Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


Lúc ăn sáng, Trầm Ám lạikhôngchịu tự ăn. Vân Yênkhôngnuông chiềuanh, tự mình ăn xong, thu dọn chén dĩa, hoàn toàn xemnhẹánh mắtanhvẫn luôn đặttrênngười mình.

mộtngười là Trầm Ám bị Trầm Minh dẫn người tới bắtđi, còn cómộtTrầm Ám khác ômcô, hôn rồi lại hôncô. Xúc cảm ấm áp intrênmặt,trêntráncô, thậm chícôcon nghe được tiếnganhhít thở. Tất cả đều chân thực muốn c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trầm Ám bất đắc dĩ lui ra, nhưngkhôngđimà ở trong bếp cùngcô.

Toàn thân Vân Yên đờ ra, ngốcmộtlúc, mới chậm chạp đỏ mặt, vội vàng đóng cửa lại chạy về phòng bên.

Vân Yên ơi Vân Yên, mày bị cái gì vậy? Làm ba, nhưng sao có thể hết lần này đến lần khác lâm vào si mê con trai mình như thế chứ? Huống chi tối hôm qua còn mơmộtgiấc mơ nhục nhã như vậy, chuyện đầu tiên khi tỉnh lại là phải tìm người ta tính sổ.

Đây là cầu khen ngợi.

Taycôdán lên mặt mình, vẫn nóng như lửa đốt.

Chương 28

Vân Yên thở dài, trong lòng hơi phiền não.côrất thích nhân vật Thiên Tư này, vì nhân vật này màđãtập luyệnkhôngít.khôngdưng mấtđinhư vậy,thậtkhôngcam lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ưu tư tiêu cực của Vân Yên tới cũng nhanh màđicòn nhanh hơn, rất nhanh,côđãvứt chuyện của đoàn làm phim sangmộtbên, chuẩn bị đồ ăn sáng.

côtrừng mắt nhìn, xoay đầu lại.

Đột nhiên Trầm Ám khom người ôm lấycô, hít thở bên taicô,âmấm nong nóng.

Rèm cửa sổ che kín ánh sáng nên trong phòng ngủ rất tối.côbò xuống giường, đứng trước cửa phòng ngủ kiểm tra khoá cửa, còn nguyênkhôngtổn hao gì.

Nhưng cửa bị khoá, chìa khoá ở chỗcô, sao Trầm Ám có thể vào đây được. Huống chianhngốc, tâm tính cũng chỉ như đứa trẻ biết chuyện, bình thường cử chỉ thân mật nhất vớicôgiới hạn trong ôm ôm cọ cọ, cho tới bây giờ chưa từng hôncô.

“Uống thuốc rồi.”

Nhưngcôkhônghề hối hận khi đánh Trầm Minh.nóiđến hối hận, phải là hối hận lần đầu tiên trong lòng vẫn có điều cố kỵ nên ra tay chưa đủ ác, khiếnhắnbây giờ còn dám tới trêu chọccô.

Vân Yên gạt cánh tayanhquamộtbên, liếc mắt: “Uống thuốc cảm củaanhđi.”

Trầm Ám thấy vậy, ánh mắt ngừngtrêncá diếc mấy giây, l**m l**m môi.

Mới vừa rồi vẫn cài được, sao bây giờ lạikhônglàm được chứ? Vân Yên biết, đây làanhđanglàm nũng vớicô. Nếu là trước kia,côsẽgiúpanhcài áo lại, bây giờthìkhôngđược,côvừa quyết định giữmộtkhoảng cách vớianh.

anhchỉ nhìncô, cũngkhôngnóigì. Nhưng Vân Yên biết, hẳn là muốncôđút choanh.

“Tôikhôngphải.”anhnói: “khôngmuốn tự ăn.”

Sau đó thấy cá trong bồn nước đáng thương phun bong bóng,khôngđành lòng, nên xé ít bánh mì đút cho nó.

Mặt Vân Yên đầy hoang mang.

mộttay Vân Yên cầm bánh mì nướng,mộttay khác giơ tay lên vỗ tránanhmộtcái, qua loa lấy lệnói: “Ngoan quá.”

Chu Mạn Chi hiếm thấy an ủicô: “Đừng nghĩ quá nhiều,sẽkhôngcó chuyện gì đâu.”

Dư quang của Vân Yên liếcanhmộtcái, thấyanhcó vẻkhôngvui lắm, miễn cưỡng nâng tay lên vỗ đầuanhmộtcái.

“Ngoan.”

Vân Yên yên lặng mấy giây: “... Dạ.”

Vân Yên mặc đồ ngủ lông mềm mại, vùi mình vào trong chăn.

Vân Yên nhìn sang, áo sơ mi của Trầm Ám tán loạn, mấy nút áo cài lộn xộn, cứ như vậyđitới.

Sau đó đẩy hai cái tay ngang hông ra: “Xem phim hoạt hìnhđi, tôi phải làm đồ ăn sáng.”

côđangmuốn tránhthìđột nhiên điện thoại vang lên.anhnghe thấy nên lấy tới chocô.

Vân Yên ấn nghe.

Vân Yên: “...”

Vì vậykhôngđể ý tớianh.

Vặn mở khoá cửa,côchạy chân trần qua phòng kế bên. Cửa phòng kế bênkhôngkhoá,côđẩy ra, thấy Trầm Ám đưa lưng về phíacô, dưới ánh mặt trời lộ ramộtđường eo thon gầy.anhcởi áo len xuống, lấy áo sơ mi màu xám đậm trong tủ quần áo ra thay.

Vân Yênkhôngnhìn Trầm Ám lấymộtcái, trực tiếp vòng qua ngườianh. Mới vừa rải chút vụn bánh mìđãkhôngthấy nữa, hẳn là bị cá ăn rồi.

- --- (đọc tại Qidian-VP.com)

Vân Yên thuận theoanh, chiên mấy miếng bánh mì và trứng gà, bỏ vào dĩa cho Trầm Ám, đểanhbưng ra ngoài.

Nghe thấy tiếng động, Trầm Ám xoay người, ngước mắt nhìn lại. Hai tayanhvẫn ung dung thong thả cài nút áo, trông chẳng có vẻ gì là giật mình.

Tay Trầm Ám trốngkhông, cau mày.

Vân Yên kiềm nén tính tình dỗanh: “anhđãlàmộtcậu bé lớn,anh...”

Vân Yên che mặt, sâu trong nội tâm bỗng nhiên dâng lênmộtcảm giác tội lỗi.cônghĩ,côphải giữ chút khoảng cách với Trầm Ám, tiếp tục như vậy nữa, chờ khi Trầm Ám khoẻ lại,nóikhôngchừngcôkhôngbuông bỏ được để rời khỏianh.

cônâng cánh tay lên, níu lấy cổ áoanhđểanhcúi người xuống. Động tác thô bạo cởi từng nút áo bị loạn ra, cài từng cái về chỗ cũ.

Trầm Ámđitới, lại ngăn trở bồn nướcmộtlần nữa. Vân Yên hếtnóinổi: “anhtheo tôi làm gì, cònkhôngăn sángđi.”

Trầm Ám hơi dừng chân,đivòng qua, ngồi xuống trong phạm vi tầm mắtcô.

khôngcần nghĩ cũng biết, đột nhiên đạo diễn chocônghỉ chắc chắn có liên quan đến chuyện hôm quacôđánh Trầm Minh.

“Được rồi.” Cài nút áo xong,côđẩyanhsangmộtbên: “Mauđiuống thuốcđi.”

Trầm Ám là ai? Làmộtkẻ ngốc. Cho dùanhcó vẻ ngoài đẹp mắt, cho dùmộtngày nào đóanhcó thể khôi phục lại bình thường, nhưng vậy cũngkhôngcó nghĩa là mày có thể nghĩ như thế.đãquênanhcó thân phận gì hay sao?mộtđại nhân vật phản diện thủ đoạn siêu cấp b**n th** đó!

Vào phòng bếp, con cá diếc mua tối hôm qua vẫn ương ngạnh sống sót, Vân Yên thay nước sạch cho nó, mở tủ lạnh ra, tìm thứ khác ăn.

Là Chu Mạn Chi gọi đến.

Sáng sớm, Vân Yên mở mắt ra, đầu óc mơ màng, mê mang mờ mịt.

Chu Mạn Chi mỏi mệtnói: “Đạo diễn cho em ngày nghỉ, em ở nhà nghỉ ngơi cho khoẻđi.”

- --- (đọc tại Qidian-VP.com)

Eo bị vòng lại, Trầm Ám lại sáp đến. Gần đâyanhrất thích ômcônhư vậy, tì cằm lên vaicô, dính người cực.

Trầm Ám cong môi, im lặng cườinhẹ.

Két, đột nhiên cửa bị đẩy ra.

Vân Yên thở dàimộthơi, lại nghĩ tới hai người trong giấc mơ đêm qua.

Vân Yên: “...”

Vân Yên rửa chén, Trầm Ámđitheo vào, xoay quanh sau lưngcô.

côrửa xong, lau sạch tay, thò đầu muốn xem thử con cá. Trầm Ámkhôngvui khoé môi mím lại thànhmộtđường thẳng, dùng thân mình ngăn tầm mắtcô.

Trầm Ámkhôngđi, mà lại gầncô.

Trầm Ám rũ mắt yên lặngmộtlát, che miệng ho khan. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vân Yên trả lờimộttiếng, hai người cònnóimấy câu, rồi quẳng điện thoạiđi.

Sau gáy cómộtbàn tay bao lấy, Trầm Ám xoa xoatrêngáycô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28