Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 68

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68


Sau khi bọn họ rời đi, ông nội có vẻ trầm lắng hơn.

Tiễn Ý Ý trừng mắt nhìn.

Tính tình cháu gái ruột đã hỏng hồi, trong lòng ông đều tràn ngập phiền muộn.

Tháng 11 đã tới, cái rét lạnh đậm đà của mùa đông cũng lộ ra.

Đề bài đại đa số Tiễn Ý Ý đều đã gặp qua, hoặc là giống như từng quen biết.

Tô Á Na tủi thân muốn khóc.

Thi xong so với tan học bình thường sớm hơn một chút, Tiễn Ý Ý muốn gọi điện thoại cho Lương Quyết Thành, hỏi xem anh có thể tới hay không.

L: Ở nơi nào?

Tiễn Ý Ý sợ lạnh, bên ngoài đồng phục học sinh là cái áo khoác nhung rất dày. Mẹ Lương còn đan cho cô một cái khăn quàng cổ thật dài quấn được ba vòng, đem một nửa khuôn mặt của cô đều che đến kín kẽ.

Chu Tam thấy vết thương trên mu bàn tay của Lương Quyết Thành, nhảy cẫng lên nói.

Tại Tiếu với Chu Tam đều ủy khuất.

Lương Quyết Thành không có ở đây, đáp án tiêu chuẩn nhất chính là Nhâm Kha. Thân là người trong top 50 của khối, nếu câu trả lời có thể bảo trì tỉ lệ thống nhất với cậu ta, ít nhất có thể đạt được tiêu chuẩn.

"Các cậu thi được khá, tớ mới cảm thấy kỳ quái." (đọc tại Qidian-VP.com)

Khóe miệng Lương Quyết Thành tựa hồ là đang mỉm cười.

"Lương ca đâu? Loại thời điểm này mà không gọi Lương ca là không được." Tại Tiếu nói.

Tiễn lão gia tử trầm mặc.

Sau hai ngày kiểm tra, tổ bốn người học tra* mang theo một học bá Nhâm Kha đi ăn lẩu.

Tiễn Ý Ý cắn cắn môi.

Ăn lẩu, đường đường là giáo bá Lương Quyết Thành, thế mà trước mặt lại là một nồi cà chua mà mấy tiểu cô nương thích ăn.

Nhất ban lần này thiếu một người dự thi, Tiễn Mân Văn.

Anh đích xác cũng rất mệt.

Không chính xác hết thì cũng chính xác được hơn nửa.

Dựa theo lời bác sĩ gia đình nói, chiếc nhẫn này mà làm bị thương thì xác thực không tốt lắm. Nếu vạch ra ở trên mặt Tiễn Ý Ý, chỉ sợ thật sự về sau sẽ lưu lại sẹo. Cuối cùng nói không chừng còn phải cấy da.

Nhưng quá cạn, không thấy rõ.

Hơn nữa mấy ngày nay Lương Quyết Thành ở trong nhà cũng không có được nghỉ ngơi đàng hoàng. Dương tiên sinh bên kia biết anh bị thương, còn xin nghỉ ở trường cho nên liền trực tiếp lôi anh đi, ba ngày sau mới đem người đưa trở về.

Lúc này anh mới động đũa.

Tại Tiếu với Chu Tam học hành tử tế hơn nửa tháng, đối với lần thi này tràn đầy chờ mong, thậm chí trước khi thi còn tràn đầy ý chí, cảm thấy chính mình sắp đi lên con đường lựa chọn vào Thanh Bắc*.

Trong bát đều là đồ ăn Tiễn Ý Ý gắp.

Hương vị cũng không tệ lắm.

Mới có một môn, chưa đủ để chứng minh cái gì. Môn thi thứ hai, Tiễn Ý Ý lập tức nghiêm túc xem đề thi.

Tám ngày để làm gì, Tiễn Ý Ý cũng không hiểu.

Hai mươi phút sau, Lương Quyết Thành tới quán lẩu, bọn người Tiễn Ý Ý đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn, chỉ chờ anh để bóp cò nổ s·ú·n·g mà thôi.

Học sinh có rất ít thời gian, có thể tới đây ăn lẩu thì phải ăn thật nhiều người mới vui. Năm người ăn không có sức mạnh gì hết, vẫn thiếu mất một nhân vật linh hồn a.

Qua nửa giờ sau khi Tiễn Ý Ý gửi một tin WeChat tới cho Lương Quyết Thành mới nhận được hồi âm.

Trên mu bàn tay của anh còn có một vết thương thật dài, Tiễn Ý Ý biết đây là do bảo vệ cô mà ra, trong lòng có đủ loại tư vị. Đợi Lương Quyết Thành thay xong quần áo ở nhà, cô chủ động tiến tới đem vết thương của anh bôi thuốc rồi băng bó lại một lần.

Anh gật đầu cùng đám bạn chào hỏi, rồi ngồi xuống bên cạnh Tiễn Ý Ý.

Quá độc ác rồi.

Tuyệt đối không thành vấn đề!

Tiễn Ý Ý được xếp đến phòng thi của ban bảy, cơ hồ cùng mấy học sinh ban 11 đều tách ra.

Thảm.

Lòng không thể quá tham.

Lần duỗi tay này của Lương Quyết Thành xem như cứu được gương mặt khả ái của Tiễn Ý Ý.

Ngủ đều không có thời gian để ngủ, sáng sớm vừa mở mắt là cái máy tính đã đặt trước mặt, trước khi nhắm mắt cũng là cái máy tính để trước mặt.

Tiễn Ý Ý đối với lần thi này rất xem trọng, đây là lần kiểm tra đo lường kết quả cô đi theo Lương Quyết Thành học hai tháng liền.

Đây là lần đầu tiên anh có tiếng cũng có miếng, xin nghỉ học có lý do mà không phải trực tiếp trốn học. Tiễn Ý Ý vốn nghĩ chỉ xin nghỉ một tuần, thế nhưng Lương Quyết Thành tính toán, bôi vẽ loạn lên tính thêm tám ngày nữa.

Trong lớp học không mở điều hòa, ngồi ở đó không khác gì cái tủ lạnh.

Tiễn Ý Ý gắp đồ ăn cho Lương Quyết Thành xong, chính mình lại vùi đầu ăn một trận, ăn nửa ngày rốt cuộc cũng hết, sau đó lại ngẩng đầu gắp đồ cho anh, gắp gắp một hồi, trong bát mình lại đầy ụ.

Chuyển trường cũng tốt, mắt không thấy tâm không phiền.

Tiễn Ý Ý tự mình biên ra lí do mà anh không ăn, do dự một lát.

Đến đến, ăn cái gì mà chả là ăn, thức ăn cho c·h·ó cũng đều là đồ ăn.

Mấy người này phản ứng đều nhanh, nhưng nhanh nhất là Chu Tam.

Lương Quyết Thành rất hưởng thụ, tay cũng không động nhiều mà vẫn có thể ăn no.

Lương Quyết Thành đặc biệt thành thật gật đầu: "Ừm, tùy theo ý cậu."

Lương Quyết Thành bổ túc cho cô cơ hồ là đã làm đủ các thể loại đề. Vô luận nó có thay đổi như thế nào, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, cơ bản chính là từ mấy cái kia mà ra.

Nhân viên phục vụ bên cạnh hạ nồi xuống, Tiễn Ý Ý nhanh chóng ngăn cản mấy thứ như cá mực với đồ hải sản.

Tưởng tượng đến vài năm sau đó, học bá Tiễn Ý Ý trở về, đứng trên đỉnh cao của Nhất Trung.

Hóa học của cô vẫn là có chút kém, cường độ bổ túc không đủ, một tờ đề thi vừa lật xong, Tiễn Ý Ý cảm thấy mình chỉ có thể làm được 60%.

Câu trả lời của cô so với Nhâm Kha chênh lệch quá nhiều.

Lúc thi, Tiễn Ý Ý cùng bạn bè cô quen biết đều không cùng phòng, thi xong liền đứng ở dưới tầng lầu, cạnh chậu hoa nhỏ đợi mọi người tụ tập lại.

"... Về sau, con ở cùng với cha mẹ đi, ít trở về chỗ ông nữa."

Ít nhất thì Tiễn Ý Ý cũng dám nói một câu, mấy cái bài trong đề thi này, cô đại đa số đều có thể làm.

Có thể đạt chuẩn là được rồi.

Hai người, một người gắp, một người ăn, phối hợp rất tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lương Quyết Thành vừa vào liền biết chỗ bên cạnh Tiễn Ý Ý là để dành cho mình.

Vì học tập, nhóm học tra đều không thiết ăn cơm, xúc được một miếng lại so ba cái đề sau đó ngửa mặt lên trời thở dài.

"Không cần."

Lương Quyết Thành ăn, trong bát còn chưa hết đã bị Tiễn Ý Ý gắp cho đầy một bát. Mỗi một món đều được cẩn thận chọn lựa qua, những thứ không thể ăn khi bị thương đều được cô loại bỏ. Đồng thời còn có mấy thứ anh không thích, cô cũng không gắp cho anh.

Bên này chính là hai nồi cà chua.

Lúc bị thương thì phải chú ý rất nhiều, có một vài thứ không thể ăn, ăn vào sẽ khiến miệng vết thương khép lại chậm hơn hoặc có thể lưu lại sẹo. Nên ăn mấy món thanh đạm thôi.

Nói như vậy nghĩa là anh có thể đi ăn.

"Ôi đệch! Lương ca bị thương à?!"

*

Nhâm Kha đẩy đẩy kính mắt, đang cùng một học bá ban khác so sánh đáp án, đối với nhòm "học sinh" của mình biểu hiện một chút không an ổn, thậm chí còn đang cười.

Mấy người ở đây đều rất biết điều, để trống vị trí bên cạnh Tiễn Ý Ý cho Lương Quyết Thành, hai người một hàng, Tại Tiếu và Chu Tam, Tô Á Na tự nhiên là ngồi cạnh Nhâm Kha.

Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành trở về nhà đã là đêm khuya.

"Có phải là tay đau không?"

Khởi điểm quá thấp, trong khoảng thời gian ngắn có thể nhấc lên một ít. Thế nhưng muốn đánh đồng với mấy học sinh trải qua vài năm gian khổ học tập, chênh lệch vẫn rất lớn.

Sau khi kiểm tra Toán học xong, Tiễn Ý Ý đối với năng lực của mình càng có niềm tin.

- -----------------------------------------------

Cô cầm đũa của anh lên, từ trong nồi cà chua gắp đồ ăn thả vào trong bát anh, lại nhỏ giọng nói: "Không cần bón đi?"

Ai, vẫn không được sao?

Không sao cả, bọn họ quen rồi.

"Lương ca sao lại bị thương thế?"

Cô ta khóc rất dữ dội, cũng nói đúng tình hình thực tế.

Tiễn Mân Văn xin nghỉ, nghe trợ lý Tôn thuận miệng nhắc tới, hình như ông nội định chuyển trường cho cô ta.

Đích xác là bởi vì không trưởng thành ở bên người ông cho nên mới có thể học phải những thứ không tốt kia, đây cũng là sai lầm của Tiễn lão gia tử.

Tiếp theo là môn Hóa, Tiễn Ý Ý liền ngay lập tức bị đánh cho trở về nguyên hình.

Lương Quyết Thành nâng tay khoác lên trên ghế dựa đằng sau lưng cô.

Dương tiên sinh không hề đem anh như một trẻ vị thành niên mà đối xử, hoặc nói thẳng hơn một chút chính là Dương tiên sinh không coi anh là người mà đối đãi.

Kì kiểm tra lần hai của học kì một sắp bắt đầu.

"Đưa sang bên kia đi, bên này không ăn."

Tiễn Mân Văn ôm mặt khóc rời đi.

Cha mẹ Tiễn cái gì cũng không dám nói, bước chân vội vàng đi theo nữ nhi rời đi.

Rõ ràng là nhìn thấy vết thương trên mu bàn tay Lương Quyết Thành, biết đây là một tiểu bằng hữu vị thành niên đang bị thương, mày đều như cũ không thèm nhăn một cái, nói để anh nghỉ ngơi một lát rồi lại lôi kéo anh tiếp tục lên lớp.

Ngồi ở trong xe Lưu thúc, Lương Quyết Thành dành hai mươi phút đường xe ngắn ngủi để ngủ.

Tiễn Ý Ý lập tức gửi địa chỉ qua cho anh, đồng thời nói anh nhờ Lưu thúc tới công ty mà đón.

Bọn họ liếc nhau, yên lặng cúi đầu xuống.

*Ngược lại với học bá, học tra là học dốt.

Lương Quyết Thành vươn tay tùy ý để cô động, thuận theo thậm chí có chút giống một con mèo lười.

Bạn học Vương kia giống như vẫn còn nhớ rất rõ ràng, đen mặt không nói chuyện. Sau khi đi vào liền quay đầu sang chỗ khác.

Ông hỏi thương thế của Lương Quyết Thành, sau cũng không nói thêm gì nữa. Đối với sự tình phát sinh đêm nay, lão nhân gia vô cùng thất vọng.

Tiễn Ý Ý phân phó xong mới quay sang nói với Lương Quyết Thành: "Cậu không thể ăn."

Mấy người khác cũng đều nhìn thấy.

Nói đến nói đi cũng là vì cô nên anh mới bị thương, hành động bất tiện như thế này.

Cũng không biết mấy ngày nay anh ăn cơm kiểu gì nữa.

Chương 68

Tiễn Ý Ý: "..."??? Nồi lẩu có linh dị?

Chính là nồi của Lương Quyết Thành với Tiễn Ý Ý.

Tiễn Ý Ý lướt quanh danh sách phòng thi một lượt.

Sau một trận càn quét nồi lẩu, Lương Quyết Thành ăn được nhiều nhất, Tiễn Ý Ý cũng ăn không ít. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại Tiếu cũng theo hỏi: "Không có việc gì chứ?"

Thi xong môn đầu tiên, hai người đều gục xuống, hận không thể ôm Nhâm Kha khóc ròng.

Lương Quyết Thành nghĩ ngợi, buông đũa xuống: "Giúp tôi."

Tô Á Na cũng theo so sánh đáp án.

Chẳng lẽ nói, lần này cô tiến bộ lớn đến vậy?

Một ngày mà anh bắt cô làm tận hai tờ đề thi, còn có một quyển tập đề dày cộp, trải qua hai tháng tích lũy, hơn nữa Tiễn Ý Ý vốn đã học qua rồi. Tích lũy như vậy làm sự tiến bộ của cô tăng lên nhanh chóng.

Lương Quyết Thành không từ chối.

"Lương ca còn có việc, để tớ hỏi một chút."

Edit: Thương Thù

Cô vừa ngẩng đầu lên liền thấy Lương Quyết Thành đang nhìn mình.

Có cái gì đó không đúng lắm?

Tiễn Ý Ý hà hơi.

Quan trọng ngồi phía sau cô chính là người đứng thứ 30 của ban nhất, bạn học Vương.

Một chữ thảm không diễn tả hết được.

Đây chính là một động tác chiếm hữu mạnh mẽ, cũng mang theo một loại tuyên cáo.

Đối diện Lương Quyết Thành, Chu Tam nhìn rõ nhất, dụi dụi con mắt, còn tưởng rằng mình đang nhìn lầm.

Vết thương trên tay thoạt nhìn có chút dữ tợn, bác sĩ nói phải cẩn thận chữa trị thật tốt, miễn cho lưu lại sẹo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Beta: Tịnh Nghiên

"Có thể có chuyện gì." Lương Quyết Thành tránh được vấn đề thứ nhất.

Tiễn lão gia tử thoái nhượng một bước.

Đối diện, Nhâm Kha với Tô Á Na đồng thời nghĩ tới một câu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lương Quyết Thành không tới tham gia kì thi, dù sao đối với anh mà nói, thi hay không cũng không quan trọng. Bất luận là lúc nào, bảo trì hạng nhất toàn trường là đủ rồi.

Lương Quyết Thành cũng không dám diễn trò quá mức.

Tiễn Ý Ý ăn cơm với anh hơn một tháng nay, đối với những sở thích nho nhỏ của anh đều rõ.

Tay phải của anh đưa ra, cầm lấy cái đũa, thế nhưng trong bát vẫn trống trơn.

*Liệu có phải Bắc Đại, Thanh Hoa không nhỉ?

Cô vẫn liên tục gắp đồ cho anh, vốn lượng cơm cô ăn cũng không nhiều, chỉ ăn có vài gắp, còn lại đều vét hết vào bát Lương Quyết Thành. Nhưng vừa quay đầu lại, chén của cô cũng có rất nhiều đồ ăn, nhiều đến nỗi cô ăn không hết.

Bị thương, cho nên Tiễn Ý Ý danh chính ngôn thuận xin phép nghỉ cho Lương Quyết Thành.

Tiễn Ý Ý thì ngược lại, vừa ăn cơm vừa nghe câu trả lời của Nhâm Kha, đại bộ phận đều giống mình.

Sáu người sáu nồi, mỗi người một cái, Tiễn Ý Ý đã lâu không có ăn lẩu rồi, cầm lấy chiếc đũa hăng say cúi đầu ăn một hồi lâu mới phát hiện người bên cạnh mình vẫn không hề động đũa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68