá hủy nàng.
Đúng vào thời tiết đầu hạ, Ân Hòa phồn hoa tựa cẩm, cả tòa cung thành đều đắm chìm trong mùi hoa ngọt lành. Nơi này đều là cẩm tú, làmộtnơi phồn hoa nhất quốc gia, hoàng thành ở trung tâm thành trì,mộttòa thành kim bích huy H**ng X* xa nhìn lại, cung điện hành lang nối dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm nay là tiết tắm hoa, là ngày toàn bộ thiếu nữ Ân quốc khẩn cầu tìm được lang quân như ý, Tam công chúa Ân Như Hứa mười sáu tuổi, cũng chờ đợi ngày này. Các cung nữ sớmđivào Đài điện, chờ chủ nhân tỉnh lại, các nàng nâng hoa phục tới,nhỏgiọng thảo luận vải dệt hoa mỹ này đến tột cùng là dệt thành như thế nào,trênmặt mang theo cực kỳ hâm mộ và kinh ngạc cảm thán.
Ân Như Hứa nhìn bóng dáng mẫu thân nổi giận đùng đùng rờiđi, ngơ ngẩn rơi lệ.
Phía trước đội ngũ đưa gả, có hơn mười con ngựa chạy băng băng đến, bọn họ giống nhưmộtcơn gió xoáy, trong chớp mắtđãtới gần. Các hộ vệ cảnh giác dừng lại, nghe thấy đối phương hô: “tộc trưởng bộ tộc Ô Đồ, tiến đến nghênh đón công chúa Ân quốc!”
“Công chúa làkhôngcao hứng?” Cung nữ hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương phu nhân nhận thấy Ân Như Hứa run rẩy, kéo nàng đến trước mặt Ân vương, “Vương thượng, ngài xem xem, a Hứađãsợ thành như vậy, việc liên hôn với bộ tộc Ô Đồ bỏđithôi.”
Chúng cung nữ vây quanh nàng ríu rít, lại vây quanh nàng rời khỏi Đài điện, chuẩn bịđicửa thành đón hoa thần. Nhưng màđiđến nửa đường,mộtnội thị vội vàng đuổi theo, lại mang theo nàng quay lại hạ điện của Vương phu nhân. Vương phu nhân là mẫu thân thân sinh của Ân Như Hứa, nàng vừa vào hạ điệnđãnhìn thấy Vương phu nhân đầy mặt nước mắt chạy tới,mộttay ôm nàng vào trong ngực, khóc ròngnói: “Hài nhi đáng thương cuar ta, hài tử như hoa, vương thượng, ngài sao nhẫn tâm đưa nàng đến cái loại địa phương này!”
Cung thành Ân quốc, Ân Hòa (đọc tại Qidian-VP.com)
“Con mớithậtsựkhôngkhôn ngoan, Triệu Quốc ngày sau nhất định cường thịnh, giao hảo có gìkhôngđúng, con biết cái gì, huống chi ta cũng là vì tốt cho con, bộ tộc Ô Đồ,mộtbộ lạc thảo nguyên, muốn cái gì cũngkhôngcó, con tới đó,mộtngày còn chịukhôngnổi!” Vương phu nhân cả giận.
Ân Như Hứa cũng ngây ngẩn cả người, nàng vuốt môi mình cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Nàngnóira? Vì sao, nàng hẳn làkhôngthể ở đây vào lúc này khống chế đươc thân thể mình. Ngoài ý muốn này làm nàng đột nhiên kích động lên, nàng đột nhiên bắt lấy tay áo Ân vương, lạimộtlần thửnói: “ConkhôngmuốnđiTriệu Quốc, con nguyện ýđibộ tộc Ô Đồ!”
Người nọ cưỡimộtcon hắc mã, giương cung cài tên,đangnhìn chằm chằmmộtcon chim ưngtrênbầu trời, nghe tiếng la,hắnđột nhiên buông tay, mũi tên nhọn rời cung, chỉ nghemộttiếng kêu, hắc ưng bị bắn rơi xuống.
Ân Như Hứa lắc đầu, vẫnkhôngnói, cả người tràn ngậpmộtcảm giác mệt mỏi.
……
“Công chúa, chúng tađãtiến vào thảo nguyênmộtngày,mộtngười cũngkhôngnhìn thấy, bộ tộc Ô Đồ hoang vắng như vậy sao? Bọn họ rốt cuộc ở nơi nào?” Cung nữ hồi môn ngồi ở bên Ân Như Hứa, biểu tình thấp thỏm.
Ân Như Hứa lạimộtlần nữa nghênh đón tử vong.
“Con a, làm sao vậy!” Vương phu nhânkhôngbiết sao nàng đột nhiênnóinhư vậy, cũng đại kinh thất sắc, “Có phải bị bệnh haykhông, sao câu hồ đồ như thế cũngnóiđược ra miệng! Bộ tộc Ô Đồ đó là địa phương nào con cũngkhôngbiết, làm sao so được với Triệu Quốc, nghe lời,khôngcần náo loạn nữa!”
Vào hạ, Ân Như Hứa lên xe ngựa, mang theo mấy trăm hộ vệ tôi tớ, còn có vô số trân bảo vàng bạc, khí cụ hạt giống cùng với thợ thủ công,đibộ tộc Ô Đồ.
Ân vương cũng ngồi trong hạ điện, nhìn mẹ con các nàng, thần sắctrênmặt có hổ thẹnkhôngnỡ, cũng cókhôngvui vì bị người khác bác bỏ.
Mẹ con hai người chung quy tan rã trongkhôngvui. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ân vương có bốn nam ba nữ, Ân Như Hứa là connhỏnhất, cũng là công chúa duy nhấthiệngiờ còn chưa xuất giá. Nàng tuykhôngphải vương hậu sinh ra, nhưng mẹ đẻ cũng có thân phận cao quý, rất được Ân vương sủng ái. Cung điện của nàng địa thế cao, cho nên được gọi là Đài Điện.
Được các cung nữ đỡ về Đài điện, Ân Như Hứa mới hoàn toàn phục hồi tinh thần. Nàngthậtsựcó thể thay đổi?
Nhưng mẫu thân làm sao biết, làm như vậysẽđưa tới họa diệt quốc. Đòi hổ lột da, há có được quả ngon?
Nàng chưa bao giờ tới bộ tộc Ô Đồ, nhưng nàng nhận thức Ốc Đột. Người nam nhân này, đại khái là trong vô số tuần hoàn đen tối của là ánh sáng duy nhất.hắntừngnói, nhất định phải mang nàng rời khỏi cái nhà giam kia,đixemkhôngtrung tự do, nhưng chung quy ngườikhôngthể phản kháng trời, cuối cùnghắnchết ở trước mặt nàng, cũngkhôngthể đưa nàngđixem cố hương củahắn.
Ân Như Hứa rốt cuộc chờ tới cơ hội có thể tự khống chế, nỗi lòngkhôngthể bình phục, chỉmộtlòng muốn thay đổi, đối với Vương phu nhân khuyên bảo có tai như điếc, nỗ lực tinh tường biểu đạt nguyện vọng của mình với Ân vương.
Ốc Đột cách mười mấy người, ngơ ngác nhìn Ân Như Hứa, túi rượu trong tay mới vừa uốngmộtngụmđãrơitrênmặt đất cũngkhôngbiết.
“hiệngiờ bộ tộc Ô Đồ ngày càng lớn mạnh, bọn họ và biên cảnh chúng ta liền nhau, quan hệ càng ngày càng khẩn trương, đưa a Hứa đến Ô Đồ liên hôn, cũng là kết quả nhóm công khanh trong triều thương nghị ra. A Hứa thân là công chúa Ân quốc ta, đương nhiên phải phụng hiến vì Ân quốc, nàng làmộtngười đàn bàthìbiết cái gì!” Ân vương trầm giọngnói.
Quyển 6 - Chương 128: Ân Như Hứa: Huynh chính là chân hương - Nếu phiền phức, ta liền đuổi nàng đi chăn cừu!
“Nhưng conthậtsựrất sợ hãi a, conthậtsựsắp điên rồi, mẫu thân.” Chính làtrênthế giới này,khôngai có thể hiểurõsợ hãi của nàng.
Vương phu nhân vội vàngđivào Đài điện, vào cửa liền tát cho Ân Như Hứamộtcái, mắng: “Sao lại thế này? Mẫu thânnóicon cũngkhôngnghe?”
Bộ tộc Ô Đồ nhiều thế hệ ở thảo nguyên Thanh Hà, giáp giới biên cảnh Ân quốc, lưng dựa vàomộtđoạn núi non, tựa nhưmộttrường thành bằng núi tuyết, chờ đến lúc có thể nhìn thấy núi tuyết kia cao ngất chắn trước mặt, là biết bộ tộc Ô Đồ gần trong gang tấc.
Bắt lấy hắc ưng, Ốc Đột lau khô vết máu trong tay, có chútkhôngvui, “Ta còn chướng mắt những nữ nhân nũng nịu Ân quốc, động bất động liền khóckhôngngừng, phiền đến c·h·ế·t.”hắnném hắc ưng cho nam nhân tóc nâu, giục ngựa chạy về phía trước, thanhâmthô cuồng phiêu tán trong gió thảo nguyên.
……
“A! Công chúa, người tới!”mộtcung nữ xốc mành nhìn ra bên ngoài bỗng nhiên chỉ vào phía trướcnói.
Ân Như Hứa khẽ ừmộttiếng, đứng lên, cung nữ hiểu ý, để các cung nữ khác cũng tiến vào, đồng loạt giúp nàng rửa mặt thay quần áo.
Nam nhân tóc nâu chạy lên, cười tonói: “khônghổ là tộc trưởng chúng ta, trong tộc cũng chỉ có ngươi có thể bắn hắc ưng cao như vậy rơi xuống. Bất quá tộc trưởng dũng cảm lại vĩ đại của chúng ta, ngươithậtsựnênđiđón thê tử của ngươi, tốt xấu gì cũng là công chúa Ân quốc. Ân quốcđãcó tâm giao hảo, chúng ta cũngkhôngthể mặc kệ, ít nhất cũng nên đến rìa thảo nguyên nghênh đón.”
“Đúng vậy đúng vậy, công chúa nhất định có thể tìm được lang quân như ý!”
Nghe thấy lời này của tộc trưởng, nam nhân tóc nâu lắc đầu bật cười, mang chim ưng đuổi theo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.