Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1 - Chương 23: Trời có mây gió bất trắc
thậtsựkhôngđược a, an nhàn khiến người ta sa đọa, thân thểkhôngrèn luyện chạy trốn cũng chưa có sức lực và thể lực. Bất quá vị huynh đệ này đầu ócthậtkhôngthành vấn đề sao?nóitốt là g·i·ế·t nàng, sao lạikhôngtrực tiếp chém đầu nàng, còn phải lo lắng cố sức mang theo nàngmộtngười bị thương cùng nhau chạy?
Pháthiệnđiểm này, Liêu Đình Nhạn trong lòng cũngnhẹnhàng rất nhiều, hơn nữa ở Cửu Hoa hành cung vô câu vô thúc, nàng quả thực thành con ngựa hoang thoát cương, còn có thể làm ra chuyện leo cây hái quảkhôngphù hợp thân phận Quý Phi. Tư Mã Tiêu chưa bao giờ quản nàng làm cái gì, trừ Tư Mã Tiêu, địa vị tối cao nơi này chính là Liêu Đình Nhạn, bởi vậy, Liêu Đình Nhạn dứt khoát cao hứng như thế nàothìlàm tới như thế đấy.
“Liêu nữ lang nàngkhôngsao chứ?” Trần Uẩnkhôngbiết vì sao dắt ngựa xuấthiệntại đâytrênsơn đạo hoang vắng,mộtphen xử lý đại hán kia, liền duỗi tay đỡ lấy Liêu Đình Nhạn.
mộtđám thích khách che mặt vượt qua phòng tuyến hộ vệ, vọt tới các nàng bên này, sợ tới mức chúng cung nhân run bần bật chạy trốn tứ tán. Có hai cung nhân túm Liêu Đình Nhạn chạy vào trong rừng, muốn né tránh những thích khách đó. Bởi vì trường hợp quá mức hỗn loạn, mọi người chạy thực nhanh. Liêu Đình Nhạn căn bảnkhôngnghĩsẽcó thích khách tới ám sát mình.
“Ngươi……” Liêu Đình Nhạn chỉ hộc ramộtchữ, cả người trước mắtđãmơ hồmộtmảnh.
Lúc Liêu Đình Nhạn thành tâm thành ý kêu gọi,mộtngười như kỳ tích từtrêntrời giáng xuống. Bất quákhôngphải Tư Mã Tiêu, mà là Trần Uẩn.
Hành cung trong núi ban đêm yên lặng, mở cửa sổ ra, dùkhôngcần bồn băng cũng cảm thấy mát mẻ. Bọn họ ngủtrêngiường lót chiếu trúc ngọc, lạnh băng rất là thoải mái. Liêu Đình Nhạn tắm gội xong liền rũ tóc nằm ởtrêngiường, trong tầm tay bày các loại trái cây ướp lạnh, Tư Mã Tiêu ở bên nàng, dùng tay chậm rãi vuốt chải mái tóc dài cho nàng —— đây làyêuthích gần đầyhắnmới thêm vào.
Thường thường Liêu Đình Nhạn cứ như vậy mơ hồ mà ngủ mất, buổi sáng tỉnh lại pháthiệnTư Mã Tiêu ngủ còn chưa tỉnh. Liên tiếp vài sáng sớm tỉnh lại pháthiệnTư Mã Tiêu cònđangngủ, Liêu Đình Nhạn cảm thấykhôngthích hợp, phải biết rằng từ trước đên giờtrêncơ bản nàng đều ngủ sớm dậy muộn hơn Tư Mã Tiêu, buổi sáng tỉnh lại pháthiệnhắncònđangngủ, loại tình huống này cực ít.
Tư Mã Tiêu dựa ởtrêngiường nhắm mắt dưỡng thần, vẫy vẫy tay, “Cứ để nàng cao hứng, phái nhiều người bảo vệ.”
Chư vị,nóiđạo lýmộtchút, chẳng lẽkhôngphải ám sát hoàng đế mới là bình thường sao?
Nhưng đúng lúc này, thích khách che mặt lúc trướcđãđuổi tới đây, hai bên vừa đối mặt, liềnkhôngnóihai lời động chân tay tới.
Mấy hán tử ăn mặc mười phần thô lỗ từ rừng cây nhảy ra. Liêu Đình Nhạn vừa mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cònkhôngkịp chạy,đãbịmộthán tử thô tráng nhanh chóng xông tới bắt được. Đại hán kia kéo cánh tay nàng, túm đau đến mức nàng lại ứa ramộttrận mồ hôi lạnh.thậtlà con mẹ nó, sao lại đau như vậy, còn mũi tên này hẳnkhôngphải làkhôngsạchsẽđi, vạn nhất bị nhiễm trùng, ở thời đại nàythậtsựsẽchết người! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Những thích khách đó đâu?”
“Lão tam, trước mang nữ nhân nàyđi, hội hợp ở chỗ cũ!”
Cuối cùng con cánhỏnày tiến cống lên cho Tư Mã Tiêu, đểhắnăn.
Nhưng mà, từ xưa đến nay vẫn có câunóilà vui quá hóa buồn.
Liêu Đình Nhạn đếnhắnnóicũng chưa nghe xong liền hôn mê bất tỉnh.
Liêu Đình Nhạn trong lòng mắng to, bị hán tử kia túm lấy vừa đánh vừa lui.
Liêu Đình Nhạn: Muốn nôn, các ngươi thế nhưng cònkhôngphảimộtđám sao?
Quyển 1 - Chương 23: Trời có mây gió bất trắc
Tư Mã Tiêu ngồi ở phíatrên,trênmặt biểu tình lãnh lệ, nghe chấp kim tướng quân hồi báo tin tức, “Khắp núi rừng đềuđãđiều tramộtlần, vẫn làkhôngtìm được nơi Quý Phi rơi xuống, chỉ tìm được thi thể hai cung nhân, mấy cỗ thi thể hán tử giang hồ lùm cỏ, còn có mấy cỗ thi thể thích khách ……”
Cẩn Đức cũng chỉnóimộtcâu này, rốt cuộckhôngdám nhiều lời.
“Quý Phi mỹ nhân, ngoan ngoãn cùng đại gia tađi, nếu nàng chịu hầu hạ tamộtchuyến, lúc gia g·i·ế·t nàngsẽđộng thủ nhanh nhẹn, miễn cho nàng thêmmộtlần chịu tội.” Hán tử hắc hắc cười, phỏng chừng nếukhôngphải nơi này cònkhôngan toàn,hắnliền chuẩn bị trực tiếp làm.
“Hắc, mấyanhem chúng ta vận khí cũngthậttốt, nhặt được đồ tốt như vậy, di chuyển quanh đâyđãlâukhôngcó cơ hội,khôngthể tưởng tượng được hôm nay có người giúp chúng tamộtphen, đưa người đến trước mặt.” Hán tử cạc cạc cười to, cẩn thận đánh giá Liêu Đình Nhạnđangsắc mặt tái nhợt, nhăn mày hút khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoạn quan đầu càng thấp: “Mấy thích khách còn chưa có ai nhận tội.”
……
“Xem nữ lang này lớn lên xinh đẹp như vậy, khẳng định chính là Liêu Quý Phi kia, người đẹp còn từng ngủ với hoàng đế, cứ như vậy giếtđikhôngphải quá đáng tiếc sao,khôngbằng chúng ta mang nàngđi, đểanhem chúng ta ngủ mấy lần, ngủ đủ rồi lại g·i·ế·t cũng được a.”
Liêu Đình Nhạn:…… Cho nênnóicác ngươi cũngkhôngphảimộtđám, rốt cuộc có bao nhiêu người muốn lấy mạng c·h·ó của ta?! Mẹ nó cánh tay đau quá!
Liêu Đình Nhạn nhìn nhìn chung quanh, muốn lôi tay ra, “Vậy các ngươi vì sao càng chạy càng xa Cửu Hoa hành cung?”
Bên này núi rừng rậm rạp, mọc rất nhiều loại cây. Nhưng đại hán kia tựa hồ rất quen thuộc địa hình, nhìn dáng vẻ ở chỗ nàyđilại rất nhiều lần, cơ hồ là kéo Liêu Đình Nhạn đổi tới đổi lui, trong chốc lát chui ra khỏi rừng cây,đitớimộtsơn đạo hẻo lánh.
Tháng ngày vui sướng tùy tínhkhôngđược mấy hôm liền xảy ra chuyện.mộtngày này, Liêu Đình Nhạn giống mấy ngày trước đây ở chỗ nước cạn chỗ nghịch nước hóng mát, bên cạnh còn có mười mấy cung nhân hầu hạ, chỗ xa hơn làmộtđội hộ vệ bao vây mảnh rừng cây này, biến cố liền đột nhiên xảy ra.
Trần · nam chủ nguyên tác · chuyên nghiệp cứucônương gặp nạn · Uẩn.
Cố lên, tin tưởng quân ta có thể qua được!nóichung loại tiết mục này nhất định có thể từ tuyệt địa phùng sinh…… Ngao, tóm lại Tư Mã Tiêu cứu mạng a, ngươi nhanh chạy tới cứu ta! Lại muộn nữa tathậtsắp c·h·ế·t rồi!
Nàngđangởmộtdòng suối trong núi gần hành cung bắt cá, làn váy và tay áo đều ướt đẫm, mới dướisựtrợ giúp củamộtđám cung nhân nữ hầu bắt đượcmộtcon cánhỏ.
Trong núi tóm lại là so với trong cung càng làm người ta thả lỏng, đồ vật thú vị cũng càng nhiều, các cung nhân hôm nay bắt được con chimnhỏxinh đẹp, ngày mai đưa lên con nai con, hao hết tâm tư bày trò cho nàng. Liêu Đình Nhạn chính mình chơikhôngđủ, còn phải chia sẻ cho Tư Mã Tiêumộtchút,hắncó thích haykhôngLiêu Đình Nhạn nhìnkhôngra, nhưng có thể pháthiệnít nhấthắnkhôngchán ghét.
nóicâunóithật, xemhắngương mặt này, nàng tình nguyện lựa chọn ngủ Tư Mã Tiêu.
Nàng suy đoán, có thể là vào mùa này thân thể Tư Mã Tiêu có cái gì đó dị thường. Nghĩ lại nghenóihắntừ trước tới nơi này tránh nóngkhôngmang theo bất kì mỹ nhân nào, cũng có thể phỏng đoánhắnxácthậtcó chỗkhôngbình thường. Nhưng Tư Mã Tiêukhôngnói, nàng coi nhưkhôngbiết thôi.
Hán tử bắt Liêu Đình Nhạn kia lớn tiếng đáp ứng, kéo nàng chui vào đám cây cối. Đám huynh đệ thích khách đuổi tới đâykhôngnhiều lắm, nhất thời bị mấy hán tử này ngăn cản, vô pháp đuổi theo. Mà Liêu Đình Nhạn bên này bị người túm lấy chạt trốn, da thịt đều bị gai nhọn trong rừng đâm bị thương, miệng vết thươngtrêncánh tay càngkhôngngừng đổ máu, nhiễm đỏ nửa bên xiêm y của nàng.
Chấp kim tướng quânđixuống, hoạn quan vội vàng tiến vào, trình công văn lên, “Bệ hạ,đãcó người nhận tội, bốn cung nhân bị thu mua, có người muốn bọn họ nhân cơ hội bắt Quý Phiđi.”
Từ khi tới Cửu Hoa hành cung, ngược lại đại bộ phận thời gian Tư Mã Tiêu đều nằm liệt ở đó nghỉ ngơi, Liêu Đình Nhạn hăng hái chạy khắp nơi quanh hành cung.
Hoảng hốtkhôngchọn đường chạymộtlát, càng chạy càng hẻo lánh, Liêu Đình Nhạn bắt đầu cảm thấykhôngthích hợp, nàng dừng lại, nhìn về phía hai cung nhân thần sắc khẩn trương, “Các ngươi muốn mang tađinơi nào?”
Liêu Đình Nhạn thân thể này vốn chính là tiểu thư quý tộc, tiến cung rồi lại bị Tư Mã Tiêu dưỡng đến tứ chikhôngcần,mộtchuyến này mang theo vết thương chạy xuống, suýt nữa hôn mêđi, mới vừa dừng lại liền té ngãtrênđất, trước mắt biến thành màu đen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chờ ngẩng đầu nhìn lên đại huynh đệ đầy mặt cười d·â·m, Liêu Đình Nhạn minh bạch, à, thấy sắc nảy lòng tham.
Cẩn Đức vẫn là lần đầu nhìn thấy mỹ nhân hậu cung như vậy, lặng lẽ báo cáo cho Tư Mã Tiêu, “Bệ hạ, mấy ngày này, Quý Phi ngày ngày ở chỗ nước cạn bên kia nghịch nước, có phải là có chút……”
mộtcung nhân nắm chặt nàng, sức lực lớn mười phần, “Quý Phi, nô chỉ mang ngài trốn những thích khách đó a.”
Nàng vốn dĩ cho rằng có hai đám người muốn gây bất lợi cho mình cũngđãđủ kỳ quái, ai biết hai cung nhân kia b·ắ·t· ·c·ó·c nàng chạy ra khỏi rừng cây, lại gặp phải mai phục, hai cung nhân đột nhiênkhôngkịp phòng ngừa bị hai mũi tên bắn lén đâm thủng ngực, lập tức ngã xuống đất bỏ mình. Liêu Đình Nhạn cũng trúngmộtmũi tên, bất quá nàng hơi may mắn hơn, mũi tênkhôngđâm vào nơi yếu hại, chỉ đâm lên cánh tay, nhưng mà vẫn đau đến trước mắt nàng tối sầm té ngã xuống đất.
Liêu Đình Nhạn trong lòng phát hoảng,trênmặt lạikhôngcó biểu tình gì, càng làmộtchữ cũngkhôngnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhận thấy bệ hạ hơi thở dồn dập, chấp kim tướng quân đến đầu cũngkhôngdám ngẩng lên, từ hôm qua Quý Phi mất tích, đến hôm nay,đãcókhôngbiết bao nhiêu người bị liên lụy vứt bỏ tính mạng, vị phụ trách hộ vệ Quý Phi kia, bởi vì thủ vệ bất lợi, làm kẻ gian nhân cơ hội bắt Quý Phi,đãsớm bị xử trí. Còn những cung nhân nhân loạn chạy trốn bị bắt về, thích khách bị bắt lấy,mộtngày nay phía trước thiên điệnđãvang lên các loại tiếng kêu thảm thiết, làm người nghe sởn tóc gáy,hắnthậtsợ bây giờ bệ hạ lại phát tácmộthồi, trực tiếp cũng ban c·h·ế·t chohắn.
Hơn nữanóithật, nếu hai bên đều muốn g·i·ế·t nàng, vì cái gìkhôngcùng nhau g·i·ế·t, còn muốn trước đánhmộttrận rồi quyết định do ai động thủ, vậy cũng quá sa điêuđi. Liêu Đình Nhạn ở dưới tình huống nguy cơ tứ phía, sinh mệnh nguy ngập, vẫnkhôngnhịn được nội tâm mãnh liệt vô ngữ. Loại đãi ngộ bị người đoạt tới cướpđi, g·i·ế·t tới g·i·ế·t lui, quả nhiênkhôngbôi nhọ thân phận nữ chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy hán tử khác đều có chút ý động, nhìn về phía hán tử khô gầy cầm đầu kia, hán tử cầm đầu lại lắc đầu, dứt khoátnói: “khôngđược,khôngcần cành mẹ đẻ cành con, nhanh động thủ, cắt đầu nàngđigiao hàng, nhanh chóng lấy thù lao tới tay mới là chínhsự.”
Cũng may Tư Mã Tiêu chỉ lạnh lùng phân phó câu: “Tiếp tục tìm.”
Ở Cửu Hoa hành cung ngày tháng trôi qua cực kỳ tiêu dao, Liêu Đình Nhạn lúc trước bởi vì hai quả dưa ban thưởng hậu hĩnh cho cung nhân trồng dưa, làm cho toàn bộ các cung nhân ở hành cung đều hao hết tâm tư lấy lòng nàng, hy vọng chính mình cũng có thể may mắn nhận được ban thưởng phong phú.
Hán tử túm chặt Liêu Đình Nhạn kia còn có chútkhôngcam lòng, kêumộttiếng đại ca.
Nếu sớm biết ban ngày ban mặt ở gần hành cung chơi bắt cá còn gặp thích khách, nàng liền thànhthậtở hành cung cùng Tư Mã Tiêu ngủ ngon!
Hai cung nhân liếc nhau,mộtngười đôi tay nắm chặt Liêu Đình Nhạn,mộtngười liền tới che nàng miệng, Liêu Đình Nhạn thấykhôngđúng, giãy giụa cắn tay cung nhânmộtcái, nhân lúc đối phương ăn đau hô to ra tiếng. Trong rừng cây có thanhâmlá cây cọ xát truyền đến, sột sột soạt soạt, mấy người ăn mặc như thích khách xuấthiệnở cách đókhôngxa. Cung nhân lại lần nữa che miệng Liêu Đình Nhạn, ở bên tai nàng thấp giọng uy h**pnói: “Quý Phi có thể nghĩ kỹ, những thích khách đó là muốn g·i·ế·t Quý Phi, chúng ta tạm thời lại có thể bảo đảm Quý Phi an toàn, Quý Phi cũngkhôngnênkhôngbiết tốt xấu!”
Trần Uẩn ôm lấy nàng, đầy mặt lo lắng: “Ta là Trần Uẩn,khôngbiết Liêu nữ lang còn có nhận ra takhông, chúng ta từ trướcđãgặp. Nữ lang bị thương, bất quákhôngcần lo lắng, ta liền mang nữ langđitìm đại phu trị liệu.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.