Nụ Hôn Hoa Hồng Gây Nghiện
Thập Lí Mạn Mạn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Tạm biệt buổi lễ giải trí
Tần Hoa Lan nhấp một ngụm trà, rồi đặt tách xuống, chậm rãi nhìn cô:
Chúc Mạn qua loa gật đầu:
Tần Hoa Lan liếc cô đầy bất mãn, rồi đứng dậy, ném lại một câu trước khi rời đi:
Đường Tuyết đang nói chuyện cũng ngừng lại, quay sang nhìn anh, phát hiện ánh mắt anh tập trung vào nơi khác, liền tò mò nhìn theo. Cô ta sững sờ trong giây lát.
Cảm giác bất an trong lòng cô ta càng lúc càng rõ rệt.
Nhìn dáng vẻ của cô, Tần Hoa Lan cũng không nhịn được mà bật cười.
Gần nửa tháng nay, bộ phim chiếu Tết do Tập đoàn Công nghiệp Điện ảnh Hoàn Vũ và Giải trí Thiên Nghệ hợp tác đầu tư, sau ba tháng chuẩn bị cùng nhiều vòng tuyển chọn, cuối cùng cũng đã chốt được dàn diễn viên.
Nhưng đúng lúc này, sau lưng bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc:
⸻
Chúc Mạn đã sớm đoán được mẹ mình tìm cô để nói chuyện gì, cô chống đầu, uể oải đáp:
⸻
"Vâng."
Chúc Mạn nhìn mẹ, không nhịn được bật cười:
"Chúc tổng, lão phu nhân đang đợi cô." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đặc biệt đến để dạy dỗ tôi à?"
"Mạn Mạn."
Bộ phim do bốn ảnh đế trong và ngoài nước đóng chính, các diễn viên trong nước bao gồm nghệ sĩ ký hợp đồng với Hoàn Vũ – Đường Tuyết, nữ hoàng phim truyền hình dưới trướng Thiên Nghệ – Giang Du, và nam diễn viên trẻ đầy tiềm năng mà Thiên Nghệ đang lăng xê – Kỷ Tinh Dương.
Chúc Mạn thở dài một hơi.
Tần Hoa Lan nhìn cô một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng:
Rồi rồi, chẳng phải vẫn là đến để dạy dỗ cô hay sao.
Chương 31: Tạm biệt buổi lễ giải trí
"Hơn nữa, hiện tại Thiên Nghệ và Hoàn Vũ đang hợp tác làm ăn, nên tất nhiên sẽ có chút qua lại, ngoài ra thì con tự biết chừng mực."
"Phải đấy, đi cùng nhau chứ?"
Nhìn người phụ nữ đang được mọi ánh mắt vây quanh kia, Đường Tuyết bỗng cảm thấy tự ti. Cô ta lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh.
Quản gia đi trước dẫn đường, rẽ qua mấy lối hành lang, cuối cùng dừng lại trước một phòng bao xa hoa, nơi từng chi tiết đều được chạm trổ tinh xảo.
Quản gia đứng bên cạnh, vẻ mặt vẫn bình thản.
Hành lang yên tĩnh, hai mẹ con vừa đi vừa trò chuyện. Khi rẽ vào một lối hành lang bên phải, có mấy người từ phía trước đi tới.
Đường Tuyết cố giữ nụ cười, dịu giọng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúc Mạn chỉ liếc mắt một cái rồi thu hồi ánh nhìn, định tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi, bà vẫn không nhịn được mà nhắc nhở cô:
Cô chẳng có phản ứng gì đặc biệt, chỉ lướt qua, rồi tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Dư Tư Nghiên, cùng anh đi vào hội trường.
Đầu tháng Chín, Chúc Mạn bay sang Hongkong để tham dự Lễ hội Giải trí Châu Á theo lời mời.
"Mẹ yêu quý, mẹ tìm con có chuyện gì ạ?"
"Cái gì gọi là 'chỉ vậy thôi'? Ống kính đã bắt gặp hai người cùng vào khách sạn, chuyện này là sao? Chúc Mạn, mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đừng có dính vào mấy gã đàn ông không ra gì. Cố Tịch, mẹ đã cho người điều tra, hắn ta ở Hongkong nổi danh là kẻ trăng hoa, phụ nữ bên cạnh hắn nhiều không đếm xuể. Con với hắn dây dưa cái gì? Không thể tìm một người đáng tin hơn à?"
"Vâng ạ, lão Phật gia, đi thong thả ạ."
(*Ý chỉ người khi đạt được mục đích thì lập tức cắt đứt quan hệ với người từng giúp mình.)
Chúc Mạn nhận ra cô ta. Đó là Đường Tuyết, nghệ sĩ dưới trướng Hoàn Vũ, người thường xuyên lên tin tức cùng Cố Tịch.
"Thì cũng chỉ vậy thôi mà."
Cửa mở ra, Tần Hoa Lan đang ngồi tao nhã thưởng trà, thấy con gái bước vào cũng chỉ thản nhiên ngước mắt lên nhìn một chút.
Khi được ban tổ chức dẫn vào khu vực bên trong, Chúc Mạn tình cờ nhìn thấy một người đang bước trên thảm đỏ phía bên trái.
Anh ngước mắt nhìn sang, vừa hay thấy một người phụ nữ mà anh cho là rất giỏi "qua sông chặt cầu"*. Giờ phút này, cô đang nở nụ cười tươi tắn, chẳng biết là đang nhìn ai.
Là người phụ nữ trong tin tức lần trước.
Nghe vậy, Chúc Mạn khẽ nhíu mày:
Người đi đầu chính là Cố Tịch.
"Ây dà, con nào dám chứ. Mẹ yêu quý của con, uống thêm chút trà đi ạ. Chuyện của con mẹ đừng lo nữa, con có chừng mực mà." (đọc tại Qidian-VP.com)
Dư Tư Nghiên nhìn cô.
Cô ta đứng đó, nở nụ cười nhàn nhạt, môi đỏ, vest sẫm màu, vừa xinh đẹp động lòng người, lại toát lên khí thế của kẻ bề trên.
Giọng điệu của bà vẫn ung dung, nhưng câu nào câu nấy đều là lời dạy bảo.
Chúc Mạn cười, tự tay rót trà cho bà, vô tư nịnh nọt:
Quản gia nhìn thấy cô, lập tức cung kính nói:
⸻
"Anh đoán hôm nay sẽ gặp được em, không ngờ lại nhanh thế này."
Tần Hoa Lan nghe giọng điệu lười biếng của con gái, sắc mặt thoáng trầm xuống.
Khuôn mặt anh vẫn lãnh đạm như cũ, khóe môi cong lên một nụ cười không rõ cảm xúc, toát ra vẻ lạnh lùng khiến người ta e dè.
Nhiều lắm thì chỉ là hai người hiểu rõ trong lòng, chơi đùa một chút mà thôi.
Anh đứng yên bất động, sắc mặt nhàn nhạt, khóe môi nhếch lên một đường cong lạnh lùng, mang theo sự xa cách khó diễn tả.
"Đúng là trùng hợp."
Chúc Mạn gật đầu, nhưng khi quay người, lại vô tình chạm phải ánh mắt sâu thẳm như hồ nước của người đàn ông phía xa.
Tần Hoa Lan liếc cô cảnh cáo.
"Sau này bớt qua lại với tên họ Cố kia đi, biết chưa?"
"Dư Lâm đã đầu tư vào sự kiện lần này."
Chúc Mạn bước vào, không khách sáo mà ngồi xuống đối diện bà, tự rót cho mình một tách trà giải khát, sau đó cười híp mắt nhìn bà: (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lúc sau, anh khẽ cười rồi tiếp tục bước về phía trước.
Chúc Mạn bật cười:
Chúc Mạn nhìn ông ta, bất đắc dĩ nói: "Đi thôi."
Tần Hoa Lan nghe cô nói thế thì bật cười khẩy:
Anh hơi cúi đầu chỉnh lại đồng hồ trên cổ tay, bên cạnh là một mỹ nhân diện lễ phục tinh xảo, đang nở nụ cười rạng rỡ trò chuyện với anh.
"Mẹ nói vậy là con không thích nghe rồi đấy."
Chúc Mạn lập tức giơ tay đầu hàng, cười nói:
Quản gia khẽ kéo khóe môi:
"Dù sao thì những người mẹ sắp xếp cho con, con đều không thích. Ngoài mặt thì vâng dạ, nhưng sau lưng lại cố ý chống đối mẹ."
Chúc Mạn dừng bước, nhìn Dư Tư Nghiên đang tiến về phía mình, mỉm cười nói:
"Không phải vậy đâu, Chúc tổng. Lão phu nhân đi ăn cùng người khác, tiện thể nghe nói cô cũng đang ở Tần Hòa, sáng nay lại vừa thấy tin tức." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cố tổng, chúng ta đi chứ?"
Chúc Mạn xoay người, nhìn thấy người vừa đến, môi khẽ cong lên. Cùng lúc đó, Cố Tịch cũng nghe thấy tiếng gọi "Mạn Mạn" kia.
"Biết rồi biết rồi, nhất định sẽ ít qua lại."
Chúc Mạn có chút khó diễn tả tâm trạng:
"Không phải chứ mẹ, mẹ ngày ngày ở Chúc gia, mà tin tức bên ngoài mẹ cũng cập nhật đầy đủ thật đấy."
Dư Tư Nghiên dừng lại trước mặt cô, nụ cười vẫn ôn hòa như mọi khi.
"Haiz, Đoàn Đoàn ngoan nào, mẹ lại phải đi 'tiếp thu giáo d·ụ·c' đây."
"Sao anh cũng ở đây?"
Người đàn ông ấy cũng đang được vây quanh, dáng người cao lớn, thẳng tắp, khoác trên mình bộ vest đắt tiền, hai tay đút túi quần một cách tùy ý, thần thái vừa lười nhác vừa hờ hững.
Đêm nay, Hongkong rực rỡ ánh sao, quy tụ vô số minh tinh, trăm hoa đua nở, khung cảnh bên ngoài hội trường ngập tràn người hâm mộ, vô cùng náo nhiệt.
Đường Tuyết thấy hai người kia đã rời đi, lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh.
Cố Tịch nhìn cảnh ấy, cắn răng, bật cười.
Chúc Mạn bước lên, khoác lấy tay bà, tươi cười rạng rỡ:
"Được rồi, con hiểu mà. Mẹ yên tâm, con với Cố Tịch sẽ không có gì đâu."
"Đi thôi, đưa mẹ về."
"Hừ, chừng mực của con lớn thật đấy. Cứng đầu cứng cổ, không ai khuyên được. Sau này ít dẫn Dạng Dạng theo con thôi, mẹ sợ con làm hư nó."
"Con và Cố tổng ở Hongkong là thế nào? Tin đồn bay đầy trời, cũng đặc sắc lắm đấy."
Cố Tịch lần theo ánh mắt cô nhìn qua, một bóng người lập tức đập vào mắt anh. Nhìn người nọ, sắc mặt Cố Tịch trầm xuống đôi chút. Những người bên cạnh thấy anh bỗng dưng dừng bước cũng theo đó mà đứng lại.
Người đàn ông khẽ "ừ" một tiếng, sau đó cất bước đi về phía trước.
Cô đưa mèo cho nhân viên bên cạnh, xoa đầu nó:
Cuộc đối thoại của họ vừa vặn lọt vào tai anh. Bước chân anh hơi khựng lại, nghiêng đầu nhìn bóng lưng cô rời đi.
Chúc Mạn nghe vậy liền nhướng mày:
"Mẹ tôi đến Tần Hòa rồi sao?"
Vừa ôm mèo chậm rãi bước ra khỏi phòng bao, Chúc Mạn liền chạm mặt quản gia của Chúc gia đang đứng chờ ngay cửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.