Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27


Ngay khi cô đang do dự có nên cho đàn ông vào phòng hay không, Lục Cẩm Bạch không cần mời đã tự vào, còn thuận tay đóng cửa phòng cho cô.

Chương 27

Nhưng người đàn ông kia lại chỉ hỏi cô bằng giọng nói ôn nhu rằng cô có muốn ra mắt với tư cách là nghệ sĩ hay không, có đồng ý ký hợp đồng với NgƯ Ngữ Media đang dưới danh nghĩa của anh ta để kiếm tiền trả nợ hay không.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Dứt lời, cô cũng không đợi Tô Mặc Yên trả lời.

Tô Mặc Yên phục hồi tinh thần lại, cô đi tới trước mặt Giang Vũ Nguyệt nửa bước, khí thế lạnh lẽo khiến cho cô ta phải lui về phía sau.

Nhưng mỗi lần ánh mắt cô liếc qua, người đàn ông lại dời ánh mắt, làm bộ nhìn về phía nơi khác.

Cảm thấy cô là người thật thích giả vờ, làm bộ, dối trá, giả tạo, đạo đức giả, dùng cái này làm thủ đoạn, bắt được trái tim của những nam sinh kia.

Sắc mặt khó coi Giang Vũ Nguyệt khẽ cắn cánh môi một cái, rời đi cũng không thèm quay đầu lại.

“Mấy ngày nay chị có khỏe không?”

Bởi vì Phó Tri Yến nhìn trúng khuôn mặt này của cô, cảm thấy cô có tiềm lực.

Lúc mới gặp lần đầu tiên, Phó Tri Yến cho Tô Mặc Yên cảm giác, khắp người đều lộ ra sự khôn khéo vừa bụng dạ đen tối của người làm kinh doanh.

Mái tóc dài ướt của cô còn chưa kịp sấy khô, cửa phòng đã bị người ta gõ cửa.

“Giang Vũ Nguyệt này là người mới phải không, Đạo diễn Phương sao có thể dùng cô ta?”

Mãi đến khi Tô Chí Cường không còn nữa, Tô Mặc Yên mới hiểu được ông ta nuôi mình mấy năm nay cũng không phải là phí công vô ích.

Ngay sau khi chuyên gia trang điểm nữ lại hỏi Tô Mặc Yên thêm một lần, Lục Cẩm Bạch đã từ ngoài cửa đi vào.

Anh ấy cũng là một trong những chủ nợ của cha cô.

Khi đi ngang qua ở bên cạnh cô, còn cố ý dừng lại, nói với trợ lý đang theo sát bên cạnh: “Anh ra ngoài trước chờ tôi. ”

Đây cũng là nguyên nhân Giang Vũ Nguyệt dám vào làng giải trí, dù sao cô ta cũng không cần trốn tránh nữa.

Bỗng nhiên bị nhắc đến, Tô Mặc Yên mơ mơ màng màng ngẩng đầu, lập tức đã bị chuyên gia trang điểm vặn đầu trở về.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hơn chín giờ tối, Tô Mặc Yên tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra.

Lúc này Lục Cẩm Bạch chưa tới, cô ta đứng ở bên cạnh chuẩn bị mọi việc.

Đối phương lại không hề quan tâm, ngược lại cười chào hỏi cô: “Đã lâu không gặp chị gái. ”

Trước kia cô ta rất chán ghét Tô Mặc Yên lúc nào cũng có vẻ mặt lạnh nhạt, giống như cái gì cũng không để ý, thanh tâm quả d·ụ·c, bộ dáng siêu trần thoát tục.

“Trong này có năm mươi triệu, mang đi trả lại cho Phó Tri Yến.”

Khi Giang Vũ Nguyệt vẫn còn là Hàn Vũ Nguyệt, Tô Mặc Yên đã quen với tính tình âm dương quái khí của cô ta.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Giang Vũ Nguyệt cho rằng, Tô Mặc Yên căn bản không làm gì được cô ta, cùng lắm là hư trương thanh thế *.

#

Hai người mặt đối mặt, ánh mắt Tô Mặc Yên lạnh như băng, giống như hầm lạnh.

Trên mặt cũng không còn thần thái như vừa rồi, cau mày, mắt lộ ra vẻ sợ hãi: “Cô muốn làm gì? ”

Theo lý thuyết, các nhân vật khác nên đi đến phòng trang điểm ở chỗ rẽ ở bên kia.

Hai chuyên gia trang điểm tán gẫu, nhìn thoáng Giang Vũ Nguyệt.

So với sự ngạc nhiên của Tô Mặc Yên, phản ứng Giang Vũ Nguyệt rất nhẹ.

Giang Vũ Nguyệt cười lạnh, thái độ so sánh với lúc trước, thêm một chút chút thuốc s·ú·n·g lại thêm một chút trào phúng.

“Tô Mặc Yên, em có phải bị ngốc không?”

“Vậy ánh mắt kim chủ này thật không có mắt nhìn, mũi và mắt của Giang Vũ Nguyệt chắc là đều sửa rồi phải không.”

Cha nói lúc trước lúc ông ra nước ngoài phát triển, là mẹ của Hàn Vũ Nguyệt đã ủng hộ hết mình, cho nên là ông ta nợ mẹ con họ họ.

Cái gọi là tình yêu của Cha, cô chưa bao giờ nhận được.

Khi nhìn thấy Lục Cẩm Bạch ngoài cửa, Tô Mặc Yên có chút ngạc nhiên.

“Tôi nói cho cô biết, đây là trong nước! Nếu cô dám động vào tôi, bạn trai tôi sẽ không để cho cô yên đâu! ”

“Chị gái à, Phó tổng đối xử với chị thật tốt a.”

Lục Cẩm Bạch không nói gì, ngồi xuống trước gương trang điểm bên cạnh Tô Mặc Yên.

“Cô nói tương lai nếu cô ở trong nước nổi tiếng, những chuyện lung tung lộn xộn đó của cô ở nước ngoài không cẩn thận bị người ta phơi bày thì làm sao bây giờ mới tốt a?”

“Cô bớt hù dọa tôi đi, những chủ nợ kia đều bị Phó Tri Yến đuổi đi.”

Cô ta là do cha của Tô Mặc Yên ở nước ngoài sinh con với người phụ nữ khác, nhỏ hơn Tô Mặc Yên hai tuổi.

Cho nên cuộc đời Tô Mặc Yên mới nhìn thấy một tia ánh sáng một lần nữa.

Tô Mặc Yên sau khi ra nước ngoài có cùng cô ta sống chung một thời gian, cho đến khi cha và người phụ nữ kia ly hôn, Hàn Vũ Nguyệt đã sửa họ theo họ mẹ cô ta.

Sau đó cô gặp Phó Tri Yến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô vừa đi, lập tức trở thành đề tài của hai chuyên gia trang điểm.

Huyết sắc trên mặt Giang Vũ Nguyệt dần mất đi, còn đang lui về phía sau.

Bọn họ cũng sống xa nhau.

Mặc kệ nói như thế nào, trên người Giang Vũ Nguyệt cũng đang chảy dòng máu của Tô Chí Cường.

“Được rồi, cô mau liên lạc với trợ lý của Ảnh đế Lục đi, nói ít lại hai câu đi.”

Tô Mặc Yên công khai đứng ngẩn người, đã chọc cho Giang Vũ Nguyệt trở nên rất không vui.

Nam chuyên gia trang điểm trả lời: “Người ta là mang tiền vào đoàn, cho dù là đạo diễn Phương, vậy cũng phải cúi đầu xin năm thùng gạo. ” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa vặn chuyên gia trang điểm đã trở lại, ngoại trừ chuyên gia trang điểm Tô Mặc Yên, còn có chuyên gia trang điểm nam chính Lục Cẩm Bạch.

Hoàn toàn chưa từng lo lắng rằng Tô Mặc Yên có thể gánh vác được hay không…


“Hiện tại đã không còn chuyện cha nợ con trả rồi, nợ nần của ba em, dựa vào cái gì phải bắt em thay ông ta trả?”

Cô vừa nói, một bên lui về phía sau, dùng thân ngăn cản Lục Cẩm Bạch.

“Tô Mặc Yên, nơi này chỉ có hai người chúng ta thôi, cô giả bộ như vậy cho ai xem?”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn (đọc tại Qidian-VP.com)

Về sau Tô Mặc Yên mới hiểu được, thì ra chuyện cha và mẹ Hàn Vũ Nguyệt ly hôn là chuyện đã được tính toán từ trước.

Tô Mặc Yên: “…”

Bốn phía đặc biệt trở nên yên tĩnh, nhân viên công tác đi toilet trước Giang Vũ Nguyệt, còn chưa trở về.

Ban đầu Tô Mặc Yên nghĩ rằng Phó Tri Yến sẽ dùng thủ đoạn cực kỳ bá đạo ép cô kiếm tiền cho anh ta.

Trong đó một người trực tiếp đi về phía Tô Mặc Yên, cười chào hỏi, sau đó bắt đầu hướng tiếp cận trên mặt cô.

Dứt lời, Tô Mặc Yên nhếch khóe môi lui ra.

Nam chuyên gia trang điểm cười khẽ: “Không phải ai cũng có thể ăn được miếng cơm này. ”

Anh đánh giá cô như thể một món hàng sẽ đem lại đầy hứa hẹn trong tương lai.

Sau khi trợ lý rời đi, trong phòng trang điểm chỉ còn lại Tô Mặc Yên và Giang Vũ Nguyệt.

“Chị nói chị làm sao lại có thể may mắn như vậy chứ? Cũng để cho em và mẹ em lây chút may mắn của chị thì thật tốt. ”

Kêu cô không nên lộn xộn.

Lúc trước cô ta bị mẹ cô ta mang đi, chạy trốn chỉ là việc tạm thời, nhưng cũng không có nghĩa là có thể trốn cả đời.

“Nếu không muốn trở về Tô Vũ Nguyệt hoặc là Hàn Vũ Nguyệt, thì lập tức tránh xa tôi ra một chút, làm tốt Giang Vũ Nguyệt của cô đi.”

Sau đó bỏ tiền ra giúp cô trả hết mấy khoản nợ lộn xộn, trở thành chủ nợ lớn nhất và duy nhất của cô.

Sau đó khi chụp ảnh tuyên truyền, Tô Mặc Yên cũng luôn cảm thấy Lục Cẩm Bạch đang nhìn trộm cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đàn ông cũng không tức giận, nhưng sắc mặt lại đặc biệt nghiêm trọng.

Nói cho cùng Giang Vũ Nguyệt cũng là họ Tô.

Nhưng Phó Tri Yến không phải ánh sáng của cô, anh là bóng đèn, cho cô mượn một đôi mắt đen, giúp cô đi tìm ánh sáng.

Nhưng Tô Chí Cường cũng không chỉ có một đứa con gái của Tô Mặc Yên.

“Thật ngại quá, thầy Lục, vừa rồi tôi có chút việc, để cho anh chờ lâu rồi.”

- “Ai còn có thể quan tâm tôi có phải là con gái tô Chí Cường hay không?”

Đối với Giang Vũ Nguyệt tỏ vẻ chán ghét không chút nào che dấu.

Hợp đồng anh đưa cho cô không khác gì các nghệ sĩ khác, là vị cứu tinh lạnh lùng nhất trong lòng Tô Mặc Yên.

“Tôi đang nói chuyện với cô, sao cô lại giả vờ bị điếc?”

Tiếp theo lại làm bộ như giật mình: “Ai nha xem bộ não của em này, chị có thể đi theo Thái Tử của tập đoàn Phó thị, cuộc sống sao có thể kém được chứ? ”

Chỉ cần nói chuyện hai câu.

“À, Lục ảnh đế đâu? Không phải nói để anh ấy đến trước rồi chờ tôi sao? ”

“Từ nay về sau, em và anh ta thanh toán xong.”

Tô Mặc Yên trực tiếp nắm lấy một cánh tay của cô ta, nhẹ nhàng kéo khóe môi lên.

Ông ta rõ ràng biết chủ nợ sẽ tìm tới cửa đòi tiền, cố ý đem tài sản đang đứng tên chuyển đi trước một bước.

Giống như cấm anh bước thêm một bước nữa.

Cuộc sống này chắc chắn sẽ không có niềm vui nào nữa.

Muốn nói cái gì, rồi lại nuốt trở về.

Ở trong mắt những người đó, cha nợ con trả là chuyện hết sức đương nhiên, cho nên Tô Mặc Yên mới có thể trở thành đối tượng bị đòi nợ.

“Anh mau tới đây ngồi đi, lát nữa Lâm phó đạo diễn lại tới đây thúc giục.”

Điều kiện Phó Tri Yến cho Tô Mặc Yên cũng không hà khắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trễ như vậy, thầy Lục còn không ở trong phòng nghỉ ngơi, tìm em có việc gì sao?”

“Trong giới có bao nhiêu mỹ nhân a, nhất định phải tìm người như vậy sao?” Nữ chuyên gia trang điểm nói xong, có ý chỉ liếc mắt nhìn Tô Mặc Yên một cái.

Trang điểm trên khuôn mặt so với phụ nữ lại càng tinh tế hơn, làn da lại làng trắng trẻo, chăm sóc rất tốt.

Ghé mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái, ánh mắt hơi có chút phức tạp.

Mấy người lần lượt chào hỏi anh, chuyên gia trang điểm mới vừa rồi không đem một người mới như Tô Mặc Yên để vào mắt, đối diện với Lục Cẩm Bạch, lại càng thêm kính cẩn.

Cô không nhìn đến sắc mặt đỏ bừng của Giang Vũ Nguyệt nữa, mà ngồi xuống gương trang điểm.

“Ai nha, tôi cũng chỉ dám nói như vậy trước mặt cô và Cô Tô thôi.”

“Gọi điện thoại cho trợ lý của anh ấy hỏi một chút đi…”

Chuyên gia trang điểm cho Tô Mặc Yên là một người đàn ông.

Loại cảm giác này làm Tô Mặc Yên cảm thấy không phù hợp, ngay cả cơm chiều cũng không ăn ngon, sau khi công việc kết thúc, cô lập tức trở về phòng khách sạn nghỉ ngơi.

Không đợi cô nói được cái gì, Lục Cẩm Bạch nặng nề thở dài một hơi, từ trong túi lấy ra một cái thẻ ngân hàng, nhét vào trong tay cô.

Lục Cẩm Bạch vừa mới dứt lời, Tô Mặc Yên trong lòng lộp bộp một chút.

Phòng trang điểm ở trên phim trường tổng cộng có hai cái, cái này vốn chỉ dành cho nam chính và nữ chính dùng chung.

“Đúng không Cô Tô?”

“Nếu không, nợ nần của ba, tôi sẽ không ngại chia cho cô một nửa đâu.”

“Những khoản nợ của cha, em nghe nói tất cả đều được anh ấy thay chị giải quyết hết rồi.”

Chuyên gia trang điểm cùng hắn tán gẫu là con gái, phụ trách trang điểm của Lục Cẩm Bạch.

Ông ta đem tất cả nợ nần để lại cho Tô Mặc Yên, đem mẹ con Hàn Vũ Nguyệt chuyển tới nơi sạch sẽ, đường lui cũng chuẩn bị cho hai người bọn họ.

Khi đó Tô Mặc Yên đã nghĩ, mình là người dư thừa.

Sự xuất hiện của một người đàn ông đã trực tiếp kết thúc tất cả các chủ đề.

Tô Mặc Yên thì nợ hắn, cho nên hắn đem tất cả nợ nần để lại cho cô.

Giọng nói vừa rõ ràng vừa lạnh lùng: “Nghe nói cô bây giờ đổi tên thành Giang Vũ Nguyệt? ”

Phía sau anh còn có trợ lý.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27