Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 388: Bí mật của nàng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 388: Bí mật của nàng


Nhưng không biết nàng ta đã dùng thủ đoạn gì khiến Tôn Tam Lang mê muội, không chỉ giấu gia đình chuộc nàng ra ngoài mà còn nuôi dưỡng nàng bí mật.

Khang mụ mụ là người hầu cận lâu năm của Tống phu nhân, sự xuất hiện của bà bên cạnh Tống nhị nương lần này khiến Từ Tĩnh hơi bất ngờ.

Khóe mắt Từ Tĩnh khẽ cong lên, nhẹ nhàng đáp:

Khi nghe Xuân Dương kể đến đoạn Từ Tĩnh phát hiện hung thủ vẫn đang quanh quẩn gần đó, nàng không kìm được mà hỏi:

Ai ngờ, Tôn phu nhân lại nói rằng: ‘Nam nhân nhà ai chẳng phong lưu lúc trẻ?

Tống Khinh Vân cũng ngước nhìn trời, vẻ mặt có chút do dự.

Nếu Tống nhị nương có hứng thú…”

“Khang mụ mụ gọi ta ra đây, có phải có điều gì muốn nói?”

Những gì nàng biết đều là nghe từ các thị vệ và Trần Hổ kể lại.

Khi quay về, Từ Tĩnh bất ngờ thấy Xuân Dương đang hào hứng kể gì đó, khiến Tống nhị nương hai tay nâng chén trà, đôi mắt sáng rực chăm chú lắng nghe, trông như hoàn toàn bị cuốn hút.

Từ Tĩnh cũng định bước lên hỗ trợ, thì một tờ giấy từ trong bọc hành lý bỗng chậm rãi rơi xuống trước mặt nàng.

Nhưng không ngờ, khi nghe tin hôn sự không thành, Nhị nương tử lại lộ vẻ nhẹ nhõm, thậm chí còn nói rằng: ‘Nếu vậy, chẳng thà ta ở vậy cả đời còn hơn.’

Tuy nhiên, suy nghĩ của con người luôn có thể thay đổi.

Dù phu nhân và lão gia có thể nuôi nương tử cả đời, cũng không ngăn được người ta nói ra nói vào…”

Nhưng, nữ tử sao có thể không lấy chồng?

Xuân Dương và những người khác lập tức chạy tới đỡ Đào Lương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu một ngày nào đó, Tống nhị nương gặp được người nàng muốn lấy, Từ Tĩnh cũng sẽ thật lòng chúc phúc.

Huống chi, nương tử nhà các ngươi tuổi đã không còn trẻ, hiện nay trong kinh thành chẳng mấy ai thích hợp.

Đôi mắt đào hoa của nàng sáng rực, má hơi ửng đỏ, vẻ mặt đầy phấn khích.

“Không còn sớm nữa, trời tối đi đường rất nguy hiểm, chi bằng Tống nhị nương ở lại đây nghỉ một đêm.”

“Đã vậy, Khang mụ mụ muốn ta khuyên nhủ Tống nhị nương điều gì?”

“Được, vậy ta sẽ làm phiền Từ phu nhân một đêm.”

Thậm chí, nàng ta còn có cả con với hắn!

Sau khi nghe xong vụ phân thây, nàng lại hỏi về vụ án giả tự sát của một nữ tử xảy ra ở Tây Kinh năm ngoái.

“Đương nhiên là được.”

“Từ phu nhân làm sao biết được hung thủ còn ở gần?”

Nhưng tất cả những người có mặt đều là kẻ thông minh, đương nhiên nhận ra nàng đang mượn cớ để ra ngoài làm chuyện khác.

Khi nhìn vào tờ giấy, nàng thấy trên đó viết một dòng chữ ngắn ngủi:

“Đào Lương, ngươi lên xe ngựa lấy hành lý xuống.”

Đào Lương mang hành lý tới, Từ Tĩnh đích thân dẫn Tống Khinh Vân về phía phòng khách.

Nhìn nữ tử trước mặt với đôi mắt sáng đẹp và ánh nhìn tràn đầy mong đợi, Từ Tĩnh không khỏi nhướng mày, cảm thấy dường như đây mới là lần đầu nàng thực sự hiểu rõ Tống Khinh Vân.

“Chuyện Nhị nương tử chúng ta suýt nữa định thân với Tôn gia Tam Lang, Từ phu nhân chắc hẳn đã nghe từ thiếu phu nhân rồi.

Phu nhân tức giận vô cùng, lập tức tìm Tôn phu nhân chất vấn.

Khang mụ mụ hơi mím môi, lại không nhịn được mà thở dài, nói:

Khang mụ mụ nghiến răng kể tiếp:

Phu nhân sợ đến mất ăn mất ngủ mấy ngày nay, bởi chúng ta có thể nhìn ra, Nhị nương tử không phải nói đùa hay tức giận, mà nàng thực sự nghĩ như vậy!

Nhưng sau cuộc trò chuyện vừa rồi, nàng đã không còn quá câu nệ như ban đầu.

Lúc rời đi, nàng để Xuân Dương ở lại tiếp khách thay mình.

Suy nghĩ một chút, cuối cùng nàng không kìm được mà nói:

Nàng lắng nghe một lúc, rồi bật cười nhận ra, Xuân Dương đang kể với Tống nhị nương về vụ án phân thây mà nàng xử lý hôm qua. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Xuân Dương lúng túng, vẻ mặt đầy khó xử, Từ Tĩnh mỉm cười, bước tới và nói:

Tống Khinh Vân quả thực rất tò mò về các vụ án. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hôm nay Từ Tĩnh cũng không bận việc gì, liền kiên nhẫn kể lại tường tận cả hai vụ án cho nàng nghe.

Việc nắm bắt diễn biến thì không thành vấn đề, nhưng để giải thích những phân tích sâu hơn, nàng đành bó tay.

Tống Khinh Vân vốn định từ chối, nhưng Từ Tĩnh lại lấy cớ rằng trước đây Tống phu nhân và Triệu Thiếu Hoa đã chăm sóc nàng rất nhiều, nay Tống nhị nương đến đây, nàng nhất định phải thay họ quan tâm một chút.

Nếu Tống nhị nương thực sự muốn như vậy, nàng sẽ chỉ tôn trọng.

Lông mày Từ Tĩnh nhíu chặt lại.

Nàng từ trước đến nay không cho rằng nữ tử nhất định phải gả chồng sinh con.

Khi Từ Tĩnh đi phá án, Xuân Dương tất nhiên không được đi theo.

Phu nhân nhà chúng ta làm sao chịu được nhục nhã như vậy, ngay tại chỗ liền đoạn tuyệt với Tôn gia!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng nhẹ giọng hỏi:

Rõ ràng đó là một vụ án đầy máu me và kinh khủng, vậy mà Tống nhị nương dường như không hề sợ hãi.

Thay vì gả làm kế thất cho người khác, chi bằng vào Tôn gia…’

Nhưng khi bước xuống bậc thềm trong sân, Đào Lương không may trượt chân ngã, làm bọc hành lý trong tay văng lên không trung.

Tống Khinh Vân không ngờ mình đang truy hỏi lại bị chính người trong cuộc phát hiện, sắc mặt liền hơi đỏ lên.

Bà cắn răng, vẻ mặt phẫn nộ:

May thay, vài người huynh đệ của thiếu phu nhân nghe được lời đồn, mới vội vàng báo tin.

Từ Tĩnh suy nghĩ một chút, rồi khẽ mỉm cười:

Chuyện này lộ ra là vì cô gái ấy mang bụng bầu đến tận cửa Tôn gia, ép Tôn phu nhân phải cho nàng vào cửa!”

Nghe đến đây, Từ Tĩnh hiểu rằng những ngày qua, việc này hẳn gây ra không ít sóng gió, và chắc chắn ảnh hưởng đến danh tiếng của Tống nhị nương.

Xuân Dương đang hăng hái kể thì bỗng khựng lại, miệng mở ra nhưng mãi không nói được gì.

Phu nhân tưởng rằng trải qua chuyện này, nương tử ít nhiều sẽ bị tổn thương.

“Người ngoại thất đó là một cô gái thanh lâu, xuất thân thấp hèn, ngay cả tư cách vào Tôn gia làm thiếp cũng không có.

Cứ như thế, thời gian trôi qua lúc nào không hay, đến khi sắc trời đã dần tối.

Nàng nghiêm giọng hỏi:

Cuối cùng, Từ Tĩnh nhìn lên trời, nhấp một ngụm trà cho trơn giọng, rồi nói:

Khang mụ mụ lại thở dài, vẻ mặt càng thêm lo lắng:

“Lão nô cả gan mời Từ phu nhân ra đây, là muốn nhờ phu nhân khuyên bảo giúp Nhị nương tử nhà chúng ta.”

“Từ phu nhân có thể kể cho ta nghe không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Không đợi Tống Khinh Vân nói thêm, Từ Tĩnh đã đứng dậy, đi ra ngoài tìm người lo việc.

“Từ nương tử Tẩy Oan Tập Lục · Quyển Ba.”

“Tống nhị nương, nếu nàng hứng thú với vụ án hôm qua, cứ hỏi ta là được.”

Nàng chỉ qua loa an ủi Khang mụ mụ vài câu rồi trở lại tiền sảnh.

Thảo nào Tiêu Hòa lại ngưỡng mộ nàng ấy suốt bao năm qua.

Thấy vẻ mặt Từ Tĩnh tràn đầy ý cười, Tống Khinh Vân không khỏi hơi ngượng ngùng, khẽ ho một tiếng rồi quay sang nói:

Chương 388: Bí mật của nàng

Khang mụ mụ vẻ mặt đầy lo âu, nghe vậy liền thở dài một hơi, đáp:

Thực ra, nếu chỉ là muốn mua điểm tâm, Từ Tĩnh chỉ cần sai Xuân Dương đi là đủ.

Tống Khinh Vân vội đáp:

Ban đầu, lão nô và phu nhân cũng nghĩ rằng việc này nhất định sẽ thành, nào ngờ vài ngày trước, chúng ta mới biết được rằng, Tôn gia Tam Lang từ lâu đã nuôi một ngoại thất bên ngoài!”

“Vậy mà, đến mức này rồi, Tôn gia vẫn muốn che giấu chúng ta, tiếp tục bàn bạc hôn sự!

Tống Khinh Vân nghĩ rằng Từ Tĩnh có việc gì đó cần giải quyết, nên cũng không tiếp tục ngăn cản.

Từ Tĩnh bước ra ngoài, đi thẳng tới một góc cách tiền sảnh một đoạn, rồi quay đầu nhìn về phía Khang mụ mụ đang lặng lẽ theo sau.

“Điều khiến phu nhân lo lắng nhất là thái độ của Nhị nương tử.

“Trước đó ta đến Lăng Châu, cũng từng phá hai vụ án.

Nàng sững sờ, theo bản năng đưa tay đón lấy.

Từ Tĩnh ngẩn người, chưa kịp hiểu hết ý.

Khang mụ mụ tuổi cao, từng chứng kiến không ít chuyện nhơ bẩn trong các gia đình quyền quý, nhưng không ngờ chuyện này lại xảy ra với tiểu thư nhà mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 388: Bí mật của nàng