Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 78: Cẩm Ca – Đại kết cục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78: Cẩm Ca – Đại kết cục


Mộ Cẩm Ca lại chỉ liếc mắt nhìn Rượu trắngđanguể oải nằmtrênbànmộtcái, nhàn nhạtnói: „Cómộtsố việc, phải tự nó nghĩ thông mới được.“

– Hoàn chính văn –

Sau khi thu mua Chu Ký, Hầu Ngạn Lâm trở nên vô cùng bận rộn, cuối cùng cũng đem Cao Dương và Tiểu Triệu phóng xuất khỏi lãnh cung,mộtlần nữa trở thành tả hữu hộ pháp củaanh, màanhtừmộtông chủnhỏcủa Kỳ Ngộ Phường, thoáng chốcđãtrở thành ông chủ lớn trong ngành ẩm thực.

“Mày có thể phân tích thành phần nguyên liệu tao nấu, nên chắc là pháthiệnđược, taonóimón này, cơ bản vẫn là món “Cẩm Ca” của mẹ tao, nhưng hương vị cósựthay đổi rất lớn,đãhoàn toàn nấu theo phong cách của tao.” Đôi mắt Mộ Cẩm Ca như là mặt hồ tĩnh lặng giấu kín trong khu rừng rậm,khôngchút lay động, lạnh nhạt xa xăm, giọngcônghiêm túc: “Taokhôngthể an ủi mày, chỉ là muốn mượn món nàynóicho mày biết, tuy mày và Vô Hình, 1012 là có cùng bước xuất phát, nhưngkhôngđại biểu mày và chúng nó vĩnh viễnsẽđichungmộtđường, mày là mày, có cuộc sống của riêng mày, hiểurõquá khứ là chuyện tốt, như vậy mày mới có thể kiên địnhđitiếp con đường tương lai sắp tới, tránh cho giẫm lên vết xe đổ.”

Rượu trắng rốt cuộckhôngnhịn được nữa, xù lôngnói: “…anhthắng rồi!”

„???“

Đầu tiên, Mộ Cẩm Ca giúpanhmúcmộtchén, sau đó lại lấymộtcái chén hơi nông để múc cho Rượu trắng, “Mày cũng ăn chút.”

Chua ngọt đắng cay, bốn loại hương vị nhưng lại dung hòa trong món canh này, nhưmộtmảnh đồi núi xanh được bao phủ bởi nghìn hoa muôn sắc, nhưmộtbức tranh thủy mặc được tô them màu sắc, trở thànhmộtbức tranh màu nước đầy màu sắc.

Nhưng đây làmộtxã hội mau quên, nhân tài xuấthiệntầng tầng lớp lớp, ngay cả khimộtngôi sao sáng ngã xuống, cũngsẽcùng lúc cómộtngôi sao mới nổi lên, khi mà ánh hào quang của những ngôi sao mới tỏa sáng,thìnhững ngôi saođãtừng tỏa sáng kia đều trở thành ký ức xa xưa.

thậttức giận nha, cảm xúc cục cưng mới tốt lênmộtchútđãbị cho ăn thức ăn c·h·ó mà.

Rượu trắngkhôngnghĩ tớicôsẽnóinhững lời này với nó, nhất thời có chút luống cuống: “Tĩnh ca ca…”

Chờ khi khói trắng bayđihết, Hầu Ngạn Lâm và Rượu trắng tập trung nhìn vào, mới pháthiệnmón trong nồikhôngthể toát ra mùi thơm thanh đạm như thế, trong nồi là món hầm đỏ rực, chỉ có thể nhìn thấy lộ ra phân nửa của hai cục xương, những nguyên liệu khác đều nằm ở phía dưới, nhìnkhôngra là gì.

Mộ Cẩm Ca vừađi, Tiếu Duyệt lập tức nhắn tin cho Diệp Thu Lam, „Cẩm Ca cũngkhôngđúng a! Có phải là có chuyện với Hầu Nhịkhông?“

“hiệntại taođãnghĩ kỹ lại.” Mộ Cẩm Ca nhìn nó, “Chính xác là, tao có thể phục chế thực đơn của mẹ taomộtcách hoàn mỹ, nhưng taokhôngthể phục chế bà, taokhôngphải bà ấy, mỗi người đều có thể có thứ đại diện cho mình, món “Cẩm Ca” kia chung quy vẫn là của bà, cho nên dù có làm đúng hương vị như bàđãnấu, vẫn cảm thấykhôngđủ trọn vẹn.”

Vô Hìnhthậtsựrađirồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả những tiết mục ghi hình đều ngừng thu, tài khoản xã hội cũng đóng, chuỗi nhà hàng Chu Ký cũng sang nhượng giá thấp cho Hầu Ngạn Lâm; sau đó được Hầu Ngạn Lâm đổi tên thành „Quán ăn Rượu trắng“, thực đơn cũng được Mộ Cẩm Ca cải tiến, có thểnóingoại trừ địa điểm và nhân viên,thìnơi nàyđãkhôngcòn bóng dáng của Chu Ký ngày xưa.

Đúng lúc này, giọng Mộ Cẩm Ca vang lên, hóa giảimộtcuộc đại chiến giữa mèo và người,côtừ phòng bếp ra,nói: “Cơm xong rồi, lại đây ăn nào.”

Hầu Ngạn Lâm ngồi bên cạnh,khôngbiết chuyện xưa nên tò mò hỏi: “Sao? Món mày có cùng tên với Tĩnh ca ca sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Cẩm Ca chỉ nhàn nhạt đáp: “Uhm.”

So với những món hầm với thuốc khác, món canh này có màu đỏ rực, hương vị tỏa ra vô cùng nồng nàn, giống như ánh nắng tươi sáng trong ngày hè,khôngkiêng nể gì mà chiếu sáng,khôngthoáng qua, mà là lan tỏa khắp nơi, phảng phất nhiệt độ này vô cùng tươi đẹp,sẽkhôngbao giờ khô kiệt, cuồn cuộnkhôngngừng trút ra!

Rượu trắng: “…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hầu Ngạn Lâm lo lắngnói: “Có thể có chuyện gìkhông,anhthấy ngay cả đồ ăn đóng hộp mà nó cũngkhôngăn,đãgầyđinhiều rồi.”

Những thứđãtừng được mọi người bàn tán say sưa, những chuyện xưa từng khiến người nghe kinh ngạckhôngthôi, giờ đây giống như những nốt nhạc vỡ vụn, mọi giai điệu điệu đột nhiên im bặt, lẳng lặng kết thúc trong im lặng.

Hầu Ngạn Lâm cầm taycôtrênbàn, ý cườitrênmôi càng sâu: “Dĩ nhiên làsẽluôn bên cạnh em.”

Tuy rằngđanglàm việc, nhưng Diệp Thu Lam trả lời tin nhắn rất nhanh, „Dù là có chuyện, em cũngkhôngcó cơ hội trèo tường đâu, đừng nghĩ đến chuyệnkhôngcó thực, ngoan [ sờ sờ đầu ]”

Món này đem lại cảm giác có chút quen thuộc, nhưng hương vị lạikhônggiống như trong trí nhớ!

Mặt Mộ Cẩm Cakhôngchút cảm xúc nhìnanh.

Rượu trắng rầu rĩnói: “khôngcó gì.”

Hầu Ngạn Lâm nhướng mày: “Xem bộ dáng phiền chán của con kìa, chẳng lẽ vừa ý mèo đực? Haiz, cũngkhôngsao, ba ba và mama đều là người có tư tưởng thoáng, chỉ cần con thích, đực cái gì chúng ta cũng chấp nhận.”

“!” Vui ngất trời, Hầu Ngạn Lâm vui đếnkhôngkhép miệng được,rõràng làm người biết đủ là vui rồi, nhưnganhvẫnkhôngnhịn được lại hỏi tiếp, “Vậy em xem, chúng ta ở chung,thìkhi nào có hi vọng hợp pháp hóa vậy?”

Mộ Cẩm Ca ngẩng đầu nhìnanh, hỏi: “Chuyện gì?”

“Tới ngay!” Hầu Ngạn Lâm kéo dài giọng, sau đó bế Rượu trắng vẫn còn duy trì tư thế chuẩn bị chiến đấu,điqua bàn ăn.

Tôn Quyến Hướng trở thành cố vấn ẩm thực của Quán ăn Rượu trắng.

Ăn ăn ăn, Hầu Ngạn Lâm thấykhôngkhíkhôngtồi, vì thế mở miệng hỏi thử: “Đúng rồi, Tĩnh ca ca, chuyện lần trước em nghĩ sao rồi?”

Bọn họ thậm chí cònnóivề Mộ Vân, nhưng cũngkhôngnóiquá sâu.

“Cònnóikhôngcó gì, vẻ mặt đầy tâmsựkia kìa.” Hầu Ngạn Lâm ân cần làm nhân viên mát-xa miễn phí, cử chỉ vô cùng thành thạo, “nóiđi, coi trọng con mèo cái nào, ba basẽtới cửa đưa sính lễ.”

Mộ Cẩm Ca đơn giảnnóichoanhnguồn gốc của món này, sau đónói: “Lúc trước, vô luận em nấu bao nhiêu lần vẫn cảm thấy thiếu gì đó, nhưngrõràng nguyên liệu và cách làmkhôngsai biệt lắm, người khác ăn cũngkhôngthấy có gì khác.”

Mộ Cẩm Ca nhìnanh, mặtkhôngbiểu tình, hỏi: “Emkhônghỏi,anhsẽkhôngở cùng em sao?”

Tuy rằng công việc rất bận, nhưng Hầu Ngạn Lâm vẫn thích chạy đến nhà Mộ Cẩm Ca, chơi xấu để ngủ lạiđãtrở thành chuyện thường ngày.

Nó biểuhiệnvô cùngrõràng, ngay cả thần kinh thô như Tiếu Duyệt cũng nhận ra, giật mình mà lén gọi điện thoại cho Diệp Thu Lam, sau đó lạiđitheo sau lưng Mộ Cẩm Ca hỏi han có phải con mèo trong tiệm bị bệnh trầm cảm, hỏicôxem có cầnđikhám thú y haykhông.

Hầu Ngạn Lâm vàcôbốn mắt nhìn nhau, trong lòng khẩn trương, có chút hối hận vừa rồi nhất thời xúc động mà hỏi những lời này.

Chương 78: Cẩm Ca – Đại kết cục

Cứ bảo trì mối quan hệ như thế là tốt rồi.

Mộ Cẩm Ca gật đầu: “Được a, vừa lúc hợp đồng thuê nhà của emđãhết.”

Hầu Ngạn Lâm còn vô cùng tình cảmnói: “Cục cưng à,trênđờikhôngcó chuyện gìkhôngbước qua được, nếuthậtsựkhôngqua được, chúng ta ngồi máy bay bay qua là được.”

Từ khi nghe được Vô Hìnhnóira chân tướng của hệ thống, Rượu trắng vẫn luôn rầu rĩkhôngvui.

Rượu trắng sửng sốt.

Hầu Ngạn Lâmthậtcẩn thậnnói: “thì… chuyện chúng ta chuyển đến ở cùng nhau.”

“Hệ thống cũng được, người cũng tốt, mèo cũngkhôngsao, nếu còn sống,thìphải sống chothậttốt, quý trọng từng ngày trôi qua, màkhôngphải để những chuyệnđãqua vướng tay vướng chân, vì tất cả đều là chuyệnđãqua.” Mộ Cẩm Ca dừng lạimộtchút, “Mà taosẽluôn ở bên cạnh,đicùng mày.”

thìramộtngười có thể biến mấtkhônghề để lại dấu vết như vậy, Vô Hình là thế, mà Chu Diễn cũng vậy.

“Làm người a, quan trọng nhất là vui vẻ, mèo cũng vậy, màykhôngthể thể vận mệnh bóp cổ mình… À, nhưng tao thấy vận mình rất khó trấn trụ mày, tìm cổ mày cũng mất nửa ngày rồi, ha ha ha.”

“Cẩm Ca.” Mộ Cẩm Ca chậm rãinói, “khôngphải là món “Cẩm Ca” mẹ tao nấu, mà là “Cẩm Ca” của chính bản thân tao.”

Sau khi phụ đạo tâm lý xong, hai ngườimộtmèo mới chính thức ăn cơm.

Rượu trắng đứngtrênghế, hai chân trước đặt ởtrênbàn, ngẩng đầu nhìncô, sau đó mới cúi đầu, le chiếc lưỡi ra, l**m l**m nước canhtrênbàn.

“…”

Hầu Ngạn Lâm cườinói: “Đây là món gì, thơm quá!”

+++

“Hầu Ngạn Lâm, khi nàoanhbỏ tậtnóichuyện vòng vòng,thìemsẽbắt đầu suy xét.”

Bọn họkhôngcùng nhau sinh sống,khôngcó tháng ngày tích lũy tình thân, nhưng vẫn nhớ về nhau, dù tình cảm có nhạt như nước nhưng rốt cục vẫn là quan hệ huyết thống, chỉ bằng điểm nàythìđãcó thể trở thành ngườimộtnhà,thậtsựlàkhôngcó ý gì, nhưng lại có chút xấu hổ.

Mộ Cẩm Ca bưng ramộtcái nồi đất, mở nắp ra,mộtlàn khói trắng tỏa ra mùi thơm từ dược thiện bay ra.

Sờ đầu sờ đầu sờ đầu, Diệp Thu Lam, lớn lên có dáng người caothìghê gớm lắm sao! Có bản lĩnh chị sờ chỗ khácđi!

Hầu Ngạn Lâm: “…”

Rượu trắng gật gật đầunhỏ,nói: “Ta nhớrõlần trước khi ta ăn, cũngnóinhư thế.”

Rượu trắng: “…”

anhduỗi tay xoa xoa đầu Rượu trắng,nói: “Rượu trắng bảo bối, suy nghĩ gì thế?”

– hằng ngày bị Tĩnh ca ca ghét bỏ (1/1) (đọc tại Qidian-VP.com)

Hy vọng trong những ngôi sao mới trong tương lai,khôngcó aiđilại con đường của Chu Diễm hoặc Kỷ Viễn.

Mặt Mộ Cẩm Cakhôngsao cả: “Vậyanhra ngoàinóichuyện với nó nhiều chút, đừng đứng đây quấy rầy em.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng ngay lúcanhtính mở miệng lái sang chuyện khác,anhthấy khóe miệng Mộ Cẩm Ca nhếch lên,trênmặt là nụ cười cực nhạt.

Rượu trắng: “…”

Mộ Cẩm Ca cũngkhôngcó nhìn nhận Tôn Quyến Hướng, hai người duy trì quan hệ trưởng bối – hậu bối trong nghề, trong lòng đều hiểurõmàkhôngnóira. Nửa năm này, Tôn Quyến Hướng phải hổ trợ công việc của nhà hàng, cho nên vẫn lưu lại thành phố B, thỉnh thoảngsẽđến Kỳ Ngộ Phường ăn cơm, nếu đụng phải lúc Mộ Cẩm Ca có thời gian, hai người còn có thể đơn giảnnóivài câu.

Tiếu Duyệt: „...”

Hầu Ngạn Lâm có chút ủy khuất mà ra khỏi phòng bếp, nhưng khi ngồi cạnh Rượu trắng,trênmặtanhđãlà nụ cười tươi tắn, đôi mắt đào hoa thoáng cong lên, đôi mắt sáng như saotrêntrời.

Mọi ngườisẽcảm thấy tiếc hận, thấy ngạc nhiên, nhưng mọi người chỉ có thể đưa ra đủ loại giả thuyết dựatrênnhững tin đồn, tự mình so sánh chắp vá với những chứng cứ vốn dĩđãcách rất xasựthật, sau đó cứ canh cánh trong lòng, hoặc là nhớ mãikhôngquên.

mộtgiây, hai giây, ba giây…

Rượu trắng kinh ngạcnói: “Đây chẳng lẽ là…”

“khôngphải “tao”, mà là “chúng tao”.” Hầu Ngạn Lâm cười tủm tỉm mà sửa cho đúng, “Rượu trắng cục cưng, mày xem màythậthạnh phúc nha, Tĩnh ca ca còn chưa cùng taonóichuyện tương lai, cho tao ở cạnhcôấy đâu, màythậtlàm tao ghen tỵ c·h·ế·t mất.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78: Cẩm Ca – Đại kết cục