Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 7 - Chương 168: Đây là một giấc mộng mà thôi
“Đây là…… sao lại thế này? Em……” Tân Yến Lai thấp giọng hỏi.
“Thầy Lý tốt với Điền Phương như vậy, các cậu biết vì saokhông? Tôi nghe người tanóilúc trướccôấy và thầy Lý ở trong văn phòngthậtlâu,khôngbiết làm gì, tôi phỏng chừng là ngủ cùng thầy Lýđi, nếukhôngvì sao thầy Lý thiên vịcôấy như vậy.”
“Tiểu Lộ, mùa hè sang năm chúng ta vẫn tới nơi này.”
Mặc kệhiệntại tình huống thế nào, Tân Yến Lai cũng sắp bị bộ dáng thảm thiết này của nàng bức điên rồi. Tại sao lại như vậy, vào lúchắnkhôngbiết, Tiểu Lộ rốt cuộc gặp cái gì?
Từ khu dạy họcđira, Tân Yến Lai pháthiệnchỗ mình vừađiquahiệntạiđãthay đổi dáng vẻ, khu dạy họchắnnhìn thấy có quỷ ảnh giống lúc trước. Vì tránh cả đám bọn họ xúm lại đây,hắnchỉ có thể chạy về phía trước.đivào sân thể d·ụ·c,hắnthấytrênsân thể d·ụ·c trống rỗng phía trước, dưới cột bóng rổ treomộtbóng người, lảo đảo lắc lưđangđong đưa.
Tuy rằng hỏi, nhưng Tân Yến Laiđãkhẳng định đồ vật đáng sợ trước mặt này chính là Tiểu Lộ củahắn, người trong lònghắn, emgáicủahắn,hắncó trực giác phi thường mãnh liệt.
Nam sinh kêu thảm thiếtmộttiếng, bị kéo vào vũng máu, tứ chi vặn vẹo, thực nhanh mấtđitiếng động, cuối cùng toàn bộ khối thân thể chậm rãi hòa tan trong vũng máu đặc sệt.
Tân Yến Laiđiđến khu dạy học, trong trường học an tĩnh kỳ cục,mộtchút thanhâmkhác cũngkhôngcó, chỉ có tiếng bước chân của chínhhắn, cộp, cộp quanh quẩn ởtrênsân thể d·ụ·c.
Quyển 7 - Chương 168: Đây là một giấc mộng mà thôi
Từ lúchắnđivào vũng máu, duỗi tay sờ đầu nữ nhân bị bẻ gãy, những sợi tóc đen đóđãkhôngcó động tác. Lệ quỷ đắm chìm trong ác ý oán hận bất tri bất giác rốt cuộc khôi phụcmộtít lý trí làm ‘Tân Tiểu Lộ’. Lúc Tân Yến Lai thấp giọng gọi nàng là Tiểu Lộ, trong nháy mắt nàng phảng phất ngửi thấy hương vị gió biển, trước mắt là bộ dáng Tân Yến Lai xuấthiệncùng biển xanh trời xanhđangcười rộ lên với nàng.
Nghe thấy cái tên này, nam sinh lập tức nhúc nhích, hoảng sợ nhìnhắn, “khôngkhôngkhông,côta biến thành quỷ,côta là quỷ……”
“Tiểu Lộ?” Môi Tân Yến Lai run rẩy, tiếngnóiảm ách,khôngbiết là đau đớn từ nơi nào truyền đến làm cả ngườihắnđều nhịnkhôngđược phát run, “Có phải Tiểu Lộkhông?”
“A! Ách a ——”
“côta là quỷ,côta biến thành quỷ,khôngđượcđivào, tôikhôngmuốnđivào, tôisẽchết! Thả tôi ra, tôikhôngcố ý, tôikhôngmuốn làm như vậy, đều là lỗi của bọn họ, là chủ ý của những người khác.”
Tân Yến Lai nghĩ đến đây, trong đầu bỗng nhiênhiệnlênmộttia sáng,hắnquay đầu liềnđi, liếc mắtmộtcái cũngkhôngthèm nhìn thêm nam sinhđanggiãy giụatrênmặt đất.
Đáng tiếc nam sinh tựa hồđãbị dọa điên rồi, ôm đầu co quắp ở đó, trong miệng lẩm bẩm, vẫn luônnói: “Có quỷ, có quỷ, có quỷ.”khônghề phản ứng với lời Tân Yến Lainói.
“Lâm Đan Đan thành tíchhiệntại tốt như vậy, nhưng tôi nghenóitrước kiacôấy kết giaomộtbạn trai thành tíchthậtkhôngtốt, bạn trai đó là lưu manh bên ngoài, nghenóiđánh nhau với người ta bị nhốt vào tù, đừng nhìn Lâm Đan Đan này mặt ngoài văn tĩnh, ngầmyêuđương cùng cái loại người này,thìcó thể là thứ gì tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
……
Bên ngoài bỗng nhiên rung chuyển, Tân Yến Lai kéo chặt tay Tân Tiểu Lộ.hắnnghe thấymộttiếng khóc bén nhọn kỳ quái, tiếng khóc kiakhôngphảimộtngười, là rất nhiều người đồng thời khóc lên, truyền vào trong đầu, làm cho đầu váng mắt hoa. Tay Tân Tiểu Lộ lạnh lẽo che taihắnlại, Tân Yến Lai cơ hồ lập tức cảm thấy thanhâmkia yếuđirất nhiều.
Tân Yếnđitới bênhắn, hỏihắn: “Có phải cậu là học sinh trường nàykhông? Có biết nơi nàyđãxảy ra cái gìkhông?”
Trong chốc lát như vậy, bên cạnh Tân Yến Lai cũng tụ đầy hắc ảnh, những cái bóng đó vây quanhhắn,khôngphát raâmthanh, ngẫu nhiên có hắc ảnh muốn đụng chạmhắn, lạikhôngcách nào đụng được, đều là bộ dáng thựckhôngcam lòng.
“Mẹ của Mỹ Ngân nghenóitrước kia làm gà ở bên ngoài,nóikhôngchừngcôta cũng bị mẹ mình cùng mang theo tiếp khách đấy, cậu xemcôta dùng di động tốt như vậy, mỗi ngày trang điểm xinh đẹp như vậy, làm gìthìcó aikhôngbiết a ~”
“Ca ca.”
Khuôn mặt mỉm cười, trong giây lát biến thành khuôn mặt ch** n**c mắt.
Nàng c·h·ế·t thế nào? Nàng vì sao biến thành…… Quỷ?
Tân Yến Lai trong lòng có chút suy đoán, lại lần nữa hỏihắn: “Cậu có biết Tân Tiểu Lộkhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trường hợpthậtsựquá mức ghê tởm, Tân Yến Lai nhịn xuống cảm giác muốn nôn mửa, tiếp tục bước nhanh về hướng cái WC bên chỗ ký túc xá. Trong lònghắncó dự cảm, cảm thấy Tiểu Lộ nhất định ở nơi đó.
mộtnam sinh mang mắt kính nằm giữa phòng, hắc ảnh rậm rạp vây quanhhắn, đèhắnởtrênmặt đất, những hắc ảnh đó khe khẽnóinhỏ, phát ra lại đều là thanhâmcủa chính nam sinh kia, tựa hồ làđanglặp lại lờihắntừngnói.
“Ặc —— “hắnmở to con mắt,đãchết.
Tân Yến Lai ánh mắt trầm xuống,hắnduỗi tay túm cổ áo nam sinh, quát hỏi: “Cậu biết Tiểu Lộ ở nơi nào?”
Nàng cảm giác được tay Tân Yến Lai chặt chẽ ôm mình, nhận thấyhắnthấp giọng khóc lên và hơi thở hỗn loạn, ác ý kích động trong thân thể dần dần bình ổn. Theo ác ý bình ổn, bề ngoài của nàng cũngđãxảy ra biến hóa.
Trước khi đám tóc đen dùng sức, Tân Yến Lai chủ độngđivào vũng máu,hắnđivào vũng máu, đến trước thân hình bị tàn phá kia, vươn tay vén những sợi tóc đen hỗn độn đó.
Những thanhâmsột sột soạt soạt đó mang theo ác ý và trào phúng, giống như thủy triều che trời lấp đất. Nam sinh kia đầy mặt sợ hãi, giãy giụa khóc ròngnói: “Đừngnóinữa, đừngnóinữa, a! Cứu tôi!”hắnthấy Tân Yến Lai đứng ở cửa phòng học, vì hấp tấp cũngkhôngthấyrõlà ai, chỉ nhìn thấy ánh sáng từ di động chiếu ra, lập tức như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng hô to: “Cứu tôi! Xin hãy cứu tôi!”
trênlầu bỗng nhiên truyền đến tiếng người thống khổ k** r*n, tựa hồ là nam sinhđangvào thời kỳ vỡ giọng, tiếngnóinghẹn ngào. Tân Yến Lai nghe thấy động tĩnh này, giơ di động thực nhanhđilêntrênlầu.
Tân Yến Lai sửng sốtmộtchút, lại nghe thấy thanhâmsợ hãi vừa rồi hô to, “khôngcần! Ô!”
“Ô —— ô ——”
Tân Yến Lai đứng ở cửa, cả người đều cứng lại. Tayhắnrun rẩy, đôi mắt nhìn chằm chằm cái đầu nhìnkhôngrõmặt. Sợ hãi quá lớn làmhắnmuốn lập tức xoay người rờiđi, nhưng suy đoán trong lòng lại làm cả ngườihắnđứng tại chỗkhôngthể nhúc nhích. Đó là…… Tiểu Lộ sao? Nàngđãchết?
“Ca cakhôngphải sợ,sẽkhôngcó việc gì, emsẽbảo hộanh.”
Nam sinh liều mạng lắc đầu, hoàn toànnóikhôngnên lời. Tân Yến Lai đột nhiên túmhắn, kéo tới WC cách đókhôngxa kia. Mắt thấy bọn họ càng ngày càng gần WC này, nam sinh cả người đều hư thoát,hắnsợ đếnđikhôngnổi, nằm liệttrênmặt đất, khóc lóc thảm thiết, bị Tân Yến Lai xách tới cửa WC.
“Tiểu Lộ?! Em……”
Tân Yến Lai nhìn thấy, trong lòng hiểurõ, tìm được khe hở chạy ra ngoài, dọc theo hành lang hắc ảnh định ngăn trởhắn, đều bịhắnđẩy ra.nóicũng kỳ quái, hắc ảnh đó có thể chặt chẽ bắt lấy nam sinh vừa rồi, lạikhôngđộng được vào Tân Yến Lai, chỉ có thể nhìnhắnxuống lầu rời khỏi nơi này.
Đột nhiên, thân thể vặn vẹo kia giật giật, tóc đen tản trong vũng máu bỗng nhiên giống như dây thừng, kéo lấy nam sinh bị dọa choáng váng bên chân Tân Yến Lai kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi đến cái WC kia, Tân Yến Lai pháthiệnở chân tường khu thực nghiệm bên cạnh cómộtnam sinh khác, nam sinh đó còn sống.
Tân Tiểu Lộ vẫn là bộ dáng thiếu nữ văn nhược và mảnh khảnh, khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt và tóc đều đen, mặc váy đồng phục màu lam. Mà máu đầy đất trong chớp mắt đều biến mấtkhôngcòn tăm hơi.
Tân Tiểu Lộ bỗng nhiên cười,nóiở bên taihắn: “Đây làmộtgiấc mộng củaanhmà thôi.” Bất quá đối vớihiệntại ở chỗ này, với vài người khác chính là chânthật, người tử vong ở chỗ nàysẽvĩnh viễn lưu lại nơi này.
Tân Yến Lai bỗng nhiên dừng bước chân, biểu tình củahắntừ hờ hững biến thành ngạc nhiên, lại biến thành phẫn nộ cùng sợ hãi xen lẫn. Đềukhôngphải là sợ hãi mấy thứ trước mặt này, mà là nghe loại lờinóinày trong lònghắnbỗng nhiên cómộtloại suy đoán. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tân Yến Laiđãtừng tới cái WC nàymộtlần,hắntinh tường nhớrõ, lúc trước lần đầu tiên Tiểu Lộ tới nơi này, té xỉu ở đây, làhắncõng nàngđira ngoài. Nơi này và lúc ấy hoàn toànkhônggiống nhau,đãnhìnkhôngra màu trắng nguyên bản của gạch men sứ và mặt tường, hết thảy đều biến thành màu đỏ.
Nam sinh bị đètrênmặt đất, mắt thấy người ở cửa xoay người rờiđi, tức khắc phát ramộttiếng than khóc tuyệt vọng, đầu lưỡi củahắnbị kéo ra hơn phân nửa, những cái bóng dáng màu đen đókhôngchỉ lôi đầu lưỡihắn, còn ý đồ bẻ miệnghắnra, còn có cái tayđangxé rách yết hầuhắn. Chẳng được bao lâu, miệnghắnvỡ ra, yết hầu cũng bị kéo, những cái tay đó móc khí quản củahắnra.
Sắc trờimộtmảnh u ám, vườn trườngkhôngcó chút ánh đèn nào, khu dạy học màu đen phía trước hình dáng giốngmộtcon cự thú, Tân Yến Lai càng ngày càng tới gần, có tiếng gió từ cửa chính khu dạy học truyền ra.
Mắt thấy đầu lưỡi nam sinh kia bị kéo ra ngoài miệngmộtchút, tơ máu theo khóe miệnghắnchảy ra, trộn với nước mắt, có vẻ đáng sợ lại đáng thương. Tân Yến Lai rốt cuộc vẫnđivào cái phòng học tràn đầy đồ vật quỷ quái đó, chuẩn bị thử cứu người.
Sau khi nam sinh này bị ‘tiêu hóa’, những sợi tóc đen lại lần thứ hai ngo ngoe rục rịch, chúng nó trói Tân Yến Lai lại, muốn kéohắnvào vũng máu giống nam sinh vừa rồi kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tân Yến Lai đến gần, pháthiệnđó cũng làmộtnam sinhkhôngquen biết, ngườiđãchết rồi. Bụnghắnbị phá vỡ, bên trong trống rỗng, ruột bị đào ra,đangquấn vàotrêncổ, trở thành dây thừng treohắnở dưới cái rổ.
hắntiến vào trường học vẫn chưa thấymộtai, nhưng lúchắnnghe thấy thanhâmnày chạy lên lầu bốn,thậtgiống như lập tức bước vào thế giới kỳ quái. Bên cạnhhắnđột nhiên xuấthiệnrất nhiều hắc ảnh chen chen chúc chúc. Những bóng dáng đó giống học sinh bình thường,đilại ở hàng hiên và trong các phòng học, chỉ thân hình chúng nó ảm đạm, hơn nữa……khôngcó mặt.
Tiểu Lộ có phải xảy ra chuyện gì haykhông?
Tân Yến Laiđihai bước, bỗng nhiên từ trong miệng những hắc ảnh lải nhải đó bắt giữ được mấy câu —— “Tân Tiểu Lộđãbị Tư Đồ lão đại ngủ rồi, lạikhôngphải xử nữ, chúng ta ngủ vớicôta tiếpthìcó quan hệ gì, nếucôta dámnóira ngoài, chúng ta liền chụp ảnh, quay video, phát lêntrênmạngđi, xemcôta có còn dámnói.”
Tân Yến Lai cảm thấy đống thịt nát trong ngực bỗng nhiên biến thànhmộtngười sống sờ sờ.
“côta thíchđicái WC bên cạnh ký túc xá kia a? Nơi đó thực hẻo lánh, hình nhưkhôngcó ai, chúng ta có thể đến chỗ đó chặncôta, muốn chuẩn bịmộtchút thuốc haykhông? Đến lúc đónóikhôngchừng càng dễ chơi.”
Trước mặt hết thảy quá quỷ dị, Tân Yến Laikhôngrõlắm đây là tình huống thế nào, nam sinh này cũng khiếnhắnkhôngrõràng lắm. Lúchắnđangdo dự, những hắc ảnh đó có động tác khác, chúng nó duỗi dài tay, túm c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u lưỡi nam sinh kia, vô số ngón tay túm đầu lưỡi đỏ tươi, kéo nó ra bên ngoài. Vừa kéo chúng nó vừa tiếp tục dùng thanhâmcủa nam sinh kia vui cườinói: “Miệng rộng! Độc miệng! Xé nát miệng mày! Kéo đầu lưỡi mày ra!”
Mà ở giữa mảnh màu đỏ này, cómộtkhối thân hình rách nát, nhìn từ mái tóc dài màu đen kia, hiển nhiên là đầu tóc của nữ sinh.
Tân Yến Lai bếmộtđống tan nát đó lên, máu dính đầy tay.
hắnlập tức chạy tới phía trước, xuyên qua những sinh vậtkhôngrõđó, chạy đến phòng học phát ra thanhâm, lúchắnđivào cửa phòng học,đãthấymộtmàn làm đồng tửhắnco chặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.