Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
Yêu Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Khoai tâm nghiền
Miệng đóng, từng ngụm từng ngụm nhai nuốt.
"Dạ."
Mộ Cẩm Ca gật đầu,khôngnóithêm nữa.
Mộ Cẩm Cakhôngkhỏi nhớ mặt mèo tự xưng là Rượu trắng kia.
"khôngcó việc gì." Mộ Cẩm Canói," Nghe dì kể chuyện tìnhyêucủa dì và chú khiến cháu cảm thấy rất ấm áp."
Tuy làm người ta khóc ra nước mắt, nhưngkhôngphải làkhôngchấp nhận được. Thay vào đó, ăn xongmộtngụm, hậu vịthậttinh tế, lại khiến muốn ăn tiếp.
Mộ Cẩm Ca nhìn thấy bàn tay mình trống rỗng, hỏi:"khôngphảinóitặng lễ sao?"
sựcứu rỗithậtkỳ lạ!
"Có thể." Ở dưới lớp khẩu trang, Mộ Cẩm Ca hơi hơi giơ lên khóe miệng.
Sau khi tắt máy sấy,mộtlần nữa khôi phục thành “bé béo”, nó đem cơ thể nằm trong taycô, dương dươngnói: “Bản Đại vương tuyhiệngiờ phải chịu trong thân xác mèo, nhưng vẫn có thể phát huy tác dụng… Nha, tặngcômộtphần lễ vật.”
Mộ Cẩm Ca liếc nómộtcái, lơ đễnh, xem như là nóđangkể chuyện đùa.
Mộ Cẩm Ca mặtkhôngchút thay đổi:" Nhà của taokhôngcó hiển vi kính."
Khoai tây nghiền tinh tếtrênđầu lưỡi,mộtcỗ hương vị tươi quấn quanh ngay mũi.
"Cha mẹ cháuthậtsựvì cháu mà chọnmộtcái tên rất hay."
“Cháuthậtcao hứng khi khiến dì thích, vậy xin hỏi, cháu có được nhậnkhông?”
“Dì cám ơn,khôngphải chỉ vì ly nước…” Tốnganhmỉm cười, “Cám ơn món ăn của con,thậtcó công vô cùng.”
Tốnganhnhìncô:"thậtcó lỗi, lần đầu tiên gặp mặt liền cùng cháu dong dài, chắc cháu nghĩ dìthậtlà bàcôphiền phức nhỉ."
“Đều làcôgiận, chú dỗ.” Tốnganhmỉm cười, khóe mắt lại phiếm đỏ. “Ngại quá, dìđira ngoàimộtchút, cháu cứ tiếp tục làmđi.”
Mộ Cẩm Ca hỏi:"Sau này hai người còn cãi nhaukhông?"
“Chủ nhân, cái này vô hình nha.” Rượu trắng lộ vẻ giảo hoạt, bộ dạng thần thần bí bí, hé ra khuôn mặt gian manh, “Ngày maicôsẽbiết ta tặngcôlễ vật là vật gì!”
"Cám ơn."
Tất cả cảm xúc dồn nén đều đột nhiên bùng nổ khicôgáixuấthiệncùng món khoai tây nghiền.
Dùng mù tạt với món khoai tây nghiền mang đến hương vị tươi mới,sựmền mịn của khoai tây kết hợp với sữa tươi giúp giảm bớt vị gay gắt của mù tạt, như gió xuân lành lạnh xua tan băng giá, nước sốt và vị tiêu hòa hợp tương xứng, cùng vị mù tạt bổ sung cho nhau, thấm đến từng miếng thịt cùng cà rốt, khiến mùi vị món khoai tây nghiềnthậtphong phú.
Chỉ thấy Mộ Cẩm Ca lấy dao bào gọt vỏ khoai tây và phân nửa số cà rốt, sau đó mở hai bếp đặt nồi,mộtbên hấp khoai tây,mộtbên luộc trứng.
Đêm qua, trước khiđingủ,côthậtvất vả mới tắm xong cho Rượu trắng…
Nhưng hôm nay, mùi món khoai tây nghiền này,thậtsựlà tốt quá.
không,nóilà mùi cũngkhôngđúng, chuẩn xác mànóilàmộtloại khí mê.
"Cám ơn cháu." Tốnganhnước mắttrênmặt chưa khô, đôi mắt hồng hồng tiếp nhận ly nước, hướng Mộ Cẩm Ca cười cười.
“Lễ vật” mà Rượu trắngnóiđến, hẳn là gia vị nàyđi.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy đôi mắt hạnh trong suốt, bên tai truyền đếnâmthanh bình tĩnh: “Dì uống nướcđi.”
côđem khoai tâyđãchín để vào tô lớn, lại dùng dụng cụ nghiền nát, tiếp theo cho thêm nửa hộp sữa vào, sau đó khuấy đều, tiếp theo cho vào thịtđãnấu chín, trứng và cà rốt tháinhỏ.
Mộ Cẩm Ca gật đầu:"Thấytrêntủ cómộttuýp mới chưa mở, chưa hỏi màđãdùng,thậtxin lỗi dì."
Bi thương, tịch mịch, lo âu, sầu não......
"Dạ."
“Đây là mùi gì?” Tốnganhđivào phòng bếp, sợ hãi thanmộttiếng, “Tuy có điểm lạ, nhưngkhôngbiết vì sao, cảm giác đói bụng lại được gợi lên…”
Nội tâm nặng nề theo nước mắt mà thoát ra, hy vọng cùng ấm áp theo từng muỗng khoai tây tiến vào thân thể bà.
Tốnganhmở miệng ra thở, chưa được bao lâu, nước mắt lại rơi khắp mặt.
Hoàn toànkhônghợp lẽ thường.
Các nguyên liệu đều kết hợp bổ sung lẫn nhau,mộtsựdung hợp hoàn mỹ, khiến người ăn cảm thấy ấm áp cùng thỏa mãn.
Ăn xongmộtchén đầy, Tốnganhmới buông muỗng xuống, ngay lúc cảm thấythậtkhát,thìmộtly nước trắngđãđược mang tới trước mặt.
Khi Mộ Cẩm Ca xuống bếp xem xét nguyên liệu,thìdầu muối tương dấm đều đủ cả, còn cómộtít gia vị khác, đều là mới mua đây, có chai còn trong bao bì, hẳn là tính mua chuẩn bị để khai trương lại nhà hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi Tốnganhbình ổn cảm xúc trở về, Mộ Cẩm Cađãmuốn hoàn thành món ăn của mình.
Từ khi du lịch trở về,mộtlần mở cửa kinh doanh, bà luôn cảm giác buồn bực, muốn khóc nhưngkhôngkhóc được. Từ khi chồng bà qua đời, bạn bè thân thích luônđãở bên cạnh an ủi bàmộtđoạn thời gian dài, cho nênhiệntại bàkhôngthể lại đến kể khổ, khiến người ta nghĩ mình làmộtngười bi quankhôngthể sốngmộtmình.
Rượu trắng l**m l**m móng vuốt:" Đúng a,đãtặng rồi."
"khôngcần, cháu tiện tay mà thôi."
mộtmuỗng đầy vừa xong, nước mắt nhưđãrơi như mưa.
Mộ Cẩm Cakhôngcónóithêm nữa, cũng giống nhưkhôngnghe thấysựnghẹn ngào trong giọng Tốnganh.
Tốnganhnhìn chén khoai tây nghiềntrênbàn, có chút sững sốt, tựa hồ có chút tiếc nuốinói: “Dì thích ăn mặn, nên khi chú làm khoai tây nghiền đều phải cho chút nước tương, khoai tây vì thế cũng có chút sậm màu,hiệntại nhìn món cháu làm, có chútkhôngquen…”
Tốnganhcảm kháinói: “Dì nhớ lúc trẻ, có lần cùng chú cãi nhau,khôngthèmnóichuyệnmộtthời gian dài với chú, sau đó chú liền mang theomộtchén khoai tây nghiền đến xin lỗi,nóisau này mọi việc chú đềusẽnghe theocô, đeo dínhcônhư là chén khoai tây nghiền kia… Ông ấy trình độ văn hóakhôngcao, miệng cũng ngốc, những lời nàynóira liền chọccôcười, chúng tathậtsựđãtrải qua cùng nhau rất tốt.”
Lúc trước khicônấu ăn, mùi cũng kỳ lạ nhưngsựkỳ lạ này là do người khác ngửi thấy mà cảm thấy quỷ dị
Tốnganhtựa cửa nhìnmộtlát, tò mò hỏi: “Cháu bị dị ứng phấn hoa sao? Sao vẫn mang khẩu trang thế?”
Mộ Cẩm Ca đứng ởmộtbên,khôngnóigì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tốnganhgật đầu:" Đương nhiên, lát nữa chúng ta bàn bạc về vấn đề lương bổng nha..... Về sau cháu cứ gọi dì là dì Tống, dì gọi cháu là Cầm Ca, đượckhông?"
Tốnganh:"......"
Mộ Cẩm Ca đem các nguyên liệu cần thiết đặt cùngmộtchỗtrênbàn, quay đầu hỏi Tốnganh: “Dì có mũ đầu bếpkhôngah?”
Giống như cuộc sống vợ chồng lúc xưa của bà, có nồng đậm có khi nhạt nhòa, có xung đột cũng có thỏa hiệp, chua ngọt đắng cay, cùng nhau làm bạn, cùng nhau làm việc, cùng nhau vượt qua những năm tháng thăng trầm mà ngọt ngảo, đểđiđến hạnh phúc.
Dứt lời, Tốnganhmộtlần nữa dời mắt xuống chén khoai tây, cầm thìa, múc lấymộtchút để vào trong miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tốnganhcườinói: “Khi nãy nghe cháu giới thiệu tên, dìđãmuốn hỏi, tên của cháu là “Cẩm” trong “cẩm của mùa hoa nở”, “Ca” trong “tiếng ca” sao?”
Trong tủ lạnh còn có hộp sữa tiệt trùng.
- -khôngnghĩ tới thế nhưng cóthật.
Mộ Cẩm Ca đưa lưng về phía dì ấy, bất động thanh sắc đem khẩu trang gở xuống. Vì xác nhận mùi,cômới đem khẩu trang tháo xuống trong chốc lát.
Mùa này là thời điểm phấn hoa bay,trênđường rất nhiều người mang khẩu trang.
Phía sau nhà hàng cómộtcánh cửa gỗ, cửa này thông vớimộtgian phòng dành cho người ở, như Tốnganhnói, trước kia khi kinh doanh còn tốt, phòng này dành cho dì và chú nghỉ ngơi, có đôi khi đóng cửa trễ, có thể để cho nhân viên phục vụ ở lại khikhôngthể về nhà.
Nghe vậy, trong mắt Mộ Cẩm Ca xuấthiệnmộttia cảm xúc phức tạp, tựa như viên đá rơi xuống hồ nước tĩnh lặng, cũng gợn ít songnhỏ, nhưng rất nhanh khôi phụcsựyên tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giống như bị ma chú,nóikhôngrõlà dễ ngửi ra sao, cũngkhôngrõlà mùi gì, nhưng lạithậtquyến rũ,khôngthể khống chế bản thân muốn thử.
Edit: Song Ngư
Kỳthậthôm naycôlàm món khoai tây nghiền bởi vì các nguyên liệu phối hợpthậtphù hợp, cho nên kỹ thuật xử lý đều đúng tiêu chuẩn, chính là bước cuối cho thêm gia vị mà đối với món khoai tây nghiền bình thườngsẽkhôngdùng đến.
nóirathậtxấu hổ, cùng Tốnganhgiống nhau,côcũng thực kinh ngạc.
"A?" Tốnganhsửng sốt chút mới phản ứng lại đây,"khôngquan hệ,khôngquan hệ, cũngkhôngphải làm cho khách ăn, liền như vậyđi."
côcho thêmmộtmuỗngnhỏgia vị và tiêu vào, sau đó vươn tay lên tủ lấymộtgia vị bíẩntrong chai như kem đánh răng.
"Này, đây là......" Dì nâng lên đầu, khó mà tin mà nhìn về phía Mộ Cẩm Ca,"Cháu cho mù tạt vào sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 5: Khoai tâm nghiền
Tốnganhxoa xoa hốc mắt ướt át:"khôngcó việc gì, dìđãnóilà cháu có toàn quyền dùng mọi thứ trong bếp...... Chính là hương vị này......"
Ngoài ra, còn có khoai tây, trứng gà, thịt và cà rốt.
Chiếu lý mànói, các gia vị bị che lấp là bình thường, cho nên người tasẽkhôngnhận biết được, chính đạo lý này lại giải thích vì sao món khoai tây chiên ngoài mùi khoai tây, còn toát lênmộtmùi hương khác.
Sau khiđãnghĩ thông suốt, Mộ Cẩm Ca xoay người, đem chén dĩa dọn lên bàn.cônói: “Mời dì dùng.”
Tốnganhthấycôdùng đũa đâm vào khoai tây thử độ chín, liền hỏi: “Cháu là làm món khoai tây nghiền sao?”
côchính là thản nhiên trả lời:"Cám ơn dì Tống khích lệ."
Sau khiđidu lịch về, dì ấy vẩn thỉnh thoảng ở trong này, thường xuyên mua đồ ăn đến, dùng phòng bếp nấumộtngày ba bữa cơm. Hẳn là gần đâyđangtrong thời điểm tính toán về việc kinh doanh, nên cũng chỉ mua đồ ăn đủ chomộtngười, căn bảnkhôngcó dư gì nhiều.
Tốnganhmộtngụm lạimộtngụm mà ăn,khôngthể dừng miệng, mà nước mắt cũng như nước vỡ đêkhôngdừng được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.