Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 3 - Chương 57: Yếu đến đáng thương
……
Hai ngườinóichuyện trong chốc lát, Bạch Lăng bị sư huynh gọiđilấy đồ, Tôn Tiếu Cầmmộtmình ở trong phòng. Nàng vốn dĩ cũngkhôngmuốn làm cái gì, chỉ tò mò nhà ở này của Bạch Lăng, nhịnkhôngđược nhìn xem khắp nơi, chờ nhìn thấy những cái hộp lớn lớn bé bétrêntrang đài, trong lòng nàng vừa động, liếc mắt nhìn cửa, cảm thấy Bạch Lăngsẽkhôngtrở về nhanh như vậy, liền cầm lấy nhìnmộtcái.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Lăng nhướng mày, nhìn nhìn trân châu đầy đất, lại nhìn nhìn Tôn Tiếu Cầm trắng mặt lộ ra chột dạ. Nàng cũng chưanóigì, tiến lên nhấc con chuột nhonhỏmàu đen trong góc kia. Con chuột cómộtđôi mắt màu đỏ, nhìn qua như là đồ giả, bị Bạch Lăng túm cái đuôi cầm lên, cũngkhônggiãy giụamộtchút.
Bạch Lăng nhảy dựng lên đập vai Lục sư huynhmộtphen, “Kỳ quái chỗ nào, ta cảm thấy Lục sư huynh thế này thực tốt! Lợi hại,vẫn là Lục sư huynh lợi hại!”
Nàng nhất nhất mở những cái hộp đó ra, nhìn thấy trong đó cómộttráp trân châu, trân châu oánh nhuận màu trắng xếp bên nhau, còn kèm theo mấy viên trân châu màu tím, thập phần khiến người ta chú mục. Nàng thích nhất đồ vật xinh đẹp như thế, nhịnkhôngđược ôm tráp lật xem qua lại, càng xem càng thích.
Trong tông môn rất nhiều người đều tò mò Bạch Lăng thuộc Long tộc này, làm người thứ nhất tiếp xúc với nàng ấy, Tôn Tiếu Cầm mấy ngày nay là thập phần phong cảnh, đệ tử từ trướckhôngthích phản ứng nàng đềusẽtới dò hỏi nàng về Bạch Lăng. Tôn Tiếu Cầm nếm được ngon ngọt, vừa bịa chút chuyện về Bạch Lăng khiến người ta mở to mắt, vừa chột dạ trong lòng, lúc này nhìn mấy thứ trong phòng, nàng lại động tiểu tâm tư. Lúc này trở về, có thểnóivới người kháckhôngít chuyện, nếu Bạch Lăng có thể đưa cho nàng cái gì, vậy càng tốt.
hiệngiờ nếunóithế gian còn có bạch long, hẳn chính là nàng.
Tiểu bạch long ở trung tâm hồ mở to mắt, bơi tới bên bờ, gác đầu lên đám hoa bên bờ hồ, đối diệnmộtcon quạ đen đáng thương hề hề. Con quạ đen lông thưa thớt,trêncánh tản mát ramộtmùi thối rữa, bị thương nghiêm trọng, nhìn dáng vẻkhôngbay nổi, ở dưới bụi hoa run bần bật. (đọc tại Qidian-VP.com)
hắnkhôngbiết vì sao thời gian này vẫn luôn tâm thầnkhôngyên, cảm giác phảng phất như chính mình bỏ lỡ cơ duyên gì, đến nhập định cũngkhôngthể tĩnh tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quyển 3 - Chương 57: Yếu đến đáng thương
Lục sư huynh: “…… Vâng, sư phó.”
“Chỉmộtbạch long,sẽlà mệnh kiếp của ta?” ThanhâmHuyền Thương uy nghiêm lạnh băng vang lên bên trong đại điện, nữ tiên Bặc Tinhkhôngdám đáp lời, chỉ ép đầu xuống càng thấp.
Tôn Tiếu Cầm giãy giụa suy nghĩ, taykhôngkhỏi chụp vào những trân châu đó, ngay lúc này, nàng pháthiệntrongmộtgóc ngăn tủ cùng trang đài, có hai điểm hồng quang, nàng tập trung nhìn vào, đột nhiên thối lui ra sau, phát ramộttiếng thét chói tai.
Nếukhông, lấy mấy viênđi? Dù sao ở đây còn có nhiều như vậy, chỉ lấy mấy viên hẳn làsẽkhôngbị pháthiện. Hơn nữa nàng cũng tặng Bạch Lăngkhôngít đồ vật, lấy mấy viên trân châu hẳn làkhôngquan hệđi?
Tôn Tiếu Cầm miễn cưỡng cườimộtchút, chỉ vào đồ vật vẫnkhôngnhúc nhích trongmộtgóc, “Ta, ta vừa rồi bị con chuột kia dọa tới,khôngcẩn thận đánh rớt tráp trân châutrêntrang đài. Nơi này sao lại có chuột, quá ghê tởm, làm ta giật cả mình!”
“Lục sư huynh, huynh xem ta nhặt đượcmộtcon chim! Bị thương thành hình dáng này, muốn cứumộtlần haykhôngha?”
Bạch Lăng nhìn đôi mắt quạ đen màu đỏ, cảm thụmộtchút, pháthiệntrước mặt hình như làmộttiểuyêuquái, thuộc vềmộtloại tiểuyêuphi thường vô dụng, linh lực mỏng manh căn bảnkhôngthể hóa hình, còn thảm hơn so với lúc nàng ở Lạc Thủy từng gặp mấy tiểuyêuhóa hìnhkhôngthành công, chỉ có thể biến được cái đầu hoặc là cái tay.
“Đúng vậy, là ta làm.” Lục sư huynh hàm hậu cườinói: “Ta như vậy có phải có chút kỳ quái haykhông?”
Bạch Lăng bỗng nhiên móc ramộtít linh gạo, đặt vào trước mặt lão thử, chậm rì rìnói: “Lạikhôngphải chỉ có chuột mới có thể trộm đồ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
U Phù Sơn lơ lửngtrêntrời cao, cửa điện tối cao bỗng nhiên mở ra, Huyền Thương thượng thần xuất quan.
Bạch Lăngđirồi, con chuột đen ăn đến bụng tròn xoe bỗng nhiên biến thànhmộtcon quạ đen, theo Bạch Lăng bay về phía Liệt Diễm Cốc, chỉ là nókhôngthể tới gần, liền đậu ở bên ngoàitrênmộtnhánh cây.
Bạch Lăngđivào trong phòng, vừa lúc nghe thấy Tôn Tiếu Cầm thét lên, lại nhìn thấy trân châu rơi đầy đất.
Tôn Tiếu Cầm nhìn dáng vẻ làthậtsựsợ chuột, trong mắt chán ghétkhôngche dấu được, “Đây là như thế nào, sao giống như còn làmộttiểuyêu,khôngbiết chạy đến nơi đây thế nào,khôngbằng ta giúp muội xử lý, ném nóđi, nghenóichuột thích trộm đồ nhất, để nó ở chỗ này, cònkhôngbiết nósẽcắn hỏng cái gì.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Lăng tùy tay nhéo nhéo mỏ quạ đen, suy đoánnói: “Có thể là bịyêuquái khác đuổi theo, hoảng sợkhôngchọn đường trốn vào được lặc?”
“Thượng thần, Bặc Tinh đại nhân cầu kiến.” Tiên hầu tiến đến hồi báo.
Tường ankhôngcó việc gì qua mấy tháng như thế, Bạch Lăng ở Quy Nhất Tiên Tôngđãquen thuộc, ngẫu nhiên cũngsẽcó mấy đệ tử tới tìm nàng, thí dụ như người trong bảy đệ tử nàng quen biết ban đầu kia, nữ đệ tử duy nhất Tôn Tiếu Cầm.
Huyền Thương thượng thần đột nhiên đứng lên, vẫy vẫy tay áo, biến mất tại chỗ.
Đặt con chuột lên bàn, nó cũngkhôngchạy, lại cuộn thànhmộtcục lẳng lặng nằm ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con chuột đen giật giật, lúc này mới bắt đầu ăn linh gạo chung quanhmộtchút. Chờ nó ăn xong, Bạch Lăng túm gáy, đặt nó ra bên ngoài nhà. Nàng chưa bao giờ sợ thứ này, cảm thấy con chuột nàykhôngcó gì khác hamster bạn cùng phòng nuôi trước kia. Nhưng lão vỏ sò lại hô lên, “Tiểu chủ nhân,khôngcần chơi mấy thứ này, thực bẩn!”
Biến trở về hình người, Bạch Lăng cong lưng nhấc con tiểuyêuquạ đen lên, đặt ởtrêntayđitìm Lục sư huynh.
“Có chuyện lang gì?”
Bặc Tinh quỳ rạptrênđất, tà váy tản ra như hoa, đôi tay nàng nângmộtmảnh tinh bàn, “Thượng thần, hôm qua ta tính toán, tính ra ngài cómộtmệnh kiếp, kiếp nạn này rơi xuống Lạc Thủy, có dị tượng bạch long.”
Bạch Lăng vào ở rồi cảm thấy, chuẩn bị đồ trang trí bài trí và dụng cụ trong phòng này cho mình, nhất định làmộtvị tỷ tỷ huệ chất lan tâm hiền thê lương mẫu,khôngbiết các sư huynh tìm được từ nơi nào đến hỗ trợ. Kết quảkhôngđến hai ngày, vào lúc nàng vô tình hỏi đến, Lục sư huynh cơ ngực phát đạt kia cườithậtngượng ngùngnói: “A, là ta chuẩn bị a, rất nhiều thứ là ta tự làm.”
“Cho nàng tới đây.”
Lục sư huynh của Liệt Diễm Cốc, trong mấy đại lão là người tâm tư tinh tế nhất, sau khi tiểu sư muội đến, bị sư phó bọn họ giao cho trọng trách, Xích Viêm sư phónóinhư vậy: “Sư muội các con nàng mới hóa hìnhkhôngbao lâu, con tương đối cẩn thận, ngày thường phải cẩn thận chiếu cố nàng, coi chính mình là mẹ ruột nàng, cứ như vậy chiếu cốđi!”
“Tađãsớm nghĩ đến thăm muội, nhưnghiệntại muội là đệ tử thân truyền của Xích Viêm cốc chủ, ta bất quá là đệ tử bình thường, còn phải gọi muộimộttiếng sư thúc, cho nên hơi xấu hổ tới đây.” Tôn Tiếu Cầm có chút tiểu hư vinh, nhiệt tình tặng cho Bạch Lăngkhôngít đồ chơi thú vị, lời trong lời ngoài đều thực tha thiết.
Lục sư huynh làm ‘ mẹ ’ phi thường xứng chức,khôngđếnmộttháng, Bạch Lăng gặp phải chuyện gì muốn gọi mẹ, đầu tiên nghĩ đến chính làđitìm Lục sư huynh.
Các sư huynh tò mò nguyên hình bạch long, trộm tới xem tiểu bạch long, bị sư phó đen mặt lôi trở về lò rèn đánh ba ngày ba đêm, sau đó rốt cuộckhôngdám đến xem nữa, cho nên mỗi khi vào thời gian này, nơi này cũng chỉ cómộtcon rồng trắng ở giữa hồ cuộn thành vòng tròn.
Cúi đầu, nhìn thấy con chuột đentrênbàn an tĩnh nằm yên, cũngkhôngăn linh gạo, Bạch Lăng đẩy đẩy nó, “Saokhôngăn a, ăn a.”
Liệt Diễm Cốc liên tiếp hậu sơn, chân núi chính là nhà ở thuộc về Bạch Lăng, bởi vì sư phụ và các sư huynh am hiểu luyện khí, luyện chếmộtchỗ ở bình thường cũngkhôngnóichơi, cho nên nhà ở này của nàng phi thường xinh đẹp, ngay cả các loại bài trí cùng đồ chơinhỏbên trong đều đặc biệt tinh xảo, đồ vật chuẩn bị cũng phá lệ chu đáo.
Lục sư huynh nhìn thoáng qua con quạ đen trong tay nàng, “Chỉ làmộttiểuyêu, bên ngoài Quy Nhất Tiên Tông chúng ta có trận pháp, đạiyêuquái vàokhôngđược, tiểuyêuquáikhôngdám vào, con này có thể là quá yếu, trận phápkhôngthèm quản…… Muội xemtrêncái cánh này cháy đen, là bị thương vì mạnh mẽ đột phá đại trận. Kỳ quái,yêuquái bình thường có thể cảm giác được trận pháp nguy hiểm, đềukhôngthíchđitới bên này, tiểuyêunày sao lại vào được?”
Bạch Lăng mắt điếc tai ngơ, thu thậpmộtchút trân châu trong phòng, chạy về cốcđitheo sư phụ học làm nghề rèn —— đây chỉ là cáchnóicủa nàng,trênthực tế bọn họhiệnđangluyện chính làmộtkhối sao băng mười vạn năm,khôngchỉ rèn luyện sức lực, còn rèn luyện tinh thần lực, khống chế và phát ra linh lực, Bạch Lăng muốn luyệnmộtkhốinhỏđãmệt đến c·h·ế·t, chỉ có thể trướcđitheo bên cạnh sư phó sư huynh học tập, bất quá gần đây nàng vung cây búađãtrôi chảy hơnkhôngít.
Bạch Lăng: “…… Những cái hoa hoa đó, những cái váy xinh đẹp đó, còn có giường nước có thể nở hoa kia?”
Huyền Thương thượng thần: “Bạch long?”hắnnhớ tới năm đó mình lấyđitâm lân của tộc trưởng bạch long làm thuốc, tộc trưởng bạch long lấy việc này nhờmộtviệc. Ông tanóingày sau nữ nhi của ông ta,mộtcon bạch long cuối cùngtrênthế gian nàysẽđến U Phù Sơn, hy vọnghắncó thể thu long nữ đó làm đồ đệ, che chở nàngmộtthời gian.
Mặt Tôn Tiếu Cầm lúc đỏ lúc trắng, vội vàng cáo từ rờiđi, phỏng chừng cũngkhôngdám đến nữa. Bạch Lăng có chút xuất thần, nàng nhớ đời trước, bạn cùng phòng trong kí túc xá của nàng cũng có bộ dáng này, khi đó nàng còn luôn cãi nhau vớicôấy, nhưnghiệntại cònkhôngnhớrõtrôngcôấy như thế nào.
Bạch long hé miệng, phun ramộtngụm long tức, quạ đen bị thổi lăn ra sau hai vòng, lại vẫnkhôngsợ c·h·ế·t,khôngchạy trốn, vẫn cứ ở tại chỗ, hướng về nàng phát ra tiếng a a yếu ớt, yếu đến đáng thương.
Nàng ở động phủ trong Lạc Thủy kia mấy năm, nơi đó còn giống như cái ổ c·h·ó.
Thấy Bạch Lăngkhôngđể ý,hắnlại bắt đầu lẩm nhẩm lầm nhầm oán giận: “Cái chỗ này sao lại như thế, tốt xấu làmộttiên tông, sao lại luôn là có tiểuyêuquái lai lịchkhôngrõchạy tới chạy lui, ta vẫnnóiđiU Phù Sơn mới là chính đạo……”
Trừ cái nhà ở này, còn có hồ rộng sư phó Xích Viêm làm ra cho nàng, hồ nước thanh triệt, mỗi lúc giữa trưa, Bạch Lăng liền thích biến thành nguyên hình ngâm mình ở trong hồ, có thái dương chiếu,khôngnóngkhônglạnh, độ ấm vừa vặn, phi thường thích hợp ngủ trưa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.