Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16


Vân Yên đưa tay sờ thử tránanh,đãhết nóng. Thuận tay chải mấy sợi tóc choanh.

Vân Yên thả điện thoại xuống, đếm mấy tờmộttrăm đồng, cầm chìa khoá lên rồi ra ngoài.

Vân Yên: “... Muốn.”

cônhẹnhàng rút ra, Trầm Ám lập tức tỉnh. Sắc môianhtái nhợt, sắc mặt cũng khó coi, miếng dán hạ sốttrêntránkhôngbiết rơiđiđâu rồi, giương mắt an tĩnh nhìncô.

Trầm Ámkhôngđộng đậy, vẫn nhìn chằm chằmcô.

Lúc này Trầm Ám mới ngoan ngoãnđivào.

“Có điềucônàng này chỉ có gương mặt là dễ nhìn, còn kỹ thuật diễn lại chưa ra hình dáng gì.” Thu ngân bĩu môi: “mộtbộ phimthậthay lại bịcôấy làm hỏng mất, bây giờtrênmạng đềuđangmắngcôấy, tôi cảm thấycôđidiễn còn hay hơn đó, dù sao dáng dấp cũngkhôngkhác mấy... muốn dùng túi nylonkhông.”

“Buổi sáng muốn ăn gì?”

nóixong, tay Trầm Ám có vẻ càng nắm chặt.

Ánh mặt trời chiếu tới,côgiơ tay lên chemộtchút,mộtgiây sau trước mắt chìm vàomộtbóng râm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Gần đây cũngkhôngcó siêu thị gì lớn, chỉ có cửa hàng tiện lợi loạinhỏ. Vân Yên đẩy cửađivào, thu ngân thấycôcó vẻ hơi sửng sốtmộtchút, ngẩng đầu nhìn ti vimộtchút, sau đó lại nhìncô, giống nhưđangxác nhận cái gì.

Trầm Ám chớp mắt, lông mi quét qua mu bàn tay củacô.

Liên quan tới lần casting này, ngoại trừ cái địa chỉ bên ngoàithìcôkhôngbiết gì cả, ngay cả thời gian cụ thể cũng chưa kịp hỏi. Sợ bị trễ, nên cố gắngđisớm.khôngnghĩ tới lúc đến nơi,đãcókhôngít người ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

“...”

Vừanóivừa tay dắtanh: "đithôi,điăn điểm tâm."

Chương 16

Ngày hôm sau Vân Yên phảiđicasting, nên phải dậythậtsớm. Đèn trong phòng sáng trưng, hẳn là nửa đêm qua có điện.côđangđịnh rời giườngđitắt đèn,thìpháthiệntay bị Trầm Ám nắm lại, còn siết chặt.

Vân Yên nhân cơ hội nhón chân xoa mái tóc lộn xộn củaanh, cười híp mắtnói: "thậtngoan."

Vân Yên: “...”

Lúccôđikhôngyên tâm, sợ Trầm Ám lại chạy lung tung, nên mở ti vi chiếu "Tom and Jerry" choanhxem, vẻ mặt thànhthậtdỗanhnói: "anhở chỗ này trông bọn chúng đừng chạy ra ngoài nha, nếukhôngbọn chúng ăn mất quà vặt,anhsẽphải đói bụng đó, nếu bọn chúng phá nhà,thìchúng tasẽkhôngcó chỗ ngủ đâu."

Vân Yên lau tóc, sấy tóc, thay quần áo, sau đó định ra ngoài mua bữa sáng.

May làđãnhớ địa chỉ nơi casting.

đisiêu thị trước.

Sau mấy giây, có vẻ Trầm Ám chấp nhận lời giải thích này. Chịu động đậy, còn khom người cầm túi nylon trong taycô.

“Bây giờ tôikhôngđi.” Vân Yênnói: “Lúcđitôisẽbáo.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Xách túi nylon, Vân Yên tâm trạng phức tạp đẩy cửa kính cửa hàng tiện lợi ra.

“Này.” Thu ngânkhôngnhịn được mở miệng: “Dáng dấpcôrất giốngcôminh tinh đó.”

Vân Yên chấn độngmộtcái, theo bản năng ngẩng đầu nhìn, đúng lúc thấy mặt mình lê hoa đái vũtrênmàn ảnh.

Vừa vào cửa,côlập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt.

Vân Yên xoa xoa đầu Trầm Ám: “Ngoan nào.”

Trầm Ám mím mím môikhônglên tiếng. Nhìn rất giống như có điều ủy khuất, khiến Vân Yên bị nổi bật thành ác nhân.

Đẩykhôngđộng đậy.

Ăn điểm tâm xong, Vân Yên phảiđicasting.

Trầm Ám nhìncômộthồi, từ từ buông lỏng tay. Vân Yên vỗ đầuanhmộtcái nữa để khen thưởng, rồi đứng dậy tìm dép mang vào. Vừa quay đầu lại, Trầm Ám cũng rời giường,đitheo phía saucô, nửa bướckhôngrời,côvào phòng vệ sinh,anhcũngđicùng. Bị Vân Yên khoá lại ở bên ngoài.

Vân Yên rửa mặt xong, mở cửa ra, thấyanhcòn đứng ngoài cửa.côđitới đẩy đẩy cánh tayanh: “anhđitắmmộtcáiđi.”

“Cháo cải xanh đượckhông?”

“Thả tay ra.anhkhôngđói bụng sao, tôi muốnđira ngoài mua điểm tâm.”

Trầm Ám: "..."

Vân Yên ngẩn ra,khôngbiết làm sao: "anhlạikhôngngoan."

“Đúng vậy, rất rất giống!” Động táctrêntay thu ngânkhôngngừng, ngẩng đầu lên muốn xác nhận lần nữa, ống kínhđãchuyển đến người khác.

côlúng túng cườimộttiếng: “... vậy sao.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Điện thoại di động vỡ màn hình lẳng lặng nằmtrênbàn, Vân Yên thửmộtchút, vẫnkhôngcó cách nào mở máy.

Tám giờ rưỡi, Vân Yên bướcmộtbước quay đầu ba lần.

Tóc Trầm Ám ướt,trênngười có cảm giácnhẹnhàng khoan khoái sau khi tắm, màu da trắng đến trong suốt, đen mặt trừngcô.

Vân Yên nhanh chóng mua đồ xong, đặt giỏ mua hàngtrênquầy tính tiền. Thu ngân nhìn chằm chằm mặtcô,khôngtập trung quét mã, động tác chậm chạp.

“...”

——

Giọng Vân Yên ôn tồn dùng lờinóinhỏnhẹthương lượng vớianh: “Còn phải mua chút quà vặt để lại choanhăn trưa, hôm nay tôi phảiđicasting,anhở nhàmộtmìnhkhôngđược chạy lung tung đó, bên ngoài rất nguy hiểm.”

Vân Yênkhônghiểu nổianhđể ý cái gì, giải thích: "khôngphải tôi gạtanh. Bởi vì mua bữa ăn sáng rất nhanhsẽtrở về mà,nóikhôngchừng tôi trở vềanhcòn chưa tắm xong đâu, cho nên mớikhôngbáo." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng ti vi ồn ào,âmđiệu của nhân vật bên trong đột nhiên giương cao: “Nặc Tây!côcòn mặt mũi trở về gặp tôi à!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16