Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 16 Vũ Môn

Chương 16 Vũ Môn


Sau một tháng tiến quân vào rừng

Đội săn bắn nhằm thác Vũ Môn đi tới

Đây bình minh cây xanh nắng gội

Tiếng chim ca vang rừng rậm bạt ngàn

Cây gỗ cao v·út, cỏ bụi lan tràn

Con người ngày càng trở nên bé nhỏ

Diễm và Vận phát tán hơi thở

Đuổi bớt lũ thú dữ cản đường

Càng tới gần lại càng khẩn trương

Mục tiêu chuyến săn vô cùng khủng bố

Thác Vũ Môn trong mắt hiện rõ

Có lượng nước m·ưa b·ão mấy ngày

Dòng thác bạc như rớt từ trên mây

Đổ ập xuống tuôn trào hùng vĩ

Cá chép thành đàn hoài không nản chí

Quyết ngược dòng vượt chín bậc Vũ Môn

Mà thứ cần săn là một con thuồng luồng

Đang ngủ say phía sau màn thác

Trần Kim Quy cẩn thận đo đạc

Đem các thiết bị, v·ũ k·hí triển khai

Yêu cầu chuẩn xác, không được phép sai

Liên Minh Nghệ Tĩnh dốc hết lực lượng

Còn từ Thanh Hoá mượn 2 chiến tướng

Anh là Lê Dũng, em là Lê Hùng

Cả Dương Trúc Lai cũng phải đi cùng

Một trận này đem hết thảy đặt cược

Diễm và Vận tiến đến bên hồ nước

Dưới chân thác đổ mênh mông bao la

Năng lượng linh hồn cuồn cuộn tuôn ra

Khiến màu lông Diễm từ đen chuyển trắng

Thân hình mắt thấy càng thêm cường tráng

Khí thế mạnh mẽ xứng đáng chúa tể sơn lâm

Grầm!

Miệng mở rộng phát ra một tiếng Hổ Gầm

Gió nổi mây bay mặt hồ dậy sóng

Vận lui về phía sau nhanh chóng

Theo kế hoạch chỉ mình Diễm t·ấn c·ông

Mục đích dụ kẻ địch vào tròng

Tránh cho nó thấy khó mà bỏ trốn

Từ sau màn thác truyền ra tiếng động

Lao vọt ra một con thuồng luồng

Miệng sấu, sừng tê, vây cá, da trơn

Thân thể khổng lồ lơ lửng không trung

Năng lực điển hình của sinh vật cấp 4

Với kẻ x·âm p·hạm trực tiếp nghênh đón

Quyết xem ai là Chúa Tể cõi này

Lao nhanh đến ra đòn t·ấn c·ông ngay

Miệng há to bắn tới Hơi Thở Đất

Sóng bụi mù cuốn tới màu vàng nhạt

Tạo rãnh sâu từ dưới hồ lên bờ

Muốn đánh trúng Diễm chỉ có trong mơ

Tốc độ cao dễ dàng né tránh

Lướt trên mặt nước chỉ lưu tàn ảnh

Vườn quanh Luồng tung vuốt t·ấn c·ông

Da trơn tuột sáng rõ màu đồng

Vuốt hổ sắc bén khó mà thương tổn

Mặt hồ nổ tung sóng nước cuồn cuộn

Luồng chậm chạp nhất thời làm được gì

Hơi Thở Đất liên tục phun phì phì

Bên bờ hồ biến thành bãi bùn lầy lội

Sinh vật cấp 4 khôn không ngờ tới

Chớp mắt trọng lực bãi bùn tăng cao

Khiến Diễm trật nhịp tốc độ giảm hao

Liền ăn ngay một đuôi quất mạnh

Đùng!

Tiếng v·a c·hạm như giữa trời sét đánh

Diễm bị quất bay thẳng vào trong rừng

Luồng ta đắc ý lộ vẻ vui mừng

Vội vã đuổi theo truy cùng diệt tận

Diễn Vy liên lạc:

-“ Nó đã vào trận

Các đơn vị lập tức hành động ngay.”

Quân Hương Khê kích hoạt bẫy đã bày

Xích ánh sáng đem thuồng luồng trói chặt

Mỗi khối neo ghim vào mặt đất

Có một người tiến hoá cấp 3 duy trì

Năng lượng không giữ lại truyền đi

Đem thuồng luồng cố định tại chỗ

Cách không xa Diễm hiên ngang đứng đó

Lông trắng như tuyết xuất hiện nhiều vằn đen

Vận từ chỗ nấp nhanh chóng bay lên

Đáp xuống lưng Diễm dốc sức truyền năng lượng

Vằn đen tan biến toàn thân phát sáng

Miệng há to phóng hết thảy ra

-“ Toàn Phong Hổ Pháo, c·hết đi cho ta.”

Lốc xoáy năng lượng tràn đầy huỷ diệt

Phóng thẳng qua cho thuồng luồng đón hết

Gồng lá chắn bao phủ quanh người

Pháo lốc chậm rãi đem nó đẩy lùi

Thắng bại phải xem bên nào tiêu hao trước

Năng lượng Vận nhiều như thuỷ điện đầy nước

Quái vật như Luồng vẫn là chẳng thể so

Nó sợ hãi rống lên một tiếng thật to

Rồi bị lốc xoáy hung hăng tàn phá

Da rách thịt nát toàn thân tơi tả

Vẫn chưa c·hết bởi sức sống kinh hồn

Diễn Vy nhâ cơ hội lập tức tung đòn

Tên lửa vác vai dồn dập bắn phá

Sóng nhiệt chói loà che mù tất cả

Bất ngờ Luồng từ trong khói lửa lao ra

May mắn bên cạnh chính là Hùng Ca

Vác khiên thép đỡ thay Madam Vân Diệu

Dồn hết sức bình sinh gánh chịu

Hùng Ca chặn được Luồng một cú húc đầu

Đuôi quét tới một đòn thật đau

Khiên vỡ nát Hùng Ca bay mất hút

Phi liều mạng nhảy lên dốc sức

Gươm ánh sáng cắm phập vào đầu Luồng

Trong cơn giãy c·hết nó vùng vẫy điên cuồng

Đánh Phi bay đi nơi nào chẳng rõ

Quân Hương Khê nào dám đón đỡ

Bỏ lại thiết bị nhanh chóng thoát thân

Mười mấy phút bụi mù tan dần

Có vẻ như thuồng luồng đ·ã c·hết

Nhưng mà ba mươi chưa phải là tết

Vận và Diễm thêm mấy phút nghỉ ngơi

Cho đến khi hơi hơi phục hồi

Mới đến gần tung một đòn Hổ Nha Kiếm

Nhắm ngang cổ thuồng luồng mà chém

Đao gió cắt qua đầu nó đứt rời

Lúc này mới chắc chắn Luồng đ·ã c·hết thật rồi

Mọi người hò reo ăn mừng chiến thắng

Phi và Hùng Ca còn chưa toi mạng

Tiến sĩ Lai tại chỗ c·ấp c·ứu ngay

Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm vài ngày

Là sẽ lại hoàn toàn khoẻ mạnh.

Mùa đông năm nay thật sự quá lạnh

Thị trấn Hương Phố lần đầu thấy tuyết rơi

Hoa tuyết trắng bay bay đầy trời

Cảnh tuy đẹp mà người vui không nổi

Tận thế đến khí hậu cũng biến đổi

Càng ngày lại càng khắc nghiệt hơn

Đường ngập tuyết in rõ dấu chân

Diễn Vy hiếm khi được thời gian ngơi nghỉ

Anh trai còn sống khiến nàng thêm vững chí

Mỗi ngày chỉ ngủ có 2 giờ

Nhờ đó quân Hương Khê phát triển nhanh không ngờ

Nay dành chút thời gian cùng Phi tản bộ

Diễn Vy mỉm cười thì thầm nho nhỏ:

-“ Thật mong chúng ta có thể cùng nhau

Đi dưới tuyết cho đến khi bạc đầu.”

Phi cười:

-“ Chỉ cần không từ bỏ

Cho dù trải qua bao gian khó

Chúng ta vẫn luôn sẽ có nhau.”

Quãng đường dài thoáng chốc qua thật mau

Chớp mắt cả hai đã đến phòng thí nghiệm

Lai rằng:

-“ Chuyện này rất nguy hiểm

Cho dù ngươi có độ tương thích cực cao

Kết quả rất khó dự đoán ra sao

Tốt hơn vẫn nên đem chế thành dịch.”

Hùng Ca vẫn chắc chắn quyết định:

-“ Càng ngày kẻ địch càng mạnh hơn

Ta không muốn cho đồng đội kéo chân

Chế thành dịch dị năng sẽ mất

Tiến hoá rồi cũng là đồ ơ ất

Chi bằng tất cả đem cược một lần.”

Trong lời nói lộ rõ quyết tâm

Chúng bạn bè không lại ngăn cản

Tiến sĩ Lai lập tức sửa soạn

Vận tiến đến vỗ vai Hùng Ca:

-“ Em tin anh có thể vượt qua

Cố lên và xin chúc may mắn.”

Trên tóc Vận thấy rõ nhiều sợi trắng

Là di chứng do tuổi thọ tiêu hao

Càng nhiều sức mạnh trả giá càng cao

Điều này Hùng Ca giờ thêm thấu hiểu

Phản đối hăng nhất là Madam Vân Diệu

Cùng Hùng Ca từ lợi dụng chuyển thành yêu

Đối với hắn hết mực cưng chiều

Tất nhiên không muốn Hùng Ca mạo hiểm

Nhưng chẳng thể khiến hắn ý chuyển

Quá trình tiến hoá lập tức tiến hành

Tiến sĩ Lai tiêm nhiều loại huyết thanh

Giúp Hùng Ca tăng khả năng hấp thụ

Khâu chuẩn bị hoàn toàn đầy đủ

Dưới hầm sâu tự nhốt chính mình

Trong bóng tối đối mặt tử và sinh

Hạch thuồng luồng một ngụm nuốt ực

Trong bụng cảm thấy như cháy rực

Cơn đau điên cuồng lan toả toàn thân

Cơ bắp căng phồng nổi dày toàn gân

Xương tái định hình kêu vang răng rắc

Mặt đất bên trên thỉnh thoảng rung lắc

Madam Vân Diệu ở lại đợi chờ

Đất càng rung lệ càng như mưa

Như trực tiếp cảm nhận được Hùng Ca đau đớn

Chuyện gì đến thì vẫn sẽ đến

Sau một ngày dài mặt đất lặng im

Hùng Ca đã chiến thắng chính mình

Thành công trở thành người tiến hoá cấp 4

Thân cao 3 mét tựa như núi lớn

Cơ bắp đá tảng cứng rắn kinh hồn

Trên trán mọc 2 cái sừng ngọn con con

Răng nanh dài ra, da trơn bóng bẩy

Sau mông mọc cái đuôi dài ve vẩy

Thành hình dạng lai nửa người nửa rồng

Coi như đã tiến hoá rất thành công

Không như Diễm hoàn toàn biến đổi

Đồng đội tụ tập vô cùng phấn khởi

Hùng Ca đói xơi hết 2 con bò

Thân hình hắn giờ đã biến to

Cũng may là con tym không đổi

Madam Vân Diệu dù không chịu nổi

Chẳng trở ngại nhẹ nhàng ái ân

Mặt nàng hồng thắm vui sướng vô ngần

Kề bên Hùng Ca như là keo dán

Hùng Ca nói:

-“ Diễm à, chúng ta làm ván

Nhìn qua em cũng cấp 4 rồi.”

Diễm cười:

-“ Nếu Hùng Ca đã có ý mời

Em tất nhiên là sẽ không từ chối.”

Ăn uống no căng lấp đầy bụng đói

Cả bọn dắt nhau chạy lên đồi xa

Kim Quy chớp thời cơ mở sòng bạc ra

Thu hút rất nhiều người đặt cược

Tỷ lệ cân bằng thật khó đoán trước

Một trận chiến xứng hổ đấu rồng tranh

Sau tiến hoá Diễm nhanh lại càng nhanh

Quanh thân đen tuyền chợp chờn tia điện

Cấp 4 năng lượng linh hồn dị biến

Như tia chớp đen khó có thể nhìn

Hùng Ca tại chỗ đứng vững thân hình

Phòng ngự phản công cực kỳ xuất sắc

Cả người như là núi lớn vững chắc

Mỗi lần v·a c·hạm đều là Diễm bật ra

Năng lượng từ dưới chân theo đất lan xa

Hình thành một vùng siêu trọng lực

Tốc độ cao của Diễm không thể nào tiếp tục

Hăng máu lao lên vật lộn cận thân

Ngươi đánh một vuốt, ta đá một chân

Đánh đến cát chạy bụi bay mù mịt

Đám đồng đội thì ung dung nướng thịt

Cùng uống bia thưởng thức cuộc vui

-“1, 2, 3, Dô.”

Ly, chén tới lui

Sau những ngày căng thẳng giờ mới được thả lỏng.

Chương 16 Vũ Môn