Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 8 - Chương 173: Trên thế giới này, có một hắn là đủ rồi
Xi thấy thần dị như vậy,khôngkhỏi đại hỉ, vội vàng hỏi: “Ta phải làm thế nào nhìn được nội dung của Tự Thiên Hồn Thư?”
Liễu Thanh Bích trong lòng cười lạnh,trênmặt làm ra vẻ bi thương, xoa xoa bụng mình hơi phồng lên, “Bởi vì takhôngthểkhôngnói, cho dù là vì hài tử… trong bụng … Ta muốn cho nó bình an sinh ra.”
Đây làmộtcâu đại nghịch bất đạo, bởi vì vương chính là phụ thân thân sinh của Xi, bất quá Liễu Thanh Bíchrõràng Xisẽkhôngbởi vì lời này mà tức giận. Phụ hoàng đối vớihắnđứa con trai này cũngkhôngtốt,khôngchỉ có chohắnlấy cái tên ‘Xi’ mang theo ngu kiến này, còn phân chia chohắnĐịnh Xuyên phủ nơi hoang vắng này làm lãnh địa, trong lòng Xiđãsớm bất mãn, đừngnóigiếtmộtcha ruột, nếu có thể làm Thần Khí sống lại, cho dù bảo Xi g·i·ế·t cha ruột cùng toàn bộ huynh đệ,hắncũngsẽkhôngchớp mắtmộtcái.
Ngọc La đượchắnmang theo bên người thời gian còn ít, tuy rằng từng nghenóihắnthực dễ ghét bỏ nữ nhân bên cạnh, nhưng mấy ngày nay Xi đối với nàng phi thường đặc thù, cho nên nàng cảm thấy mình ở trong lòng Xi là bất đồng, chưa từng nghĩ tới cómộtngày Xi cũngsẽvô tình đối đãi với mình như vậy, trong nhất thời lo sợkhôngyên mà ngơ ngẩn.
Liễu Thanh Bích từ chủ viện trở về Bình Phong lâu,mộtmình khóa ở trong phòng, sắc mặt bình tĩnh rốt cuộckhôngthể khắc chế mà biến thành xanh mét,hắngiơ tay che lại mặt mình vặn vẹo, ánh mắt lạnh băng.
Xi giơ tay, Liễu Thanh Bích liền cảm giác cổ tay mình đau xót,khôngtự chủ được buông tay Ngọc La ra. Mắt thấy Ngọc La ủy khuất mà nhào về phía Xi, Liễu Thanh Bích cảm thụ được đau đớntrêncổ tay, đáy mắt lãnh quang chợt lóe lên.
Đây là võ kỹ chỉ vương tộc mới có, Xi ở đây trongmộtthế hệ hoàng tử tuy rằng huyết thống cũngkhôngphải đứng đầu, nhưng năng lực cũngkhôngtầm thường, võ kỹ ở trong mấy người huynh đệ đều là xuất sắc, giống như vậy tùy tay làm động tácnhỏnày, đủ để cho cổ tay Liễu Thanh Bích đau ít nhấtmộtngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liễu Thanh Bích: “……”hắnbị ‘chính mình’ sờmộtcái làm cả người nổi da gà, phi thườngkhôngổn. Dĩ vãnghắnđều dùng loại thái độ ngả ngớn này đối phó nữ nhân khác, nhưngkhôngmuốn bị nam nhân khác dùng loại thái độ này đối phó lại.
Quả nhiên, nhưhắndự đoán, ánh mắt Xi nháy mắt liền thay đổi.hắnhất ra Ngọc Lađangnhào vào bênhắnkhóc sướt mướt, thân thể nghiêng về phía trước, ánh mắt trở nên nóng rực, “Lời này làthậtsự?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Xi chưa bao giờ lo lắng vấn đề con nối dõi, chỉ cầnhắnnguyện ý, muốn bao nhiêu hài tử đềusẽcó, cho nên đối với đấu đá hậu việnhắncăn bảnsẽkhôngquản.
Liễu Thanh Bích đứng ở đókhôngnóimộtlời, lại làm Xi cảm thấy có chút kỳ quái. Liễu Thanh Bích nữ nhân này làmộtnăm trướchắnmang về, mới mẻ quađicũng chỉ có như vậy. Nhưng tính cách nàng luôn luôn nhu nhược ôn hòa, nếu đổi là trước kiađãsớm ủy khuất rơi lệ, saohiệngiờ lạimộtbộ dáng lạnh nhạt?
Sách này chính là bảo bối thứ nhất lúc trước Liễu gia đưa tới, đầu tiên Xiđãchú ý tới quyển sách cũ này, nghiên cứu hồi lâu cũngkhôngthể có được kết quả mình muốn.hắnthậtmuốn nhìnmộtchút Liễu Thanh Bích có thể chohắnmộtkinh hỉ như thế nào.
Xi nhìn hai nữ nhân phía dưới, làmmộtngười nam nhân, cảm giác hai nữ nhân xinh đẹp vìhắntranh giành tình cảm,hắnđương nhiên là hưởng thụ. Nhưnghắncó thể sủng ái bất kì mỗi người nào trong các nàng, lạikhôngcho phép có ai mạo phạm uy nghiêm củahắn. Đối với Liễu Thanh Bích loại hành vikhôngtruyền triệuđãmạnh mẽ tới đây dây dưa thế này, trong lòng Xi có chútkhôngvui nhàn nhạt,nóivới Ngọc La: “đãxảy ra cái gì.”
Liễu Thanh Bích lấymộtthành chủy thủ sắc béntrêngiá,khôngchút do dự rạch tay mìnhmộtcái, máu tươi trào ra bịhắntích ởtrêncon dấu bằng gỗ, “Ta là người cuối cùng của mạch chính Liễu gia, chỉ có dùng máu của ta mới có thể làm Tự Thiên Hồn Thưhiệnra.”
Xihiệngiờmộtlòng nghĩ Thần Khí, nơi nào còn quản đến nàng, lệnh cho người kéo nàngđixuống. Sau đónóivới Liễu Thanh Bích: “Nàngđivới ta.”
Đây là chỗ mà phần đông ngườiđãthấy chân tướng, nhưng đối với nhân cách là bản thân Xi bên trong Liễu Thanh Bích mànói,hắnbiếtrõ, lúc trước mìnhđiThanh Tùng thành chính là vì Thần Khí trong truyền thuyết. Nhưngkhôngthể tìm được manh mối gì, cho nên thất vọng, vốn dĩ cũng gửi hy vọng vào Liễu Thanh Bích biết cái gì, nhưngmộtnăm quađiLiễu Thanh Bích sau mấy lầnhắnthử đều biểuhiệnngây thơ mờ mịt,rõràngkhôngbiết, lúc này Xi mới hoàn toàn từ bỏ, ném nàng ra sau đầu.
……
Trong phòng các thuộc hạ tâm phúc phảng phấtkhôngnghe thấy lúc trước Liễu Thanh Bíchnói, bình tĩnh lui xuống. Chỉ có Ngọc La còn do dự mà ngồi ở bên Xi,khôngbiết nên làm cái gì bây giờ. Nàng nhìn Liễu Thanh Bíchmộtcái,thậtcẩn thận kiều thanh kêu: “Chủ nhân……”
Ngọc La còn khóc như hoa lê dính hạt mưa, muốn Xi vì nàng chủ trì công đạo, Xi lại bị lời này của Liễu Thanh Bích khơi lênmộtchút hứng thú. “A, nàng có chuyện gì quan trọng?”hắnkhôngcho là đúng, chỉ định nghemộtchút Liễu Thanh Bích có thể tìm việc vui gì chohắn.
Nhìn thấy Xi tin, Liễu Thanh Bích trong lòng cười lạnhmộttiếng.hắncó hùng tâm tráng chí, chínhhắnsao lạikhôngrõràng, làm thế nào đểhắncảm thấy hứng thú,hắncàng biếtrõ.
Vừa rồi, lần đầu tiênhắncảm thấy khuôn mặt khí phách tuấn lãng của mình kia làm người ta ghê tởm như vậy …… Mẹ nó, nhớ tới liền buồn nôn.
Ngọc La nghe rahắncó ý tứ thiên hướng mình,trênmặthiệnlên ủy khuất, lã chã chực khócnói: “Chủ nhân, thiếp chỉ cảm thấy Bình Phong lâu đẹp mà thôi,khôngnghĩ tớisẽlàm tỷ tỷ này tức giận như thế, thiếpkhôngphải cố ý.”nóixong nàng lại giật giật cổ tay bị Liễu Thanh Bích túm lấy, toát ra vẻ thống khổ, “Tỷ tỷ, tỷ buông ta ra đượckhông, đau quá a.”
Quyển 8 - Chương 173: Trên thế giới này, có một hắn là đủ rồi
Ánh mắt Xi sáng ngời. Liễu gia chỗ Liễu Thanh Bích năm đó cũng là thế lực to lớn khó lườngtrênđại lục, nghenóilão tổ tông còn từng mượn phàm thân từmộtkiện Thần Khí bỏđi. Chỉ là thời gian trôi qua lâu lắm, Liễu gia nhiều thế hệ suy nhược, cho tới bây giờ cũng chỉ làmộttiểu gia tộc nghèo túng co đầu rút cổ ở Thanh Tùng thành mà thôi. Thần Khí cái gìđãsớm biến thànhmộtchuyện chê cười.
Quả nhiên theo như lờihắn, con dấu bằng gỗkhôngchút nào thu hút bị xối máu của Liễu Thanh Bích lên, trong chớp mắt trở nên quang hoa lộng lẫy, rútđilớp vỏ gỗ bên ngoài, biến thành chất liệu như vàng như ngọc kỳ lạ, còn nửa trong suốt, ở bên trong, thế nhưng cómộtquyển sáchnhỏnhư móng tay.
Liễu Thanh Bích cũng nhìn ra đượchắnkhôngcho là đúng,trênthế giới nàykhôngai so vớihắncàng hiểu biết chính mình, vì thếhắnnhìn thẳng đôi mắt Xi, gằn từng chữ: “Làm thế nào tăng võ kỹ lên đến đỉnh Thiên Nhân cảnh giới.”
Liễu Thanh Bíchđitheo phía sauhắn, đối với Ngọc La khóc thút thít cũngkhônghề phản ứng. Đương nhiên,hắntuy rằng khoác thân thể Liễu Thanh Bích, nhưng nội bộ cũng là Xi. Đối với những nữ nhân bên người, lúchắncó hứng thúthìsủng ái vài phần, cũng coi như làmộtlạc thú. Nhưng những nữ nhân ngốc đều cho rằng chính mình là đặc thù, nhớ trước đây ban đầu Liễu Thanh Bích cònkhôngphải cũng bởi vì vậy mới có thểyêuhắn.
Xi nhíu mày, nhấc chân đá nàng xuống, “Cút.”
Liễu Thanh Bích giương mắt nhìnhắn, bỗng nhiên cười: “Thế gian này còn ai có khí vận có thể so sánh với vương của đại lục chúng ta?”
“Phủ chủ, ta có chuyện quan trọng bẩm báo.” Liễu Thanh Bích rốt cuộc mở miệng.
Xi nghe vậynói: “Con dấu?”hắntừng gặpmộtcon dấu ở trong đống đồ vật Liễu gia đưa tới, bất quá bởi vì nhìn qua cũngkhôngcó gì kỳ lạ, cho nên bịhắnđặt sangmộtbên.
Ít nhất trước mặt Liễu Thanh Bích này có thểnóira ‘Tự Thiên Hồn Thư’ bốn chữ này, tỏ vẻ xácthậtnàng biếtmộtít. Tên Thần Khí là dưới cơ duyên xảo hợp Xi biết được, Xi dám khẳng địnhkhôngcó bao nhiêu người biếtrõràng.
“A, ngươi có hài tử của bổn vương.” Lúc này Xi mới tỉnh ngộ, hoài nghi trong lòng thối lui, càng thêm tin Liễu Thanh Bíchnói.hắngặp rất nhiều nữ nhân dù lợi hại, đều có thể bởi vì hài tử mà hy sinh. Liễu Thanh Bíchnóichohắnbí mật này, phỏng chừng chính là muốn đượchắnche chở, để hài tử bình an sinh ra. Ở trong phủhắn,mộtnữ nhân mấtđisủng ái lạikhôngcó bối cảnh, muốn giữ được hài tử, là thực khó khăn.
“Nàng nhìn xem, đây là ‘Tự Thiên Hồn Thư’ nàngnói?” Xi lấymộtquyển thư tịch rách nát cũ kỹ ra, đặt ở trước mặt Liễu Thanh Bích, chờ nàng phản ứng.
Bất quáhiệntại, vì trấn an nữ nhân biết bí mật về Thần Khí này, để từ trong miệng nàng có được càng nhiều tin tức về Thần Khí, Xi hào phóng mà hứa hẹn, “Nàng yên tâm, chỉ cần nàng giúp ta có được Tự Thiên Hồn Thư, ta đương nhiênsẽgiữ cho nàng và hài nhi yên ổn.”
Nàng cũngkhôngbiết nữ nhân Liễu Thanh Bích này sao lại có sức lực lớn như vậy, nàng takhôngphải chỉ là cái phế vậtkhôngcó năng lực kế thừa gia tộc mà thôi sao.
Xi phất tay với cấp dưới: “Tất cả các ngươi đềuđira ngoài.”
Xi nghe được lời này,rõràng bình tĩnh lại, nắm đồ vật kia trầm ngâmmộtlát. “Người mà thân có khí vận? tìm kiếm như thế nào?”
Liễu Thanh Bích cũngkhôngnhìn quyển sách cổ kia: “Đương nhiênkhôngphải quyển này.”
Liễu Thanh Bích kéo kéo khóe môi, “Đương nhiênkhônglừa ngài, cái bí mật kia ở trong Tự Thiên Hồn Thư của Liễu gia chúng ta.”
Lúc trước Xi có thể kích hoạt Thần Khí kia chỉ là đánh bậy đánh bạ, ít nhất phải nửa năm sau mới có thể ngoài ý muốn mà pháthiện, nhưnghiệntại được Liễu Thanh Bíchnóira trước, đương nhiênhiệngiờ cái này kéo hứng thú của Xi tăng nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
“A?” Xi nheo lại đôi mắt, bỗng nhiên cười, tới gần nàng s* s**ng gương mặt nàng non mềmmộtphen,nóigiọng khàn khàn: “nóiđi, để ta nhìn xem nàng còn có cái bí mật gì.”
trênthế giới này, cómộthắnlà đủ rồi.
Vừa rồi, Xi ý đồ thân thiết vớihắn, tuy rằng bịhắndùng hài tử trong bụng lấy cớ chặn lại, nhưng vẫn bị hôn. Liễu Thanh Bích biết Xi coi sủng hạnh như thi ân, ý đồ tiến thêmmộtbước mượn tâm sứchắn, nhưng việc này làmhắncảm thấy ghê tởm đến cực điểm.hắncó thể ngủ với bất kì kẻ nào, nhưng tuyệtkhôngthể tiếp thu bị người ta ngủ, cho dù làmộtchính mình khác cũngkhôngđược.
Kế hoạchđãbước đầu đạt thành, chỉ cần chờ cơ hội,mộtXi khácsẽkhôngcần tồn tại.
Mắt thấy Thần Khí gần trong gang tấc, Liễu Thanh Bích trong lòng cũng vui vẻ.
“Là cái này?” Xi cầm con dấu bằng gỗ trong tay lật xemmộthồi lâu, cũng chưa cảm nhận được chỗ nào đặc thù,khôngkhỏi hoài nghi mà nhìn thoáng qua Liễu Thanh Bích.
Cố nén khó chịu trong lòng, Liễu Thanh Bích nhàn nhạtnói: “Tự Thiên Hồn Thư chân chính ở trongmộtcon dấu vuông.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc Xi đầy mặt vui mừng, Liễu Thanh Bích dùngmộtloại ánh mắt giảo hoạt lại lạnh băng nhìnhắn, chờ đến lúc ánh mắt Xi sáng quắc dừng ởtrênngườihắn, Liễu Thanh Bích rũ lông mi xuống,nói: “Ta tạm thờikhôngcó cách nào mở nó ra, đây là Thần Khí,khôngdễ dàng mở như vậy, nếu muốn mở nó ra, cần khí vận. Cái gọi là khí vận chính là tập trung khí vận của thiên địa vàomộtngười, dùng tâm đầu huyết củamộtngười như vậy mới có thể chân chính làm Tự Thiên Hồn Thư sống lại.”
Những bảo bối đó, Xi còn chướng mắt, ném sangmộtbên, cũng chỉ Liễu Thanh Bích mỹ nhân này đượchắnthu dùng mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xi mang nàng vào mật thất của mình, nơi này cất giấu toàn bộ bảo vật củahắn, người bình thường đềukhôngvào được. Sở dĩhắndám trắng trợn mang Liễu Thanh Bích vào như vậy, cũngkhôngphải bởi vì tín nhiệm nàng, hoàn toàn ngược lại, là bởi vìhắnkhinh thường nàng, cảm thấymộtnữ tử nhu nhượckhôngthể tu võ kỹ như vậykhôngthể nháo ra chuyện gì.
Lúc trước Xiđingang qua Thanh Tùng thành, g**t ch*tmộtcon thanh giang giao xà tác loạn ở phụ cận Thanh Tùng thành, giải quyết nguy cơ Liễu gia diệt vong. Liễu gia vì muốn dựa vào, đem Liễu Thanh Bích huyết mạch cuối cùng duy nhất của chi chủ chohắnlàm thị thiếp, còn đồng thời tặng rất nhiều bảo bối.
Xi quả nhiênkhôngcó phản ứng đặc thù,hắnchỉ suy tưmộtlát, dùngmộtloại ánh mắt kỳ dị nhìn Liễu Thanh Bích, “Ta tin tưởng nàngsẽkhônggạt ta, nhưng, vì saohiệntại mớinóiviệc này cho ta? Hử?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.