Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc


“Phải, ta từngnóilời này, nhưng, ainóilời này của ta chính là chỉ lão vương?” Liễu Thanh Bích bỗng nhiên xoay đầu, lộ ramộtcái tươi cười với Định Hải vương.

Định Hải vương bị cự tuyệt như vậy, sắc mặt cũng có chút khó coi, nhưnghắnvẫn theo lời rờiđi. Liễu Thanh Bích vào lúc Định Hải vươngđirồi, hung hăng đập tất cả đồ vật trong phòng, lúc này mới rũ đầu rũ tóc ngồi trở lại mép giường, thở hổn hển.

nóithực ra, Định Hải vươngthậtcó chút coi trọng Liễu Thanh Bích, mà trong lònghắncảm thấy Liễu Thanh Bích đối với mình tất nhiên cũngkhôngbình thường. Nếukhôngvì sao mỗi lần nàng nhìn mình ánh mắt đều có chút lập loè, cũng chỉ có đối vớihắnmới có thể hiển lộ ramộtít cảm xúc khác với lãnh đạm ở mặt ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnở Định Hải phủ, cũngkhônggiao tiếp cùng đám cơ thiếp ghen ghét đỏ mắt đó của Bột. Lúc trước chính những nữ nhân đóđãlàmhắnănmộtlần đau khổ,hắnsẽkhôngngốc đến mức ở chỗ này ăn mệt lần thứ hai.

Liễu Thanh Bích bình tĩnh mà tránh thoáthắn, lại bình tĩnhnói: “Định Hải vương, ta muốnmộtmìnhmộtchỗ trong chốc lát.”

Cho nên tác dụng củahắncàng giống với khách khanh bên người Định Hải vương, ngẫu nhiênsẽđưa ra kiến nghị và tin tức. Thời gian khác,hắnđềumộtmình ở trong viện Định Hải vương phân chohắn,khôngbiếtđangtự hỏi hay chờ đợi cái gì.

Mà Định Hải vương coi trọng nàng càng làm người ta nghi hoặc, bởi vì đối vớimộtnữ nhân như vậy, Định Hải vương hoàn toàn dùng thái độ coi trọng khách khanh để đối đãi, vị trí của nàng cũng vẫn chưa an bài ở chỗ cơ thiếp, mà ở cùng các thuộc hạ khách khanh.

Liễu Thanh Bích sửa lại nóng nảy lúc trước, cả người đều bình tĩnhkhôngít, cũng có thể càng thêm lý trí hướng tới tự hỏi, che dấu mục đích của mình càng sâu.hắntựa nhưmộtcon dã langẩnnúp, bởi vì ở vào thế yếu,khôngthểkhôngcàng thêm kiên nhẫn chờ đợi con mồi của mình.

Liễu Thanh Bích lộ ra tiếc nuối, Định Hải vương sắc mặt nháy mắt thay đổi,hắntiến lên hai bước, mang theo tức giận trầm giọng hỏi: “Sao lại thế này!khôngphải nàngnóidùng tâm huyết của người có chứa khí vận vương triềumộtquốc gia, là có thể hoàn toàn làm Tự Thiên Hồn Thư sống lại sao!”

Nếusựtìnhđãxảy ra,hắnkhôngcó khả năng lập tức g·i·ế·t Định Hải vương làm kế hoạch của mình thất bại trong gang tấc, đương nhiên phải lựa chọn cách làm càng có lợi cho mình. Dù sao, Định Hải vương, sớm hay muộnhắnsẽgiết!

“Hồ ly tinh câu tam đáp tứ!” Đám cơ thiếp của Định Hải vương nghiến răng nghiến lợi đánh giá.

Định Hải vương đồng tử co rụt, nháy mắt phản ứng lại, “Nàng có ý tứ gì?!”

Đương nhiên, Liễu Thanh Bích cũngkhôngbiết cái tin dữ này ——hắnchỉ cómộtmục đích là dưỡng heo, ai biết heosẽnghĩ nhiều như vậy. Ở Định Hải phủ hai năm, Liễu Thanh Bích cùng Định Xuyên vương ở chung bình thường, gặp mặt trước nay chỉnóichínhsự.đãkhôngcó Xi ở bên cạnh như hổ rình mồi muốn ngủhắn, Liễu Thanh Bích thậm chí thường xuyên quên mấthiệntại mình là thân thể nữ nhân, rốt cuộc thời điểmhắnlàm nam nhân vẫn càng nhiều hơn.

hắnriêng mang theo Liễu Thanh Bích tới thức tỉnh Tự Thiên Hồn Thư, vì sợ bị những người khác biết được bí mật này, căn bảnhắnkhôngmang theo những người khác, bởi vậy lúc này, trạng huống củahắnthậtcó thểnóilà tuyệt cảnh.

Mấy năm qua,hắnta càngkhôngchiếm được Liễu Thanh Bích, lạii càng tâm ngứa khó nhịn, lời này tuy rằng có vài phần dỗ nàng, muốn cho nàng ngoan ngoãn giao Tự Thiên Hồn Thư ra, nhưng cũng có hai phầnnóira thiệt tình.

Cung điện trung tâm to lớn, vương thượng tiền nhiệm chỉ cònmộthơi nằm ở đó căm tức nhìn Định Hải vương, “Ngươi đồ nghiệp chướng này, còn muốn g·i·ế·t cha sao!”

Nghĩ đến cho tới nayhắncảm thấy chính mình được tính là nhân vậtkhôngai bì nổi, bản thân làm lão đại, đâu chịu xếp ở hàng lão nhị, sao nghĩ đếnmộtngày kiasẽbị đối thủmộtmấtmộtcòn coi là nữ nhân mà ngủ.

hắncầm đao, lộ ramộtcái cười tàn nhẫn, nhắm ngay trái tim Định Hải vương hung hăng đâm xuống.

Liễu Thanh Bíchđiđến trước mặthắn, “Ngươi cho rằng những đan dược luyện chế từ tâm huyếtyêuthú đó ăn ngon như vậy? Mấy năm nay ít nhiều máu của ta thay ngươi áp chế, ngươi mớikhôngnổ tan xác mà c·h·ế·t, bất quá gần đây takhôngthế áp chế, ngươimộtđường dũng chiến, lực võ kỹ lại bạo trướng rất nhiều, có phải thực sảng khoái vui vẻ haykhông?”

“A ——” Định Hải vương phun ramộtngụm máu tươi, hơi thở mỏng manh xuống, hai mắt vẫn cứ hung tợn nhìn chằm chằmhắn, đến c·h·ế·t cũngkhôngkhép lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc trước xácthậtkhôngphải, bất quá…… đêm này quađiđãđúng rồi.

Những văn tự kỳ quái đó, mỗimộtchữ đều đại biểu chomộttiểu thế giới, tuy rằnghắnkhôngbiết cái Thần Khí này từ đâu mà đến, lại vì sao xuấthiệnở thế giới này, nhưng lúc trước chính là bằng Thần Khí này,hắntiến vàomộtđám tiểu thế giới kia.hiệngiờ, rốt cuộchắncó thể thoát khỏi thế giới này, lại lần nữađitiếp thu thế giới mới!

Liễu Thanh Bíchkhôngnói, chỉđangáp lực sát ý trong lòngđãcơ hồ hao phí toàn bộ tự chủ củahắn.hắnhồi tưởng lại chuyện đêm qua, thân thể này thế nhưngkhôngthể uống rượu, mơ mơ màng màng bị Bột đưa về, sau đó liền bịhắnlừa lên giường. Xácthậtkhôngđau khổ, nhưng chính là bởi vì sướng nênhiệntạihắnthanh tỉnh lại mới càng thêm cảm thấy ghê tởm buồn nôn,khôngcó cách nào tiếp thu.

Vì thế, Định Hải vương rất là tự đắc.

“Là hồng nhan họa thủykhôngyên phận.” Những thuộc hạkhôngbiết nội tình của Định Hải vươngnóinhư vậy.

Đối với đủ loại đồn đãi này, Liễu Thanh Bích khịt mũi coi thường.hắncùng đệ đệ này nhìnkhôngthuận mắt nhau nhiều năm, từnhỏvẫn luôn đối nghịch, sao có thểkhônghiểu biếthắnta. Rốt cuộc hiểu biếtmộtngười nhất trừ bỏ chínhhắn, chính là địch nhân củahắn. Cho nênhắnvạn phần khẳng định, Bột và mình giống nhau, có dã tâm cùng nhẫn tâm, nam nhân như vậysẽkhôngbị nữ nhân làm vướng bước chân.

Dưới cái nhìn chăm chú tràn ngập sát khí như vậy, Định Hải vương nhanh chóng tỉnh lại,hắngặp Liễu Thanh Bích biểu tìnhkhôngvui, thản nhiên cười, duỗi tay ôm lấy nàng: “Thanh Bíchkhôngcần tức giận, tối hôm qua chúng ta đều uống quá nhiều, huống chikhôngphải nàng cũng thực thoải mái sao.”

mộtngày này, là đại yến mồngmộttết trong Định Hải phủ. Năm nay đại yến mười phần náo nhiệt, chủ nhân Định Hải phủ tăng võ kỹ lênmộtcấp bậc, hơn nữamộtnăm nay thu nạp hai phương thế lực, nghiễm nhiên thành vương tộc thế lực lớn nhất ở phía Đông, thần tử cấp dướiđitheohắnđương nhiên cao hứng.

—— “thậtbá, ngươi loại người này sớmkhôngcứu nổi.”

Mắt thấy Định Hải vương nâng rượu muốn kính, Liễu Thanh Bích cũngkhôngchút khách khí mà chuẩn bị.

Liễu Thanh Bích hàm răng phát ra tiếng canh cách, hai mắt giống lợi kiếm chăm chú vàotrênmặt Định Hải vương, thiếu chút nữakhôngnhịn nổi mà trực tiếp làm c·h·ế·t thứ đồ chơi này.

“Ngươi…… động tay chân với ta? Đến tột cùng là khi nào!”

Định Hải vươngkhôngdám tin tưởng mà nhìnhắn, bỗng nhiên phát giác phảng phất như mình bị lừa gạt, giơ tay định dùng võ kỹ đánh ra. Nếumộtchưởng này đánh tiếp, Liễu Thanh Bíchkhôngchết cũng phải trọng thương, nhưngmộtchưởng đánh tới trước mặthắn, chợt dừng.

Sáng sớm, Liễu Thanh Bích từtrêngiường ngồi dậy,mộtkhuôn mặt phiếm xanh, phi thường xuất sắc. Định Hải vương còn tùy tiện ngủ ở bên cạnh, biểu tình vừa lòng, hiển nhiên quamộtđêmkhôngtồi.

“Bổn vương có thể có phong cảnh nhưhiệnnay, công lao của Thanh Bíchkhôngnhỏ, tới, bổn vương kính nàng ba ly.”

Liễu Thanh Bích hừ lạnhmộttiếng. Từ ngày hôm nay,hắnbắt đầu càng thêm tích cực trợ giúp Định Hải vương đoạt được quyền thế, chỉ là đối với Định Hải vương vài lần đòi chỗ tốt,hắnđều nhàn nhạt, vừakhôngtiếp thu, cũngkhôngcự tuyệt.

Định Hải vương: “Thừa nhậnđi, nàng và ta là người giống nhau,khôngbiết vì cái gì, lần đầu tiên nhìn thấy nàng, tađãcó cảm giác quen thuộc, nàng nữ nhân như vậy, chú định là thuộc về ta.”hắnbày ra bộ dáng thâm tình chân thành, ôm lấy Liễu Thanh Bích.

“Phụ vương, tình huống thân thể ngài, chính ngài cũng biết, dù sao sốngkhôngđược lâu, saokhôngthanh toàn cho nhi tử, đợi nhi tử trở thành tân vương, chắc chắn làm vương triều chúng ta kéo dài thiên thu vạn đại.” Định Hải vương đối với lão vương cũngkhôngcó cảm tình gì, chỉ chờ mong nhìn động tác của Liễu Thanh Bích, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Tự Thiên Hồn Thư.

Liễu Thanh Bích biểu tình đen tối, “Sai? Ta cũngkhôngcảm thấy mình làm sai, sở dĩ rơi vào kết cụchiệntại, đều là bởi vì lực lượng của ta còn chưa đủ, nếu có đủ lực lượng, ta làm cái gì cũngkhôngphải là sai.”

Định Hải vương trong lòng tuy ngo ngoe rục rịch, nhưng cũng có băn khoăn, dù có chút ý tứ như vậy cũngkhôngbiểuhiệnđến quárõràng. Rốt cuộchắnvẫn muốn từ chỗ Liễu Thanh Bích được đến càng nhiều, cho nên lựa chọn từ từ mưu tính, miễn cho dọa người chạy mất.

Tự Thiên Hồn Thư hóa thànhmộtđạo quang mang, rơi vào bên trong thần hồnhắn.

Liễu Thanh Bích nghe được tiếng bạch bạch đánh vàotrênmặt mình.hắnbỗng nhiên lý giải ởmộttiểu thế giới nào đó, tâm tìnhmộtnữ nhân đáng c·h·ế·t …… thiếnhắn.hiệntạihắnrất muốn thiến cái đồ ngốc bức này.

hắnbỗng nhiên nhớ tới ởmộtít tiểu thế giới, chính mình có hành động gì để có được nữ chủ.

Liễu Thanh Bích chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người mấtđiý thức.

—— “KỳthậtĐịnh Hải vươngnóikhôngsai, ngươi vàhắnxácthậtlà cùng loại người, chính ngươikhôngphải cũng là ngốc bức dạng này, thế nào,hiệntại có cảm tưởng gì? Nhận thức được chính mình sai lầm sao?” Hệ thống hoàn toàn tự thả bay, thường thường lại miệng tiện trêu chọc Liễu Thanh Bích.

Liễu Thanh Bích tiến lên,mộtđao cắt qua ngực lão vương, ngâm con dấu Tự Thiên Hồn Thư vào tâm huyết. Nhưng mà, qua hồi lâu, cũngkhôngcó bất luận phản ứng gì.

Định Hải vương nhướng mày nhìn Liễu Thanh Bíchthậtlâu rồi ngả ngớnnói: “Ngủ với tathìkhó có thể tiếp thu như vậy? Nhưng tối hôm quarõràng nàng thực vui vẻkhôngphải sao, nếu nàngthậtbài xích ta như vậy, saomộtchút giãy giụa cũngkhôngcó, có thể thấy được trong lòng nàng cũng nguyện ý tiếp thu ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Máu tươi phun trào, Liễu Thanh Bích mừng như điên mà nhìn con dấu Tự Thiên Hồn Thư lần thứ hai lập loè quang mang. Rốt cuộc, con dấu vỡ ra, cấm chế cởi bỏ,mộtquyển sách ngừng ởkhôngtrung, nhanh chóng lật lên, lộ ra chữ viết kim sắc bên trong.

Đại yến như vậy, cho dù là Liễu Thanh Bích cũng khó được bị Định Hải vương mời trình diện. Đối với rất nhiều người mànói, Liễu Thanh Bích đều là chỉ nghe kỳ danh chưa thấy mặt. ĐềunóiĐịnh Hải vương điện hạ cực kỳyêuthích nàng, mới có thể dấu ngườiđi,khôngcho nàng dễ dàng gặp ai. Lúc này nàng vừa xuấthiện,khôngbiết có bao nhiêu người hoặcrõràng hoặcâmthầm chú ý nàng.

Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc

Liễu Thanh Bích vào Định Hải phủ, tuynóicó giá trị lợi dụng, xem như có quan hệ hợp tác với chủ nhân Định Hải phủ, nhưng nàng và Bột hợp tác thuộc về việc tư mật, cũngkhôngthể để người ngoài biết rộng, cho nên thân phận của nàng liền có chút lúng túng.

Định Hải vương và Liễu Thanh Bích ở chung, chính tai nghe kế hoạch của nàng cướp lấy thế lực Định Xuyên vương,nóira rất nhiều bí mật về Định Xuyên vương, toàn tâm toàn ý trợ giúphắnphát triển thế lực, thậm chí nàng còn có thểkhônghề e dè mà mưu tính làm thế nào đểhắnđilên vị trí tối cao. Nữ nhân có đảm lược như vậy, làmhắncảm thấy đáng sợ, đồng thời, trong lòng cũngkhôngkhỏi có vài phần thưởng thức.

Ở trong mắt Định Hải vương, Liễu Thanh Bích nữ nhân này, thông minh, xinh đẹp, tâm tàn nhẫn, lại cómộtcảm giác thần bí bất đồng với nữ nhân khác. Lạinóithân thể của nàngkhôngthể tu tập võ kỹ, chính là nữ tử nhu nhược, nhưng khihắnnhìn thấy đôi mắt nữ nhân này, lạisẽtheo bản năng cảm thấy trong lòng căng thẳng, dâng lên vài phần cảnh giác. Đó cũngkhôngphải hẳn là đôi mắt thuộc vềmộtnữ tử nhu nhược.

Đương nhiênkhôngphải Định Hải vương nhớ tình cũ kịp thời thu tay lại, màhắnphát giác trong cơ thể mình thế nhưngmộtmảnh hỗn loạn, kinh mạch nội khí bạo trướng, nháy mắt phá tan vô số mạch lạc,hắnđứng ở đó, thất khiếu đổ máu ngã ra phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liễu Thanh Bích chà lau máu vô dụngtrêncon dấu, hai mắtkhônghề cảm tình giống như nhìn người c·h·ế·t, chăm chú vàohắn: “Ta là chỉ tân vương.”

hắnở bên người Định Hải vương mười năm, rốt cuộc nhìnhắnđibướcmộtnhư tằm ăn lên nuốt chửng vương tộc khác, cuối cùng phát động tổng tiến công, đánh vào trung tâm vương thành.

“Ngủ với ta thống khổ như vậy? Thân thể của nàng cũngkhôngnóithế.” “Nếuthậtsựkhôngmuốn ngủ cùng ta, nàng giãy giụa cònkhôngphải được rồi, vô lực phản kháng như vậy, cònkhôngphải là mời ta tới thưởng thức sao.”hắnnhớ tới lúc trước mìnhđãtừngnóivới những nữ nhân đó.

Nàng đối với người lãnh đạm, phảng phất chung quanh hết thảy đềukhôngthể chạm tới cảm xúc của nàng,khôngai biết nàng suy nghĩ cái gì.mộtnữ nhân mâu thuẫn lại có vô số bí mật như vậy, đương nhiên dễ dàng hấp dẫn ánh mắt nam nhân, kích khởi h*m m**n chinh phục trong nội tâm bọn họ.

Người ở bên ngoài xem ra, Định Hải vương vìmộtnữ nhân như vậy,khôngtiếc liều mạng cùng huynh đệ Định Xuyên vương, dựa vào đối phương ý đồ mưu phản lấy cớ giếtđirồi đoạt người về. l* m*ng xúc động như vậy, giống nam nhân bị nữ nhân mê mắt, quả nhiên vẫn còn tuổi trẻ.

Cho nênnói, nam nhân lúc trước bất luận phong cảnh đến đâu, lúc tử vong sắp xảy ra cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn như vậy, trừ bỏnóihai câu tàn nhẫn, cái gì cũng làmkhôngđược, tựa như Xi lúc trước c·h·ế·t ở trong tay Liễu Thanh Bích kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thanh Bích, nguyện vọng của chúng sắp đạt thành, đến lúc đó chúng ta có thể cùng chung Tự Thiên Hồn Thư. Nhiều năm như vậy, nàng làm bạn ở bên ta,khôngrờikhôngbỏ, tuy rằng nàngkhôngmuốn cùng ta làm vợ chồng, nhưng ta biết nàngyêuta, đợi ta ngồitrênvương vị, nàng chính là dướimộtngười,trênvạn người.” Định Hải vương hào phóngnói, ý đồ cảm động nữ nhân cự người ở ngoài ngàn dặm này.

Định Hải vương biểuhiệnđến như thế, mọi ngườitrêntiệc càng thêm kỳ quái, hoặc nhiều hoặc ít đều thừa dịp rượu vào hết sức bưng rượuđithăm dò Liễu Thanh Bích vài câu. Bất quákhôngai dám có cử chỉ khinh bạc với Liễu Thanh Bích, trong lòng mọi người như gương sáng, hai người này chắc chắn thông đồng bên nhau, Liễu Thanh Bích khẳng định chính là nữ nhân của chủ tử!

—— “Bình tĩnh bình tĩnh, ngủthìngủ, trước kia ngươi cũng từng ngủ nhiều nữ nhân như vậy, cưỡng gian cưỡng bách loạisựtình này ngươi cũng làmkhôngít,hiệngiờ coi như trả nợ.” Hệ thống nhìn như an ủi, kỳthậtchâm ngòi thổi gió,thậtđúng là làm Liễu Thanh Bích hơi bình tĩnhmộtchút.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 8 - Chương 177: Thế giới ban đầu kết thúc