Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10


Xảy ra chuyện gì nhỉ? Tối hôm qua thực ra làmộtgiấc mơ củacôà?

Vân Yên xoay người nằm xuống lại, hoàn toàn quên mất chuyện phải đuổianhra ngoài ghế salon ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

côngápmộtcái, thân thể hơi cựa quậy, pháthiệnmình đèmộtcái tay. Nắm lấy nhìnmộtcái, bêntrêncómộtdấu răng mờ mờ.

“Ngoan nào,nóilại lần nữađi, chỉmộtlần thôi!”

Trong lòng Vân Yên khẳng định mìnhđãbị mộng du, rầu rĩ nằm xuống lại, nhìn trần nhà than thở.

“...”

Sáng sớm ngày hôm sau, Vân Yên tỉnh lại trong phòng ngủ.côvừa mở mắt, phía trước xuấthiệngò má của Trầm Ám.

mộtlát sau, đột nhiêncôcầm tayanhlên, há miệng cắnmộtcái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong nháy mắtcôcao hứng, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm. Thanh thúy đáp: “Được thôi!”

Mãi màkhôngđược đáp lại, khiến Vân Yên hơi mất mát. Rũ khóe miệng xuống, tủi thân nhìnanh.

“Này!”

“...”

Editor: Typard

“Có phải, có phải tối qua tôi, nhắm mắt quay vềkhông?”

Trầm Ám: “...”anhkhôngnên biết hả?

Vân Yên chấn độngmộtcái, chợt ngồi bật dậy, tìm điện thoại di động khắp nơi. Trong phòngkhôngtìm thấy,côđẩy cửađira ngoài tìm, cuối cùng tìm thấy trong đống chăntrênghế salon.

côvội ấn nghe, chưa kịp lên tiếng, bên kiađãchặn đầu áp đảonói: “đãbảo tiểu Tốngđiđón em, em canh thời gian chuẩn bịđi.”

Trầm Ám sắp bịcôlàm phiền đến c·h·ế·t: “Chúc ngủ ngon.”

“...”

Vân Yên giống như bị hù dọa, cứ như vậy ngơ ngác nhìn chằm chằm Trầm Ám, nửa ngàykhônglên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cũng đúng, hẳn làanhcũng ngủ.”

Trầm Ám nhìn cửa phòng ngủ, rất lâu sau cũngkhôngbuồn ngủ.

Thấyanhtỉnh,côkhẩn trương lại gần: “Trầm Ám, có phải tối qua tôi bị mộng du haykhông.”

Sau đó ngồi dậy: “Tôiđira ngoài ngủtrênghế salon.”

- ------

Chương 10

Beta-er: Hằng Lê

Cạch ---- cúp rồi.

“...”

trênmàn hình nhấp nháy hai chữ ---- chị Chu.

Thế nên lúc Trầm Ám mở mắt,thìnhìn thấy gương mặt mếu máo muốn khóc của Vân Yên.

“...”

Trầm Ám hừmộttiếng, cau mày nhìncô.

Trầm Ám bịcônhìnkhôngchịu nổi,khôngđược tự nhiênnói: “Ngủ.”

Trầm Ám xoay đầu quamộtbênkhôngđể ý đếncô.

“Được rồi.”côthay đổi sắc mặt giống như làm ảo thuật, lập tức dém chăn lại: “Thấy hôm nayanhrất hiểu chuyện, nên khen thưởng choanhngủtrêngiường.”

Trầm Ám: “...”

khôngbiết sao nước mắtcôrơi lã chã, toàn thân đột nhiên sáp tới, kích độngnói: “anhbiếtnói!”

Giờ Trầm Ám mới nhận ra, hai người bọn họ cách nhau gần bao nhiêu. Thân thểcômềm mại, dính vàotrênngườianhgiống như bơ, còn tản ra hương vị ngọt ngào như có nhưkhông. Từng sợi tóc mảnh như tơ xõatrênngựcanh, cọ ngựcanhngứa ngáy.

“anhcó biết tối qua tôi quay lại bằng cách nàokhông?”

“...”

“...”

“Ngoan lắm.” Vân Yên khen thưởng vỗ đầuanhmộtcái, sau đó lại dém chăn choanh. Động tác ngừngmộtlát, lại vén chăn lên,khôngnể mặtnói: “khôngđược,anhra ngoài ngủđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“...”


Đột nhiên tiếng điện thoại rung vang lên.

côđưa tay xoay đầuanhlại, cưỡng épanhđối mặt với mình: “anhnóilại lần nữa xem!”

nóixong nhảy xuống giường, ôm gối và chăn lạch bạch chạy chân trần ra ngoài.

côcách tấm chăn lay động bả vaianh, vẻ mặt nghiêm túcnói: “anhkhôngthểkhônglễ phép như thế, tôi chúc ngủ ngonthìanhcũng phải chúc ngủ ngon lại.”

“Lạinóicùng tôi. Ngủ ---- ngon ---- chúc ngủ ngon...”

Chẳng lẽ, khuôn mặtcôtrắng bệch, chẳng lẽcôbị mộng du hả? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trầm Ám ---- Trầm Ám ----“

Đầu óc Vân Yên mơ hồ nhìn chằm chằm dấu răng. Nếukhôngphải nằm mơ, chẳng phải tối hôm quacôngủtrênghế salon hay sao, sao bây giờ lại tỉnh dậy ởtrêngiường.

Vân Yên kích động còn hơn thấy khỉ biểu diễn trước mặt mọi người. Ánh mắt trong suốt, quơ quơ cái tay bịcôcắn ra dấu: “anhnóilại lần nữa.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10