Nữ Phụ Pháo Hôi Và Nam Chính Thành Đôi Rồi!
Thanh Xà Tiểu Kiều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9
"Tống cô nương quả thực có lòng, lão thân xin đa tạ."
Nàng ta ngồi bên cạnh lão phu nhân, phía sau còn có nha hoàn nâng theo những chiếc hộp gấm, chắc hẳn bên trong là dược liệu quý.
Sao có thể không quen mắt được chứ?
Ta cố gắng mở mắt, hung hăng trừng hắn một cái, cắn răng đáp:
Người của Phó Chỉ Xuyên chắc hẳn đã theo dõi ta.
Tống Nhược Vi khẽ sững sờ khi nhìn thấy ta.
Vị hôn thê chính thức của Phó Chỉ Xuyên, Tống Nhược Vi.
Bên tai, vang lên tiếng cửa mở kẽo kẹt.
Ra khỏi cửa viện, ta từ xa trông thấy một nhóm nha hoàn vây quanh một nữ tử vận cẩm y, cùng nhau hướng về viện của lão phu nhân.
Chương 9
Ngay cả khi lão phu nhân gọi tên, nàng ta cũng không phản ứng.
Ánh nến lay động, chiếu lên gương mặt hắn một tầng ánh sáng mờ ảo.
Nửa đêm, trời lại đổ mưa.
16
Tống Nhược Vi như chợt hoàn hồn, vội vàng giải thích:
"Tống cô nương, Tống cô nương, có chuyện gì sao?"
Ta cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.
Có nàng ta ở đây… ta chỉ là một nữ phụ nhỏ bé, bị vùi lấp trong câu chuyện tình yêu giữa nam nữ chính mà thôi.
Ta tránh mặt Phó Chỉ Xuyên cũng vì nàng ta.
Nghe tiếng bước chân hắn dần rời xa, ta mới len lén thò đầu ra khỏi chăn, cẩn thận xác nhận hắn đã rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lão phu nhân khẽ gật đầu, chăm chú nhìn ta một lát, rồi chậm rãi nói:
"Đó là tiểu thư phủ Thượng thư từ kinh thành đến, đặc biệt mang dược liệu quý hiếm đến cho lão phu nhân."
Đứng ngoài cửa phòng, ta có thể nghe thấy tiếng đối thoại giữa lão phu nhân và Tống Nhược Vi.
Thấy ta mệt mỏi đến mức ngay cả cánh tay cũng chẳng nhấc nổi, khóe môi hắn khẽ cong lên, cúi xuống nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
17
"Ôi, là Khanh Khanh sao? Mau ngồi, mau ngồi."
Ta quá hiểu hắn, mỗi khi hắn lộ ra biểu cảm như thế, chắc chắn là còn chưa chịu buông tha ta.
"Đêm đã khuya, điện hạ vẫn nên sớm quay về nghỉ ngơi đi."
"Đúng là có chút quen mắt thật."
Tiểu thư phủ Thượng thư…
"Nhược Vi chỉ là tiện tay mà thôi, lão phu nhân không cần khách khí."
Nụ cười của hắn càng lúc càng thâm trầm khó đoán.
Sáng sớm hôm sau, mắt ta thâm quầng, bị nha hoàn kéo dậy rửa mặt, chải đầu, thay y phục.
Phó Chỉ Xuyên đã ra lệnh truy nã ta suốt một năm rưỡi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù ta đã hóa trang, nhưng dung mạo vốn có vẫn ít nhiều lưu lại vài nét tương đồng.
May mắn thay, có nha hoàn tiến vào báo tin bữa cơm ở tiền sảnh đã chuẩn bị xong.
Lúc này, muốn rời đi... e rằng không dễ nữa.
Lão phu nhân hào hứng dắt theo ta cùng Tống Nhược Vi đến tiền sảnh dùng bữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"C·h·ế·t rồi sẽ cứng thôi!"
18
Nha hoàn lắc đầu, cung kính đáp:
Nghe đến đây, lòng ta bỗng chùng xuống.
"Oanh Oanh vẫn cứ cứng miệng như vậy."
Sợ đến mức ta vội vàng kéo chăn che kín đầu, giọng khàn khàn nói:
"Lâu ngày không gặp, thân thể Oanh Oanh vẫn mềm mại như xưa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi trời về khuya, Phó Chỉ Xuyên ôm ta đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận.
Kế hoạch thay đổi rồi.
Ta nghi hoặc, quay sang hỏi nha hoàn bên cạnh: (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài sân, những đóa hải đường không ngừng lay động, hứng chịu cơn mưa xối xả. Hạt mưa vỡ tan trên cánh hoa, mang theo hương thơm ngọt ngào phảng phất trong không khí.
Chỉ với ánh mắt này, trái tim ta chợt run lên một nhịp.
"Đó là tiểu thư Tiêu gia sao?"
Vừa trông thấy ta, lão phu nhân lập tức mừng rỡ, kéo ta lại bên người.
Đêm qua bị hắn giày vò đến nửa đêm.
Đôi mắt đen láy lướt qua bờ môi sưng đỏ của ta, trong đáy mắt dâng lên một tia nguy hiểm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.