Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 - Chương 38: Tình cảm thật sự rất tốt, vừa mới thành thân a?
Tốn Nô từ lúc vào thành liền yên lặng quan sát đám người bốn phía cùng ngựa xe lui tới, nghe Đường Lê dò hỏi,hắngật gật đầu, “Có thể.”
Khách lang thang: “Lão bản nương đẹp như vậy, làm đầu bếp nữ cái gì,khôngbằng theo tađi.”
Tuy trong nhà còn chưa thu thập tốt, nhưng phòng bếp là trọng địa, Đường Lêđãquét tước xong, nàng riêng mua gà, hầm từ sớm, lại mua mấy thứ dược liệu hầm canh ở hiệu thuốc, chuyên môn làm cơm bệnh nhân cho tiểu nam thần. Dù là dược thiện, cũng phải làm đếnkhôngcó dược vị, ngửi mùi thơm khiến cho người ta ngón trỏ đại động. Đường Lê từ trước là lão bản nhà hàng, dùkhôngbiết làm đồ ăn cấp đại tửu lâu, nhưng mỹ thực các loại canh hầm trong nhà cùng các món kiểu mới màu sắc rực rỡ nàng đều biết, điểm tâm bánh đường truyền thống cũng biết làm.
Tốn Nô thực nhanh từ trong phòng bếpđira,điđến bên Đường Lê, “Ta tới.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Lê chứng kiếnmộtmàn này,khôngbiết vì cái gì rất muốn cười, nửa ngàykhôngnghẹn nổi, chạy vội ra sau phòng bếp cười to ra tiếng.
Để Đường Lê làm chủ, lựa chọnmộttòa nhànhỏ, tòa nhà này ở bên cạnhmộtcon sôngnhỏ, trước cửa còn cómộtgốc liễu rủ. “Huynh xem, tòa nhà nàykhônglớn, phía trước là cửa hàng, có thể đặt ba cái bàn, trước bán chút nước trà điểm tâm linh tinh, mặt sau tiểu viện để ở, còn có giếng nước,khôngcầnđigiếng ngập ở góc đường bên kia múc nước.” Đường Lê chỉmộtchút cho Tốn Nô xem.
Đường Lê nghĩ nghĩ, cảm thấy về sau làm cửa hàng điểm tâmnóikhôngchừng cũng được.
Đường Lê chịukhôngnổi lão bản nương này nhiệt tình vạn phần, liên tục xua tay, ngượng ngùng cực kỳ, kết quả liếc mắtmộtcái sang Tốn Nô bên cạnh, thấyhắnnhìn chằm chằm hỉ bị, thế nhưng nhìn rất nghiêm túc.
Tốn Nô giang hai cánh tay, liền đỡ được nàng, từtrênghế ôm xuống dưới.
Nàngkhônghề có tự giác với việc mình biến kịch bản ngược luyến cẩu huyết thànhmộtkịch bản mỹ thực điền văn ngọt sủng, vui vui vẻ vẻ chuẩn bị công việc khai trương cửa hàng,khôngquên làm các loại đồ ăn ngon cho Tốn Nô, Tốn Nô cũng như quên mất mình là sát thủ, mỗi ngày hỗ trợ mua đồ ăn quét tước vệ sinh, còn nhàn rỗikhôngcó việc gì sửa sang lại đường đất phía sau tiểu viện, vừa gặm bánh bao vừa sửa. Đường Lê từ cửa sổ phòng bếp thấy tiểu nam thần ngồi xổm trong viện lát đá,mộtbên mặt căng phồng,thìđặc biệt muốn cười.
Đường Lê: “……”
Tốn Nô gương mặt phồng lên, nhìn về phía chén nàng cầm trong tay. Nóng hôi hổi, hương khí lượn lờ.
Sôngnhỏnước chảy róc rách, người bán hàng rong sáng sớmđiqua cầunhỏrao hàng đánh thức Đường Lê. Nàng đứng dậy mở cửa sổ, ngồi ở trước gương đồng chải đầu, vốn dĩ chuẩn bị tùy tiện thắt cái bím tóc, nhưng ánh mắt chạm đến mấy cái thoa bạc kia, nàng lại do dựmộtchút, cuối cùng cầm lấy trâm cài lên tóc, dây cột tóc thu lại cho vào túi tay áo.
Quyển 2 - Chương 38: Tình cảm thật sự rất tốt, vừa mới thành thân a?
Tốn Nô chuyển sang Đường Lê, ngữ khí trầm thấp: “hắnmuốn ăn mì.”
Chờ đến nam nhân kia như nuốt độc dược ăn xong chén mì nửa sống nửa chín, trả tiền rồi kẹp chặt cái đuôi chạyđi, Đường Lê lắc đầu có chút bất đắc dĩ. Xem ra mặc kệ ở đâu, thời đại nào, mở cửa hàng đềukhôngphải chuyện đơn giản, ở nơi này pháp luật ước thúckhôngcao càng đặc biệtkhôngdễ dàng, nếukhôngcó Tốn Nô,mộtmình nàng phải xử lý những việc này, chỉ sợ là phiền toái vô số lần, nàng vẫn nghĩ rất nhiều việc quá đơn giản, nếukhôngcó năng lực tự bảo vệ mình, nàng chỉ sợkhôngcó cách nào sống sót ở thế giới này.
Cònkhôngkêu xong bị lão đại đập cái ótmộtcái, lão đại kia ôm quyền, hô to với Tốn Nôđangcầm cây chổi đứng trong tiệm: “Bằng hữu, thấy ngươi võ côngkhôngtầm thường, ở loại địa phươngnhỏnàythậtsựủy khuất,khôngbằng theo chúng ta,đitheo huynh đệ làmmộttrận!”
Tim đập thế nàykhôngđược, Đường Lê nghĩ thầm.
Quán ăn nhonhỏmở ra trong tay Đường Lê, nếu chỉ có nàng lẻ loimộtmình, cửa hàngnhỏcũngkhôngdễ mở như vậy, nhưng thêmTốn Nô, rất nhiều việc đều thuận tiện. Cửa hàng mởkhôngđến hai ngày, có du côn lưu manh tới thu ‘ phí bảo hộ’, mấy đại hán bước chân chữ bát ngoài nghênh ngangđivào,mộtlát sau bước chân chữ bát trong thất tha thất thểu chạy ra.
Bọn họ hai người đều mặc áo vải thô bình thường,đicùngmộtchỗ, tuy rằngkhôngcó gì thân mật, nhưng khi nhìn về phía đối phương đều có chút ngượng ngùng trốn tránh, có vẻ thập phần ngây ngô, nhìn qua tựa nhưmộtđôi tiểu phu thê trẻ tuổi.khôngchỉ đại nương bán đồ ăn, cơ hồ mọi người trong chợ nhìn thấy bọn họ người đều cho rằng như vậy,mộtngười hàng rong bán thoa hoàn còn gọi Tốn Nô: “Tiểu lang quân, mua cành thoa cho nương tử nhà huynhđi, nương tử nhà huynh đẹp như vậy, ăn mặc cũng quá thuần tịnh.”
Tốn Nô cùng Đường Lêđivào Bạch Lộc thành gần nhất, tòa thành nàykhôngtính là lớn, nhưng ở vào giao giới Bắc Thành và Đông Thành, cho nên dòng người lui tới cònkhôngít.
Đường Lê nhìn tiểu nam thần bên tai đỏ lên. Nàngkhôngbiết thế nào đầu óc mơ hồ, bị sắc đẹp mê hoặc, buột miệng thốt ra: “Vậy cái nàyđi.”
Trừ lần đó ra, còn có diện mạo của Đường Lê đưa tới phiền toái. Nữ chủ Sở Li là mỹ nhân, dù Đường Lêkhôngbôi phấn, mặc váy thô, đeo thoa hoàn vẫn khó che sắc đẹp, cứ như vậy khó tránh khỏi trêu chọcmộtít đăng đồ lãng tử, quán ăn khai trươngkhôngđến mấy ngày, liền có du hiệp lang thang ỷ vàomộtchút công phu quyền cước, vào trong tiệm đùa giỡn.
Tốn Nô: “Ăn cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tốn Nô nhìn tức phụ tuổi trẻđangnóichuyện, pháthiệntrênđầu nàng cắm vài cây thoa bạc, lại nhìn về phía Đường Lê, lúc này mới ý thức được nàng xácthậtkhôngmang thoa hoàn, chỉ buộc dây cột tóc. Nhìn mái tóc kia,hắndừngmộtchút,thậtsựđiđến trước quán, nghiêm túc chọn mấy thứ trang sức. Đường Lêđanggiải thích cùng với đại nươngnóigiỡn hỏi bọn họ có hài tử haykhông, kết quả quay đầu nhìn Tốn Nô chọn trang sức cho mình, tức khắc đỏ mặtkhôngcòn lời gì đểnói.
Vào đêm, Tốn Nô nhảy qua cửa sổđira ngoài tìm chỗ luyện đao, luyện hai canh giờ mới trở về.
Tốn Nô tiếp nhận, hai người đứng tại chỗ nhìn nhaumộthồi lâu, Đường Lê mới honhẹmộttiếng, nhanh chóng chui vào phòng bếp.
Đường Lê: “……”
Thu thập xongđira cửa, phòng bên cạnh Tốn Nô vừa lúc cũng mở cửađira. Đường Lê nhìn về phía tóc củahắn, vẫn dùngmộtmảnh vải lần đó tùy tay xé ra. Nàng rút dây cột tóc từ túi tay áo ra, “Ta có trang sức tóc mới, cái này, cho huynh buộc tócđi.”
Tốn Nô cầm lấy mì ném vào nước ấm, tùy tiện vớt vào trong chén, gia vị gì cũngkhôngthêm, bưng lênđiđến tiền đường, loảng xoảngmộttiếng đặt ở trước mặt nam nhân đứng ngồikhôngyên kia, phun ramộtchữ: “Ăn.”
Lúcđimua đệm chăn quần áo, lại bị trêu ghẹo, lão bản nương nghe bọn họnóiphải chuẩn bị đệm chăn, lập tức lấy ramộtbộ trải giường màu đỏ tươi, cười ngâm ngâmnói: “Các ngươi hai tiểu phu thê nhìn hẳn là mới vừa thành thânkhôngbao lâu, đồ hỉ nhà ta rất có tiếng, bảo đảm các ngươi dùng đồ hỉ nhà ta, ba năm ôm hai! Tốt tốt đẹp đẹp!”
Hạ Hầu Huyền Ngự biểu tình vặn vẹo trongmộtchớp mắt, “Cái gì màyêusâu sắc, chỉ cần g·i·ế·t nam nhị kia, ta đương nhiên có biện pháp làm nữ chủ quênhắn, dựa theo cốt truyện nguyên bản,yêuta nam chủ này.”
Đại nương ha ha cười rộ lên, “Đừng ngượng ngùng a, nam nhân nhàcôthậtthươngcô, tiểu nương tử da mặt cũng quá mỏng.”
Tốn Nô: “??”
Tốn Nô hoàn hồn, dời ánh mắt nhìn về phía cửa tiệm, “…… Nàng chọn đồ nàng thích là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Lêkhôngchỉ mỗi ngày dùng đồ ăn bồi bổ, còn riêngđidược phòng mua thuốc trị thương trở về mỗi ngày bôi cho Tốn Nô, có lẽ là bởi vì như vậy, vết thương của Tốn Nô khỏi rất nhanh, so với mỗimộtlần trước đây đều nhanh hơn rất nhiều, thời gian ngắn ngủn ngoại thươngtrênngười đềuđãkhép lại, chỉ còn nội thương cần chậm rãi điều dưỡng.
“Cái phòng bếp nàykhôngtồi, ta vừa lòng nhất phòng bếp này, rất nhiều nguyên liệu cần mua sắm, lúc ta chọn nơi này cũngđãxem qua, rất gần chợ, về sau mua đồ ăn cũng thuận tiện.”
Treo màn, trải đệm chăn, Tốn Nô cái gì cũngkhôngbiết, rũ mắt họcmộtchút, có vẻ chân tay vụng về, bộ dáng có chút đáng thương, làm Đường Lê rất muốn chọc vào lông mihắndày rậm cong cong.
Trong thành phần nhiều là bá tánh bình thường, thoạt nhìn đều tương đối giàu có và đông đúc, tòa thành như vậy hẳn là thích hợp cư trú.
Hai người ở chợ mua đồ dùng sinh hoạt cùng với gạo, mì, thịt, đồ ăn, vật nặng Tốn Nô cầm,khôngđể Đường Lê nhúng tay, Đường Lê chỉ cầmmộtrổ đồ ăn, thường thường hỏihắncó mệt haykhông. Hai ngườiđiđến trướcmộtcái sạp đồ ăn, đại nương bán đồ ăn nhìn hai bọn họ cườikhôngngừng,nóivới Đường Lê: “Tiểu nương tử đau lòng nam nhân nhà mình như vậy, cảm tìnhthậtlà tốt, vừa mới thành thân sao?”
Tốn Nô là sát thủ, phòng ốc do tổ chức phân phối, đồ ăn do tổ chức giải quyết hoặc là hoàn thành nhiệm vụ rồi thuận tiện tìm tửu lầu ăn cơm, đối với loại sinh hoạt người thường này cũngkhônghiểu lắm, vì thế chỉ có thể giống sủng v*t t* l*n,đitheo phía sau Đường Lê nhìn nàng chỉ điểm giang sơn.
Trong đêm yên lặng, các nơi trong thành đều đóng cửa, chỉ ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng c·h·ó sủa, cùng sân nhà bên truyền đến tiếng cười trẻ con, hai người ngồi bên ngọn đèn yên lặng ăn cơm. Ánh đèn mông lung, đồ ăn tỏa hương, Tốn Nô ăn ăn, nhịnkhôngđược nhìn phía đối diện,hắncảm thấy lúc này hết thảy đều quá mức hư ảo.
“Đúng vậy, tiểu lang quân, đến xem trâmđi.”
Đường Lê lôi kéo tiểu nam thần nhanh chóng chạyđi.
Trải quamộtlần giáo huấn, Hạ Hầu Huyền Ngự cảm thấy mìnhkhôngthể lại dung túng nam nhị cùng với nữ chủ ở bên nhau,hắnkhôngcó khả năng phạm hai lần sai lầm giống nhau. Còn nam nhị c·h·ế·t rồi và suất diễn của nam nhị nên làm thế nào, so với nữ chủ trực tiếp phản bội cuối cùng làmhắnmấtđikhí vận của thế giới này, đều là việcnhỏ, luôn có người có thể thay thế suất diễn của nam nhị.
Ngón tay gõ đầu gối,trênkhuôn mặt Hạ Hầu Huyền Ngự vô cùng tuấn mỹ lộ ramộtcái tươi cười bá đạo mà khinh thường, “Thứ gì mà dám tranh đoạt nữ nhân cùng với ta.”
Càng làm cho người ta ngượng ngùng chính là, bởi vì Tốn Nô đều đưa tiền cho nàng, cho nên nàng phảiđiqua trả tiền, người bán thoa hoàn chính làmộtđôi phu thê, thê tử thấy thế đập trượng phumộtcái, chỉ vào hai người Đường Lê cả giậnnói: “Chàng nhìn người ta, trượng phu người ta có bao nhiêu tri kỷ, tiền đều để thê tử cầm, chàng còn giấu ta cất tiền riêng.”
Đường Lêkhôngrõlắm thế giới này mở cửa hàng phải chú ý cái gì, đành phải vừa chuẩn bị, vừađitiệm khác nhìn xem, lại chế tác chút bánh ngọt trước, đánh quan hệ tốt cùng hàng xóm chung quanh.khôngcẩn thận làm quá nhiều, dư lại đặt ở cửa hàng còn chưa khai trương, kết quả bởi vì hình thức quá đẹp, nhìn lại mới lạ, khiến cho người qua đường vào hỏi giá, thế nhưng ngoài ý muốn bán được hơnmộtnửa.
Đường Lênóinói, Tốn Nô chỉ biết gật đầu, bởi vì phương diện này, căn bảnhắnso ra kém cảmộtđầu ngón tay của tiểu tỷ tỷ. Chỉ có lúc mua đồ vật,hắncó thể thểhiệngiá trị.
Đường Lê: “Khách nhân muốn ăn cái gì?”
Đường Lê sửng sốt, “Huynh làm? Nhưng mà, huynh biết nấu sao?”
Cuộc sống bình tĩnh bình thường như vậythậthư ảo, người đối diện ở dưới đèn mỉm cười vớihắncũng hư ảo, là trước đâyhắnchưa bao giờ từng tưởng tượng, rồi lại dị thường dễ dàng tiếp nhận như thế.
Nam nhân: “Ăn, ăn mì.”
Ngẫm lại trong nguyên tác nữ chủ Sở Li cùng Cửu công tử Đông Thành trở thành bằng hữu rồi, vẫn luôn sinh hoạt ở Cửu Nghiêm thành trong địa phận Đông Thành, Hạ Hầu Huyền Ngự phát ra mệnh lệnh, phái thủ hạđiCửu Nghiêm thành toàn diện tìm tòi tung tích Sở Li.
Đường Lê sợ tới mức ngực thùng thùng nhảy lên, bị Tốn Nô đập vaimộtchút, “khôngcó việc gì, ta đón được nàng.”
Đối với khách lang thang, ngữ khí củahắnkhôngcó ôn hòa như vậy,khôngnóihai lời rút đao trước, ánh đao chợt lóe rồi thu vào vỏ, cùng lúc đó,mộttảng lớn tóc hơi mỏng tung bay rơi xuống. Nam nhân chỉ cảm thấy da đầu chợt lạnh, từ trong tử vong uy h**p lấy lại tinh thần, kinh hách mà mở to hai mắt nhìn, tròng mắt đềukhôngchuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai ngườiđira sau bếp, thấy Đường Lê muốn động thủ nấu mì, Tốn Nônói: “Ta làm.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Muamộtđống lớn đồ vật về nhà chậm rãi chỉnh lý, Đường Lê lấy ra quyển vở ghi chép, ghi xong rồi bắt đầu quét tước vệ sinh dán giấy cửa sổ mới. Nàng vóc dáng thấpkhôngdán đượctrêncao, Tốn Nô vóc dáng cao, tiếp nhận giấy cửa sổ trong tay nàng liền dán lêntrêncửa sổ. Bởi vìkhôngthuần thục dánkhôngphẳng phiu, Đường Lê cười cười, dẫm lêntrênghếđisửa lại. Nàng cũngkhôngthuần thục, bất quá năng lực mạnh, thử nhiều liền biết. Nàng dán giấy cửa sổ xong muốn nhìnmộtchút có dán lệch haykhông, kết quả ghế dưới chân lay động, ngã xuống bên cạnh.
Xem vịt trong nồi hầm, nàng gắpmộtmiếng chân vịt, múc canh, gọi Tốn Nô trong viện: “Tốn Nô, huynh tới nếm thử canh này hương vị thế nào.”
Lão bản nương cười hì hì,khôngchút nào ngoài ý muốn, “Được rồi, ta bọc lại cho các ngươi, gối hỉ có muốn haykhông?”
……
“Phòng này để lại cho huynh, ta cảm thấy hẳn là huynhsẽthích cái cửa sổ này, chờ có thời gian ta trồng hoa ở chỗ này cho huynh, huynh thích hoa gì?”
Tốn Nô còn là lần đầu tiên bị người xa lạ buông lờinóiđùa, rốt cuộc dĩ vãnghắnmộtthân hắc y độc lai độc vãng, còn cầm đao, nhìnkhôngdễ chọc, đương nhiênkhôngai dám tùy tiện đáp lời, nhưng mà giờ phút nàyhắncõng gạo và mì, bên cạnh cócônương tuổi trẻđitheo nhìn như tiểu tức phụ, hai người săn sóc nhau, dùhắnlạnh mặt cũng có vẻ vô hại.
Tiểu nam thần nhận thấy tầm mắt nàng nhìn qua, tiếp xúc đôi mắt kia sạchsẽbình tĩnh, Đường Lê lập tức lùi vềđilàm việc. Bộ giường hỉ kia, bị nàng ôm đến phòng Tốn Nô, chuyên môn trải chohắn, Tốn Nôkhônghé răng.
Nhìn Đường Lê mang từng món đồ ăn lên, ánh mắt Tốn Nô lóe lóe, chờ Đường Lê cũng ngồi xuống,hắnmới cầm lấy chiếc đũa.
Có người đứng ở cửa hô to vào: “Ngươi chờ cho ta …… Ai da.”
“Tốn Nô, ta bái huynh làm sư phụ đượckhông, huynh dạy tamộtchút công phu phòng thân.” Như vậy về sau nếu Tốn Nôđirồi, nàng cũngkhôngsợ nữa.
Tốn Nô mặt vô biểu tìnhnóivới mấy tên côn đồ kia: “Đạo bất đồng, bất vi tương mưu.”
Nàng nhìn nhìn đồ án hoa sen liền cành phíatrên, thử hỏi: “Tốn Nô, huynh thích bộ chăn này? Bằngkhông, ta muamộttấm như vậy cho huynh?”
“khôngbằng ở chỗ nàyđi.” Đường Lê dò hỏi ý kiến Tốn Nô. Nàng còn lo lắng vết thươngtrênngười Tốn Nô, trọng thương như vậykhôngcó khả năng nhanh chóng tốt lên, còn cần nhiều thời gian cẩn thận điều dưỡng mới được,khôngdễ bôn ba lâu.
Tốn Nô: “Ăn mì.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.