Nuông Chiều - Tiểu Nan Qua
Tiểu Nan Qua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58: Nôn lên người anh đấy
Trước khi anh đến, các công ty khác không hề e ngại Mỹ Ích, thậm chí còn nhiều lần chơi xấu cạnh tranh. Nhưng với cách làm việc đầy chiến lược của anh - luôn để đối thủ nghĩ mình nắm chắc phần thắng rồi bất ngờ ra tay đánh úp - đã khiến tình hình thay đổi hẳn.
Lo sợ mình sẽ say thật, cô lấy cớ đi vệ sinh để gọi cho Thịnh Sơ đến cứu viện.
“Chỉ có tổng giám đốc Thương của công ty Mỹ Ích mới có khả năng điều động cả Giang Minh. Còn cậu là cái thá gì?”
Nghe xong, Trương tổng cười lạnh: “Công ty muốn hợp tác với tôi nhiều lắm, tôi cũng không nhất thiết phải hợp tác với mấy người đúng không?”
Lúc bước ra từ nhà vệ sinh, cô cúi đầu nhìn xuống đất, không cẩn thận đ.â.m sầm vào một vòng n.g.ự.c rắn chắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiện tại, dưới sự dẫn dắt của Thương D·ụ·c Hoành, Mỹ Ích đang dần lấy lại vị thế.
“Bị nghi ngờ nhiều lần xâm nhập trái phép hệ thống công ty, định đánh cắp tài liệu mật.”
“Trương tổng, tửu lượng của tôi kém lắm. Nếu ngài ký hợp đồng, tôi sẽ mời thêm vài đồng nghiệp cùng đến uống với ngài, được chứ?” Nụ cười của Tang Vãn hơi cứng lại, cô không ngờ để ký được hợp đồng cũng phải dùng đến rượu.
Ngay khi Tang Vãn chuẩn bị ngửa đầu uống cạn ly rượu thì chiếc ly đã bị giật mất. Ngay giây sau, nó bị ném xuống vỡ tan tành.
Trương tổng giận đến mức đập cửa bỏ đi, nào ngờ vừa ra khỏi phòng riêng đã nhận được hàng loạt cuộc gọi từ các nhà đầu tư: “Trương tổng của Đại Hoa đúng không? Xin lỗi, chúng tôi sẽ dừng hợp tác với công ty ông.”
Cánh cửa phòng riêng bị đẩy ra, mặt Tang Vãn đỏ ửng. Cô ngửa cổ th* d*c, toát lên vẻ quyến rũ mê người khiến Trương tổng không khỏi nuốt nước bọt.
“Em dám!” Giọng anh đầy uy h**p.
“Trương tổng...” Biết nếu cố chấp thêm nữa thì dự án chắc chắn tiêu tan, Tang Vãn đành lên tiếng giữ ông ta lại. Cô bước tới trước mặt ông ta, khẽ gật đầu: “Để tôi đặt phòng vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhún vai, cảm thấy Thương D·ụ·c Hoành cũng không đến mức quá đáng ghét.
Thương D·ụ·c Hoành đen mặt: “Nhịn!”
Thương D·ụ·c Hoành cũng không cản, để mặc cô kéo mình đi. Hai người một trước một sau, tư thế có phần buồn cười.
“Vậy thì em cũng vui lòng, đừng lo chuyện của em.” Tang Vãn đứng dậy khỏi ghế sofa, đưa tay đẩy anh ra.
May mà ngay bên cạnh quán cà phê có một nhà hàng cao cấp. Lúc này mới chỉ ba giờ chiều, khách không nhiều. Cô chẳng hiểu tại sao lại phải uống rượu vào giữa buổi như thế này, nhưng để lấy được dự án, cô đành cắn răng chịu đựng.
Đối mặt với lời khiêu khích, anh không thèm giải thích, chỉ ung dung hút thuốc.
Tang Vãn gắp một miếng gà chiên cho vào miệng, nghĩ đến việc bản thân chưa từng thân thiết với Lê Hàm. Trong đầu lại vang lên giọng nói cảnh cáo lạnh lùng của Thương D·ụ·c Hoành: “Tránh xa cô ta ra.”
Hút xong điếu thuốc, anh kéo cổ áo cô, vẻ mặt đầy chán ghét, lôi cô khỏi phòng riêng.
“Nếu dự án của công ty tôi cần nữ nhân viên đi uống rượu mới ký được thì khách hàng như vậy là thất bại rồi.” Thương D·ụ·c Hoành kéo ghế ngồi xuống, bình thản nói.
Đối phương tóc đã bạc trắng, trạc ngoài sáu mươi, đeo một chiếc đồng hồ vàng đắt tiền, khẽ xoay cổ tay rồi nhìn cô gái trẻ đẹp trước mặt: “Tôi luôn thích phụ nữ thông minh. Thế này nhé, lát nữa tôi đặt một phòng riêng, cô theo tôi uống một ly trước, thế nào?”
Lê Hàm chính thức bị đưa đi điều tra, phòng thương hiệu đột nhiên mất đi trụ cột khiến tinh thần cả đội ngũ rối loạn.
Trương tổng cau mày: “Đừng dọa tôi, cậu nghĩ cậu là ai?”
“Lão hồ ly đó uống giỏi quá, em không đấu lại ông ta.” Cô đi trước lải nhải, vẻ mặt oán trách.
Từ lúc tiếp nhận tạm thời chi nhánh Mỹ Ích ở Giang Minh, việc đầu tiên Thương D·ụ·c Hoành làm là đi khảo sát toàn bộ công ty con và theo dõi động thái của các đối thủ.
Chương 58: Nôn lên người anh đấy
Tang Vãn giơ ly rượu lên: “Trương tổng, tôi kính ngài một ly.”
Hai người nhanh chóng đến chỗ đậu xe, anh mở cửa ghế phụ, nhét cô vào trong.
“Mấy người biết không, trước khi tổng giám đốc Thương đến, giám đốc Lê là người có khả năng lên chức cao nhất. Giờ nghĩ lại, chắc chị ta làm vậy để trả thù công ty.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhịn không nổi!” Tang Vãn dở giọng nhõng nhẽo: “Nôn lên người anh đấy.”
Tang Vãn thật ra không say đến mức đó, đầu óc cô vẫn còn tỉnh táo. Cô thừa nhận vừa nãy chỉ là đang giả vờ, dù có say thật thì làm sao không nhận ra Thịnh Sơ với Thương D·ụ·c Hoành được chứ.
Trương tổng vừa rời đi, trong phòng chỉ còn lại Thương D·ụ·c Hoành và Tang Vãn. Anh nhìn cô gái đang say mèm trước mặt, trong mắt đầy bất lực.
Buổi chiều, Tang Vãn đi đàm phán hợp đồng. Đây là dự án do cô tự mình thực hiện, chỉ còn thiếu chữ ký của khách hàng là có thể hoàn tất. Nhưng mọi việc dường như không suôn sẻ như cô tưởng.
Hôm nay vì muốn gây ấn tượng tốt, cô đã trang điểm kỹ lưỡng, đi giày cao gót, bỏ kính cận thay bằng kính áp tròng, không ngờ lại gặp phải lão d* x*m này.
Nói rồi, ông ta đứng dậy, vẻ mặt không vui, định bỏ đi.
“Anh đến rồi, nhanh, đi với em!” Còn chưa để anh kịp mở miệng, Tang Vãn đã nắm lấy cà vạt anh, kéo anh đi về hướng phòng riêng.
Trương tổng rõ ràng là kẻ lão luyện trên bàn rượu, uống khôn khéo và lắm chiêu trò. Uống được vài ly, Tang Vãn đã thấy chân tay mềm nhũn.
“Em muốn nôn...” Cô lảo đảo đi, bỗng ôm miệng, mặt trắng bệch.
Tang Vãn vẫn đều đặn hoàn thành công việc của mình mỗi ngày, cũng không bận tâm ai sẽ tiếp quản vị trí giám đốc mới của bộ phận thương hiệu.
Ly chạm nhẹ, Trương tổng vẫn cầm ly mà chưa uống, ánh mắt không ngừng đánh giá người đàn ông đứng cạnh cô. Ông ta cảm thấy Thương D·ụ·c Hoành rất quen nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
Trương tổng hừ lạnh: “Muốn hợp tác với tôi có hàng đống công ty, mấy người là cái thá gì.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọn lửa trong lòng vẫn chưa nguôi, cô không muốn nói nhiều với anh lúc này, sợ bản thân sẽ lại mềm lòng, dễ dàng tha thứ cho anh như mọi khi.
Sau đó là vô số cuộc gọi từ chối hợp tác khác khiến ông ta hoang mang ngồi thừ trong xe, bắt đầu hối hận.
“Xin hỏi còn điều gì khiến ngài chưa hài lòng không ạ?” Tang Vãn ngồi đối diện một người đàn ông lớn tuổi, nở nụ cười lịch sự.
Tang Vãn chống tay lên bàn, cắn môi lau vết rượu còn sót lại, say đến quyến rũ lòng người. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Người này là?” Trương tổng đang hút thuốc, thấy cô mang theo một người đàn ông lạ mặt, lập tức thu lại nụ cười.
“Tôi cũng thấy rất có khả năng đó.”
Tại quán cà phê.
“Cũng được thôi, tôi sẽ khiến toàn bộ công ty ở Giang Minh từ chối hợp tác với ông.” Thương D·ụ·c Hoành châm điếu thuốc, tiện tay ném sang cho đối phương một điếu.
Một tuần sau, Lê Hàm bị kết án, những lời đồn trước đó cũng được xác nhận là thật. Trong nhà ăn công ty, Tang Vãn vừa ăn trưa vừa nghe đồng nghiệp bàn tán chuyện của Lê Hàm.
Thương D·ụ·c Hoành mỉm cười: “Vậy ông là cái gì mà đòi nhân viên của tôi đi uống rượu cùng?”
Thương D·ụ·c Hoành không biết, vào thời điểm ấy, Tang Vãn đã yêu anh đến nhường nào. Nhìn bóng lưng cô khuất sau cánh cửa văn phòng, anh chợt cong môi, khẽ bật cười.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.