Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Đồ nướng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Đồ nướng


Nếu cứ thế nhảy xuống, dù không c·h·ế·t đuối cũng sẽ bị cuốn vào những tảng đá ở hạ lưu, đập đầu chảy máu đúng không?

Đó là kỳ đ*ng d*c thất thường của cô lại đến một lần nữa.

Đi dã ngoại, cắm trại và đồ nướng là một combo hoàn hảo.

Còn cả... hai điểm nhỏ nhô lên ẩn hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vất vả lắm mới chọn được một xiên trông tạm được, liền vội vàng dâng lên cho Hạng Gia: "Thử tay nghề của tôi xem."

Nhưng bây giờ... Hạng Gia đang ở gần đây, bọn họ lại dám xem táo bạo như vậy, thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn.

Ở quê, trong quán net cũng có người xem cái này.

Hắn chen vào giữa bọn họ góp vui, giục bọn họ chia sẻ.

Mắng thì mắng, nhưng không hiểu sao tim hắn bắt đầu đập loạn xạ.

Mấy cậu trai thân thiết nhân lúc Hạng Gia không để ý liền chuyển chủ đề sang hắn: "Căng thẳng làm gì? Tao thấy người muốn tình chị em là mày đấy?"

Không lâu sau, tiếng nói chuyện nhỏ dần.

Trình Tấn Sơn không đỡ kịp, nước bắn tung lên chân.

Nguồn: rourouwu17

Người ta nói "con cái lớn, cha mẹ nghèo", tốc độ nướng của Hạng Gia không theo kịp tốc độ ăn của đám con trai.

Hạng Gia khẽ "ừm" một tiếng.

Một người cười nói: "Gấp cái gì, đây là tao bỏ tiền mua từ web nước ngoài đấy, rất đáng xem!"

Trình Tấn Sơn chui vào lều, thấy ba người lén la lén lút đang định giấu điện thoại, liền quát lớn: "Đang xem cái gì đấy?!"

Hạng Gia từ tốn ăn, lấy thêm vài xiên rau củ, đứng bên cạnh hắn tiếp tục nướng.

Ăn uống no nê, Hạng Gia một mình ra bờ suối gần đó hóng gió.

Khi bê đĩa thịt nướng qua, hắn lại một lần nữa nhắc nhở bọn họ chú ý lời nói.

Từ khi đến thành phố này, đây là lần đầu tiên hắn được ra ngoài chơi.

Trình Tấn Sơn xách bao than củi đến bên bếp nướng, hỏi Hạng Gia: "Đổ bao nhiêu?"

Hơi thở có chút khó khăn, nhưng khó có thể rời mắt khỏi người hắn.

Ngọn núi này có cái tên đơn giản và dễ hiểu, gọi là núi Hoa Hòe.

Rắc một chút muối, một chút thì là, Hạng Gia nhìn về phía mọi người đang ngồi trên tấm thảm dã ngoại chơi bài: "Ăn cay không?"

"Sắp đến rồi." Trình Tấn Sơn sợ cô say xe, đưa cho cô một cuộn ô mai.

Nghe tiếng cười của bạn bè, hắn mới nhận ra, dùng cánh tay lau đi lau lại, càng lau càng đen.

Trình Tấn Sơn bơi giỏi, lặn một hơi dài, hồi lâu mới ngoi lên.

Hạng Gia theo bản năng lùi lại một bước.

Thịt nướng khác với các phương pháp nấu ăn khác, có thêm hương vị khói lửa đặc trưng, chú trọng lửa và kỹ thuật, mỗi người nướng sẽ có hương vị khác nhau.

Đường núi gập ghềnh, Hạng Gia bỏ mũ, ngồi thẳng dậy.

Lửa than dần cháy mạnh, Hạng Gia quét một lớp dầu lên vỉ nướng, rồi đặt một nắm thịt ba chỉ xiên lên.

Hắn còn biết cầm vào phần cổ chai, để Hạng Gia có chỗ nắm.

Một người khác gật đầu: "Đúng, đúng, anh Trình xem tiêu đề này - Thợ sửa ống nước và Cô vợ hiền lành, k*ch th*ch chưa!"

Đang nghĩ ngợi, một bóng người cao gầy vụt qua bên cạnh, "ùm" một tiếng nhảy xuống nước.

Chương 29: Đồ nướng

Chàng trai trẻ phụ trách tổ chức buổi dã ngoại rất có năng lực, mượn được một chiếc xe bánh mì, thuê lều và bếp nướng, cả nhóm mua sỉ rất nhiều thịt xiên và rau củ đã ướp sẵn ở chợ, chất đầy cốp xe.

Trình Tấn Sơn hạ nửa cửa kính xe xuống.

Chạy bộ đã có hiệu quả, cơ bụng và đường eo lại rõ nét hơn.

Mỡ chảy ra tạo thành lớp màng chắn tự nhiên, là bí quyết để thịt xiên vàng giòn bên ngoài, mềm ngọt bên trong.

Cô giật mình, định kêu cứu, nhưng khi nhìn rõ mặt người đó, liền chuyển từ kinh ngạc sang tức giận: "Trình Tấn Sơn, cậu làm gì vậy?"

"Ăn!" Mọi người đồng thanh.

Chẳng mấy chốc, Trình Tấn Sơn thấy không ổn, liền nhận lấy xiên thịt: "Cô cũng ăn chút đi, để tôi làm cho."

Thịt xiên đã được sơ chế, ướp gia vị đậm đà, lại được tẩm ướp dầu mỡ, chỉ cần lật trở thường xuyên.

"Không thú vị, tụi mày tự xem đi!" Hắn nhảy ra khỏi lều, ba bước gộp thành hai bước đuổi theo Hạng Gia.

Thư Ngố dịch

"Toát hết mồ hôi, tắm cho mát." Giọng điệu lấc cấc, động tác cũng tùy tiện.

Đám con trai nhảy xuống xe, người thì dựng lều, người thì lắp bếp nướng, người thì đuổi nhau chạy nhảy, không khí nhộn nhịp hẳn lên.

Còn có người nói đùa: "Chị Hạng Gia có nghĩ đến tình chị em không? Mấy anh em chúng tôi đều còn độc thân đấy!"

Thật lạ, rõ ràng làn da màu lúa mì, vậy mà chỗ đó lại có màu hồng.

Xe bánh mì từ từ dừng lại ở một bãi đất bằng trên sườn núi.

Hắn cúi người cởi chiếc áo thun mỏng manh, để lộ phần thân trên với những đường nét đẹp mắt.

Mọi người cười ồ lên, Trình Tấn Sơn ngẩn người, vội vàng phủ nhận: "Yêu đương cái đầu mày, cút!"

Lúc đó hắn chỉ thấy bẩn thỉu, không muốn nhìn thêm một cái nào.

Nhưng Trình Tấn Sơn lại vô cớ cảm thấy khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhỡ bị Hạng Gia bắt gặp, cô sẽ nghĩ hắn thế nào?

Màu xanh đậm xanh nhạt khắp núi đồi bị những chùm hoa trắng nở rộ che khuất, trở thành phông nền.

Cầm chai nước khoáng đưa cho Hạng Gia, hắn nói: "Giúp tôi một tay, tôi rửa mặt."

Hắn vốc nước tạt mạnh vào mặt, cho đến khi nhiệt độ cơ thể trở lại bình thường, mới ngẩng đầu nhìn Hạng Gia, tóc tai ướt sũng.

Đầu Trình Tấn Sơn "ong" lên một tiếng.

"Mau... mau tắt đi!" Trình Tấn Sơn lắp bắp: "Muốn xem thì về nhà mà xem!"

Những chị gái làm ở tiệm cắt tóc nhỏ càng coi chuyện giường chiếu là chuyện thường, thỉnh thoảng còn livestream trực tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chiếc xe bánh mì như một viên đ·ạ·n lao vun vút, nhanh chóng rời khỏi khu ổ chuột, chạy thẳng về phía bắc theo con đường mới mở, chỉ hai mươi phút đã vào đến vùng núi.

Hắn thuộc kiểu người gầy nhưng săn chắc, chỉ cần hơi dùng sức là cơ bắp đã nổi lên, kết hợp với những đường gân xanh nổi rõ, tỏa ra hormone thanh xuân cuồn cuộn.

Hắn luống cuống tay chân, mồ hôi nhễ nhại, nướng đến cháy đen, vừa khét vừa đắng.

Trình Tấn Sơn rụt ngón tay đang đặt bên môi, hào hứng ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ.

Hạng Gia khẽ lắc đầu, không để tâm đến lời nói đùa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạng Gia chỉ cho hắn rải đều một lớp than trong lò, nhóm lửa, rồi đặt vỉ nướng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nướng quá cũng không sao, dùng dao cạo bỏ phần cháy, vẫn cứ đưa cho bạn bè ăn.

Có người khéo miệng nịnh nọt: "Nghe nói chị Hạng Gia nấu ăn ngon, hôm nay xem như được thỏa mãn rồi!"

Hạng Gia đang ngẩn người nhìn dòng suối chảy xiết.

Rau củ lại được ưa chuộng hơn cả thịt cá.

Đám con trai nói chuyện rôm rả đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, Hạng Gia kéo vành mũ rộng xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mặt Trình Tấn Sơn đỏ dần, ngọn lửa tà d·â·m này cháy đến tận mang tai.

Hạng Gia cầm thân chai, dòng nước nhỏ từ từ đổ vào lòng bàn tay to rộng của hắn.

"Ái!" Hắn định nổi cáu, nhưng thấy cô mím chặt môi nên cũng không tiện làm lớn chuyện, lau qua loa thêm hai cái, rồi vén áo thun lên lau mặt.

Khoai tây nướng, đậu đũa nướng, hành lá nướng, ngô nướng, còn có bánh bao sữa nhỏ tỏa ra mùi thơm ngọt ngào khi nướng...

Thịt cừu nướng, sụn gà nướng, thịt gà xiên nướng, cánh gà nướng, thịt viên nướng...

Không lâu sau, mỡ đã teo nhỏ lại, viền hơi vàng.

Cô biết - điều này không liên quan đến rung động.

Màn hình mở khóa, một đôi nam nữ không mặc quần áo đang ân ái.

Chàng trai cúi đầu, vốc nước tạt lên mặt, cổ áo hơi rộng bị kéo xuống, từ góc nhìn của cô, vừa vặn có thể nhìn thấy lồng ngực rắn chắc.

Trình Tấn Sơn dính đầy tro bụi mà không hề hay biết, đưa tay quẹt lên mặt, lập tức biến thành mèo mun.

Trình Tấn Sơn đã nói trước với mọi người nhường chỗ ngồi rộng rãi phía trước cho Hạng Gia, còn mình chen chúc ở hàng ghế sau, ngồi sát bên cạnh một bao tải than củi.

Cơn gió ấm áp mang theo hương hoa ngọt ngào ùa vào khiến tinh thần phấn chấn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Đồ nướng