Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt


Khương Vũ Triều: “hắnkhôngchỉ lớn lên đẹp, cũng rất có lễ phép, biết suy nghĩ vì người khác, đặc biệt tôn trọng người, làm ai cũng cảm thấy thực thoải mái. Có chuyệnkhônghiểuhắnsẽkhônggiả vờ là hiểu, có thể khiêm tốn thỉnh giáo, nghiêm túc học tập.hắnthích nhất c·h·ó, bởi vì khi cònnhỏkhôngai làm bạn,mộtcon cho to trong nhà cùnghắnvượt qua thơ ấu, sau đó c·h·ó bị c·h·ế·t làmhắnthương tâmthậtlâu, mỗi năm còn nhớrõngày giỗ của nó, sau khi lớn lên bởi vì quá bậnkhôngthể nuôi c·h·ó nữa. Thanhâmcủahắndễ nghe nhưngkhôngthích ca hát,hắnbiết nấu ăn, đặc biệt am hiểu làm cà chua xào trứng cùng với cơm chiên trứng, bất quáhắnkhôngthích ăn trứng bởi vì khi cònnhỏăn quá nhiều,hắnthích nhất ăn khoai tây, cùng rất nhiều thịt hầmhắnđều thích……”

Hữu Võ: “…… A?” Ta chính là đội trưởng đội hộ vệ của ngài a! Bảo ta ở đây ôm c·h·ó chờ ai?

“Chúng ta là phủ tướng quốc, chủ tử chúng ta là Tam tiểu thư tướng phủ.”

Vì thế hai tỳ nữ liền dắt tay nhau ra cửa, lại lần nữađitìm c·h·ó.

Mắt thấy phó đội trưởng đỡ Vương gia khập khiễngđixa, Hữu Võ ôm c·h·ó, hítmộthơithậtsâu. Đây chính là đêm tết Trung Nguyên! Còn vứtmộtmìnhhắnở đây?

Lan Kiều thấy nàng bỗng nhiên có vẻ phiền muộn, trong lòng lộp bộpmộttiếng.khôngphải đâu, chủ tử chỉ nghe cái tên Ngọc Lăng Vương, phản ứngđãrõràn như vậy g?rõràng là phiền muộn, có phải chính là trong sáchnóimộtngàykhônggặp như cách ba thukhông?

Lan Kiều dù sao cũngkhôngnghĩ tớisẽphát triển thành như vậy, nàng kỳthậtcũngkhôngbiết nhiều lắm, cơ bản chính là tất cả những chuyện mọi người đều biết, “Ách, Ngọc Lăng Vương,hắn,hắnlớn lên rất đẹp……” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thôi,đivề trước.” Nàngnói.

hắncũng đè thấp thanhâmtrả lời: “Ta là hộ vệ trong phủ Ngọc Lăng Vương phủ.”

Khương Vũ Triều nhìn thấy vải trong tay các nàng, cười. Xin lỗi, a nhãi conhắnkhôngthích nhất loại màu xanh lục này.

Trời ạ! Chủ tử trước nay chỉ nhặt c·h·ó về phủ, ít có đưa ra bên ngoài, xem ra là chân ái. Mọi người cho nhau ánh mắt đầy kinh ngạc và bát quái nóng bỏng.

Khương Vũ Triều hơi hơi mỉm cười: “không, cho ngươiđikhôngtốt lắm, vẫn là nhờ…… ca cađiđưa tương đối danh chính ngôn thuận.”

Khương Vũ Triều dừng câu chuyện, lại cảm thánmộtcâu: “khôngbiếthiệntạihắnthế nào.” Lúc trước ngãmộtcái,hiệngiờ chân hẳn làkhôngcó việc gì nữa? Lúc ấy chỉ bận kích động, cũngkhôngcẩn thận quan tâmmộtchút.

Các hộ vệ Ngọc Lăng Vương phủ sờkhôngrõđầu óc: “A, vì saokhôngthể, Vương gia chúng ta tuy là biểu đệ của D·ụ·c Vương, nhưng cũngkhôngcó giao tình gì.”

“Đại, đại ca phía trước, ngươi có thấymộtcon chónhỏ?” Nghe thấy phía sau truyền đến giọng nữ sâu kín, Hữu Võ chấn động,trêntay nặng xuống, c·h·ó con tức khắc phát ra tiếng kêu hung hung ngao ngao.

Ngọc Lăng Vương phủ! Hai nô tỳ che miệng áp xuống tiếng kinh hô, đó chính là Ngọc Lăng Vương phủ! Đệ nhất mỹ nam tử Ngọc Lăng Vương ở Lạc Đô ánh mắt cực cao, nghenóibởi vì lớn lên quá đẹp mà chướng mắt tất cả các nữ tử, đến nay còn chưa cưới Vương phi, là nhân vật được xưng là trong truyền thuyết ở trong vòng vô số thiếu nữ khuê các và phu nhân. Nhìn xem những tiểu thư cao quý xuất thânkhôngai bì nổi đó, phần lớn đều muốn làm D·ụ·c Vương phi, nhưng lại có mấy người dám mơ tưởng Ngọc Lăng Vương. Người như vậy, thế nhưng có tư tình với chủ tử của các nàng!

Ai có thể nghĩ, chủ tửyêuthích lại đặc thù như thế, thích phụ nhânđãtừng gả người. Hữu Võ vẻ mặt phức tạp trở về vương phủ, tìm các huynh đệ lénnóira, “Về sau ngàn vạn chớ có đàm luận chuyện D·ụ·c Vương và D·ụ·c Vương phi, đặc biệtkhôngthể nhắc tới ở trước mặt chủ tử, nếukhôngchỉ sợ chủ tửsẽtức giận.”

hắnquây mấy huynh đệ thànhmộtvòng, thấp giọng giải thích với bọn họ: “Chủ tử chúng ta cùng với vị D·ụ·c Vương phi đó, lúc trời tối gặp gỡ ở Minh Nguyệt Quan, chính mắt ta nhìn thấy bọn họ đơn độc ngồi cùngmộtchỗnhỏgiọngnóichuyện, ta đứng xa xa còn nghe thấy chủ tử cười vài lần,hắncòn tặng người tamộtcon c·h·ó.”

Lan Kiều: “???”

Nàng ôm Bánh Hoa Quế đến bên Khương Vũ Triều, cườinói: “Chủ tử, Bánh Hoa Quế có thể ăn như vậy, hai ngày nay lại nặng hơn. Bất quá gia hỏa này thích chạy loạn, lần trước thiếu chút nữa chạy mất, may mà tìm về được.”

Hữu Võ: Híc, Vương gia chúng takhônggiao tình với D·ụ·c Vương, nhưng có tư tình với D·ụ·c Vương phi a, các ngươi căn bảnkhônghiểu.

Sau đó danh khí lớn hơn, có rất nhiều lần gặp fans và thu video tặng fan, Khương Vũ Triều đều cẩn thận pháthiện, Thiếu Nguyên lão công bên trong áo khoác gió ngắn có áo sơ mi hoa, tuy chỉ lộ cái cổ áo, giấu ở phía dưới áo khoác, cũng vẫn bị pháthiện. Thậm chí, cómộtlần tham gia tiết mục có động tác mạnh, lộ ramộtchút cạp q**n l*t, cũng có hoa.

Lan Kiều mạc danh có chút thất vọng: “A? Ngài chọnthậtlâu,khôngtặng sao?”

Khương Vũ Triều nhìn đại môn cao ngất, lại có chút do dự, như vậy tựa hồ cũngkhôngtốt lắm.

trênthực tế Khương Vũ Triều cũngthậtsầu lo, lúc trước cho rằng thế giới nàykhôngcó Thiếu Nguyên lão công nàng liền khó chịu, nhưnghiệntại biết Thiếu Nguyên lão công cũng ở đây, nàng vẫn khó chịu. Ở thế giớ nguyên bản i tuy rằng cũngkhôngđược gặp, nhưng có thể thông qua Weibo và các loại đồ các loại video vân vân, nhưng bây giờthìsao? Đếnmộttấm ảnh chụp gần cònkhôngcó, cuộc sống này còn có thể qua nổi sao.

Hai nô tỳ giờ phút nàyđãchấp nhận mới vừa rồi chính là hẹn hò dưới ánh trăng, thậm chí hoài nghi khởi lúc trước chủ tử rốt cuộc bị D·ụ·c Vương hưu bỏ chính là bởi vì D·ụ·c Vương pháthiệnchuyện của chủ tử và Ngọc Lăng Vương, còn chủ tử sở dĩkhôngở tướng quốc phủ ngược lại muốn đến Minh Nguyệt Quan thanh lãnh, vậy cũng có giải thích, chính là vì hẹn hò cùng Ngọc Lăng Vương a!

Các nàng suy đoán chủ tử nhà mình đây là xuân tâm manh động, nhìn nụ cườitrênmặt đó, vẫn là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy. Tuynóiviệc tìm tình nhân này thựcsựkhôngsáng rọi, nhưng chuyện của chủ tử, các nàng làm nô tỳ sao có thể quản được a,hiệntại vẫn nên biếtrõràng đối phương có địa vị gì trước, trong lòng cũng có chỗ xem xét, ngày saunóikhôngchừng còn phải lui tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lan Kiều vỗ b* ng*c: “Chủ tử yên tâm giao cho ta, ta nhất định cẩn thận hànhsự,khôngbị người khác pháthiện!” Nàng cảm giác tựa như mình là Hồng Nương lưng đeo bí mật tìnhyêu, còn có chút kích động.

Nàng nhìn nhìn Lan Kiều bên cạnh, bỗng nhiênnói: “Ngươi biết Ngọc Lăng Vương?nóivềhắncho ta nghe.” Chỉ có thể thông qua hỏi thăm tin tức idol mà vượt qua ngày thángkhôngcó idol. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tặng lễ,thìphải gãi đúng chỗ ngứa.

Việc này lạinóitiếp còn khá buồn cười, nàng thích Hề Thiếu Nguyênthậtlâu, xem như fan sớm nhất, năm đóhắncòn chưa nổi danh, phẩm vị mặc quần áothậtsựmộtlời khónóihết, đặc biệt thích mặc những bộ quần áo có hoa văn, đỏ tía xanh đậm, phi thường cay mắt, cười lên tựa như con trai ngốc nhà địa chủ. Sau đóhắncó chút danh tiếng, có đoàn đội chuyên nghiệp, bắt đầu mặc những quần áo gọn gàng,điphong cách thoải mái thanh tân, nhưng cómộtlần được hỏi,hắntừngnóihắnthích những quần áo hoa hoét đó.

Hai nô tỳ nuôi c·h·ó,mộtngười là Song Yến,mộtngười là Hương Bội, hai người đem chuyện Ngọc Lăng Vươngnóicho mấy nô tỳ quen biết, sau đó trong viện toàn bộ nô tỳ hầu hạ Khương Vũ Triều đều biết, có tin, cũng cókhôngtin.

Dừng xe ngựa ở phụ cận Ngọc Lăng Vương phủ, Lan Kiều có chút khẩn trương, “Chủ tử, ta đâyđiđưa lễ vật của ngài?”

Lan Kiều: “Ta nghenóiNgọc Lăng Vương cũng thực thích c·h·ó, trong phủ còn nuôi rất nhiều.” Nàng lặng lẽ liếc nhìn chủ tử.

nóigiỡn, nơi này còn có ai so biếtrõhơn nàng idol thích loại hoa văn và màu sắc nào sao.

Lan Kiềukhôngmấy tin, nàng chỉ muốn hỏimộtcâu, lại sợ chọc giận chủ tử, vì thế vẫn luôn tìm cơ hộinóibóngnóigió.

Lan Kiều: “……” Sao lại thế này? Tađanglàm gì? Chủ tử vì sao biết nhiều như vậy? Takhôngbiết, cái gì ta cũngkhôngbiết.

Hai nô tỳ nghĩ như vậy, trùng hợp, Hữu Võ cũng nghĩ như vậy.

“Phu nhân ngài xem xem, loại vân cẩm dệt hoa Giang Nam này, là vải Ngọc Lăng Vương thích nhất,khôngbiết bao nhiêu tiểu thư, phu nhân đều thích dùng đâu!” Tiểu nhị đãi khách nhiệt tình giới thiệu.

Khương Vũ Triều bế Bánh Hoa Quế lên, vuốt con c·h·ó lông xù xù béo tròn đầy thịt, mấy ngày nay biết c·h·ó là của idol nuôi, thái độ của nàng với Bánh Hoa Quế tốt hơnkhôngít, thường xuyên cho người ôm lại đây v**t v*mộtchút, ôm ấp c·h·ó của idol, bốn bỏ thêm năm cũng chẳng khác nào ôm idol, coi như an ủi.

“Cầm tiềnđi, chúng tađitiệm vải xem.” Khương Vũ Triều khó được ra cửa, mang theo mấy tỳ nữđitiệm vải, trừ Lan Kiều, những người khác đều cho rằng nàng mua quần áo cho mình.

“A!thậtlà Bánh Hoa Quế! “giọng nữ sâu kín chợt hoạt bát lên, Hữu Võ nhìn thấy hai nữ tử cúi đầu, đầy mặt kinh hỉ chạy tới, mắt trông mong nhìn c·h·ó con trong tay mình.

Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt

Khương Vũ Triều: “Cái gì mà đẹp?hắnlà thần nhan, lúc trước Nữ Oa tạo người, những người khác đều là tùy tiện nặn,hắnlà tỉ mỉ tạo hình, khác hẳn người bình thường.”

Khương Vũ Triều gật đầu khen ngợi, “Thực tốt.” Dù sao cũng là thời đại bất đồng, đưa đồ vật cũngkhônghợp pháp thuạn tiện như trước kia, tuynóigiữa bạn bè cũng có thể tặng lễ vật, nhưng vẫn cẩn thậnmộtchútthìhơn.

Mang theo vải vócđãchọn kĩ rờiđi, Khương Vũ Triều còn nghe thấy mấycônương khácđangmua vảinhỏgiọngnói“Ngọc Lăng Vương hẳn là thích loại nàyđi” “Ta cũng muốn mặc xiêm yhắnthích,nóikhôngchừng lần sau gặp gỡ là có thể nhìn ta thêmmộtcái đâu”.

Lúc Khương Vũ Triều trở lạiđãbị nhắc nhở chưa tìm được Bánh Hoa Quế trở về, nàngkhôngchút do dự chỉ kia hai tỳ nữ phụ trách trông c·h·ó, “Các ngươiđichỗ ta đến vừa rồi nhìn xem Bánh Hoa Quế còn ở đâykhông, nếukhôngcóthìtrở về.”

Nàng chỉ biết, chủ tử và Ngọc Lăng Vương có tư tình, việc nàythậtchoáng váng. Biết nhiều chi tiết và sở thích như vậy, muốnnóihai ngườikhôngcó quan hệ thân mật, ai tin được.

“Vậy chủ tử ngươi muốn đưa cái gì đây?” Lan Kiều hứng thú bừng bừng hỏi.

Lan Kiều đau lòng mà nhìn chủ tửmộtlòng vướng bận tình lang, cắn răngmộtcái, “Chủ tử! Người yên tâm, ta nhất địnhsẽgiữ bí mật! Nếu người muốn gặphắn, tađitruyền tin cho ngài!”

Hai bêb nhân mã yên lặng tiến hành giao nhận Bánh Hoa Quế, Hữu Võ và hai tỳ nữ đều có vẻ muốnnóilại thôi, cuối cùng vẫn làmộttỳ nữ trong đó nhịnkhôngđược,nhỏgiọng hỏi: “khôngbiết đại ca là từ phủ nào?”

Từ khi thấy idol, tâm tình Khương Vũ Triều tốt đẹp mấy ngày, bọn nô tỳ hầu hạ trong viện đềuđãnhìn ra, ngày đó gặp nàng và Hề Trác Ngọc ngồi bên nhaunóichuyện, giờ phút này bọn nô tỳ trong tâm tư hiểurõtrạng thái này, chủ tử đây là biết tình lang mà vui vẻ, cặp mắt còn sáng lên, mặt mày hồng hào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Idol mặc dù ở nơi nào, cũng có thể tạo phong trào. Khương Vũ Triều có chung vinh dự, nhưng nàng khoát tay, “khôngcần giới thiệu, ta tự mình xem.”

“Gặp mặtthìkhôngcần, ta muốn đưa chohắnchút lễ vật.” An ủi chân idol, thuận tiện cảm tạ idol cho c·h·ó, còn là theo lệ các fan tặng quà. Trước kia có thể trực tiếp gửi lễ vật đến công ty, nàng thường xuyên gửimộtít lễ vật cùng tấm card, tuy rằngkhôngbiết có thể đến tayhắnkhông, nhưng tóm lại là tâm ý.

……

Hữu Võ: “A, nguyên lai là tam tiểu thư tướng phủ …… Ừm, tam tiểu thư tướng phủ??” Đó chẳng phải là D·ụ·c Vương phi trước kia? Lúc trước chuyện về D·ụ·c Vương và D·ụ·c Vương phi truyền đến ồn ào huyên náo,hắncòn ngầm bàn tán với các huynh đệ, thảo luận xem D·ụ·c Vương rốt cuộc có được haykhông.

Khương Vũ Triều ôm Bánh Hoa Quế, bỗng nhiên thở dàimộttiếng.

Trời ạ, cáiyêuthíchnhỏnày cũng quá đángyêu.

Muốn lấy quần áo hoathậtđẹpthậtđẹp chohắn, đểhắnvui vui vẻ vẻ mặc đủ.

Hoa văn lá phong đỏ mang vạch vàng kim qua, ba loại hoa văn tử đằng tím, cẩm quỳ đỏ, mẫu đơn phấn hồng, màu tím sẫm có đồ án đại đoàn kim trản hoàng, hoa lam nhạt ánh bạc, mấy thứ này tuyệt đối lafhắnthích. Tuy rằngkhôngthể mặc quần áo như vậy, nhưng từ trước hình ảnh và biểu trừng phát lên Weibo, ngẫu nhiên phát các loại đồ đạc, bức màn, tấm thảm trong nhà, còn phối hợp khăn quàng cổ, cònđãtừng khen sản phẩm nào đó có túi bọc bên ngoài, chỉ cần chú ý làsẽpháthiện,hắnyêuthích kỳthậttổng kết lại có mấy loại phối màu kinh điển.

“Đưa vải vóc.” Khương Vũ Triềunói.

Hữu Võkhônghiểu khiếp sợ và kinh ngạc trong mắt hai nô tỳ,hắncũng muốn biết là thần thánh phương nào có thể dưới ánh trăng gặp lén Vương giayêuchó thành si nhà mình, hỏi thăm: “khôngbiết vừa rồi người cùng chủ tử nhà ta là tiểu thư nào trong phủ các ngươi? Các ngươi từ phủ nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hề Trác Ngọckhôngsuy xét bao lâu, nhét c·h·ó con trong ngực cònđangsủa vu vơ vào trong lòng đội trưởng hộ vệ Hữu Võ, “Ngươi ôm c·h·ó chờ ở đây, lát nữanóikhôngchừngsẽcó người tới tìm, nếu sau nửa canh giờ cònkhôngcó ai tới, ngươi lại mang theo c·h·ó về vương phủ.”

Khương Vũ Triều sửng sốt, gặp mặt? Có thể, nhưngkhôngcần thiết, thần tượng nhà ai gặp mặt với fans cũ, fans phải cách xa cuộc sống của thần tượngmộtchút, đây mới là con đường lâu dài.

đãrõ, hết thảy đều có giải thích. Phục phục, chủ tử ngưu bức.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 4 - Chương 86: Muốn mua cho hắn thật nhiều trang phục quần áo đẹp mắt