Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Cá khô

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Cá khô


"Meo meo?"

Có thểnói, tên này là bắt đầu mọi thứ, cũng là kết thúc tất cả.

Giang Hiên hừmộttiếng: "Biếtthìbiết,đãsớm muốn chia tay vớicôta, chỉ là vẫn chưa tìm được cơ hội.”

"Đây."cômộttay bưngmộtmâm sứnhỏ, giữa mâm sứ đặtmộtcon cánhỏđược đặc chế, nửa quỳ xuống để trước mặt con mèo, "Ănđi."

Giang Hiên cắt ngang lờicôta: "Viện Viện, emkhôngphải người sai. Lần này nếukhôngphảianhkịp thời đưa em tới bệnh viện, chỉ sợ emđãbị đồ ăn củacôta độc c·h·ế·t.anhnghe theo ý của sư phụlà muốn đuổicôta ra Thực Viện, về sau chúng ta có thể quang minh chính đại ở cùng nhau.”

Mộ Cẩm Ca để ý, hỏi y sĩ trưởng bác sĩ chẩn trị cho Tô Viện Viện là ai, y tá vì bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân,khôngnóitên đầy đủ, chỉ trả lời là bác sĩ Tô.

"Meo meo..."

Rối rắm khoảng mười phút, nó cuối cùng đưa ra lựa chọn.

Nhưng mà người ta nghĩ đầucôcó vấn đề, giống như người điên.

Câu trả lời đósẽkhó màkhônglàm cho người ta suy nghĩ nhiều.

Cách làm món cá này khác hẳn với bình thườngthìkhôngnói, ngay cả bên ngoài cũng phủ lênmộtmàu xanh kỳ lạ, thoạt nhìn tựa như con cá c·h·ế·t ở hồ nước bị ô nhiễm nghiêm trọng vừa mới được vớt lên.

Về sau nghe đượcmộtít tin tức, Mộ Cẩm Ca mới biết được,thìra là Trình An dùng lực ảnh hưởng của ông ta, đánh tiếng với tất cả những nhà hàng khách sạn có tiếng ở thành phố B.

Nhưng màkhôngbiết tại sao, câu trả lời đều là từ chối.

Dù sao nhà bình luận ẩm thực kia, bây giờđãđứng ở đỉnh cao của danh vọng.

mộtngày lại sắpđiqua, ăn xong cơm chiều, Mộ Cẩm Ca đóng gói rác, mặc bộ quần áo đơn giản thường ngàyđixuống lầu vứt rác.

Đồng thời cũng là bạn trai quen được hai năm của Mộ Cẩm Ca.

Cũng may Mộ Cẩm Ca được trời ưu ái đối với nguyên liệu nấu ăn có nhiệt tình, cho nên vớisựan bài này cũngkhôngcó bất mãn gì.

Chính là hầu nhưkhôngai lựa chọn tin tưởng mà thôi.

Món cá như thế này làm ơn mang đến cho tôimộttáđi!!!!

Chương 2: Cá khô

Con mèo kêu: "Meo meo!!"

Trình An cùng Giang Hiên họ chỉ chú ý tới cách phối hợp nguyên liệukhônggiống với quy cách truyền thốngcủa Mộ Cẩm Ca, lại lựa chọnkhôngđể mắt đến kỹ năng cơ bản xuất sắc củacô. Dù là kỹ thuật xắt rau hay là nắm giữ độ lửa, đều hơn hẳn các bạn đồng môn, các cách thức nấu ăn đều có tìm hiểu qua, từ chiên xào, nấu nướng, hầm hay luộc…khônghề kém cỏi bất cứ món nào.

Chỉ hối hậnkhôngchủ động rờiđisớm hơn.

Là c·h·ế·t vì đói, hay là c·h·ế·t vì ăn no?

côphải tìm Tô Viện Viện hỏi chorõ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con mèo như hiểu được: "Meo meo meo..."

Về chuyệncôcó thể cảm nhận nguyên liệu nấu ănnóichuyện, hai mươi năm quacôchỉnóicho hai người,mộtlà người mẹ nghiêm khắc của mình, và người còn lại là Giang Hiên làm bạn an ủicôkhi mẹcômất.

"Viện Viện, em đừngnóigiúp chocôta nữa." GiọngnóiGiang Hiênmang theo phiền chán, "Thần kinh củacôta vốn là có vấn đề, nênđikiểm tra đầu óc."

côsuy nghĩmộtchút, sau đó đưa tay vỗ vỗ lên đầu con mèo,nói: "Taosẽlàm cho màymộtchút đồ ăn."

Sau đó hai ngườinóigì, Mộ Cẩm Ca đều nghekhôngvào.

Mộ Cẩm Ca ngồi xổm xuống, mượn đèn đường của tiểu khu, rốt cục thấy sinh vật trốn ở trong thùng rác.

Con mèo ngửi ngửi mùi cánhỏ, nhưngkhôngthè lưỡi ra ăn, mà cau cau cái mũi, sau đó nhanh chóng rụt đầu trở về.

... Meo meo, cómộtsố việc vì sao còn muốn chờ mình đến vạch trần.

Trải quamộtphen gian nan cố gắng, nó rốt cục thành công đem con cánhỏgiữa mâm nhét vào miệng.

Lúc cắn, nóđãlàm tốt công tác chuẩn bị đón nhận tử vong, dứt khoát kiên quyết.

"khôngngờ người như Mộ sư tỷ cũngsẽnóiloại mê sảng này.”

côđãmuốn rờiđikhỏi Thực Viện từ nửa tháng trước, nên trong khoảng thời gian nàycôluôn luôn vội vàng tìm việc làm.

Chỉ khicôtrưởng thành làm đầu bếp vĩ đạimộtmình phụ tráchmộtmặt công tác, mới có thể có cơ hội gặp ba.

Dùng miệngkhôngđược, cũng chỉ có dùng móng vuốt gẩy.

“thậtđáng ghét” Tô Viện Viện cười mắngmộtcâu, thanhâmlàm nũng: "Phim đó mười lăm tháng sau mới công chiếu phim nha, đến lúc đóanhcũng đừngnóilàanhquên đó!"

Ngay lúccôchuẩn bịđi, lại giật mình pháthiệnthứ gì đó có ánh mắt xanh biếc bên cạnh thùng rác.

Và cứ thế,mộtmèomộtngười giằng co gần 1 phút, Mộ Cẩm Ca đột nhiên buông mâmnhỏ, tự giễunói: "Quênđi, xem ra ngay cả mèo cũngkhôngmuốn ăn thứ mình làm.”

- - làmộtcon mèo tây, lông mang sọc dính đầy bụi, khá bẩn, lúc này bốn chân mở ra quỳ rạptrênmặt đất, bộ dáng vô cùng suy yếu đáng thương,trêngương mặt dẹt lại có vẻ như có thâm cừu đại hận gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Cẩm Ca thu bàn tay về,khônggõ cửa nữa, chỉ trầm mặc đứng ở cửa,đãlâu mới cảm thấy mê mang như thế này.

côcòn tưởng rằng là con chuột, lặngđimộtchút,khôngnghĩ tới nghe được tiếng mèo kêu mỏng manh.

Nhớ cómộtlần Tô Viện Viện từng chạy tới hỏicô, vì sao cũng hầm và làmmộtmón giống y nhưcô, nhưng hương vị lại cách xa nhau đếnkhôngthể tin nổi như thế.côsuy nghĩmộtchút, cân nhắc dùng từnói: "Nguyên liệu màcôchọn, chúng nókhôngchịu ở chung với nhau.”

côtừnhỏđãcó khả năng nhận biết các nguyên liệu nấu ăn, sau khi lớn lên càng nổi bật.

Mộ Cẩm Cađirồi, con mèo nhìn về phía mâmnhỏđangtản ra hương cá mê người, lâm vào ảo tưởng... Trong đầukhôngngừng rối rắm tự hỏi.

...

Chỉ cần là nguyên liệu nấu ăn, cho dù là quái dị hiếm thấy phối hợp, vẫn làm ra món ăn thập phần kinh diễm; tương tự như thế, nếu nguyên liệu nấu ănkhôngđồng ý kết hợp với nhau, cho dù nấu đầy đủ hương sắc, nhưng vị vẫnsẽthiếu,nhẹthìnhờ có gia vị mà lướt qua được, nặngthìkhó có thể nuốt xuống.

Nghe được thanhâmcủa người kia cực kỳ quen thuộc, Mộ Cẩm Cađangđịnh gõ cửathìdừng lại.

Sở dĩ lấy tên này, cũng chỉ vì lần đầu hai người gặp nhau, nhà bình luận kia ănmộtmón ăn mới của Mộ vân làm, khenkhôngdứt miệng, thànhmột‘bài hát rực rỡ’ (Cẩm Ca)

Mẹ củacôtên Mộ Vân làmộtđầu bếp ưu tú, tuổi còn trẻđãmởmộtquán ăn, tay nghề tinh xảo lại có tướng mạo xinh đẹp, rất nhiều người theo đuổi, cuối cùng lại cố tình coi trọngmộtnhà bình luận ẩm thựckhôngcó danh tiếng gì. Sau đó hai người ởcùng nhau, Mộ Vân muốn cuộc sống yên ổn, kết hôn cùng nhà bình luận ẩm thực, thế nhưng sau khi ở chungmộtthời gian ngắn, nhà bình luận chung quy vẫn vìsựnghiệp mà rời khỏi Mộ Vân, mà sau khi nhà bình luận rờiđi, Mộ Vân mới pháthiệnmình mang thai.

Biết được điều này, Mộ Cẩm Camộtchút cũngkhônghối hận khi rời khỏi Thực Viện.

Chỉ nghe trong phòng Tô Viện Viện lạinói: "Sư huynh,anhcùng emđira ngoài xem phim,khôngsợ Mộ sư tỷ pháthiệnsao?"

Vìkhôngphải là giờ cao điểm, nên Mộ Cẩm Ca chỉ cần 15 phútđãđitàu điện ngầm đến khu nội trú của bệnh viện, theo thông tin hỏi được từ y tá về Tô Viện Việnthìđây làmộtbệnh viện tài sản gia đình, bệnh nhânkhôngnhiều như bệnh viện công lập, phòng bệnh nhiều nhất là bốn người, điều kiệnkhôngtệ, nhưng mà Tô Viện Viện lại ởmộtmìnhmộtphòng.

Ở phía sau cửađangcùng Tô Viện Việnnóinhững lời ngon tiếng ngọtkhôngphải ai khác mà chính là đại đệ tử của Trình An - Giang Hiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nội dung cực kì giống nhưmộtbộ phim đầy cẩu huyết, đứa bé đó đương nhiên là Mộ Cẩm Ca.

Thời gian ở Hạc Hi Thực Viện,côvừa là người học việc vừa là công nhân, cómộtít tiền lương, ở thành phố B thuêmộthộ 50 mét vuông, tiết kiệm đượcmộtít tiền.

Mộ Vân quyết tâm bồi dưỡng congáithànhmộtđầu bếp xuất sắc, bởi vậy từ rất sớmđãcùng Mộ Cẩm Canóirõràng, chỉ cầncôhọc đến trung học, sau khi tốt nghiệpsẽđưacôđếnmộtmôi trường lớn hơn nữa để học tập rèn luyện.

Mộ Cẩm Ca bị đôi mắtnhỏnày làm cho giật mình, có chút cảm động.

Chỉ làsẽkhôngairõràng hơn chính bản thâncô, nhưng kỳ quái là tất cả những phương thức phối hợp lên nguyên liệu nấu ăn, tuyệt đốikhôngcó dụng ý khác.

cônhư thế nào cũng chưa từng nghĩ tới, Giang Hiênkhôngchỉ có người khác, mà còn ở sau lưngcôđâmmộtdao.

- - Meo meo meo, ăn ngon quá!

Mộ Cẩm Ca nghĩ đến đây,thìhối hận vừa qua khỏi tiết thanh minhkhôngđốt cho mẹ thêm ít tiền giấy để lấy lòng trấn an.

Rời khỏi Hạc Hi thực viên, Mộ Cẩm Cađithẳng tới bệnh viện.

Hình như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Mộ Cẩm Ca, con mèo cũng cố sức nâng đầunhỏlên đối diện vớicô, đôi mắt chớp liên tục giống như sắp khóc òa lên.

"Tao để lại đây cho mày, mày có ăn haykhôngthìtùy." Dứt lời, Mộ Cẩm Ca đứng lên, lạikhôngđể ý biểu tìnhtrênmặt con mèo,đithẳng lên lầu.

Hai mươi phút sau Mộ Cẩm Ca quay trở lại.

Hơn nữacôbẩm sinh nhạy bén với nguyên liệu nấu ăn, đương nhiêncôsẽkhôngđiđường vòng trong việc tìm kiếm cái mới, nếu nhưkhôngnhân cơ hội để khai phá tiềm năng,thìchẳng phảisẽvô cùng phí phạm tài năng thiên phú của mình hay sao?

“Đúng vậy, nhưng ai kêuanhrung động trước em chứ.”

côvào thang máy,đitới cửa phòng bệnh Tô Viện Viện, pháthiệncánh cửa khép hờ, từ bên trong truyền ra tiếngmộtnammộtnữđangnóichuyện. Giọng nữ mềm mại ngọt ngào, tinh thần bình thường, chỉ lộ ra vài phần suy yếu và vô lực, đúng là Tô Viện Việnkhônglầm, mà giọng nam kia....

Nhưng mà trong nháy mắt cắn cánhỏđó, đột nhiên như cómộtcảm giác thỏa mãn giống như dòng điện chạy qua, từ đầu tới đuôi, mang đến khó tin đến lạnh cả người!

Nếu như mẹcôcòn sống, biếtcôbị đuổi ra khỏi Hạc Hi Thực Viện, phỏng chừngsẽbị choáng váng.

khôngai nguyện ý tin tưởngcô.

hiệntạikhôngcó tiền lương,côchỉ có thể sử dụng tiền gửi ngân hàng, nhưng đây chỉ biện pháp tạm thời vì miệng ăn núi lở, quan trọng vẫn là nhanh chóng tìm được hiệu ăn nào bằng lòng nhậncô.

"A, làm sao lại như vậy! Sư tỷ cũngkhôngphải cố ý,anhcũng biết đó, tuycôấy thích nghiên cứu nguyên liệu hắc ám... "

Ẩm thực truyền thống kinh điển đương nhiêncôcũng biết làm, nhưng thực racôlại thích làm ‘Nguyên liệu hắc ám’ mà người khác thường haynóihơn

Càng đừngnói có người hiểucôvà ủng hộcô.

Nấu ăn làmộtquá trìnhkhôngngừng tìm kiếm khả năng, nếm thử tổ hợp nguyên liệu mà từ xưa đến nay chưa ai dám thử, sang tạo ra công thức mới mà chưa ai từng nghĩ tới, chỉ cần có thể tạo ra món ăn ngon lạikhôngđộc hại, đương nhiên đáng giá để nhấm nháp và công nhận.

“Chuyệnanhhứa với em, có khi nàoanhkhônglàm?”

Giang Hiên hừmộttiếng: "Có lầnanhnhàm chánkhôngcó việc gì làm, hỏicôta làm sao có thể nghĩ ra những đồ ăn kỳ kỳ quái quái,khôngnghĩ tớicôta lại nghiêm trangnóivớianh, kỳthậtcôta có thể nghe được nguyên liệu nấu ănnóichuyện với nhau... Emnóicó thểkhôngbuồn cười hay sao?thậtđúng là đầu óc bệnh cũngkhôngnhẹ."

Đâykhôngphải là tự tin, cũngkhôngphải ngạo mạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Edit: Meo, Beta: Hằng Lê

nóingắn gọn, chính là đối với nguyên liệu nấu ăncôcó trực giác kinh người.

"Aizzz, nếu lúc trướckhôngphải thấycôta đáng thương, lại xinh đẹp,anhcũngkhôngthèm ở cùng loại người quái nhân nhưcôta...nóiđến cùng ngoại trừ khuôn mặt kia ra,côta cũngkhôngcó ưu điểm nào khác."

Sao lại thế này!?

Vốn tưởng rằng khi ăn vàosẽcó mùi cực kì ghê tởm, ai ngờ vừa cắn vào, vừakhôngnóng lưỡi, lại vẫn duy trì cảm giác xốp giòn mê người, thời gian dùng lửa vô cùng tốt, bên ngoài non mềm, bên trong bụng cá là lớp nhân hỗn hợp từ rau cần và các loại gia vị…. Khi ăn vào miệngthìban đầu có vị hơi mằn mặn nhưng khi nuốt xuống lại có mùi vị tươi sống ngon miệng, thơm ngát đến tận dạ dày….

rõràng lúc đuổicônóiđược lời hay như vậy, vậy mà sau lưng lại làm điều này.

côtừnhỏđãđược Mộ Vân dạy dỗ nghiêm khắc.

Đổi lại là người khác, gặp phải loại chuyện này hơn phân nửa bị đả kích lớn, hoài nghi chính mình,nóikhôngchừng từ nay về saukhônggượng dậy nổi,khôngdám vào bếp.

Lại vì khuôn mặt quá mức dẹt, mục tiêu lại quánhỏ, cho nên nhất thời cắnkhôngđược cánhỏ.

Con cá củacôkhônggiống với những con cá khác!

NghenóiTô Viện Việnđãtỉnh dậy, nhưng phải ở lại bệnh viện để theo dõi, dự tínhsẽở lại bệnh viện hai ngày.

Nhưng cho đến bây giờ Mộ Cẩm Ca vẫn hết sức tin tưởng bản thân làm tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tương lai trong cuộc sống của Mộ Cẩm Ca dường như lúc chưa ra đờiđãđược sắp xếp sẵn rồi.

Đó cũngkhôngphảimộtcâunóiđùa, mà làsựthật.

Mộ Cẩm Ca: “khôngphải màyđangđói bụng sao, sao lạikhôngăn.”

Tô Viện Viện cười cười: “thậtkhông?khôngphảianhtừngnóianhkhôngcó tình cảm gì với Hongkong sao?”

Là sinh tồn hay hủy diệt?

Nó dùng hết sức lực toàn thân, ra sứcđivề phía trước.

Tô Viện Viện ôn nhu yếu ớtnói: "Emthậtsựkhôngmuốn cùng Mộ sư tỷ tranh giànhanh, chỉ là emthậtsựrất..."

"Vì sao lạinóinhư vậy?"

Đừngnóiđộng vào xoong nồi, ngay cả rửa rau cũngkhôngđến lượtcô.

"Biếtanhtốt nhất rồi, sư huynh."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Cá khô