Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác


Ân Như Hứa nắm tayhắn, dựa vàotrênngườihắn, “đãrất nhiều.”

Ốc Đột nghe thấy chung quanh nghị luận, cười hai tiếng, chờ tới nơi rồi,hắntự mình xuống trước, lại đỡ i thê tử mang thaxuống. “Ta tìmmộtchỗ ngồi cho nàng.”

Trừ người Ân quốc bọn họkhôngbiết này đó, người bộ tộc Ô Đồ đềuđãquen di chuyển như vậy, người lớn trẻ con đều tay chân nhanh nhẹn,khôngđến mấy ngàyđãphá hủymộtnơi tụ cư to như vậy. Các cung nữ lúc trước cònnóivới Ân Như Hứa, nhiều người như vậy nếu dọnđi,khôngbiết phải chậm trễ bao lâu, kết quảkhôngtới hai ngàyđãthấy bộ tộc biến hóa nghiêng trời lệch đất, quả thực là trợn mắt há mồm.

KỳthậtỐc Đột tựhắncũng thực vô tội, trước kiahắnchưa thấy Ân Như Hứa, cũngkhôngcảm thấy mìnhsẽthích loại này, ai ngờ được đâu. Bất quáhắncũng mặc kệ oán giận này nọ,đivào màn dắt Ân Như Hứa ra, đưa nàng cùngđixem bắn nhạn.

Muốnnóinhững người này tới vây xem thiếu nữ bên trong, cơ hồ có hơn phân nửa đều ôm tâm tư ‘ xem tình địch ’ mà tới. Lúc trước Ốc Đột vẫn luônkhôngcưới vợ, chỉnóicòn chưa gặp được người có thể nhìn vào đôi mắt. Chínhhắnkhôngvội, nhưng có bọn nữ tử chưa lập gia đình đông đảo trong bộ tộc. Có người hỏihắnthích dạng nữ tử gì, Ốc Đột há mồm liềnnóithưởng thức loại nữ tử tiêu sái hào sảng, có thể cùng săn thú uống rượu, cao gầy kiện mỹ.

“Ô Đồ vương gạt người!hắnrõràng thích chính là loại này, loại nữ nhân nhìn qua giống trân châu oánh nhuận!” Vây xem nửa ngày,mộtnữ tử bộ Mục Xiển nổi giận đùng đùngnói.

“Khiếu Khiếu.” Ốc Độtkhôngbiết khi nào sờ đến bên người Ân Như Hứa, trong tayhắncầm theo con chim nhạn, đưa cho Ân Như Hứa, “Đưa cho nàng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ân Như Hứa bởi vì muốn dưỡng thai,đãlâukhôngđược Ốc Đột mangđira ngoài chạy loạn, lúc này khó được có náo nhiệt, Ốc Đột liền lặng lẽ trộm đưa nàngđira ngoài, đưa tới bộ Mục Xiển nhìn xemmộtchút.

Chơimộtngày ở bộ Mục Xiển, trở vềkhôngbao lâu, thời tiết liền lạnh xuống.

Các thiếu nữ lúc trước mắnghắnkia tiếng hoan hô đặc biệt vang dội, hồn nhiên quên mất phẫn nộ. Còn có mấy thiếu nữ cũng muốn tham gia bắn nhạn, sau khi Ốc Đột giục ngựa chạy trở về, các thiếu nữ cùng các dũng sĩ khác cùng nhau lên ngựa, đuổi theo đàn nhạn bay xa, bắt đầu giương cung cài tên. Tuy rằngkhôngphải mỗi người đều có thể bắn nhạn rơi xuống, nhưng mỗi khi có người bắn rơi, đềusẽvang lên từng đợt hoan hô, mọi người bộ tộc đều hoan hô ủng hộ bọn họ,khôngkhí sung sướng tràn ngập mỗimộtngõ ngách.

hắnvừanóinhư vậy, các bộ tộc tức khắc liền xuấthiệncàng ngày càng nhiều nữ hán tử có thể lên ngựa săn thú, xuống ngựa chém người. Chính làmộtnăm quamộtnăm, các nữ nhân bộ tộc càng tới càng hung hãn, Ốc Đột vẫnkhôngnhìn vào mắt. Đến cuối cùng,hắncưới công chúa Ân quốc hoàn toànkhônggiống loại hình từ trước vẫn thích. Vừakhôngcao gầy kiện mỹ, cũngkhôngtiêu sái hào sảng, nhìn qua càngkhônggiống như am hiểu uống rượu săn thú, nhưnghắnvẫnyêuthích như tròng mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Y sư rung đùi vểnh râu: “Ai nha! Công chúakhôngthểđira ngoài cưỡi ngựa hứng gió a!”

“khôngbiết nơi chúng ta muốnđicó phải càng hẻo lánh hoang vu haykhông,nóimuốn qua bên kia dưới chân Tuyết sơn, nơi đó vào đông chẳng lẽkhônglạnh hơn sao?” Có cung nữ khó tránh khỏi lo lắng.

Ân Như Hứa vừa vặn nghe thấy nơi xamộtthanh niên bắn rơi nhạn hô to vớimộtthiếu nữ: “Nhạn đưa cho nàng, làm thê tử của tađi!”

Eo nàng gần đây to hơn, cho nên dây màu cũngkhôngbuộc chặt. Trước ngực treo chuỗi ngọc sáp ong và san hô đỏ mà Ốc Đột tặng cho nàng, tóc là nàng tự tết, bởi vì gần đây nhiệt độkhôngkhí giảm xuống, nàng có chút đau đầu, còn riêng đội chiếc mũ, che khuất nửa khuôn mặt.

“Nga!!!” Nhạn từtrêntrời rơi xuống, Ốc Đột giục ngựađitiếp, vừa lúc đón được trong tay, lại khiến chomộtvòng người vây xem hoan hô.

Ân Như Hứa có thểnóilànhẹnhàng nhất, đại bộ phận thời gian nàng đều ở trong vương trướng nghỉ ngơi, Ốc Đột an bài xong mọi chuyệnsẽtrở về, ngẫu nhiên mang theo nàng chậm rãi cưỡi ngựađimộtđoạn đường.

mộtđám thiếu nữ tuổi trẻ kêu lên sợ hãi, mạc danh đỏ bừng mặt, cạch cạch cạch lui ra sau, thối lui đếnmộtchỗ Ân Như Hứa nhìnkhôngthấy.

“Hình như đúng, nhìn eo cũngkhôngto bằng cánh tay a mỗ của ta a!”

Người bộ tộc đều đâu vào đấy chuẩn bị di chuyển, bọn họ phải gỡ màn cố địnhđi, còn phải dùng trâu và ngựa kéo lều lớn. Lần đầu tiên Ân Như Hứa biết, nguyên lai vương trướng có thể trực tiếp kéođi.

Ốc Đột đưa nàng tới bộ Mục Xiển, dọc đườngđingười biết Ốc Đột đều nhịnkhôngđược nhìn nàng vài lần. Vị công chúa Ân quốc này đại bộ phậnkhôngthườngđikhỏi nơi người ngạch bộ Ô Đồ, xem ra đều thực thần bí. Nghenóikhi nàng tới thảo nguyên có mang theo rất nhiều ngựa xe, nghi thức liên miên rất dài, còn mang theo rất nhiều châu báu đồ chơi quý giá. Ốc Đột vương của Ô Đồ thích nàng, coi nàng như trân bảo, tất cả mọi người đều biết. Có người suy đoán, khẳng định là nàng lớn lên thực đẹp, nhưngkhôngphải mỗi người đều muốn nhìnmộtchút.

Tập tục của bộ Mục Xiển, ngày mùa thu bắn nhạn, cũng chính làmộtđám người ở ngoài đồng bắn nhạn, ngụ ý tiễn thu. Bộ tộc Ô Đồ thống lĩnh thảo nguyên này rồi, vẫn luôn quan hệkhôngtồi với bộ Mục Xiển, Ốc Đột làm vương, mỗi năm bộ Mục Xiển có hoạt động bắn nhạn này, đềusẽmờihắnđidự.

Ân Như Hứakhôngthể trả lời nàng ấy, bởi vì chính nàng cũngkhôngbiết, đây là chuyện nàng chưa từng trải qua trong đời.

“Ai nha, công chúa cười rộ lênthậtlà đẹp mắt, giống như hoa, đổi là ta, ta cũng thích a.” Nữ tử lúc trước còn vung nắm tay mắng to Ốc Đột đột nhiên sửa miệngnói, “khôngbiết Ân quốc có nam nhân giống như công chúa haykhônga.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi năm trong khoảng thời gian này, đềusẽcó rất nhiều nhạn từ bên này bay qua, năm nay cũngkhôngngoại lệ. Ân Như Hứa ngồi ởmộtbên, nhìn Ốc Đột lên sân khấu đầu tiên, đemmộtmũi tên sơn thành màu đen, đuôi nhuộm đỏ đặt lên cung, hướng lên bầu trời cómộthàng nhạn bay tới.hắnbắn chính làmộtcon nhạn bay ở cuối hàng, đây cũng là truyền thống của bộ Mục Xiển, bọn họ tuyệtsẽkhôngbắn nhạn đầu đàn.

Ốc Đột hát Tuyết sơn ca cho nàng, Ân Như Hứa liền học theohắn.

Bởi vì sáng sớm bị Ốc Đột ‘ trộm ’ đưađi, Ân Như Hứa khó đượckhôngmặc váy áo Ân quốc, mà là mặcmộtthân áo choàng Ô Thiên Châu cho nàng làm, áo choàng hai màu đỏ đen, bên cạnh váy thêu màu lam cùng hoa văn kim sắc,trênchânmộtđôi giày da hươu.

Người Ân quốc phần lớn chung thân đều sinh hoạt ở cùngmộtnơi, hành vikhôngngừng di chuyển dời nơi cư trú này, các nàngkhôngthể lý giải, con người đối với chuyện mìnhkhôngrõluôn ômmộtloại kính sợ. Đám cung nữ tò mò, chạy ra xem người ta thu thập đồ vật như thế nào cũng nhìn đến hăng say, trở về mồm năm miệng mườinóicho Ân Như Hứa.

Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác

Nhưng Ốc Đột có thểnóicho nàng.hắnnói: “Mùa đông cũngkhôngđáng sợ, Tuyết sơn cũngkhôngđáng sợ, ngược lại, chỗ đó rất nhiều nơi chơi vui. Còn nhớ hồ nước ấm tađãnóicho nàng sao?trênmặt hồ đều là nhiệt khí, bên hồ nở hoa khắp nơi, tađãsớm muốn mang nàngđixem.”

Cho nên Ân Như Hứa mang theo chờ mong màđi. Vào đông đối với người bộ tộc Ô Đồ mànói, trừ càng thêm giá lạnh cùng gió tuyết vô biên, cũng có mị lực độc đáo.

Nàng ngẩng đầu nhìn Ốc Đột, “Nhưng tađãlà thê tử của chàng, sao lại đưa cho ta cái này?”

Tộc trường bộ Mục Xiển kéo vai Ốc Độtđiđến gần, nghe thấy vài tiếng lên án công khai, cười tonói: “Nghe thấy chưa, lại làđangnóingươi.”

……

Ốc Đột liền ngồi xổm bên nàng, “Muốn nàng thích ta nhiều thêmmộtchút.”

Thảo nguyên vào đông rất sớm, bọn họ phải di chuyểnđimộtnơi khác,đitới nơi mùa đông bọn họ dựng trại phảiđihơn nửa tháng, Ốc Độtnói, nơi đó càng gần dãy Tuyết sơn chắn ngang, mà bọn họ phải tới trước khi đại tuyết giáng xuống.

Chỉ tiếc tới nơi dựng trại mùa đông, thương đội lạikhôngthể đén giống mùa hạ, rốt cuộc cách xa, gió tuyết lớn càng dễ bị lạc phương hướng,thậtsựkhôngdễđi.

“Ai, đó là công chúa Ân quốc sao?”

Các nữ tử khác đồng ý gật đầu, sôi nổi lên án công khai Ốc Đột, “Nam nhân xấu!” “Nam nhânnóiđềukhôngnên nghe!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Các nàng đêu quen như là quy tắc thiên nhiên, mà người nơi này trước nay như thế, lại có vẻ Ốc Đột như là dị loại.

Đây là mùa đông đầu tiên Ân Như Hứa trải qua ở thảo nguyên, nhiều ít nàng có chútkhôngquen, thời tiết rét lạnh này đều bất đồng với Ân quốc, Triệu Quốc. Tuyết còn chưa rơi, nàngđãmặc quần áo da lông, chính là Ô Thiên Châu các nàng dùng những miềng da trân quý của Ốc Đột làm cho nàng. Bởi vì mặc dày, hơn nữa nàng có mang nên nhìn qua mượt mà hơn, quả thực trở thành quả cầu, Ốc Đột luôn thích ôm nàng, đại khái cũng là cảm thấy xúc cảm đặc biệt tốt.

“Nghenóicông chúa ở Ô Đồ đều là ngồi ở mành, làthậtvậy chăng?”

Ô Thiên Châu: “Yên tâm, tộc trưởng chúng tasẽchiếu cố tốt công chúa, ai cũngkhôngkhẩn trương lo lắng cho công chúa nhưhắn.”

Bộ Mục Xiển bắn nhạn sở dĩ mờihắntới cũngkhôngchỉ bởi vìhắnlà vương, còn bởi vìhắnđược công nhận là thần xạ thủ, luận bắn tên,khôngai có thể so được vớihắn, mà tín ngưỡng của bộ Mục Xiển chính là cung, bọn họ khâm phục nhất chính là dũng sĩ cung thuật tốt. Cũng bởi vậy, Ốc Đột ở chỗ này so với ở tộc Ô Đồ còn được hoan nghênh hơn, kể cả trai lẫngáithấyhắnđều là thập phần nhiệt tình.

Chờ y sư cùng các cung nữ pháthiệncông chúakhôngthấy, Ân Như Hứa đềuđãtới bộ Mục Xiển rồi. Ô Thiên Châu thuần thục mà an ủi đám người Ân quốc dễ dàng đại kinh tiểu quái này, “khôngcó việc gì, chính làđixem bắn nhạn thôi, buổi tối liền trở lại.”

Tuyết sơn cao ngất liên miên, càng ngày càng gần bọn họ, mà càng gầnthìcàng có thể cảm giác được đó làmộttấm chắn thiên nhiên điêu luyện sắc sảo như thế nào. Đỉnh núi Tuyết sơn quanh năm tuyết đọng, nếu trời trong, dưới bầu trời xanh thẳm Tuyết sơn có vẻ phá lệ trong vắt, cómộtloại cảm giác thánh khiế. Ngày mưa bụi,mộtnửa Tuyết sơn đều dấu ở trong mây mù, lại cực kỳ thần bí.

Các nàngnóiquá đầu nhập, thanhâmlớnmộtchút, bị Ân Như Hứa nghe được. Chính nàng cũng biết vụ này, mỗi khi nhớ tới đều cảm thấy buồn cười, nàng thấy bên ngoài màn các tiểucônương tuổi trẻ nhe răng trợn mắt, tức đến duỗi chân, nhịnkhôngđược liền cười cười với các nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ốc Đột cùng tộc trường bộ Mục Xiển thương thảo chuyện bắn nhạn, Ân Như Hứa ngồi ởmộtcái màn riêng khác, còn có người đưa tới cho nàng nước và đồ ăn nóng hầm hập. Chiêu đãi tuy rằng chu đáo, nhưng người bộ tộc này xácthậtcũng quá nhiệt tình, Ân Như Hứa ngồi ở chỗ này, nhìn thấy ngoài màn xung cảnh cửa vây đầy tiểu hài tử và nữ nhânđangnhìn lén, thường thường còn thaymộtnhóm người. Chỉ có nữ nhân và tiểu hài tử tới đây lặng lẽ xem nàng, nam nhânthìngượng ngùng thò đến, chỉ đứng xa xa.

Lúc này Ốc Đột nghênh ngang đưa nàng tới bộ Mục Xiển, vốn dĩ hôm nay bộ Mục Xiển náo nhiệt, nghenóibọn họ tớithìcàng náo nhiệt hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 142: Bọn họ muốn di chuyển đi một nơi khác